Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 162 Khách không mời mà đến
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Thấy Hạ Vy trầm mặc mãi không lên tiếng, Gia Bảo hiểu ra mẹ đây là không muốn chuyển đến sống cùng bố, có phải vì cậu thích mấy món quà bố tặng nên mẹ giận, không cần cậu nữa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Viền mắt Gia Bảo đỏ hoe, bên trong long lanh nước mắt, cuống quýt nhào vào lòng Hạ Vy nức nở: “Con không cần mấy món quà bổ nữa, mẹ đừng giận Sóc con nha. Con chỉ muốn ở với mẹ thôi, mẹ đi đâu con theo đó, mẹ đừng bỏ Sóc mà, hu hu hu.”
Gia Bảo sợ lời mình nói chưa đủ thuyết phục, cậu ngẩng đầu vừa đáng thương vừa như lấy lòng nhìn Hạ Vy nói: “Chúng ta mang quà trả lại cho bố nha?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đối diện với cặp mắt đẫm nước mắt của con trai, lòng Hạ Vy đau như cắt, không ngờ Gia Bảo nhạy bén như thế, cô còn chưa nói gì con đã đoán ra cô không muốn chuyển đến sống chung với Gia Khánh. Cô chỉ thuận miệng thăm dò ý con không nghĩ đến con sẽ kích động như thế này.
Hạ Vy ôm chặt Gia Bảo vào lòng vỗ về lưng con an ủi: “Mẹ chỉ tùy tiện nói đùa thôi. Mẹ tuyệt đối sẽkhông bao giờ rời xa Sóc con, ngoan đừng khóc. Mẹ thương. “Mẹ không lừa con?” Gia Bảo thút thít, nắm lấy vạt áo Hạ Vy, đôi mắt to tròn ngập nước lóe lên ánh sáng. “Mẹ tuyệt đối sẽ không bao giờ rời xa Sóc con.” Hạ Vy gật đầu lặp lại một lần nữa để Gia Bảo an tâm, cô nói bằng giọng điệu chắc nịch.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Diệp Loan bên cạnh cũng vội vàng khuyên nhủ: “Vy không bao giờ bỏ rơi Sóc con đâu, Sóc con đừng khóc nữa, mẹ nuôi nhìn mà đau lòng lắm đó.”
Gia Bảo nghe thấy lời chắc chắn của Hạ Vy và Diệp Loan liền không khóc nữa, ngoan ngoãn để mẹ lau mặt giúp. Cậu rất rất thích bố nhưng nếu bắt cậu chọn lựa việc sống chúng cùng với bố hoặc mẹ, cậu sẽ không do dự mà chọn mẹ ngay. Đồng thời trong lòng cũng không tránh được mà buồn bã, mẹ thật sự không cần bố rồi. Cậu sẽ không bao giờ được sống cùng cả bố lẫn mẹ. “Chúng ta rửa mặt đánh răng rồi ăn cháo nhé?” Hạ Vy chuyển chủ đề khác tránh cho Gia Bảo lại kích động nữa. “Vâng a.” Gia Bảo ngoan ngoãn đáp ứng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đút Gia Bảo muỗng cháo cuối cùng, Hạ Vy đứng dậy cầm hộp cháo rỗng hướng thùng rác đi đến, rác còn chưa kịp bỏ, cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, tiếng giày cao gót giấm trên sàn nhà thu hút sự chú ý của hai người lớn và một trẻ em trong phòng.
Hạ Vy thấy vị khách không mời mà đến này sắcmặt liền khẽ biến, chẳng còn tâm trạng bỏ rác vào thùng ném luôn hộp cháo trên tay xuống đất, bước nhanh đến trước mặt Vân Thi đề phòng hỏi: “Mày đến đây làm gì?” Cô tức giận đuổi người: “Ở đây không hoan nghênh mày, lúc tao còn nói chuyện tử tế, mày mau cút ra ngoài.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hạ Vy căng thẳng, hôm nay Vân Thi đến là lại đang muốn giở trò gì nữa đây. Cô sẽ không để cho cô ta có cơ hội hãm hại Gia Bảo lần nữa. “Ây da, sao mày lại nói vậy. Tất nhiên đến thăm bệnh rồi. Mày giấu kĩ thật đó, không ngờ con trai đã lớn từng ấy tuổi, ngay cả tạo là bạn thân của mày bao năm nay cũng bị mày qua mặt” Vân Thi cười tươi rói nhưng lời nói ra khỏi miệng lại mang theo châm chọc. Sáng nay nghe tin Gia khánh nằm viện từ miệng Trần Văn Uy, Vân Thi vừa lo lắng vừa buồn bực. Cô là bạn gái anh nhưng lại hoàn toàn không hay biết, lúc bố hỏi sao hai hôm nay không thấy cô vào viện chăm sóc anh, cô chỉ có thể giả vờ tỏ ra bản thân đã biết anh bị thương, còn khoác lác nói anh lo cho sức khỏe mình, kêu cô không cần đến săn sóc thường xuyên. Nghe xong bố liền tỏ vẻ không vui, như thể tiếc sắt không thể rèn thành kim, răn dạy cô một lâu, bảo cô không biết nắm bắt trái tim đàn ông, vô tâm các thứ.
Vân Thi bị mắng oan mà tức lắm nhưng không thể làm gì khác hơn. Ngờ đâu lúc cô chạy tới bệnh viện thăm Gia Khánh, trước cửa phòng bệnh anh lại xuất hiện tám người vệ sĩ, thái độ cô từ cứng rắn chuyển sang mềm mỏng để nói chuyện nhưng đều không thu được kết quả, mấy người đó vẫn kiênquyết, một mực không cho cô vào thăm.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Không còn cách nào khác Vân Thi đành hậm hực đi hỏi y tá đứa con hoang này nằm ở phòng nào, để đến thăm dò xem thử Hạ Vy đã nói bao nhiêu chuyện của cô cho Gia Khánh nghe. Sau khi biết được thằng nhóc chết tiệt đó nằm ở sát bên cạnh phòng anh, cô tức điên cả người. Đồng thời cũng âm thầm đoán xem bên trong phòng bệnh Gia Khánh đang tiếp đón nhân vật máu mặt nào mà ngay đến cô là con gái của trưởng phòng công an tỉnh cũng không được cho vào.
Vân Thi chẳng màng đến vẻ mặt khó coi và giận dữ của Hạ Vy nghiêng đầu nhìn Gia Bảo đang ngồi trên giường, thân thiết vẫy tay cười nói: “Chào con, cô là bạn mẹ con, con thấy trong người đỡ hơn chút nào chưa?” Truyện88.vip trang w*eb cập nhật nhanh nhất
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Bảo tuy chưa từng nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp này bao giờ nhưng không hiểu sao khi bị ánh mắt người phụ nữ ấy nhìn qua, cậu liền run lên, sợ hãi lấy chăn che kín mặt, không dám trả lời câu hỏi kia.
Vân Thi nhăn mặt, cảm thấy thằng ranh này thật vô lễ, liếc mắt xem thường nhìn Hạ Vy: “Mày dạy con như thế đó hả Vy? Gặp người lớn cũng không biết mở miệng chào một tiếng. "Mày gan thật. Lần trước ăn đập vẫn còn thèm đúng không? Hôm nay muốn ăn thêm?” Diệp Loan sôi máu, Vân Thị trơ trẽn thật, còn dám vác bản mặt dày đến đây gây sự, dạy đời Hạ Vy. Cô bật dậy khỏi ghế, nhảy qua đóng đồ cản đường dưới chân: “Mày là cái thá gì đòi con trai cưng tạo chào hỏi?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nét cười trên mặt Vân Thi lập tức trở nên cứngngắc khi phát hiện ra Diệp Loan cũng có mặt ở trong phòng bệnh. Trợn mắt nhìn Diệp Loan mặt mày đẳng đẳng sát khí đang bước nhanh đến chỗ mình, cô VÔ cùng khiếp sợ, theo phản xạ lùi ra đến cửa.
Vân Thi không khỏi cảm thấy Diệp Loan là khắc tinh đời mình, mỗi lần muốn ra tay với Hạ Vy, con đàn bà đó đều giống như là biết trước vậy, xuất hiện ở bên cạnh Hạ Vy cản đường còn đánh cô nữa. Nghĩ đến mấy lần bị Diệp Loan đánh, cô liền sợ hãi, cơ thể nhịn không được mà rụt lại. “Mày đừng có làm bậy.” Vân Thi yếu ớt nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trước khi cái tát kịp rơi lên mặt Vân Thi, Hạ Vy đột ngột lên tiếng ngăn cản Diệp Loan: "Mày đừng ra tay, hôm nay cứ để tạo.”
Hạ Vy đã nhẫn nhịn, chịu đựng Vân Thi lâu rồi, hôm nay cô muốn tự tay trút giận thay cho Gia Bảo.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai mắt Diệp Loan phát sáng, ánh mắt nhìn Hạ Vy giống như kiểu mẹ già thấy con gái ngoan của mình rốt cuộc đã chịu trưởng thành, thu bàn tay đang ở giữa không trung lại, hớn hở tiếp thêm sức mạnh: “Tốt. Tao ở bên cạnh cổ vũ cho mày.”
Hạ Vy đang tức giận nghe thế liền cảm thấy buồn cười, khỏe mỗi nhịn không được mà hơi cong lên. Cô quay mặt dặn dò Gia Bảo đang chùm chăn chỉ để lộ ra đôi mắt đen láy tròn vo đang quan sát ba người: “Con ở trong phòng đợi mẹ một lát. “Vâng ạ. Gia Bảo đáp ngay, trong lòng hiếu kì mẹ đây là đang muốn trừng trị bà cô kì lạ đó sao? “Chúng ta ra ngoài nói chuyện, con trai tôi cần
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
**********
Thấy Hạ Vy trầm mặc mãi không lên tiếng, Gia Bảo hiểu ra mẹ đây là không muốn chuyển đến sống cùng bố, có phải vì cậu thích mấy món quà bố tặng nên mẹ giận, không cần cậu nữa?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Viền mắt Gia Bảo đỏ hoe, bên trong long lanh nước mắt, cuống quýt nhào vào lòng Hạ Vy nức nở: “Con không cần mấy món quà bổ nữa, mẹ đừng giận Sóc con nha. Con chỉ muốn ở với mẹ thôi, mẹ đi đâu con theo đó, mẹ đừng bỏ Sóc mà, hu hu hu.”
Gia Bảo sợ lời mình nói chưa đủ thuyết phục, cậu ngẩng đầu vừa đáng thương vừa như lấy lòng nhìn Hạ Vy nói: “Chúng ta mang quà trả lại cho bố nha?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đối diện với cặp mắt đẫm nước mắt của con trai, lòng Hạ Vy đau như cắt, không ngờ Gia Bảo nhạy bén như thế, cô còn chưa nói gì con đã đoán ra cô không muốn chuyển đến sống chung với Gia Khánh. Cô chỉ thuận miệng thăm dò ý con không nghĩ đến con sẽ kích động như thế này.
Hạ Vy ôm chặt Gia Bảo vào lòng vỗ về lưng con an ủi: “Mẹ chỉ tùy tiện nói đùa thôi. Mẹ tuyệt đối sẽkhông bao giờ rời xa Sóc con, ngoan đừng khóc. Mẹ thương. “Mẹ không lừa con?” Gia Bảo thút thít, nắm lấy vạt áo Hạ Vy, đôi mắt to tròn ngập nước lóe lên ánh sáng. “Mẹ tuyệt đối sẽ không bao giờ rời xa Sóc con.” Hạ Vy gật đầu lặp lại một lần nữa để Gia Bảo an tâm, cô nói bằng giọng điệu chắc nịch.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Diệp Loan bên cạnh cũng vội vàng khuyên nhủ: “Vy không bao giờ bỏ rơi Sóc con đâu, Sóc con đừng khóc nữa, mẹ nuôi nhìn mà đau lòng lắm đó.”
Gia Bảo nghe thấy lời chắc chắn của Hạ Vy và Diệp Loan liền không khóc nữa, ngoan ngoãn để mẹ lau mặt giúp. Cậu rất rất thích bố nhưng nếu bắt cậu chọn lựa việc sống chúng cùng với bố hoặc mẹ, cậu sẽ không do dự mà chọn mẹ ngay. Đồng thời trong lòng cũng không tránh được mà buồn bã, mẹ thật sự không cần bố rồi. Cậu sẽ không bao giờ được sống cùng cả bố lẫn mẹ. “Chúng ta rửa mặt đánh răng rồi ăn cháo nhé?” Hạ Vy chuyển chủ đề khác tránh cho Gia Bảo lại kích động nữa. “Vâng a.” Gia Bảo ngoan ngoãn đáp ứng.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Đút Gia Bảo muỗng cháo cuối cùng, Hạ Vy đứng dậy cầm hộp cháo rỗng hướng thùng rác đi đến, rác còn chưa kịp bỏ, cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, tiếng giày cao gót giấm trên sàn nhà thu hút sự chú ý của hai người lớn và một trẻ em trong phòng.
Hạ Vy thấy vị khách không mời mà đến này sắcmặt liền khẽ biến, chẳng còn tâm trạng bỏ rác vào thùng ném luôn hộp cháo trên tay xuống đất, bước nhanh đến trước mặt Vân Thi đề phòng hỏi: “Mày đến đây làm gì?” Cô tức giận đuổi người: “Ở đây không hoan nghênh mày, lúc tao còn nói chuyện tử tế, mày mau cút ra ngoài.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hạ Vy căng thẳng, hôm nay Vân Thi đến là lại đang muốn giở trò gì nữa đây. Cô sẽ không để cho cô ta có cơ hội hãm hại Gia Bảo lần nữa. “Ây da, sao mày lại nói vậy. Tất nhiên đến thăm bệnh rồi. Mày giấu kĩ thật đó, không ngờ con trai đã lớn từng ấy tuổi, ngay cả tạo là bạn thân của mày bao năm nay cũng bị mày qua mặt” Vân Thi cười tươi rói nhưng lời nói ra khỏi miệng lại mang theo châm chọc. Sáng nay nghe tin Gia khánh nằm viện từ miệng Trần Văn Uy, Vân Thi vừa lo lắng vừa buồn bực. Cô là bạn gái anh nhưng lại hoàn toàn không hay biết, lúc bố hỏi sao hai hôm nay không thấy cô vào viện chăm sóc anh, cô chỉ có thể giả vờ tỏ ra bản thân đã biết anh bị thương, còn khoác lác nói anh lo cho sức khỏe mình, kêu cô không cần đến săn sóc thường xuyên. Nghe xong bố liền tỏ vẻ không vui, như thể tiếc sắt không thể rèn thành kim, răn dạy cô một lâu, bảo cô không biết nắm bắt trái tim đàn ông, vô tâm các thứ.
Vân Thi bị mắng oan mà tức lắm nhưng không thể làm gì khác hơn. Ngờ đâu lúc cô chạy tới bệnh viện thăm Gia Khánh, trước cửa phòng bệnh anh lại xuất hiện tám người vệ sĩ, thái độ cô từ cứng rắn chuyển sang mềm mỏng để nói chuyện nhưng đều không thu được kết quả, mấy người đó vẫn kiênquyết, một mực không cho cô vào thăm.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Không còn cách nào khác Vân Thi đành hậm hực đi hỏi y tá đứa con hoang này nằm ở phòng nào, để đến thăm dò xem thử Hạ Vy đã nói bao nhiêu chuyện của cô cho Gia Khánh nghe. Sau khi biết được thằng nhóc chết tiệt đó nằm ở sát bên cạnh phòng anh, cô tức điên cả người. Đồng thời cũng âm thầm đoán xem bên trong phòng bệnh Gia Khánh đang tiếp đón nhân vật máu mặt nào mà ngay đến cô là con gái của trưởng phòng công an tỉnh cũng không được cho vào.
Vân Thi chẳng màng đến vẻ mặt khó coi và giận dữ của Hạ Vy nghiêng đầu nhìn Gia Bảo đang ngồi trên giường, thân thiết vẫy tay cười nói: “Chào con, cô là bạn mẹ con, con thấy trong người đỡ hơn chút nào chưa?” Truyện88.vip trang w*eb cập nhật nhanh nhất
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Gia Bảo tuy chưa từng nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp này bao giờ nhưng không hiểu sao khi bị ánh mắt người phụ nữ ấy nhìn qua, cậu liền run lên, sợ hãi lấy chăn che kín mặt, không dám trả lời câu hỏi kia.
Vân Thi nhăn mặt, cảm thấy thằng ranh này thật vô lễ, liếc mắt xem thường nhìn Hạ Vy: “Mày dạy con như thế đó hả Vy? Gặp người lớn cũng không biết mở miệng chào một tiếng. "Mày gan thật. Lần trước ăn đập vẫn còn thèm đúng không? Hôm nay muốn ăn thêm?” Diệp Loan sôi máu, Vân Thị trơ trẽn thật, còn dám vác bản mặt dày đến đây gây sự, dạy đời Hạ Vy. Cô bật dậy khỏi ghế, nhảy qua đóng đồ cản đường dưới chân: “Mày là cái thá gì đòi con trai cưng tạo chào hỏi?"
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nét cười trên mặt Vân Thi lập tức trở nên cứngngắc khi phát hiện ra Diệp Loan cũng có mặt ở trong phòng bệnh. Trợn mắt nhìn Diệp Loan mặt mày đẳng đẳng sát khí đang bước nhanh đến chỗ mình, cô VÔ cùng khiếp sợ, theo phản xạ lùi ra đến cửa.
Vân Thi không khỏi cảm thấy Diệp Loan là khắc tinh đời mình, mỗi lần muốn ra tay với Hạ Vy, con đàn bà đó đều giống như là biết trước vậy, xuất hiện ở bên cạnh Hạ Vy cản đường còn đánh cô nữa. Nghĩ đến mấy lần bị Diệp Loan đánh, cô liền sợ hãi, cơ thể nhịn không được mà rụt lại. “Mày đừng có làm bậy.” Vân Thi yếu ớt nói.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trước khi cái tát kịp rơi lên mặt Vân Thi, Hạ Vy đột ngột lên tiếng ngăn cản Diệp Loan: "Mày đừng ra tay, hôm nay cứ để tạo.”
Hạ Vy đã nhẫn nhịn, chịu đựng Vân Thi lâu rồi, hôm nay cô muốn tự tay trút giận thay cho Gia Bảo.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Hai mắt Diệp Loan phát sáng, ánh mắt nhìn Hạ Vy giống như kiểu mẹ già thấy con gái ngoan của mình rốt cuộc đã chịu trưởng thành, thu bàn tay đang ở giữa không trung lại, hớn hở tiếp thêm sức mạnh: “Tốt. Tao ở bên cạnh cổ vũ cho mày.”
Hạ Vy đang tức giận nghe thế liền cảm thấy buồn cười, khỏe mỗi nhịn không được mà hơi cong lên. Cô quay mặt dặn dò Gia Bảo đang chùm chăn chỉ để lộ ra đôi mắt đen láy tròn vo đang quan sát ba người: “Con ở trong phòng đợi mẹ một lát. “Vâng ạ. Gia Bảo đáp ngay, trong lòng hiếu kì mẹ đây là đang muốn trừng trị bà cô kì lạ đó sao? “Chúng ta ra ngoài nói chuyện, con trai tôi cần
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bình luận facebook