• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ (3 Viewers)

  • Chương 171 Tự thân vận động

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Gia Khánh ngồi trong phòng bệnh Gia Bảo đợi gần nửa tiếng vẫn không thấy Hạ Vy quay về, đúng là không nên trông chờ vào Diệp Loan, tự thân vận động vẫn tốt nhất.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh đứng lên, Diệp Loan vừa hay đẩy cửa bước vào. Anh nhịn không được hỏi ra miệng: “Cô ấy đầu?”



Ra ngoài tìm người thế nào lại chỉ một mình trở lai?



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Tâm trạng Diệp Loan đang không vui, nghe Gia Khánh hỏi mình bằng giọng điệu chất vấn, bao nhiêu bực dọc trong lòng liền trút hết lên người anh: “Anh hỏi người khác mà tỏ thái độ thế này hả?



Anh không phải là ông nội tôi. Vy cũng không phải con nít, nó muốn đi đầu là quyền của nó. Anh quản nhiều vậy có thấy phiền. ưm..ư..



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Những lời sau đó bị bàn tay to lớn của Thành Trung ép nuốt trở ngược lại vào miệng. “B..u.ô.ng... ư.” Diệp Loan trừng to mắt, vùng vẫy, đá đạp nhưng không tài nào thoát được khỏi lòng Thành Trung.“Ông trời của anh ơi! Em lại làm sao nữa vậy?” Thấy sắc mặt Gia Khánh dần dần biến đen thui mà mắt thường có thể nhìn thấy, Thành Trung âm thầm chảy mồ hôi lạnh, nếu anh còn không ngăn cản Diệp Loan có khi hai người này lao vào đánh nhau mất thôi. Anh quay sang nói với Gia Khánh: “Yên tâm tạo sẽ quản chặt em ấy.”



Gia Khánh không nói gì, khập khiễng bước đến bên cạnh Gia Bảo, đang tròn to mắt háo hức nhìn ba người lớn trong phòng. “Bố đi tìm mẹ. Sóc con ở trong phòng chơi với mẹ nuôi và chú Trung nhé?” Gia Khánh thấp giọng dặn dò.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn









Gia Bảo vội vàng gật đầu nói bằng giọng điệu chắc nịch: “Con sẽ thật ngoan ngoãn.” Cậu nghĩ nghĩ bổ sung tiếp: “Hai người cùng nhau ăn tối luôn đi nhé. Con, mẹ nuôi, chú Trung đói bụng rồi không chờ được bố mẹ đâu.”



Bố đi tìm mẹ. Vậy hai người sẽ có không gian riêng để tâm sự và trao dồi tình cảm. Gia Bảo đương nhiên tán thành bằng cả hai tay, hai chân. Tuy chú Nam đối xử với cậu rất tốt, cậu cũng thích chú ấy lắm nhưng cậu vẫn nhỉnh về bố hơn. Bố đối với cậu cũng vô cùng, vô cùng tốt nha.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Suy nghĩ trong đầu của Gia Bảo, Gia Khánh đương nhiên nhìn thấu, trong lòng nhịn không được mà vui vẻ. Từ khi bước vào phòng đến giờ, cuối cùng trên mặt anh cũng treo lên nụ cười tươi rói. Anh đưa tay xoa đầu con. “Ngoan lắm. Lát nữa bố đưa mẹ về



Gia Khánh rảo nhanh bước ra cửa, lúc ngang qua hai người đang giảng co kia, không khỏi liếc mắt nhìnThành Trung một cái, bên trong đôi mắt tràn ngập ý tứ cảnh cáo rõ ràng.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh đứng trên hành lang đảo mắt nhìn quanh, những khuôn mặt xa lạ lần lượt đập vào trong mắt còn bóng dáng Hạ Vy thì không thấy đâu. Vết thương trên chân khiến cho việc đi đứng của anh có phần bất tiện, không thể rảo quanh hết bệnh viện tìm người được.



Gia Khánh móc điện thoại trong túi quần gọi cho Quân Sang, đối phương vừa bắt máy anh vội vàng nói: “Mau điều động người tìm Hạ Vy cho tôi.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh cũng không thảnh thơi, khập khiễng tìm quanh tầng bốn một vòng. Mỗi phút trôi qua, anh càng xác định việc Hạ Vy đột ngột biến mất chắc chắn có liên quan đến cuộc gọi kia, Diệp Loan đi ra tìm, cuối cùng lại trở về một mình



Diệp Loan nhất định biết Hạ Vy đi đầu nhưng vừa rồi lại cố tình gây sự không nói, rõ ràng đang giấu giếm thay cho cô. Trong mắt Gia Khánh xẹt qua tia u ám, là vì liên quan đến Duy Nam? Cô rời khỏi bệnh viện để tìm gặp thằng đó?



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Gia Khánh trầm mặc, nếu đơn giản chỉ là gặp nhau đơn thuần, đầu nhất thiết phải rời khỏi bệnh viện?



Chuông điện thoại reo lên, đang lúc Gia Khánh định bắt máy thì cuối hành lang bất ngờ xuất hiện một bóng người, chuông điện thoại im bặt, Gia Khánh đứng im, chờ người nọ đến gần mình.Quân Sang thở hổn hển báo cáo: "Ban nãy có người nhìn thấy cô Vy leo lên một chiếc taxi. Bây giờ, người chúng ta đang đuổi theo hướng taxi vừa chạy”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn










Gia Khánh gật đầu, Quân Sang né sang một bên nhường đường cho anh.



