Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 173 Xung đột
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Hạ Vy thầm nghĩ trong lòng. Không phải tiệc bị hủy rồi đấy chứ?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong đầu Duy Nam cũng đang hiện lên mấy chấm hỏi to tướng, bây giờ nghe Hạ Vy hỏi, nhất thời không biết phải trả lời sao. “Ngồi đi.” Đặng Duy Sang đột nhiên lên tiếng, phá vỡ cuộc trò chuyện của hai cặp.
Hạ Vy thận trọng ngồi xuống bên cạnh Duy Nam, cảm nhận ánh mắt sắc bén ở đối diện phóng đến, cô ngẩng đầu, ngại ngùng gật đầu chào với Đặng Duy Sang. Không đúng là ba ánh mắt mới đúng, ngoài ông ra còn có ánh mắt khó chịu của Huỳnh Vân Như và ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Minh Huyền.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy không phải người mặt dày, hai má lập tức nóng lên, bị sáu con mắt nhìn chằm chằm, cô thấy trên mặt mình dường như cũng sắp sửa chọc thủng sáu lỗ.
Hạ Vy chăm chú nhìn thay người giúp việc đặt từng ly nước xuống cho năm người.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Duy Nam ho nhẹ phá vỡ bầu không khí ngượng ngập này: “Mẹ nói đêm nay có tiệc?”Huỳnh Vân Như không mặn không nhạt gật đầu,
Duy Nam nhíu mày, nhìn quanh phòng khách một lượt, đến mấy món trang trí cũng không có: “Mẹ cảm thấy có giống không khí bữa tiệc không?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huỳnh Vân Như bị con trai chất vấn, cũng không tỏ ra thái độ gì, thản nhiên uống một ngụm nước ép nho, bà đặt ly lên bàn rồi, quay sang nhìn Minh Huyền: “Tiệc mừng Minh Huyền về nước.
Hạ Vy không tự chủ được nhìn qua cô gái được gọi là Minh Huyền kia đang cười bẽn lẽn: “Cảm ơn cô chú. Con thật sự rất cảm động. “Con xem con nói gì kìa. Chúng ta đâu phải người ngoài, con không cần nói mấy lời khách sáo đó với cô.” Huỳnh Vân Như bày ra dáng vẻ trách cứ nhưng giọng nói lại dịu dàng vô hạn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy hạ mi mắt, không biết có phải do cô nhạy hay lời Huỳnh Vân Như ám chỉ quá rõ ràng. Bà xem cô như người ngoài, nhưng lại nhấn mạnh Minh Huyền là người nhà, khiến cô có cảm giác bản thân như người thừa thãi, vô duyên chen vào một nhà bốn người kia. “Mẹ.” Duy Nam kêu lên, anh đúng là ngây thơ, suy nghĩ đơn giản. Hóa ra bố mẹ không phải đang dần chấp nhận Hạ Vy mà là ở trước mặt cô đánh đòn cảnh cáo. Bố mẹ muốn anh lấy Minh Huyền, chuyện này đã rõ như ban ngày rồi. Tối nay, xem ra không phải thật tâm mà mời Hạ Vy. “Sao nào, cùng nhau ăn một bữa cơm với Minh Huyền, thì không tính đó là tiệc chào mừng?” Huỳnh Vân Như ngang ngược nói.Chẳng lẽ muốn bà mời mọi người đến xem trò vui? Chứng kiến con hồ ly tinh trơ trẽn, không biết xấu hổ kia muốn làm dâu nhà họ Đặng? Bà đây còn đang muốn giấu không kịp đây, nghĩ đến chuyện mọi người đã biết, đang ở sau lưng âm thầm cười nhạo là bà lại giận run. Tất cả những mất mặt này đều tại Hạ Vy ban cho.
Hạ Vy không ngốc, nghe cuộc đối thoại của Huỳnh Vân Như và Duy Nam đã hiểu ra, thì ra không phải mời cô đến tham dự loại tiệc nhưng cô đã mường tượng trong đầu. Cô thầm thấy may mắn, khi bản thân không chọn váy dạ tiệc cầu kì không thì lúc này thật sự xấu hổ và khó xử.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Người biết thì không sao, người không biết lại cho rằng cô cố tình “làm màu” “Cô là Hạ Vy?” Đặng Duy Sang im lặng nãy giờ đột ngột lên tiếng hỏi.
Lời nói Đặng Duy Sang vô cùng có trọng lượng, hai mẹ con đang cãi nhau lập tức nuốt xuống mấy lời muốn nói, nhường chỗ cho ông.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bị kéo ra khỏi mạch suy nghĩ, Hạ Vy vội vàng đáp: “Vâng a! Con chào chú.” “Nghe nói cô đang thất nghiệp?” Đặng Duy Sang hỏi.
Không ngờ đến lại bị hỏi thẳng thừng như thế, Hạ Vy xấu hổ gật đầu: "Vâng a!” “Người trẻ tuổi có suy nghĩ này là không tốt đâu, phải có chí tiến thủ, tinh thần cầu tiến sau này về già mới không hối hận. Đặng Duy Sang răn dạy, cuộc đờinày ông không vừa mắt nhất chính là người không biết nổ lực, phấn đấu vươn lên. Mặt mũi có xinh đẹp đến mấy mà không có năng lực cũng vứt bỏ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Màu đỏ từ hai gò má thoắt cái lan ra toàn mặt, Hạ Vy nghiêm túc lắng nghe lời dạy bảo của Đặng Duy Sang: “Chú nói phải ạ! Là con suy nghĩ nông cạn” “Bố. Vy không phải là nhân viên của bố. Với lại em ấy chưa đi xin việc là có nguyên nhân... Duy Nam nói đến đây thì không thể nói tiếp được, nếu anh nhắc đến vì sức khỏe Gia Bảo không tốt, cần Hạ Vy ở bên cạnh chăm sóc, chắc chắn bố mẹ anh sẽ bất mãn. Vì một trong những nguyên nhân phản đối có liên quan đến việc Hạ Vu có con. Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip
Đặng Duy Sang đen mặt, đứa con này ngày càng hỗn láo, ngày trước ông nói gì nghe đó hiện tại lại lớn tiếng chất vấn ông. “Bố là phận cha chú chẳng lẽ không được góp ý, khuyên bảo?” Đặng Duy Sang trừng mắt. "Chú nói phải, là con không tốt.” Hạ Vy cuống quýt đổ hết lỗi về phía mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huỳnh Vân Như vẫn thản nhiên uống nước ép tao, xem kịch vui, hoàn toàn không ra mặt giải vây giúp.
Minh Huyền thì khỏi nói nhìn dáng vẻ lúng túng, xấu hổ của Hạ Vy, trong lòng vui đến hả hê. Hại cô còn tưởng Hạ Vy xinh đẹp đến mức nào mà khiến cho Duy Nam mê muội đến mức quên đường về, hóa ra cũng chỉ có mấy phần nhan sắc này. Thân hình không bốc lửa bằng cô, mặt mũi cũng không ngây thơ bằng cô, so với cô còn kém xa mấy con phố.Chẳng hiểu Duy Nam say mê hạ Vy ở điểm nào, chắc chín anh bị cô ta bỏ bùa mê rồi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đặng Duy Sang hừ lạnh, có bậc thang để leo xuống, tuy không nói gì nữa nhưng sắc mặt vẫn vô cùng khó coi.
Huỳnh Vân Như còn sợ chưa đủ loạn, chọn ngay thời điểm nước sôi lửa bỏng này hỏi: “Nghe nói con trai cô nằm viên. khỏe chưa?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy thành thật đáp ngay: “Dạ, khỏe rồi ạ! Thắng bé hai hôm nữa sẽ xuất viện.” “ồi! Nghe nói bố đứa bé là con rễ của ông Uy?” Huỳnh Vân Như cười cười.
Hạ Vy nhất thời sững ra sau đó nghĩ Huỳnh Vân Như biết cũng không lạ, dù sao Gia Khánh cũng công khai với bên ngoài anh có con trai. Người quan tâm muốn tìm hiểu sẽ tra ra thôi. Việc này sớm đã không còn là bí mật của riêng cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngay lúc Hạ Vy tính lên tiếng thừa nhận thì Duy Nam đột nhiên đứng bật dậy: “Hôm nay mọi người gọi em ấy đến chỉ để chì chiết thì hai bọn con đi trước đây.
Duy Nam cúi xuống nằm lấy cổ tay Hạ Vy. Cô bị những lời nói của anh dọa cho ngây cả người, bị kéo liền lảo đảo đứng lên. “Hỗn xược.” Đặng Duy Sang nhịn hết đổi đập bàn quát lên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy bị âm thanh đập bàn làm cho tỉnh, luồng cuống rụt tay về, cúi đầu rối rít xin lỗi.
Duy Nam nhìn Hạ Vy khúm núm xin lỗi mà đau
Anh nợ em một câu yêu thương!
**********
Hạ Vy thầm nghĩ trong lòng. Không phải tiệc bị hủy rồi đấy chứ?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Trong đầu Duy Nam cũng đang hiện lên mấy chấm hỏi to tướng, bây giờ nghe Hạ Vy hỏi, nhất thời không biết phải trả lời sao. “Ngồi đi.” Đặng Duy Sang đột nhiên lên tiếng, phá vỡ cuộc trò chuyện của hai cặp.
Hạ Vy thận trọng ngồi xuống bên cạnh Duy Nam, cảm nhận ánh mắt sắc bén ở đối diện phóng đến, cô ngẩng đầu, ngại ngùng gật đầu chào với Đặng Duy Sang. Không đúng là ba ánh mắt mới đúng, ngoài ông ra còn có ánh mắt khó chịu của Huỳnh Vân Như và ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Minh Huyền.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy không phải người mặt dày, hai má lập tức nóng lên, bị sáu con mắt nhìn chằm chằm, cô thấy trên mặt mình dường như cũng sắp sửa chọc thủng sáu lỗ.
Hạ Vy chăm chú nhìn thay người giúp việc đặt từng ly nước xuống cho năm người.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Duy Nam ho nhẹ phá vỡ bầu không khí ngượng ngập này: “Mẹ nói đêm nay có tiệc?”Huỳnh Vân Như không mặn không nhạt gật đầu,
Duy Nam nhíu mày, nhìn quanh phòng khách một lượt, đến mấy món trang trí cũng không có: “Mẹ cảm thấy có giống không khí bữa tiệc không?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huỳnh Vân Như bị con trai chất vấn, cũng không tỏ ra thái độ gì, thản nhiên uống một ngụm nước ép nho, bà đặt ly lên bàn rồi, quay sang nhìn Minh Huyền: “Tiệc mừng Minh Huyền về nước.
Hạ Vy không tự chủ được nhìn qua cô gái được gọi là Minh Huyền kia đang cười bẽn lẽn: “Cảm ơn cô chú. Con thật sự rất cảm động. “Con xem con nói gì kìa. Chúng ta đâu phải người ngoài, con không cần nói mấy lời khách sáo đó với cô.” Huỳnh Vân Như bày ra dáng vẻ trách cứ nhưng giọng nói lại dịu dàng vô hạn.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy hạ mi mắt, không biết có phải do cô nhạy hay lời Huỳnh Vân Như ám chỉ quá rõ ràng. Bà xem cô như người ngoài, nhưng lại nhấn mạnh Minh Huyền là người nhà, khiến cô có cảm giác bản thân như người thừa thãi, vô duyên chen vào một nhà bốn người kia. “Mẹ.” Duy Nam kêu lên, anh đúng là ngây thơ, suy nghĩ đơn giản. Hóa ra bố mẹ không phải đang dần chấp nhận Hạ Vy mà là ở trước mặt cô đánh đòn cảnh cáo. Bố mẹ muốn anh lấy Minh Huyền, chuyện này đã rõ như ban ngày rồi. Tối nay, xem ra không phải thật tâm mà mời Hạ Vy. “Sao nào, cùng nhau ăn một bữa cơm với Minh Huyền, thì không tính đó là tiệc chào mừng?” Huỳnh Vân Như ngang ngược nói.Chẳng lẽ muốn bà mời mọi người đến xem trò vui? Chứng kiến con hồ ly tinh trơ trẽn, không biết xấu hổ kia muốn làm dâu nhà họ Đặng? Bà đây còn đang muốn giấu không kịp đây, nghĩ đến chuyện mọi người đã biết, đang ở sau lưng âm thầm cười nhạo là bà lại giận run. Tất cả những mất mặt này đều tại Hạ Vy ban cho.
Hạ Vy không ngốc, nghe cuộc đối thoại của Huỳnh Vân Như và Duy Nam đã hiểu ra, thì ra không phải mời cô đến tham dự loại tiệc nhưng cô đã mường tượng trong đầu. Cô thầm thấy may mắn, khi bản thân không chọn váy dạ tiệc cầu kì không thì lúc này thật sự xấu hổ và khó xử.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Người biết thì không sao, người không biết lại cho rằng cô cố tình “làm màu” “Cô là Hạ Vy?” Đặng Duy Sang im lặng nãy giờ đột ngột lên tiếng hỏi.
Lời nói Đặng Duy Sang vô cùng có trọng lượng, hai mẹ con đang cãi nhau lập tức nuốt xuống mấy lời muốn nói, nhường chỗ cho ông.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bị kéo ra khỏi mạch suy nghĩ, Hạ Vy vội vàng đáp: “Vâng a! Con chào chú.” “Nghe nói cô đang thất nghiệp?” Đặng Duy Sang hỏi.
Không ngờ đến lại bị hỏi thẳng thừng như thế, Hạ Vy xấu hổ gật đầu: "Vâng a!” “Người trẻ tuổi có suy nghĩ này là không tốt đâu, phải có chí tiến thủ, tinh thần cầu tiến sau này về già mới không hối hận. Đặng Duy Sang răn dạy, cuộc đờinày ông không vừa mắt nhất chính là người không biết nổ lực, phấn đấu vươn lên. Mặt mũi có xinh đẹp đến mấy mà không có năng lực cũng vứt bỏ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Màu đỏ từ hai gò má thoắt cái lan ra toàn mặt, Hạ Vy nghiêm túc lắng nghe lời dạy bảo của Đặng Duy Sang: “Chú nói phải ạ! Là con suy nghĩ nông cạn” “Bố. Vy không phải là nhân viên của bố. Với lại em ấy chưa đi xin việc là có nguyên nhân... Duy Nam nói đến đây thì không thể nói tiếp được, nếu anh nhắc đến vì sức khỏe Gia Bảo không tốt, cần Hạ Vy ở bên cạnh chăm sóc, chắc chắn bố mẹ anh sẽ bất mãn. Vì một trong những nguyên nhân phản đối có liên quan đến việc Hạ Vu có con. Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip
Đặng Duy Sang đen mặt, đứa con này ngày càng hỗn láo, ngày trước ông nói gì nghe đó hiện tại lại lớn tiếng chất vấn ông. “Bố là phận cha chú chẳng lẽ không được góp ý, khuyên bảo?” Đặng Duy Sang trừng mắt. "Chú nói phải, là con không tốt.” Hạ Vy cuống quýt đổ hết lỗi về phía mình.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huỳnh Vân Như vẫn thản nhiên uống nước ép tao, xem kịch vui, hoàn toàn không ra mặt giải vây giúp.
Minh Huyền thì khỏi nói nhìn dáng vẻ lúng túng, xấu hổ của Hạ Vy, trong lòng vui đến hả hê. Hại cô còn tưởng Hạ Vy xinh đẹp đến mức nào mà khiến cho Duy Nam mê muội đến mức quên đường về, hóa ra cũng chỉ có mấy phần nhan sắc này. Thân hình không bốc lửa bằng cô, mặt mũi cũng không ngây thơ bằng cô, so với cô còn kém xa mấy con phố.Chẳng hiểu Duy Nam say mê hạ Vy ở điểm nào, chắc chín anh bị cô ta bỏ bùa mê rồi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đặng Duy Sang hừ lạnh, có bậc thang để leo xuống, tuy không nói gì nữa nhưng sắc mặt vẫn vô cùng khó coi.
Huỳnh Vân Như còn sợ chưa đủ loạn, chọn ngay thời điểm nước sôi lửa bỏng này hỏi: “Nghe nói con trai cô nằm viên. khỏe chưa?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy thành thật đáp ngay: “Dạ, khỏe rồi ạ! Thắng bé hai hôm nữa sẽ xuất viện.” “ồi! Nghe nói bố đứa bé là con rễ của ông Uy?” Huỳnh Vân Như cười cười.
Hạ Vy nhất thời sững ra sau đó nghĩ Huỳnh Vân Như biết cũng không lạ, dù sao Gia Khánh cũng công khai với bên ngoài anh có con trai. Người quan tâm muốn tìm hiểu sẽ tra ra thôi. Việc này sớm đã không còn là bí mật của riêng cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngay lúc Hạ Vy tính lên tiếng thừa nhận thì Duy Nam đột nhiên đứng bật dậy: “Hôm nay mọi người gọi em ấy đến chỉ để chì chiết thì hai bọn con đi trước đây.
Duy Nam cúi xuống nằm lấy cổ tay Hạ Vy. Cô bị những lời nói của anh dọa cho ngây cả người, bị kéo liền lảo đảo đứng lên. “Hỗn xược.” Đặng Duy Sang nhịn hết đổi đập bàn quát lên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy bị âm thanh đập bàn làm cho tỉnh, luồng cuống rụt tay về, cúi đầu rối rít xin lỗi.
Duy Nam nhìn Hạ Vy khúm núm xin lỗi mà đau
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bình luận facebook