• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot BẠN GÁI BÍ MẬT CỦA ĐẠI LUẬT SƯ (1 Viewer)

  • Chương 221 Cô hiểu anh ta bao nhiêu?

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.

**********



Hạ Vy từ từ mở mắt, ánh sáng lọt vào tầm mắt, cô có chút không kịp thích ứng theo bản năng khẽ nheo mắt, nước mắt sinh lý cũng trực trào ra.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Từng kí ức rời rạc lần lượt tập hợp lại. Cô thắt caravat cho Gia Khánh, đề nghị với anh sẽ quay về biệt thự, tiễn anh đi làm. Quân Sang tới đón cô, trên đường trở về hai người gặp tai nạn. Cô bị ai đó bắt đi.



Hạ Vy giật thót ngồi bật dậy, mở to mắt dáo dác nhìn quanh, bài trí xa lạ trong căn phòng đập vào mắt.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đây là đâu? Người bắt cô là ai? Bọn họ có mục đích gì?



Hàng loạt dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu Hạ Vy. Chăn trên người theo động tác Hạ Vy mà trượt xuống, quần áo trên người đã được thay mới, mấy vết xước trên tay cũng được xử lý băng bó gọn gàng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy hoảng hốt không thôi, gương mặt nhất thời trắng bệch. Ai đã thay quần áo cho cô? “Tỉnh rồi?”



Một giọng nam trầm thấp, không mang theo chútđộ ẩm nào bất ngờ vang lên.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Hóa ra trong phòng còn có người khác, Hạ Vy kinh hãi kêu lên một tiếng, vội quay mặt nhìn về hướng phát ra âm thanh.



Chỉ thấy người nọ đứng quay lưng, mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, hai tay chắp sau lưng.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hạ Vy nuốt nước miếng, cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, cảnh giác hỏi: “Anh là ai? Tại sao lại bắt tôi đến đây?”



Người đàn ông chậm rãi quay đầu, trên môi nở một nụ cười đầy ẩn ý sâu xa: “Mới vài tháng không gặp cô Vy đã quên tôi rồi sao?” “Huy Kha.” Hạ Vy khiếp sợ bật thốt lên.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha thong thả cất bước tiến lại gần vỗ tay bôm bốp: "Xem ra cô vẫn còn nhớ tôi. Trong lòng tôi rất cảm động nha.



Bị ánh mắt Huy Kha nhìn chăm chú, toàn thân Hạ Vy căng thẳng lụi về mép giường: “Mục đích của anh là gì?”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đột nhiên Huy Kha cười rộ lên, như thể đang nghe chuyện gì đó buồn cười lắm. Anh kề sát đến gần mặt Hạ Vy: “Tôi kể cho cô nghe một câu chuyện thú vị nhé?"



Hạ Vy kinh hãi nghiêng người ra sau tránh né.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha đứng thẳng người, chẳng cần xem Hạ Vy có muốn nghe hay không, anh đã bắt đầu nói, giọng điệu có chút cảm thán:“Tôi thật sự đã hạ thấp Gia Khánh”



Nghe nhắc đến hai chữ "Gia Khánh” trong mắt Hạ Vy ánh lên tia sáng cũng mơ hồ đoán ra nguyên nhân lần này cô bị bắt chắc hẳn có liên quan đến Gia Khánh.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha không bỏ sót bất cứ biểu hiện nào xuất hiện trên mặt Hạ Vy. Anh hài lòng cười cười: "Không biết cô Vy đây ở bên cạnh anh ta đã lâu nhưng cô hiểu rõ được anh ta bao nhiêu?” “Anh có ý gì?” Hạ Vy nhíu mày đối với Huy Kha càng thêm đề cao cảnh giác, cô cố tỏ ra bình tĩnh nói: “Anh Khánh là luật sư ở bên ngoài vì kiện cáo mà đắc tội với nhiều người cũng không lấy làm lạ. Nếu anh ấy chẳng may làm phật lòng lòng anh. Anh là người rộng lượng xin hãy lượng thứ bỏ qua cho anh ấy.”



Huy Kha nói mấy câu không đầu không đuôi nhưng Hạ Vy biết anh ta không có ý tốt. Cô có nghĩ nát óc cũng cảm thấy lý do trên là có khả năng xảy ra nhất.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha nhìn Hạ Vy bằng ánh mắt thích thú, lần nữa cười rộ lên làm cô thấy ớn lạnh toàn thân. Anh ngừng cười cảm thán nói: “Tôi thật ngưỡng mộ luật sư Khánh khi ở bên cạnh có một người phụ nữ hết lòng hết dạ quan tâm, yêu anh ta còn có thể đứng ra bảo vệ cho anh ta. Nhưng đáng tiếc thay anh ta lại không biết quý trọng. Sắc mặt Huy Kha lạnh đi, giọng điệu cũng thay đổi lộ ra vẻ oán hận: “Cô cho rằng anh ta chỉ là một luật sư thôi sao?”



Hạ Vy vô thức cuộn chặt tay lại. Cô cũng từngkhông ít lần tự hỏi chính mình về vấn đề này. Gia



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Khánh có quá nhiều bí mật, nhiều đến nỗi cô không thể nắm bắt. Anh tựa như dòng nước cô cổ cách mấy vẫn không thể nắm chặt trong lòng bàn tay, nước sẽ theo kế tay rơi đi mất, một giọt cũng không sót lại. Bắt gặp vẻ mặt mờ mịt của Hạ Vy, Huy Kha càng khẳng định suy nghĩ của anh là đúng. Cô còn chưa kịp nói anh đã tiếp tục mở miệng: “Cô có từng nghe đến gia tộc họ Huỳnh ở thủ đô không?”



Hạ Vy ngẩng phắt đầu, trong lòng kinh hãi không thôi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Huy Kha gật đầu, cười như có như không: “Đúng, giống như những gì cô đang nghĩ trong đầu. Anh ta chính là con cháu nhà họ. Ngoài ra anh ta còn là người đứng đầu trong một tổ chức bí mật của quốc gia. Anh ta vì nhiệm vụ có thể hi sinh tất cả mọi người bao gồm cả những người thân cận nhất. Cô biết vì sao không?” Anh tự hỏi sau đó tự nói ra đáp án: “Bởi vì sứ mệnh của anh ta là bảo vệ đất nước. Vì để hoàn thành sứ mệnh anh ta sẽ không từ bất cứ thủ đoạn này. Một thiếu gia giàu có tại sao lại chạy đến thành phố nhỏ bé này che giấu làm một luật sư nhỏ bé?"





Huy Kha hừ lạnh, cả người tỏa ra khí thế hung ác: “Anh đến thành phố này là để điều tra tôi còn cô chính là công cụ hoàn hảo nhất để anh ta che mắt, qua mặt mọi người.”



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tựa như sét đánh giữa trời quang, Hạ Vy bị động tiếp nhận lượng tin tức quá mức khủng khiếp mà cónằm mơ cô cũng không dám nghĩ tới. “Anh nói bậy.” Hạ Vy lớn tiếng phủ nhận.



Hạ Vy tự nhủ với chính mình, cô phải tin Gia Khánh, Huy Kha nhất định đang cố tình châm ngòi ly giản, hòng chia rẽ tình cảm cô với anh. “Ồ. Vậy chúng ta cứ chờ xem. Là tôi đúng hay cô đúng. Huy Kha hứng thủ nói. ***



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Văn Uy mang theo tâm trạng vui sướng trở về nhà, cả người lâng lâng, trong đầu không ngừng tái hiện lại khung cảnh cấp trời khen ngợi ông, có người còn ẩn ý chúc mừng ông về vụ thăng chức sắp tới.



Nhưng còn chưa vui mừng được bao lâu, tin tức Vân Thi mất tích nhanh chóng báo đến. Trần Văn Uy bùng lên lửa giận, đối tượng bắt cóc con gái ông chắc chắn là Huy Kha.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Văn Uy đứng giữa phòng khách trầm mặc, bắt đầu suy đoán mục đích Huy Kha.



Huy Kha đang trả thù ông, tính dùng Vân Thi uy hiếp để thoát thân khỏi vũng bùn lầy lội này?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Không xong rồi.



Trần Văn Uy hốt hoảng chạy lên lầu đi nhanh đến phòng làm việc, nhìn cửa phòng khóa chặt, ông híp mắt lấy xâu chìa khóa ra mở cửa. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tru*yện88.vip



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Văn Uy đảo mắt nhìn căn phòng, ánh mắt chợt lóe ra tia hoảng hốt khi trông thấy một quyển sách hơi lồi ra ở trên kêu, anh bước nhanh lại két sắt. Trần Văn Uy bấm một dãy mật mã, két sắt mở ra.Tiền, vàng và mấy vật giá trị ở bên trong, đến một cái liếc mắt ông cũng không thèm nhìn qua đã nhìn chằm chằm vào dưới đáy két sắt.



Túi hồ sơ vẫn nằm yên ở vị trí đó, dây thần kinh căng cứng của Trần Văn Uy mới từ từ thả lỏng ra, trái tim cũng quay về vị trí cũ. Tuy nhiên, vốn bản tính đa nghi và có phần cẩn thận của mình. Ông thò tay lấy túi tài liệu ra.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trên tay nhẹ hằng, Trần Văn Uy cả kinh, lật đật mở ra xem. Bên trong túi hồ sơ rỗng tuếch.



Mặt mày Trần Văn Uy nháy mắt trắng bệch, ngã ngồi ra sàn, lẩm bẩm như một kẻ điện: “Tại sao lại như thế này? Tại sao lại như thế này?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Là ai đã lấy?”



Trần Văn Uy lạnh toát, trước mắt một mảng tắm tối, bất an và hoảng sợ cuồn cuộn dâng trào. khó khăn lắm ông mới đi tới bước đường ngày hôm nay, trước giờ đều làm việc, tính toán kĩ lưỡng chưa từng lộ ra sơ hở vì cớ gì vẫn bị phát hiện ra?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Là Huy Kha ra tay sao?



Xem ra lần này ông chọc trúng vào một nhân vật ghê gớm rồi. Ông có phần hối hận vì quyết định nóng vội muốn lập công của bản thân. Vị trí kia còn chưa lên bây giờ đã tự đặt một dao lên cổ mình.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trần Văn Uy đờ đẫn rời khỏi phòng làm việc, xuống phòng khách tập hợp người làm trong nhà lại. Bắt đầu cho lục sót từng người một. Thế nhưng vẫn không tra ra được manh mối về USD và cuốn sổ tay. "Lý nào lại vậy? Sáng nay có ai khả nghi hay lạmặt đi đến gần phòng làm việc của tôi không?” Trần Văn Uy đập bàn, khuôn mặt dữ tợn quát lên.



Đám người làm sợ tới mức run lẩy bẩy, bỗng một người phụ nữ trong đám ông bước ra run rẩy nói: “Sáng...nay trong lúc quét dọn tôi có nhìn thấy Văn Lâm từ trên lầu bước xống... “Văn Lâm” Trần Văn Uy híp mắt. Đây chẳng phải là tên cấp dưới mới tới?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Đúng lúc này, Đào Lâm Uyên mang theo gương mặt đầy nước mắt chạy vào phòng khách, bà cũng vừa mới nhận được tin Vân Thi mất tích.



Đào Lâm Uyên nhào qua túm lấy cánh tay chồng nức nở: “Con chúng ta sao lại bị bắt cóc? Anh là cảnh sát mà, anh mau tìm cách cứu con.” Trần Văn Uy vốn đang phiền não bây giờ bên tai không ngừng truyền đến tiếng khóc lóc. Ông buồn bực hất tay Đào Lâm Uyên ra trách cứ: “Em suốt ngày chỉ biết khóc lóc. Em khóc thì con có thể trở về ngay được sao? Nín ngay cho anh.” Trước vẻ hờ hững không có chút gì gọi là số ruột, nóng lòng của Trần Văn Uy, Đào Lâm Uyên khóc càng dữ dội hơn: “Con gái bị bắt tôi đau lòng mà ông còn không cho tôi khóc. Ông là đồ máu lạnh, đồ không có lương tâm.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Toàn bộ người làm còn đang đứng ở đây vậy mà Đào Lâm Uyển không chừa cho ông chút mặt mũi nào. Trần Văn Uy tức đến đen mặt phất tay đuổi bọn họ đi còn bản thân cũng đứng dậy rời đi.



Đào Lâm Uyển cắn môi nhìn theo bóng lung Trần




Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom