-
Chương 88
Chân Ái ra khỏi phòng họp, nghiêm túc suy tư một lần đoạn đối thoại của Ngôn Tố và Rheid.
Thoạt nhìn, nội dung thể hiện thông qua mấy đoạn video này của nhân vật không rõ lai lịch rất rõ ràng: Tôi là một người bảo vệ các nguyên tắc đạo đức truyền thống, năm phạm nhân này đã phạm tội, là cá lọt lưới pháp luật. Tôi muốn đại diện pháp luật và Thượng đế để họ chịu khổ, để họ sám hối. Các thành viên phác họa của BAU, các người đến phân tích tôi, bắt được cơ thể thật của tôi đi!
Nhưng qua điều Ngôn Tố vừa nói, sự việc hình như không đơn giản như vậy.
Nhân vật không rõ lai lịch này hiểu rõ tâm lý tội phạm, hắn đang dẫn mọi người đi lầm đường, khiến mọi người tưởng rằng hắn là người bảo vệ các nguyên tắc đạo đức truyền thống; nhưng thực ra mục đích của hắn hoàn toàn không phải là cái này.
Không phải trừng phạt tội ác trong lòng hắn, vậy rốt cuộc là gì?
Chân Ái suy nghĩ, lại luẩn quẩn một tầng. Nếu người không rõ lai lịch này thông minh như vậy, có thể thiết lập lầm đường có chọn lựa, vậy hắn có khả năng thiết lập lầm đường có chọn lựa thành chính xác không?
Giống như đoán kéo búa bao, trở thành tuần hoàn cố định vô hạn.
Cô có nên nhắc nhở Ngôn Tố không? Nhưng mình là người ngoài ngành, hình như không ổn.
Vẫn đang nghĩ, Ngôn Tố lấy mu bàn tay khẽ chạm mu bàn tay cô, thấp giọng: “Đừng lo, anh sẽ không có kết luận sớm như vậy.”
Trái tim Chân Ái rơi xuống, rõ là lo nghĩ vớ vẩn.Anh luôn luôn thận trọng như thế, sẽ không xảy ra vấn đề.
Lopez, người am hiểu giao tiếp với người khác nhất một mình đi hỏi thân nhân của người mất tích, nhiều người sẽ tạo thành áp lực tâm lý cho họ, cho nên những người khác đều đợi ở phòng bên cạnh.
Để dò số chỗ ngồi, trình tự hỏi dựa theo thứ tự trước sau trong video.
Người đầu tiên là bố của cô gái trẻ, nhìn từ cách ăn mặc thuộc về tầng lớp hơi thấp. Ông ấy nói mẹ cô gái từ lâu đã bỏ trốn theo người khác, một mình ông nuôi con gái lớn lên. Từ nhỏ con gái đã thông minh hiểu chuyện, tính cách hướng nội nhút nhát, chưa bao giờ tranh chấp với ai. Đoạn video này đối với ông là sét đánh giữa trời quang. Để một người bố thấy con gái mình bị cởi hết quần áo chịu mọi hành hạ, ông ấy che mặt khóc nức nở: “Tại sao tên biến thái kia lại tìm tới con gái của tôi?”
Đối với việc vứt bỏ đứa bé trai nhà cô gái làm thuê mà cô ấy nhắc tới trong video, người bố này không thể tin: “Nhất định là nó không chịu nổi hành hạ, nói lung tung. Nó dịu dàng hòa nhã nhất, không thể nào làm chuyện như vậy.”
Người thứ hai là bố giáo viên, đó là một gia đình trung lưu hạnh phúc.
Bố mẹ từ đầu đến cuối nắm chặt tay, rưng rưng nước mắt, nhưng vô cùng kiềm chế. Họ nói giáo viên là một đứa con gái hoàn mỹ, tính nết tốt, có lòng thương người lại lương thiện. Thấy con gái bị cắt đứt một phần bộ phận cơ thể, trên mặt bố mẹ đau đớn, nhưng tự kiềm chế, chưa từng khóc thành tiếng, chỉ mở to mắt mà khóc:
“Chúng tôi hoàn toàn không biết là nó dụ dỗ cô bé trong nhà trẻ, năm đó Meagan Zora mất tích, khắp thành phố đều tìm. Chúng tôi cũng giúp đỡ dán tờ rơi, còn tặng một giỏ hoa cho nhà Zora. Ông trời ơi, chúng tôi có lỗi với đôi vợ chồng kia, con của chúng tôi có lỗi với họ.”
Chân Ái đứng bên này bức tường thủy tinh, đôi mắt hơi ướt.
Gia đình thực sự là một loại quan hệ ràng buộc chặt chẽ không kéo ra được; nhất là bố mẹ và con cái.
Chuyên gia phân tích tâm lý thích phân tích thời thơ ấu của tội phạm nhất, cho rằng sự xử phạt của bố mẹ thường để lại bóng ma và vết sẹo cả đời cho con cái; nhưng ngược lại, tội lỗi của con cái càng có thể dẫn bố mẹ tuổi đã cao vào mộ phần đau khổ trước mắt, đây là một loại bi ai khác khắc sâu hơn và không có cách nào giảm bớt.
Cô đột nhiên nghĩ đến, tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử đất nước này đã từng nói, Whatever you are, be a good one. Bất kể bạn là ai, hãy là một người tốt.
Lúc mỗi bậc cha mẹ ôm lấy đứa trẻ trong tã, có phải cũng hôn trán con, cầu nguyện: Bất kể con lớn lên muốn làm gì, hãy làm một đứa con ngoan của mẹ không.
Nhưng mà, làm người tốt rất khó; làm một đứa con ngoan càng khó hơn.
Nhất là bố mẹ cô đều là người xấu.
Đứa con gái của người mẹ thứ ba là người có kết cục thê thảm nhất trong video. Người mẹ khóc nức nở, nói người chồng trước chết sớm, từ nhỏ quá cưng chiều con gái khiến nó trở nên kiêu căng, tuổi còn nhỏ đã một mình đến New York lang thang kiếm sống. Bà nghe được chuyện cô ấy và bố dượng ở chung với nhau từ trong video, một hồi thì chửi người đàn ông kia, một hồi lại mắng con gái, khóc rất lâu.
Đôi thứ tư là bố mẹ của tác giả, có vẻ như vô cùng bi thương, nhưng biểu hiện bình tĩnh hơn người khác nhiều. Người mẹ dựa vào vai anh trai của tác giả khóc, người bố thì đỏ mắt nói: “Đứa con này năm năm trước rất ít về nhà, nó làm nghề đặc biệt, chúng tôi sớm đã chuẩn bị trước sẽ mất nó rồi.”
Tuy nói như vậy, nhưng thanh âm nghẹn ngào, “Hai tháng trước, lần cuối cùng gặp nó, nó vẫn rất tốt. Con trai của tôi, nó vẫn luôn là một đứa trẻ chính trực.”
Lúc này, Nell đi vào phát bảng thông tin người mất tích thu thập được ọi người.
Chân Ái nhận lấy nhìn một cái, vô cùng sửng sốt.
Trừ giáo viên và tác giả, cô gái đầu tiên trong video là người hầu gái làm thuê trong lâu đài ngôi nhà kẹo, người đẫm máu thứ ba là diễn viên thực sự, còn cô bé gái là cô bé đã tặng đồng hồ cho Ngôn Tố trong nhà trẻ công lập!
Chân Ái chợt hồi hộp trong lòng, lo lắng nhìn về phía Ngôn Tố, người sau lại chỉ hơi nhíu mày, sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra bất kì cảm xúc dư thừa nào.
Bên cạnh, Tô Kỳ nói với Lopez: “Cô bé gái là người giáo viên chuẩn bị đưa vào câu lạc bộ, diễn viên là người chỉ điểm tiếp nhận.”
Chân Ái nghĩ lại còn sợ. Thì ra, tác giả vì điều tra chuyện câu lạc bộ mà được dẫn đến Silverland, nhưng thực ra anh ta đã trúng kế. Kết quả mũi nhọn lại một lần nữa chỉ về phía Ngôn Tố. Hung thủ chính là nhằm vào Ngôn Tố, hắn đang giết người từng tiếp xúc với Ngôn Tố. Chẳng lẽ…
Nhưng cô còn nhớ, Bert không thích quay phim; ít nhất, không thích quay những người phụ nữ này.
Đôi thứ năm là bố mẹ bé gái, đứa con tuổi còn quá nhỏ, người mẹ nhiều lần nói một nửa liền đỡ trán khóc: “Bé cưng của chúng tôi rất đáng yêu, nó không phải là một đứa trẻ hư. Jimmy là em trai nó, đó chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn. Nó nhỏ như vậy, có tội gì chứ, có gì phải sám hối chứ? Tên điên kia sao có thể hành hạ một đứa trẻ như vậy!”
Chân Ái giật mình. Điều cô bé sám hối là cái chết ngoài ý muốn của em trai cô bé?
Cô nhớ cô bé nói “Mẹ cháu nói em ấy đã lên Thiên đường”, người mẹ này sau cái chết ngoài ý muốn của con trai lại cho đứa con gái phạm lỗi một lời nói dối có thiện ý, một người mẹ vĩ đại biết bao. Nhưng bây giờ, đứa con gái còn lại cũng lành ít dữ nhiều.
Hỏi xong, ngoại trừ giáo viên và bé gái ra, bối cảnh, nghề nghiệp và các thông tin khác của gia đình những người mất tích còn lại không có bất kì sự tương tự hoặc chồng chéo lên nhau nào. Mục tiêu phân tích đám người này gặp vấn đề khó khăn.
Không có loại người bị hại cố định thì sẽ rất khó phán đoán động cơ trong lòng của người bị tình nghi không rõ lai lịch. Sự liên quan duy nhất cũng chỉ có việc điều tra câu lạc bộ của CIA, gần xem như là ngẫu nhiên.
Một nhóm người ngồi trong phòng họp, lúc cố gắng tìm kiếm phương thức mà nhân vật không rõ lai lịch lựa chọn người bị hại từ mọi góc độ, Ngôn Tố đột nhiên mở miệng: “Gần đây, tôi đã từng gặp năm người này.”
Một câu nói, trong phòng yên lặng như tờ.
Không ai nói chuyện, nhưng mỗi người đều theo đuổi tâm tư của mình. Cuối cùng, Luis nói đầy sâu xa: “Tần số âm thanh và video đều chỉ vào anh. Anh Ngôn, có nguời đang giết người bên cạnh anh…”
Rheid đột nhiên ngắt lời: “Đây là một manh mối tốt, chúng ta có thể điều tra nhân vật khả nghi bên cạnh S. A. một chút.”
Lopez cũng nói: “Bất luận tại sao hắn hành hạ những người này, hắn nhất định sẽ lưu lại dấu vết đặc biệt của hắn trên người những người này. Nhiệm vụ bây giờ của chúng ta là tìm những dấu vết này, tìm ra người phía sau.”
Sắc mặt Ngôn Tố rất bình tĩnh, Chân Ái lại cảm thấy ấm áp trong lòng, cô biết họ đang bảo vệ Ngôn Tố.
Thời gian quá trễ, mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.
Chân Ái lo lắng trạng thái của Ngôn Tố, đưa anh đến phòng, nhưng đến cửa phòng, anh chợt kéo cô vào trong cửa trước, chống cô trên tường, cúi đầu hôn môi cô. Dùng sức hơn so với thường ngày, nhưng vẫn dịu dàng trước sau như một.
Trong bóng tối càng thân mật hơn, cô không hề từ chối.
Anh từ từ hôn đến bên tai cô, giọng nói trầm thấp: “Ai, đừng sợ, anh vẫn luôn ở đây.”
Lúc này Chân Ái mới biết nụ hôn của anh là khích lệ và an ủi. Anh nhất định là lo lắng những đoạn video vừa rồi quá đẫm máu, hù dọa cô. Nhưng cô không hề sợ hãi: “A Tố, em kiên cường hơn anh tưởng tượng.”
Trong bóng tối, anh chợt im lặng nở nụ cười: “Anh vẫn luôn biết, chỉ là mới đây quên mất.”
Chân Ái ấm áp trong lòng, anh không quên mà là càng theo thói quen muốn bảo vệ cô hơn.
Cô mò chỗ để bật đèn, ngây ngô nhìn anh một hồi, còn kéo cửa muốn đi ra ngoài. Nhưng anh cố chấp siết chặt tay cô, không cho đi.
Mặt Chân Ái ửng đỏ, không quá không biết xấu hổ: “Không nên đâu, những người khác đều ở phòng bên cạnh, bị phát hiện không tốt lắm.”
Ngôn Tố không hiểu: “Tại sao không tốt? Chúng ta cũng không phải yêu đương vụng trộm.” Cân nhắc một lúc, “Tại sao lo người khác phát hiện? Việc này không hợp logic, vừa rồi tất cả mọi người không nhìn thấy. À, em sợ người khác nghe thấy. Nhưng tường cách âm rất tốt, hơn nữa anh không có ý định tối nay phát sinh quan hệ với em.”
Chân Ái quýnh lên, nhất định muốn về. Nhưng anh mạnh mẽ nắm cổ tay cô, nhất định không buông.
Chân Ái giãy một hồi, bỗng nhiên kịp phản ứng, trong lòng liền đau xót: “A Tố, không phải anh lo em xảy ra chuyện chứ?”
Ngôn Tố hơi sững sờ, trả lời: “Không có.”
Nhưng cô biết anh có: “Chẳng lẽ trong lòng anh cho rằng những người đó vì anh nên mới chết sao?”
Lần này anh trả lời nhanh hơn nhiều: “Không có.” Sắc mặt lại vô thức lạnh một lần.
Chân Ái cúi đầu, một lúc sau lại nâng lên một gương mặt vui vẻ, ôm cánh tay anh:
“Lần đầu tiên Bert nghe được con gái thét chói tai, là em. Hắn cảm thấy rất thú vị, cho nên tìm tiếng thét chói tai của con gái ở các nơi trên thế giới, tập hợp họ lại. Nhưng người ta chỉ có thể thét chói tai lúc đang đau đớn và sợ hãi, cho nên hắn…”
“Ai, không cần nói nữa.” Anh ôm cô vào lòng, “Không cần nói những thứ này. Em hãy biết, đây không phải là do em, cũng không phải là lỗi của em.”
Cô bĩu môi: “Không nắm được trọng điểm, ngốc.”
Anh hơi ngơ ra, chợt mỉm cười: “Được, không phải do anh; không phải là lỗi của anh.”
#
Sáng sớm hôm sau, có người phát hiện xác chết ở rừng cây chỗ tiếp giáp với thành phố và thị trấn.
Bất ngờ là, năm xác chết bỏ cùng một chỗ, túi ngủ trùm ở ngoài, xếp thật chỉnh tề. Mới nhìn giống như năm người đi dã ngoại đang yên lặng ngủ. Phát hiện xác chết là một nhóm vận động viên chạy bộ buổi sáng, một loạt người chết chỉnh tề dọa họ sợ vô cùng.
Trên cổ năm người chết đều đeo danh thiếp.
Eva kéo túi ngủ ra, xác chết không mặc quần áo, khỏa thân, rõ ràng đã từng rửa sạch. Cô ấy nhíu mày: “Cái này là túi ngủ chỗ nào? Đơn giản là túi đựng xác!”
Ngôn Tố ngồi xổm xuống, nhìn phấn hoa rơi xuống trên túi ngủ, lại nhìn hoàn cảnh xung quanh, nói: “Nở hoa buổi trưa, ít nhất trước trưa hôm qua đã vứt xác. Buổi chiều thân nhân người chết mới nhận được video, hắn rất cẩn thận.”
Anh đứng lên, “Năm xác chết, hắn cần dùng xe của mình để chở đến; mùa hè lá rụng rất dày, không để lại vết bánh xe, rừng cây rất sâu, hắn không lạc đường. Có thể thấy được hắn vô cùng quen thuộc hoàn cảnh ở đây.”
“Rất có thể là người dân địa phương.” Nell nói tiếp.
Ngôn Tố không nói, hỏi Eva: “Có tình hình mới gì không?”
Eva cởi găng tay ra, vẻ mặt nghiêm túc: “Không thể không nói, nếu tên hung thủ này là kẻ cuồng ngược đãi, hắn tuyệt đối là nghệ sĩ trong những kẻ cuồng ngược đãi!”
Lopez: “Có ý gì?”
Eva lắc đầu một cách khó tin: “Là một pháp y, tất cả vết thương trên xác chết mà tôi đã thấy mấy năm gần đây đều tập hợp trên người năm người này. Đáng sợ hơn là, trên người năm người họ không có vết thương nhẹ.”
Luis không hiểu: “Đây lại là ý gì?”
Ngôn Tố: “Vết thương nhẹ đại diện cho việc thăm dò và thử nghiệm bước đầu. Không có vết thương nhẹ, ý là hắn là một cao thủ, đây rất có thể không phải là lần đầu tiên hắn gây án.”
Rheid đồng ý: “Kẻ giết người liên hoàn sơ cấp sẽ tìm từng con mồi một, vừa giết người vừa lên cấp; mà đây là lần đầu tiên chúng ta gặp phải tình huống một lần kiểm soát năm người.”
Nhưng tối qua Tô Kỳ và Smith đã thức cả đêm để tìm các vụ án ngược đãi tương tự trong phạm vi cả nước, kể cả động vật nhỏ và vụ án lăng nhục, kết quả là không có.
Điều này khiến tất cả mọi người nghi ngờ.
Nhân vật không rõ lai lịch lần đầu ra tay liền đạt tới cấp bậc cao thủ?
“Trừ cái đó ra,” Ngôn Tố nhìn chằm chằm xác chết dưới đất, nhíu mày, “Còn có một chỗ mâu thuẫn.”
Chân Ái: “Cái gì?”
“Người này đã thể hiện ra thủ đoạn và năng lực cực cao; cùng với việc giết người ngày càng nhiều, hắn sẽ có thái độ càng ngày càng coi khinh sinh mạng. Sự vui vẻ hắn lấy được từ trong việc giết người cũng sẽ ngày càng ít, đây cũng là nguyên nhân tại sao thủ đoạn của kẻ giết người liên hoàn thông thường sẽ lần lượt lên cấp.”
Chân Ái suy nghĩ một chút, đã hiểu ý anh: “Cho nên, lúc sự vui sướng nhận được trong quá trình ngược đãi và hành hạ đạt đến cực hạn, hung thủ sẽ tiếp tục làm nhục trong quá trình ném xác, ví dụ như ném xác trong đống rác, ví dụ như cắt rời tay chân, ví dụ như bày ra tư thế nhục nhã cho xác chết.”
Ngôn Tố trầm mặc một chút, đột nhiên nhìn Chân Ái.
Chân Ái sửng sốt: “Sao vậy?”
“Ai, em có thể suy nghĩ giống như biến thái rồi.”
Chân Ái trừng anh.
Anh cười nhạt, thu ánh mắt, ánh mắt dần nghiêm túc. Anh xoa xoa sống mũi, lẩm bẩm: “Bỏ vào túi ngủ, là đang nhặt xác cho họ. Tại sao tắm sạch sẽ cho họ? Tại sao ở khoảnh khắc cuối cùng cho họ một cái chết thể diện kiểu này?”
Không ai có thể trả lời. Vụ án này, quá kì lạ, quá nhiều điểm khả nghi.
#
Rất nhanh, đội ngũ pháp y đem xác chết về để kiểm tra.
Sau đó không lâu, Eva gọi mọi người vào phòng phẫu thuật, câu nói đầu tiên là: “Trong cơ thể người chết không có thuốc, trong quá trình ngược đãi họ đều tỉnh táo, trừ bé gái.”
Bầu không khí lập tức kì lạ,
“Trừ các loại vết thương các anh thấy trong video ra, năm người này đều có tổn thương cơ quan sinh dục mức độ khác nhau. Ngoài ra, trên người từng người ít nhiều thiếu một vài thứ.
…
Cô gái trẻ (người hầu gái) bị bóp cổ chết, đỉnh đầu thiếu một mảnh da đầu có tóc;
Trong mũi giáo viên có sợi bông, bị gối bịt nghẹt thở chết, không có môi và ngực;
Diễn viên đang sống đau đớn đến chết, không có tai và da;
Tác giả bị súng đánh chết, sau khi chết bị móc tim;
Bé gái chết vì thuốc ngủ, hung thủ làm với cô bé…” Sắc mặt Eva thay đổi, vội vàng nói ra một từ, “Lễ cắt bao quy đầu.”
*Người châu Phi quan niệm, dù là nam hay nữ đều có bao da quy đầu, chúng là những nếp gấp da bao quanh cơ quan sinh dục và được xem là bộ phận không tốt, cần phải cắt bỏ để giữ sự tinh khiết. Các bé gái trong độ tuổi 4 đến 8 tuổi là đối tượng chính của hủ tục. Họ cho rằng, cắt bao quy đầu đánh dấu cho sự kết thúc tuổi thơ để bước sang giai đoạn trưởng thành. Trong khi đó, những bé gái không trải qua phẫu thuật sẽ không được lập gia đình.
Người ở đây nghe thấy mà đau đến tận xương; trước đây Lopez làm việc bảo vệ phụ nữ và trẻ em, nghe xong lời này, nắm tay cũng bóp thành tiếng.
Eva đỡ trán, thanh âm rất nhỏ: “Xin các anh nhất định phải mau chóng bắt được tên ác ma này.”
Tổ trưởng Cooper trầm mặc rất lâu, nói với mọi người: “Lập tức tập hợp, bắt đầu phác họa.” Mọi người rất nhanh trở lại phòng họp, trong lòng từng người đều đã có khái quát đại khái, chỉ chờ bổ sung cho nhau sửa chữa cho nhau.
Cooper bắt đầu: “Hung thủ có chuẩn bị mà đến, lập kế hoạch chu đáo. Trừ đứa trẻ ra, bốn người khác đều sống một mình, trong đó có một đặc công tiền nhiệm của CIA, hắn có thể dễ dàng dẫn họ đi, không chỉ dựa vào tính cách sức hấp dẫn dụ dỗ, rất có thể có vũ khí, có thể lực chế ngự đặc công. Người chúng ta muốn tìm có năng lực thể chất tốt, biết về súng, thậm chí xuất thân từ quân đội.”
Smith nói tiếp: “Video hắn gửi tới có vẻ như trọng điểm là sám hối, nhưng tiếng thét chói tai và tình trạng bi thảm của cơ thể người bị hại đã cho thấy trọng điểm của hắn là ngược đãi. Đặc biệt là hai câu hắn để lại kia, ‘Anh đang nghe phải không’, ‘Anh hưởng thụ không’, đây là đặc tả nội tâm bản thân hắn. Người chúng ta muốn tìm, mười phần là cuồng ngược đãi, và liên quan đến tình dục. Hắn là người bên cạnh anh S. A.”
Rheid trích dẫn số liệu: “Điều tra của FBI cho thấy, hễ là ngược đãi tình dục, hung thủ đa số là đàn ông, phần nhiều là cùng chủng tộc với người bị hại. Những người bị hại này có độ tuổi từ năm đến ba mươi tuổi. Tỉ lệ thống kê, hung thủ phạm tội tình dục nhỏ tuổi hơn người bị hại lớn nhất, cho nên hắn hẳn là từ hai lăm đến hai tám tuổi. Cân nhắc đến việc hắn vô cùng thông minh trưởng thành sớm, tuổi thu nhỏ đến hai ba đến hai sáu tuổi.”
Lopez cũng nói bổ sung: “Cuồng ngược đãi là một loại khơi thông tình cảm, sự phát tiết của hắn không lên cấp từng bước một mà là đồng thời bùng nổ trên năm người. Có thể tưởng tượng hắn từng chịu ngược đãi không thuộc về mình, có thể là đến từ gia đình lúc còn nhỏ, cũng có thể là bị trải qua những ngược đãi khác, như ốm đau, bị bắt. Hắn không đồng tình với sự thống khổ của người khác, nhưng trong năm người chết, người đàn ông bị ngược đãi mức độ ít nhất, nguyên nhân cái chết là một phát mất mạng thoải mái nhất. Nhìn từ góc độ tâm lý học, hung thủ vô cùng yêu bố hắn. Người chúng ta muốn tìm rất có thể là sống nương tựa cùng bố hắn lúc còn bé.”
Nell nói: “Hung thủ gửi video cho gia đình người bị hại, là hành hạ tâm lý đối với gia đình, đồng thời để dễ dàng cho việc hiểu ra sau đó. Hắn bảo người bị hại sám hối, nhưng hành động gửi video của hắn đang tuyên bố: Tôi không cần sự tha thứ của các người. Người như vậy tại sao không vứt xác chết một cách thô lỗ? Tại sao bỏ qua cơ hội sỉ nhục cuối cùng đối với người chết và gia đình? Điểm này có thể nhìn ra đầu mối từ sự sám hối của người bị hại. Hung thủ để lộ ra thái độ thương hại và tha thứ, chứng minh trong tiềm thức hắn cho rằng mình đứng trên đỉnh cao đạo đức. Người chúng ta muốn tìm này rất có thể làm một nghề vô cùng đáng kính trọng, thậm chí đại diện ặt lương thiện của xã hội này.”
Rheid: “Ngoài ra, đối tượng của hắn hết sức hỗn tạp, giống như động vật ăn tạp. Cho dù như vậy, hiện trường hắn ngược đãi và giết người đều vô cùng sạch sẽ gọn gàng, nền video là màu trắng, chỗ vứt xác rất có trật tự, hắn có thói quen sạch sẽ. Tiếp đó là đoạn thanh âm máy kia, hắn giữ một khoảng cách với người bị hại, rất có thể thiếu tự tin trong quan hệ nam nữ hoặc giao tiếp với người khác không tốt. Hắn có hai tính cách trước mặt người và sau lưng người. Thời gian vứt xác là trước khi gửi băng quay phim, chứng minh hắn rất có thứ tự, tất cả đều ở trong kế hoạch của hắn. Hắn đang nhìn chúng ta.”
Tô Kỳ và nhóm người Besson nghe toàn bộ quá trình, vô cùng kinh ngạc.
Chân Ái lẳng lặng nghe, bình thường một Ngôn Tố đã khiến cô thán phục, bây giờ cô cảm thấy như ngồi giữa một đám Ngôn Tố, suy nghĩ của mọi người đều đang chuyển động cực nhanh, tiếp nhận không chê vào đâu được.
Cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa sẽ vẽ ra chân dung tội phạm?
Nhưng tại sao Ngôn Tố vẫn không lên tiếng?
Cô nhìn về phía Ngôn Tố, mà người sau vừa lúc phục hồi tinh thần lại từ trong trầm tư, tiếp nhận lời của Rheid, nói trôi chảy,
“Năm người từ lúc mất tích đến chịu ngược đãi đến chết, thời gian không quá hai ngày. Năng lực tổ chức và năng lực lập kế hoạch của hắn khiến người ta thán phục. Lúc hắn ngược đãi và giết người không có bất kì do dự nào, thông minh có thủ đoạn, không sợ sệt. Ý tưởng rõ ràng, vô cùng tự tin, mọi thứ hắn biểu hiện ra chứng minh, hắn đã từng giết người.” Anh dừng một chút, “Hắn, có thể ở trong đội ngũ của chúng ta.”
Những người khác đều trầm mặc đồng ý.
“Ngoài ra,” Ngôn Tố chậm ngữ tốc lại, “Dựa vào nghề của người bị hại và bộ phận trong cơ thể họ bị hung thủ lấy đi, tôi đại khái nghĩ ra được sự liên quan giữa người chết.”
Trong ánh mắt mọi người, Ngôn Tố nói: “Đây là một người đàn ông, ảo tưởng tình dục toàn bộ.”
Thoạt nhìn, nội dung thể hiện thông qua mấy đoạn video này của nhân vật không rõ lai lịch rất rõ ràng: Tôi là một người bảo vệ các nguyên tắc đạo đức truyền thống, năm phạm nhân này đã phạm tội, là cá lọt lưới pháp luật. Tôi muốn đại diện pháp luật và Thượng đế để họ chịu khổ, để họ sám hối. Các thành viên phác họa của BAU, các người đến phân tích tôi, bắt được cơ thể thật của tôi đi!
Nhưng qua điều Ngôn Tố vừa nói, sự việc hình như không đơn giản như vậy.
Nhân vật không rõ lai lịch này hiểu rõ tâm lý tội phạm, hắn đang dẫn mọi người đi lầm đường, khiến mọi người tưởng rằng hắn là người bảo vệ các nguyên tắc đạo đức truyền thống; nhưng thực ra mục đích của hắn hoàn toàn không phải là cái này.
Không phải trừng phạt tội ác trong lòng hắn, vậy rốt cuộc là gì?
Chân Ái suy nghĩ, lại luẩn quẩn một tầng. Nếu người không rõ lai lịch này thông minh như vậy, có thể thiết lập lầm đường có chọn lựa, vậy hắn có khả năng thiết lập lầm đường có chọn lựa thành chính xác không?
Giống như đoán kéo búa bao, trở thành tuần hoàn cố định vô hạn.
Cô có nên nhắc nhở Ngôn Tố không? Nhưng mình là người ngoài ngành, hình như không ổn.
Vẫn đang nghĩ, Ngôn Tố lấy mu bàn tay khẽ chạm mu bàn tay cô, thấp giọng: “Đừng lo, anh sẽ không có kết luận sớm như vậy.”
Trái tim Chân Ái rơi xuống, rõ là lo nghĩ vớ vẩn.Anh luôn luôn thận trọng như thế, sẽ không xảy ra vấn đề.
Lopez, người am hiểu giao tiếp với người khác nhất một mình đi hỏi thân nhân của người mất tích, nhiều người sẽ tạo thành áp lực tâm lý cho họ, cho nên những người khác đều đợi ở phòng bên cạnh.
Để dò số chỗ ngồi, trình tự hỏi dựa theo thứ tự trước sau trong video.
Người đầu tiên là bố của cô gái trẻ, nhìn từ cách ăn mặc thuộc về tầng lớp hơi thấp. Ông ấy nói mẹ cô gái từ lâu đã bỏ trốn theo người khác, một mình ông nuôi con gái lớn lên. Từ nhỏ con gái đã thông minh hiểu chuyện, tính cách hướng nội nhút nhát, chưa bao giờ tranh chấp với ai. Đoạn video này đối với ông là sét đánh giữa trời quang. Để một người bố thấy con gái mình bị cởi hết quần áo chịu mọi hành hạ, ông ấy che mặt khóc nức nở: “Tại sao tên biến thái kia lại tìm tới con gái của tôi?”
Đối với việc vứt bỏ đứa bé trai nhà cô gái làm thuê mà cô ấy nhắc tới trong video, người bố này không thể tin: “Nhất định là nó không chịu nổi hành hạ, nói lung tung. Nó dịu dàng hòa nhã nhất, không thể nào làm chuyện như vậy.”
Người thứ hai là bố giáo viên, đó là một gia đình trung lưu hạnh phúc.
Bố mẹ từ đầu đến cuối nắm chặt tay, rưng rưng nước mắt, nhưng vô cùng kiềm chế. Họ nói giáo viên là một đứa con gái hoàn mỹ, tính nết tốt, có lòng thương người lại lương thiện. Thấy con gái bị cắt đứt một phần bộ phận cơ thể, trên mặt bố mẹ đau đớn, nhưng tự kiềm chế, chưa từng khóc thành tiếng, chỉ mở to mắt mà khóc:
“Chúng tôi hoàn toàn không biết là nó dụ dỗ cô bé trong nhà trẻ, năm đó Meagan Zora mất tích, khắp thành phố đều tìm. Chúng tôi cũng giúp đỡ dán tờ rơi, còn tặng một giỏ hoa cho nhà Zora. Ông trời ơi, chúng tôi có lỗi với đôi vợ chồng kia, con của chúng tôi có lỗi với họ.”
Chân Ái đứng bên này bức tường thủy tinh, đôi mắt hơi ướt.
Gia đình thực sự là một loại quan hệ ràng buộc chặt chẽ không kéo ra được; nhất là bố mẹ và con cái.
Chuyên gia phân tích tâm lý thích phân tích thời thơ ấu của tội phạm nhất, cho rằng sự xử phạt của bố mẹ thường để lại bóng ma và vết sẹo cả đời cho con cái; nhưng ngược lại, tội lỗi của con cái càng có thể dẫn bố mẹ tuổi đã cao vào mộ phần đau khổ trước mắt, đây là một loại bi ai khác khắc sâu hơn và không có cách nào giảm bớt.
Cô đột nhiên nghĩ đến, tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử đất nước này đã từng nói, Whatever you are, be a good one. Bất kể bạn là ai, hãy là một người tốt.
Lúc mỗi bậc cha mẹ ôm lấy đứa trẻ trong tã, có phải cũng hôn trán con, cầu nguyện: Bất kể con lớn lên muốn làm gì, hãy làm một đứa con ngoan của mẹ không.
Nhưng mà, làm người tốt rất khó; làm một đứa con ngoan càng khó hơn.
Nhất là bố mẹ cô đều là người xấu.
Đứa con gái của người mẹ thứ ba là người có kết cục thê thảm nhất trong video. Người mẹ khóc nức nở, nói người chồng trước chết sớm, từ nhỏ quá cưng chiều con gái khiến nó trở nên kiêu căng, tuổi còn nhỏ đã một mình đến New York lang thang kiếm sống. Bà nghe được chuyện cô ấy và bố dượng ở chung với nhau từ trong video, một hồi thì chửi người đàn ông kia, một hồi lại mắng con gái, khóc rất lâu.
Đôi thứ tư là bố mẹ của tác giả, có vẻ như vô cùng bi thương, nhưng biểu hiện bình tĩnh hơn người khác nhiều. Người mẹ dựa vào vai anh trai của tác giả khóc, người bố thì đỏ mắt nói: “Đứa con này năm năm trước rất ít về nhà, nó làm nghề đặc biệt, chúng tôi sớm đã chuẩn bị trước sẽ mất nó rồi.”
Tuy nói như vậy, nhưng thanh âm nghẹn ngào, “Hai tháng trước, lần cuối cùng gặp nó, nó vẫn rất tốt. Con trai của tôi, nó vẫn luôn là một đứa trẻ chính trực.”
Lúc này, Nell đi vào phát bảng thông tin người mất tích thu thập được ọi người.
Chân Ái nhận lấy nhìn một cái, vô cùng sửng sốt.
Trừ giáo viên và tác giả, cô gái đầu tiên trong video là người hầu gái làm thuê trong lâu đài ngôi nhà kẹo, người đẫm máu thứ ba là diễn viên thực sự, còn cô bé gái là cô bé đã tặng đồng hồ cho Ngôn Tố trong nhà trẻ công lập!
Chân Ái chợt hồi hộp trong lòng, lo lắng nhìn về phía Ngôn Tố, người sau lại chỉ hơi nhíu mày, sắc mặt bình tĩnh, không nhìn ra bất kì cảm xúc dư thừa nào.
Bên cạnh, Tô Kỳ nói với Lopez: “Cô bé gái là người giáo viên chuẩn bị đưa vào câu lạc bộ, diễn viên là người chỉ điểm tiếp nhận.”
Chân Ái nghĩ lại còn sợ. Thì ra, tác giả vì điều tra chuyện câu lạc bộ mà được dẫn đến Silverland, nhưng thực ra anh ta đã trúng kế. Kết quả mũi nhọn lại một lần nữa chỉ về phía Ngôn Tố. Hung thủ chính là nhằm vào Ngôn Tố, hắn đang giết người từng tiếp xúc với Ngôn Tố. Chẳng lẽ…
Nhưng cô còn nhớ, Bert không thích quay phim; ít nhất, không thích quay những người phụ nữ này.
Đôi thứ năm là bố mẹ bé gái, đứa con tuổi còn quá nhỏ, người mẹ nhiều lần nói một nửa liền đỡ trán khóc: “Bé cưng của chúng tôi rất đáng yêu, nó không phải là một đứa trẻ hư. Jimmy là em trai nó, đó chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn. Nó nhỏ như vậy, có tội gì chứ, có gì phải sám hối chứ? Tên điên kia sao có thể hành hạ một đứa trẻ như vậy!”
Chân Ái giật mình. Điều cô bé sám hối là cái chết ngoài ý muốn của em trai cô bé?
Cô nhớ cô bé nói “Mẹ cháu nói em ấy đã lên Thiên đường”, người mẹ này sau cái chết ngoài ý muốn của con trai lại cho đứa con gái phạm lỗi một lời nói dối có thiện ý, một người mẹ vĩ đại biết bao. Nhưng bây giờ, đứa con gái còn lại cũng lành ít dữ nhiều.
Hỏi xong, ngoại trừ giáo viên và bé gái ra, bối cảnh, nghề nghiệp và các thông tin khác của gia đình những người mất tích còn lại không có bất kì sự tương tự hoặc chồng chéo lên nhau nào. Mục tiêu phân tích đám người này gặp vấn đề khó khăn.
Không có loại người bị hại cố định thì sẽ rất khó phán đoán động cơ trong lòng của người bị tình nghi không rõ lai lịch. Sự liên quan duy nhất cũng chỉ có việc điều tra câu lạc bộ của CIA, gần xem như là ngẫu nhiên.
Một nhóm người ngồi trong phòng họp, lúc cố gắng tìm kiếm phương thức mà nhân vật không rõ lai lịch lựa chọn người bị hại từ mọi góc độ, Ngôn Tố đột nhiên mở miệng: “Gần đây, tôi đã từng gặp năm người này.”
Một câu nói, trong phòng yên lặng như tờ.
Không ai nói chuyện, nhưng mỗi người đều theo đuổi tâm tư của mình. Cuối cùng, Luis nói đầy sâu xa: “Tần số âm thanh và video đều chỉ vào anh. Anh Ngôn, có nguời đang giết người bên cạnh anh…”
Rheid đột nhiên ngắt lời: “Đây là một manh mối tốt, chúng ta có thể điều tra nhân vật khả nghi bên cạnh S. A. một chút.”
Lopez cũng nói: “Bất luận tại sao hắn hành hạ những người này, hắn nhất định sẽ lưu lại dấu vết đặc biệt của hắn trên người những người này. Nhiệm vụ bây giờ của chúng ta là tìm những dấu vết này, tìm ra người phía sau.”
Sắc mặt Ngôn Tố rất bình tĩnh, Chân Ái lại cảm thấy ấm áp trong lòng, cô biết họ đang bảo vệ Ngôn Tố.
Thời gian quá trễ, mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.
Chân Ái lo lắng trạng thái của Ngôn Tố, đưa anh đến phòng, nhưng đến cửa phòng, anh chợt kéo cô vào trong cửa trước, chống cô trên tường, cúi đầu hôn môi cô. Dùng sức hơn so với thường ngày, nhưng vẫn dịu dàng trước sau như một.
Trong bóng tối càng thân mật hơn, cô không hề từ chối.
Anh từ từ hôn đến bên tai cô, giọng nói trầm thấp: “Ai, đừng sợ, anh vẫn luôn ở đây.”
Lúc này Chân Ái mới biết nụ hôn của anh là khích lệ và an ủi. Anh nhất định là lo lắng những đoạn video vừa rồi quá đẫm máu, hù dọa cô. Nhưng cô không hề sợ hãi: “A Tố, em kiên cường hơn anh tưởng tượng.”
Trong bóng tối, anh chợt im lặng nở nụ cười: “Anh vẫn luôn biết, chỉ là mới đây quên mất.”
Chân Ái ấm áp trong lòng, anh không quên mà là càng theo thói quen muốn bảo vệ cô hơn.
Cô mò chỗ để bật đèn, ngây ngô nhìn anh một hồi, còn kéo cửa muốn đi ra ngoài. Nhưng anh cố chấp siết chặt tay cô, không cho đi.
Mặt Chân Ái ửng đỏ, không quá không biết xấu hổ: “Không nên đâu, những người khác đều ở phòng bên cạnh, bị phát hiện không tốt lắm.”
Ngôn Tố không hiểu: “Tại sao không tốt? Chúng ta cũng không phải yêu đương vụng trộm.” Cân nhắc một lúc, “Tại sao lo người khác phát hiện? Việc này không hợp logic, vừa rồi tất cả mọi người không nhìn thấy. À, em sợ người khác nghe thấy. Nhưng tường cách âm rất tốt, hơn nữa anh không có ý định tối nay phát sinh quan hệ với em.”
Chân Ái quýnh lên, nhất định muốn về. Nhưng anh mạnh mẽ nắm cổ tay cô, nhất định không buông.
Chân Ái giãy một hồi, bỗng nhiên kịp phản ứng, trong lòng liền đau xót: “A Tố, không phải anh lo em xảy ra chuyện chứ?”
Ngôn Tố hơi sững sờ, trả lời: “Không có.”
Nhưng cô biết anh có: “Chẳng lẽ trong lòng anh cho rằng những người đó vì anh nên mới chết sao?”
Lần này anh trả lời nhanh hơn nhiều: “Không có.” Sắc mặt lại vô thức lạnh một lần.
Chân Ái cúi đầu, một lúc sau lại nâng lên một gương mặt vui vẻ, ôm cánh tay anh:
“Lần đầu tiên Bert nghe được con gái thét chói tai, là em. Hắn cảm thấy rất thú vị, cho nên tìm tiếng thét chói tai của con gái ở các nơi trên thế giới, tập hợp họ lại. Nhưng người ta chỉ có thể thét chói tai lúc đang đau đớn và sợ hãi, cho nên hắn…”
“Ai, không cần nói nữa.” Anh ôm cô vào lòng, “Không cần nói những thứ này. Em hãy biết, đây không phải là do em, cũng không phải là lỗi của em.”
Cô bĩu môi: “Không nắm được trọng điểm, ngốc.”
Anh hơi ngơ ra, chợt mỉm cười: “Được, không phải do anh; không phải là lỗi của anh.”
#
Sáng sớm hôm sau, có người phát hiện xác chết ở rừng cây chỗ tiếp giáp với thành phố và thị trấn.
Bất ngờ là, năm xác chết bỏ cùng một chỗ, túi ngủ trùm ở ngoài, xếp thật chỉnh tề. Mới nhìn giống như năm người đi dã ngoại đang yên lặng ngủ. Phát hiện xác chết là một nhóm vận động viên chạy bộ buổi sáng, một loạt người chết chỉnh tề dọa họ sợ vô cùng.
Trên cổ năm người chết đều đeo danh thiếp.
Eva kéo túi ngủ ra, xác chết không mặc quần áo, khỏa thân, rõ ràng đã từng rửa sạch. Cô ấy nhíu mày: “Cái này là túi ngủ chỗ nào? Đơn giản là túi đựng xác!”
Ngôn Tố ngồi xổm xuống, nhìn phấn hoa rơi xuống trên túi ngủ, lại nhìn hoàn cảnh xung quanh, nói: “Nở hoa buổi trưa, ít nhất trước trưa hôm qua đã vứt xác. Buổi chiều thân nhân người chết mới nhận được video, hắn rất cẩn thận.”
Anh đứng lên, “Năm xác chết, hắn cần dùng xe của mình để chở đến; mùa hè lá rụng rất dày, không để lại vết bánh xe, rừng cây rất sâu, hắn không lạc đường. Có thể thấy được hắn vô cùng quen thuộc hoàn cảnh ở đây.”
“Rất có thể là người dân địa phương.” Nell nói tiếp.
Ngôn Tố không nói, hỏi Eva: “Có tình hình mới gì không?”
Eva cởi găng tay ra, vẻ mặt nghiêm túc: “Không thể không nói, nếu tên hung thủ này là kẻ cuồng ngược đãi, hắn tuyệt đối là nghệ sĩ trong những kẻ cuồng ngược đãi!”
Lopez: “Có ý gì?”
Eva lắc đầu một cách khó tin: “Là một pháp y, tất cả vết thương trên xác chết mà tôi đã thấy mấy năm gần đây đều tập hợp trên người năm người này. Đáng sợ hơn là, trên người năm người họ không có vết thương nhẹ.”
Luis không hiểu: “Đây lại là ý gì?”
Ngôn Tố: “Vết thương nhẹ đại diện cho việc thăm dò và thử nghiệm bước đầu. Không có vết thương nhẹ, ý là hắn là một cao thủ, đây rất có thể không phải là lần đầu tiên hắn gây án.”
Rheid đồng ý: “Kẻ giết người liên hoàn sơ cấp sẽ tìm từng con mồi một, vừa giết người vừa lên cấp; mà đây là lần đầu tiên chúng ta gặp phải tình huống một lần kiểm soát năm người.”
Nhưng tối qua Tô Kỳ và Smith đã thức cả đêm để tìm các vụ án ngược đãi tương tự trong phạm vi cả nước, kể cả động vật nhỏ và vụ án lăng nhục, kết quả là không có.
Điều này khiến tất cả mọi người nghi ngờ.
Nhân vật không rõ lai lịch lần đầu ra tay liền đạt tới cấp bậc cao thủ?
“Trừ cái đó ra,” Ngôn Tố nhìn chằm chằm xác chết dưới đất, nhíu mày, “Còn có một chỗ mâu thuẫn.”
Chân Ái: “Cái gì?”
“Người này đã thể hiện ra thủ đoạn và năng lực cực cao; cùng với việc giết người ngày càng nhiều, hắn sẽ có thái độ càng ngày càng coi khinh sinh mạng. Sự vui vẻ hắn lấy được từ trong việc giết người cũng sẽ ngày càng ít, đây cũng là nguyên nhân tại sao thủ đoạn của kẻ giết người liên hoàn thông thường sẽ lần lượt lên cấp.”
Chân Ái suy nghĩ một chút, đã hiểu ý anh: “Cho nên, lúc sự vui sướng nhận được trong quá trình ngược đãi và hành hạ đạt đến cực hạn, hung thủ sẽ tiếp tục làm nhục trong quá trình ném xác, ví dụ như ném xác trong đống rác, ví dụ như cắt rời tay chân, ví dụ như bày ra tư thế nhục nhã cho xác chết.”
Ngôn Tố trầm mặc một chút, đột nhiên nhìn Chân Ái.
Chân Ái sửng sốt: “Sao vậy?”
“Ai, em có thể suy nghĩ giống như biến thái rồi.”
Chân Ái trừng anh.
Anh cười nhạt, thu ánh mắt, ánh mắt dần nghiêm túc. Anh xoa xoa sống mũi, lẩm bẩm: “Bỏ vào túi ngủ, là đang nhặt xác cho họ. Tại sao tắm sạch sẽ cho họ? Tại sao ở khoảnh khắc cuối cùng cho họ một cái chết thể diện kiểu này?”
Không ai có thể trả lời. Vụ án này, quá kì lạ, quá nhiều điểm khả nghi.
#
Rất nhanh, đội ngũ pháp y đem xác chết về để kiểm tra.
Sau đó không lâu, Eva gọi mọi người vào phòng phẫu thuật, câu nói đầu tiên là: “Trong cơ thể người chết không có thuốc, trong quá trình ngược đãi họ đều tỉnh táo, trừ bé gái.”
Bầu không khí lập tức kì lạ,
“Trừ các loại vết thương các anh thấy trong video ra, năm người này đều có tổn thương cơ quan sinh dục mức độ khác nhau. Ngoài ra, trên người từng người ít nhiều thiếu một vài thứ.
…
Cô gái trẻ (người hầu gái) bị bóp cổ chết, đỉnh đầu thiếu một mảnh da đầu có tóc;
Trong mũi giáo viên có sợi bông, bị gối bịt nghẹt thở chết, không có môi và ngực;
Diễn viên đang sống đau đớn đến chết, không có tai và da;
Tác giả bị súng đánh chết, sau khi chết bị móc tim;
Bé gái chết vì thuốc ngủ, hung thủ làm với cô bé…” Sắc mặt Eva thay đổi, vội vàng nói ra một từ, “Lễ cắt bao quy đầu.”
*Người châu Phi quan niệm, dù là nam hay nữ đều có bao da quy đầu, chúng là những nếp gấp da bao quanh cơ quan sinh dục và được xem là bộ phận không tốt, cần phải cắt bỏ để giữ sự tinh khiết. Các bé gái trong độ tuổi 4 đến 8 tuổi là đối tượng chính của hủ tục. Họ cho rằng, cắt bao quy đầu đánh dấu cho sự kết thúc tuổi thơ để bước sang giai đoạn trưởng thành. Trong khi đó, những bé gái không trải qua phẫu thuật sẽ không được lập gia đình.
Người ở đây nghe thấy mà đau đến tận xương; trước đây Lopez làm việc bảo vệ phụ nữ và trẻ em, nghe xong lời này, nắm tay cũng bóp thành tiếng.
Eva đỡ trán, thanh âm rất nhỏ: “Xin các anh nhất định phải mau chóng bắt được tên ác ma này.”
Tổ trưởng Cooper trầm mặc rất lâu, nói với mọi người: “Lập tức tập hợp, bắt đầu phác họa.” Mọi người rất nhanh trở lại phòng họp, trong lòng từng người đều đã có khái quát đại khái, chỉ chờ bổ sung cho nhau sửa chữa cho nhau.
Cooper bắt đầu: “Hung thủ có chuẩn bị mà đến, lập kế hoạch chu đáo. Trừ đứa trẻ ra, bốn người khác đều sống một mình, trong đó có một đặc công tiền nhiệm của CIA, hắn có thể dễ dàng dẫn họ đi, không chỉ dựa vào tính cách sức hấp dẫn dụ dỗ, rất có thể có vũ khí, có thể lực chế ngự đặc công. Người chúng ta muốn tìm có năng lực thể chất tốt, biết về súng, thậm chí xuất thân từ quân đội.”
Smith nói tiếp: “Video hắn gửi tới có vẻ như trọng điểm là sám hối, nhưng tiếng thét chói tai và tình trạng bi thảm của cơ thể người bị hại đã cho thấy trọng điểm của hắn là ngược đãi. Đặc biệt là hai câu hắn để lại kia, ‘Anh đang nghe phải không’, ‘Anh hưởng thụ không’, đây là đặc tả nội tâm bản thân hắn. Người chúng ta muốn tìm, mười phần là cuồng ngược đãi, và liên quan đến tình dục. Hắn là người bên cạnh anh S. A.”
Rheid trích dẫn số liệu: “Điều tra của FBI cho thấy, hễ là ngược đãi tình dục, hung thủ đa số là đàn ông, phần nhiều là cùng chủng tộc với người bị hại. Những người bị hại này có độ tuổi từ năm đến ba mươi tuổi. Tỉ lệ thống kê, hung thủ phạm tội tình dục nhỏ tuổi hơn người bị hại lớn nhất, cho nên hắn hẳn là từ hai lăm đến hai tám tuổi. Cân nhắc đến việc hắn vô cùng thông minh trưởng thành sớm, tuổi thu nhỏ đến hai ba đến hai sáu tuổi.”
Lopez cũng nói bổ sung: “Cuồng ngược đãi là một loại khơi thông tình cảm, sự phát tiết của hắn không lên cấp từng bước một mà là đồng thời bùng nổ trên năm người. Có thể tưởng tượng hắn từng chịu ngược đãi không thuộc về mình, có thể là đến từ gia đình lúc còn nhỏ, cũng có thể là bị trải qua những ngược đãi khác, như ốm đau, bị bắt. Hắn không đồng tình với sự thống khổ của người khác, nhưng trong năm người chết, người đàn ông bị ngược đãi mức độ ít nhất, nguyên nhân cái chết là một phát mất mạng thoải mái nhất. Nhìn từ góc độ tâm lý học, hung thủ vô cùng yêu bố hắn. Người chúng ta muốn tìm rất có thể là sống nương tựa cùng bố hắn lúc còn bé.”
Nell nói: “Hung thủ gửi video cho gia đình người bị hại, là hành hạ tâm lý đối với gia đình, đồng thời để dễ dàng cho việc hiểu ra sau đó. Hắn bảo người bị hại sám hối, nhưng hành động gửi video của hắn đang tuyên bố: Tôi không cần sự tha thứ của các người. Người như vậy tại sao không vứt xác chết một cách thô lỗ? Tại sao bỏ qua cơ hội sỉ nhục cuối cùng đối với người chết và gia đình? Điểm này có thể nhìn ra đầu mối từ sự sám hối của người bị hại. Hung thủ để lộ ra thái độ thương hại và tha thứ, chứng minh trong tiềm thức hắn cho rằng mình đứng trên đỉnh cao đạo đức. Người chúng ta muốn tìm này rất có thể làm một nghề vô cùng đáng kính trọng, thậm chí đại diện ặt lương thiện của xã hội này.”
Rheid: “Ngoài ra, đối tượng của hắn hết sức hỗn tạp, giống như động vật ăn tạp. Cho dù như vậy, hiện trường hắn ngược đãi và giết người đều vô cùng sạch sẽ gọn gàng, nền video là màu trắng, chỗ vứt xác rất có trật tự, hắn có thói quen sạch sẽ. Tiếp đó là đoạn thanh âm máy kia, hắn giữ một khoảng cách với người bị hại, rất có thể thiếu tự tin trong quan hệ nam nữ hoặc giao tiếp với người khác không tốt. Hắn có hai tính cách trước mặt người và sau lưng người. Thời gian vứt xác là trước khi gửi băng quay phim, chứng minh hắn rất có thứ tự, tất cả đều ở trong kế hoạch của hắn. Hắn đang nhìn chúng ta.”
Tô Kỳ và nhóm người Besson nghe toàn bộ quá trình, vô cùng kinh ngạc.
Chân Ái lẳng lặng nghe, bình thường một Ngôn Tố đã khiến cô thán phục, bây giờ cô cảm thấy như ngồi giữa một đám Ngôn Tố, suy nghĩ của mọi người đều đang chuyển động cực nhanh, tiếp nhận không chê vào đâu được.
Cứ tiếp tục như vậy, không bao lâu nữa sẽ vẽ ra chân dung tội phạm?
Nhưng tại sao Ngôn Tố vẫn không lên tiếng?
Cô nhìn về phía Ngôn Tố, mà người sau vừa lúc phục hồi tinh thần lại từ trong trầm tư, tiếp nhận lời của Rheid, nói trôi chảy,
“Năm người từ lúc mất tích đến chịu ngược đãi đến chết, thời gian không quá hai ngày. Năng lực tổ chức và năng lực lập kế hoạch của hắn khiến người ta thán phục. Lúc hắn ngược đãi và giết người không có bất kì do dự nào, thông minh có thủ đoạn, không sợ sệt. Ý tưởng rõ ràng, vô cùng tự tin, mọi thứ hắn biểu hiện ra chứng minh, hắn đã từng giết người.” Anh dừng một chút, “Hắn, có thể ở trong đội ngũ của chúng ta.”
Những người khác đều trầm mặc đồng ý.
“Ngoài ra,” Ngôn Tố chậm ngữ tốc lại, “Dựa vào nghề của người bị hại và bộ phận trong cơ thể họ bị hung thủ lấy đi, tôi đại khái nghĩ ra được sự liên quan giữa người chết.”
Trong ánh mắt mọi người, Ngôn Tố nói: “Đây là một người đàn ông, ảo tưởng tình dục toàn bộ.”
Bình luận facebook