Rốt cuộc, Hạ Vy có việc quan trọng gì mà thà để lại Gia Bảo ở trong bệnh viện cũng phải rời đi?



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Bên kia, Hạ Vy gửi tiền cho bác tài xế, cô đẩy cửa bước xuống xe. Nhìn chằm chằm căn nhà của mình đến ngẩn người, cây lộc vừng trước cửa ngày trước chỉ cao đến ban công tầng hai hiện tại lại cao thêm mấy gang tay, cành lá xum xuê đong đưa trong gió đêm. Về lại chốn cũ, cảm giác bồi hồi đến lạ. “Có phải Vy không con?”



Hạ Vy nghiêng đầu về nơi phát ra tiếng nói, Dì Hai xác nhận đây đúng là Hạ Vy liền vô cùng mừng rỡ đi nhanh đến. “Ôi! Con bé này lâu rồi mới thấy con. Dì còn tưởng con chuyển nhà rồi.”



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy chợt thấy bùi ngùi, cô cười nói: “Nào có. Dạo này con có chút việc nên không thường xuyên về đây.



Nhớ đến những việc đã trải qua trong mấy tháng nay, Hạ Vy hận không thể ngửa mặt lên trời hét to lên để phát tiết cảm xúc. “Về là tốt rồi.” Dì Hai vỗ vỗ vai Hạ Vy, bà cũng không tiện hỏi nhiều, bà với Hạ Vy có chăng cũng chỉ được xem là hàng xóm thân thiết mà thôi.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Hạ Vy không có nhiều thời gian, tối nay về nhàmột chuyến là để tìm đồ dự tiệc, mấy tháng nay ra ngoài cô chỉ mang theo mấy bộ quần áo thường ngày hay mặc mà thôi. “Con lát nữa còn có chút chuyện, con vào nhà trước nha dì. "Vào đi con. Dì cũng đi mua ít đồ, về trễ ông nhà lại cắn nhắn. Dì Hai phất tay. Cập nhật n*hanh nhất trên Truyện88.vip



Hạ Vy quay người đi được vài bước đột nhiên Di Hai gọi lại: “Vy. “Sao vậy dì?” Hạ Vy dừng bước, chờ đợi dì Hai trả lời.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Dì Hai tiến lên, biết bản thân không nên nhiều chuyện nhưng thật sự người đàn ông kia làm bà ấn tượng sâu sắc quá, không hỏi sẽ thấy bứt rứt không yên. Bà muốn kể việc này cho Hạ Vy lâu rồi, đáng tiếc không nhìn thấy cô, bây giờ sực nhớ liền nhịn không được mà muốn hỏi thăm. “Phải rồi, con với người đàn ông kia sao rồi?”



Hạ Vy ngớ ra, khó hiểu trước câu hỏi không đầu không đuôi của dì Hai: “Người đàn ông nào a?” Dì Hai đưa tay vỗ trán, gặp người đàn ông đó mấy lần thế nhưng bà lại chưa từng hỏi tên người ta, nói chung chung vậy chẳng trách Hạ Vy mơ hồ, không hiểu: “Dì cũng quên hỏi anh ta tên gì, cậu ta tướng tá cao to, chắc cao tầm một mét tám lắm, tám sáu. Khuôn mặt điển trai, có điều lạnh lùng lắm.” Nói đến đây dì Hai không khỏi chậc lưỡi.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Trong đầu Hạ Vy nhanh chóng nhảy ra một bóngngười nhưng cô không chắc người dì Hai nói có phải là Gia Khánh hay không.



Dì Hai bắt đầu nói tiếp: "Cậu ta có đến đây tìm con nhiều lần lắm đó, mỗi lần đến đều đứng chờ từ chiều đến tối muộn.” Hai mắt dì Hai sáng lên vỗ tay cái bốp: “Phải rồi cậu ta đi xe xịn lắm, lúc trước dì cũng không biết đó là xe gì nhưng trong một lần cùng con gái dì ra ngoài, vừa hay bắt gặp cậu ta, dì liền hỏi, nó bảo là Maybach



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Lòng Hạ Vy rơi lộp bộp, từ không chắc chắn biến thành khẳng định. Gia Khánh từng nhiều lần đến đây đợi cô? Việc nhàm chám như vậy đối với một người như anh là không thể nào. Cô bắt lấy tay Dì Hai kinh ngạc hỏi lại: “Người đàn ông đó đến tìm con nhiều lần?”



Dì Hai gật đầu chắc nịch, cuộc đời bà còn chưa từng nhìn thấy qua người đàn ông nào lại cố chấp như thế, mặc bà khuyên nhủ bao nhiêu lần, sang ngày hôm sau cậu ta vẫn tiếp tục tới.



Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn








Dì hai lắc đầu, biểu cảm trên mặt không rõ là thương cảm Gia Khánh chung tình hay chê trách anh dại khờ: “Thật, cậu ta tới nhiều lần lắm, dì sao nhìn nhầm cho được. Đôi khi cậu ta đứng chờ con đến sáng đó. Đáng lẽ dì không biết đâu nhưng hôm đó dì dậy sớm, bốn giờ mở cổng ra ngoài tính chạy bộ, ai ngờ vẫn trông thấy xe cậu ta đỗ bên đường. Dì hai chỉ về phía đối diện: “Đậu chỗ này nè.”



Hạ Vy hoàn toàn bị những lời dì Hai nói lại cho khiếp sợ và chấn động, Gia Khánh sao có thể làm ra




Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom