Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 225 Anh muốn cứu ai?
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Trong đầu Hạ Vy lúc này chỉ có ba chữ để hình dung về con người Huy Kha đó chính là ba chữ “quá biến thái”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngoài ra, Hạ Vy còn bất chợt dâng trào cảm xúc hi vọng, từng chút một lan tràn ra toàn thân. "Được thôi, chơi thì chơi. Bên cạnh Vân Thi sảng khoái đáp ứng, bày ra dáng vẻ nắm chắc phần thắng. Huy Kha cười rộ lên cảm thán một câu: “Rất thú vi."
Anh đưa mắt ra hiệu, hai người đàn ông đang bắt giữ Hạ Vy, Vân Thi liên rút dao găm trong thắt lưng ra kề sát lên cổ hai cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lưỡi dao lạnh lẽo chạm vào cần cổ, Hạ Vy bất chợt rùng mình. “Mẹ tên điên. Vân Thi gào lên nhưng không dám động đây.
Ánh mắt nguy hiểm Huy Kha lướt qua, Vân Thi biết khôn vội ngậm chặt miệng.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, Huy Kha mới hài lòng lấy điện thoại ra, mở danh bạ nhấn vào một dãy số, anh chạm mở loa ngoài.Từng hồi chuông vang vọng khắp phòng khách. Hạ Vy nắm chặt hai tay, nhịn không được mà trở nên căng thẳng.
Bên kia, tại khách sạn Wish, trong phòng 7000.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Điện thoại trong túi quần rung lên, Gia Khánh móc ra xem, ánh mắt chợt u ám khi nhìn thấy một cái tên nhảy nhót trên màn hình. Anh nói với Minh Tuấn. “Huy Kha gọi.”
Người không xuất hiện lại chỉ gọi điện thoại cho anh. Xem ra hôm nay anh sẽ biết được mục đích thật sự của Huy Kha.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Minh Tuấn lật đật chạy đến lấy máy tính từ trong balo ra sau đó thúc giục: “Mau nghe.”
Gia Khánh nhấn nút nghe, mở loa ngoài. Giọng nói tràn đầy lạnh lùng và có phần bình thản cất lên nhưng chỉ có trời biết, đất biết, trong lòng anh biết bản thân đã căng thẳng và hồi hộp đến mức nào. “Tôi nghe.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy nghe thấy giọng nói quen thuộc mà cô ngày nhớ đêm mong, bắc giác kích động, mừng rỡ ngoài ra còn ẩn ẩn tủi thân. Mũi cô cay xè, môi run run rất muốn gọi Gia Khánh một tiếng nhưng nhớ đến lưỡi dao sắc bén đang đặt trên cổ đồng thời cô cũng có chút tâm tư nho nhỏ. “Luật sư Khánh a không đúng tôi nên gọi anh là cậu chủ nhà họ Huỳnh mới đúng." Huy Kha ám chỉ nói.
Huy Kha đã biết thân phận thật sự của mình, Gia Khánh không hề thấy bất ngờ. Trần Văn Uy còn điều tra ra lý nào Huy Kha lại không.Ngày ấy, mẹ anh bất ngờ bay đến thành phố này anh đã sớm đoán trước được kết quả đồng thời không có ý định tiếp tục che giấu. Anh muốn bọn họ sốt ruột ra tay, nhiệm vụ của anh cũng mau chóng kết thúc. Kéo dài quá lâu rồi anh không còn kiên nhẫn để chờ đợi thêm được nữa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh rất muốn trực tiếp hỏi thắng Huy Kha đang giấu Hạ Vy ở đâu nhưng may thay Minh Tuấn đã kéo tay anh nhắc nhở. Anh hít vào một hơi sau đó bình tĩnh hỏi: “Ông chủ Kha có gì cứ nói thẳng.
Huy Kha cười to: “Cậu chủ của chúng ta thật thẳng thắn nha, có điều tôi rất thích tính cách này của anh. Không dám giấu, trong tay tôi hiện đang bắt giữ hai người phụ nữ yêu quý của anh.” Huy Kha nói đến đây thì trưng ra giọng điệu cảm thán: “Anh đào hoa đến mức khiến tôi đây phải đỏ mắt ghen tỵ. Có thể khiến hai người phụ nữ vì anh mà đánh nhau đến trời long đất lở, tôi thật sự rất ngưỡng mộ.” “Từ khi nào ông chủ Kha đã biến thành kẻ nhiều chuyện thích dòm ngó đời tư của người khác rồi?” Gia Khác châm cho tuy nhiên trong lòng lại âm thành tính toán, Huy Kha sẽ không vô duyên vô cớ nói mấy câu nhảm nhí đó.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chẳng lẽ mục đích của Huy Kha là muốn biết trong lòng anh Hạ Vy hay Vân Thi quan trọng hơn? Rốt cuộc anh ta đang muốn làm gì?
Minh Tuấn nhíu chặt mày dường như cũng không theo kịp tốc độ não Huy Kha, bàn tay vẫn lướt nhanh trên bàn phím.Bên kia, tim Hạ Vy nhảy liên hồi, căng thẳng đến độ lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đột nhiên Huy Kha hỏi một câu vu vơ: “Anh muốn cứu ai?" Gia Khánh siết chặt điện thoại, giọng điệu cực kì lo lắng trả lời, trong mắt lại dấy lên tia sáng khác thường: “Tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi.”
Hạ Vy như bị sét đánh, biểu cảm trên mặt dại ra, lồng ngực đè nặng khiến cô không thể hít thở. Cô ôm ngực, bên tại không ngừng vang vọng câu nói Gia Khánh: “Tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi, tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi,...
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tại sao?
Là bởi vì giống như những lời Huy Kha nói trước đó. Gia Khánh thật sự xuất thân từ gia tộc họ Huỳnh ở thủ đô. Hóa ra, cô chỉ là tấm chắn để anh che mắt mọi người, còn người anh thật lòng yêu thương, muốn quan tâm bảo vệ chính là Vân Thi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ở thời khắc quan trọng, Gia Khánh thà hi sinh cô để cứu Vân Thi.
Hạ Vy đau đớn nhắm mắt, hai giọt nước mắt lăn nhanh xuống gò má, đọng lại nơi chiếc cằm nhỏ nhắn, rơi xuống, vỡ tan giữa không trung.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô rất muốn tin tưởng Gia Khánh yêu cô nhưng cô biết lấy gì để tin anh đây?
Hai mắt Vân Thi sáng quắc, thấy Hạ Vy bày ra bộ dạng khổ sở, cô cười đến thập phần vui vẻ, hả hệ. Cô đã nói rồi mà, người Gia Khánh yêu dù trong quá khứ,hiện tại hay tương lai đều là còn cô ta chỉ là sự hứng thủ nhất thời. Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha lớn tiếng cười, tiếng cười im bặt anh chậm rãi nói: “Tôi sẽ cho anh cơ hội cứu lấy Vân Thi nhưng với một điều kiện trả lại tôi vị trí chủ nhà họ Trịnh”
Gia Khánh cười lạnh: “Anh đừng có nằm mơ giữa ban ngày.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha đây là đang chó cùng rút giậu?
Huy Kha híp mắt, bao oán hận tích tụ mấy hôm nay không thể kìm hãm nữa, bùng lên dữ dội: “Xem ra tình yêu của anh cũng chỉ đến mức này. Vậy đừng có trách tôi ra tay ác độc. Tôi sống không tốt thì đừng mong ai được sống tốt.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha hậm hực tắt máy, anh đứng phắt dậy nói với hai tên đàn em. “Đi thôi.”
Vân Thi thấy Huy Kha sắp đi đến cửa cô hớt hải đuổi theo: “Anh nói không giữ lời, chẳng phải trước đó đã nói người thắng cuộc sẽ được rời khỏi đây?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha hừ lạnh: “Anh ta không đáp ứng điều kiện của tôi, tôi tại sao phải thả cô?” Anh chợt thở dài: “Xem ra giữa tình yêu và sự nghiệp, anh ta vẫn coi trọng sự nghiệp hơn” “Lật lọng.” Vân Thi phẫn nộ xông nhanh về phía cửa nhưng ý định bỏ trốn chưa thành đã bị một gã đàn em thi bạo hất ngã.
Vân Thi đau đến chảy nước mắt, trơ mắt nhìn cánh cửa đóng chặt lại. Cô ta mang to: “Thứ khốnHạ Vy ngồi bệt xuống đất, ngẩn người, chẳng thể nói rõ hiện giờ trong lòng đang là tư vị gì.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vân Thi hậm hực đi đến trước mặt Hạ Vy, bao bực tức liền trút hết lên đầu Hạ Vy, cất giọng châm chọc: “Ây da. Đau lòng sao? Trước đó còn tự tin lắm mà. Muốn cướp anh Khánh từ tay tao đúng là năm mơ. Hồi nãy mày có nghe rõ những gì anh ấy nói không? Có cần tạo thuật lại một lần nữa cho mày nghe không?”
Trên mặt Hạ Vy không có bất kì biến hóa nào muốn đứng dậy vào phòng thì Vân Thi ấn bả vai cô xuống, cao giọng “Ai cho mày đi?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy lạnh lùng hất bàn tay Vân Thi ra, mặt đối mặt với cô ta: “Có tin tao đánh mày không?” Cô hiện tại đang rất khó chịu, cảm thấy bản thân giống như một quả b sắp phát nổ tới nơi.
Đúng vào lúc này, trong không khí chợt truyền đến mùi khét gây mũi, khỏi cũng bắt đầu men theo khe hở chui vào căn hộ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cháy?
Sắc mặt Hạ Vy thoảng tái mét, vội chạy nhanh đến cửa, xoay nắm cửa, giống như dự đoán cửa bị khóa từ bên ngoài. Cô đập cửa hộ: “Huy Kha, anh mau mở cửa ra, mở cửa ra. Anh có nghe không?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đáp lại cô chỉ có tiếng bản thân vọng lại còn Huy Kha đã sớm rời khỏi tòa chung cư.
**********
Trong đầu Hạ Vy lúc này chỉ có ba chữ để hình dung về con người Huy Kha đó chính là ba chữ “quá biến thái”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ngoài ra, Hạ Vy còn bất chợt dâng trào cảm xúc hi vọng, từng chút một lan tràn ra toàn thân. "Được thôi, chơi thì chơi. Bên cạnh Vân Thi sảng khoái đáp ứng, bày ra dáng vẻ nắm chắc phần thắng. Huy Kha cười rộ lên cảm thán một câu: “Rất thú vi."
Anh đưa mắt ra hiệu, hai người đàn ông đang bắt giữ Hạ Vy, Vân Thi liên rút dao găm trong thắt lưng ra kề sát lên cổ hai cô.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lưỡi dao lạnh lẽo chạm vào cần cổ, Hạ Vy bất chợt rùng mình. “Mẹ tên điên. Vân Thi gào lên nhưng không dám động đây.
Ánh mắt nguy hiểm Huy Kha lướt qua, Vân Thi biết khôn vội ngậm chặt miệng.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, Huy Kha mới hài lòng lấy điện thoại ra, mở danh bạ nhấn vào một dãy số, anh chạm mở loa ngoài.Từng hồi chuông vang vọng khắp phòng khách. Hạ Vy nắm chặt hai tay, nhịn không được mà trở nên căng thẳng.
Bên kia, tại khách sạn Wish, trong phòng 7000.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Điện thoại trong túi quần rung lên, Gia Khánh móc ra xem, ánh mắt chợt u ám khi nhìn thấy một cái tên nhảy nhót trên màn hình. Anh nói với Minh Tuấn. “Huy Kha gọi.”
Người không xuất hiện lại chỉ gọi điện thoại cho anh. Xem ra hôm nay anh sẽ biết được mục đích thật sự của Huy Kha.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Minh Tuấn lật đật chạy đến lấy máy tính từ trong balo ra sau đó thúc giục: “Mau nghe.”
Gia Khánh nhấn nút nghe, mở loa ngoài. Giọng nói tràn đầy lạnh lùng và có phần bình thản cất lên nhưng chỉ có trời biết, đất biết, trong lòng anh biết bản thân đã căng thẳng và hồi hộp đến mức nào. “Tôi nghe.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy nghe thấy giọng nói quen thuộc mà cô ngày nhớ đêm mong, bắc giác kích động, mừng rỡ ngoài ra còn ẩn ẩn tủi thân. Mũi cô cay xè, môi run run rất muốn gọi Gia Khánh một tiếng nhưng nhớ đến lưỡi dao sắc bén đang đặt trên cổ đồng thời cô cũng có chút tâm tư nho nhỏ. “Luật sư Khánh a không đúng tôi nên gọi anh là cậu chủ nhà họ Huỳnh mới đúng." Huy Kha ám chỉ nói.
Huy Kha đã biết thân phận thật sự của mình, Gia Khánh không hề thấy bất ngờ. Trần Văn Uy còn điều tra ra lý nào Huy Kha lại không.Ngày ấy, mẹ anh bất ngờ bay đến thành phố này anh đã sớm đoán trước được kết quả đồng thời không có ý định tiếp tục che giấu. Anh muốn bọn họ sốt ruột ra tay, nhiệm vụ của anh cũng mau chóng kết thúc. Kéo dài quá lâu rồi anh không còn kiên nhẫn để chờ đợi thêm được nữa.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Gia Khánh rất muốn trực tiếp hỏi thắng Huy Kha đang giấu Hạ Vy ở đâu nhưng may thay Minh Tuấn đã kéo tay anh nhắc nhở. Anh hít vào một hơi sau đó bình tĩnh hỏi: “Ông chủ Kha có gì cứ nói thẳng.
Huy Kha cười to: “Cậu chủ của chúng ta thật thẳng thắn nha, có điều tôi rất thích tính cách này của anh. Không dám giấu, trong tay tôi hiện đang bắt giữ hai người phụ nữ yêu quý của anh.” Huy Kha nói đến đây thì trưng ra giọng điệu cảm thán: “Anh đào hoa đến mức khiến tôi đây phải đỏ mắt ghen tỵ. Có thể khiến hai người phụ nữ vì anh mà đánh nhau đến trời long đất lở, tôi thật sự rất ngưỡng mộ.” “Từ khi nào ông chủ Kha đã biến thành kẻ nhiều chuyện thích dòm ngó đời tư của người khác rồi?” Gia Khác châm cho tuy nhiên trong lòng lại âm thành tính toán, Huy Kha sẽ không vô duyên vô cớ nói mấy câu nhảm nhí đó.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chẳng lẽ mục đích của Huy Kha là muốn biết trong lòng anh Hạ Vy hay Vân Thi quan trọng hơn? Rốt cuộc anh ta đang muốn làm gì?
Minh Tuấn nhíu chặt mày dường như cũng không theo kịp tốc độ não Huy Kha, bàn tay vẫn lướt nhanh trên bàn phím.Bên kia, tim Hạ Vy nhảy liên hồi, căng thẳng đến độ lòng bàn tay rịn đầy mồ hôi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đột nhiên Huy Kha hỏi một câu vu vơ: “Anh muốn cứu ai?" Gia Khánh siết chặt điện thoại, giọng điệu cực kì lo lắng trả lời, trong mắt lại dấy lên tia sáng khác thường: “Tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi.”
Hạ Vy như bị sét đánh, biểu cảm trên mặt dại ra, lồng ngực đè nặng khiến cô không thể hít thở. Cô ôm ngực, bên tại không ngừng vang vọng câu nói Gia Khánh: “Tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi, tất nhiên tôi muốn cứu Vân Thi,...
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tại sao?
Là bởi vì giống như những lời Huy Kha nói trước đó. Gia Khánh thật sự xuất thân từ gia tộc họ Huỳnh ở thủ đô. Hóa ra, cô chỉ là tấm chắn để anh che mắt mọi người, còn người anh thật lòng yêu thương, muốn quan tâm bảo vệ chính là Vân Thi.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Ở thời khắc quan trọng, Gia Khánh thà hi sinh cô để cứu Vân Thi.
Hạ Vy đau đớn nhắm mắt, hai giọt nước mắt lăn nhanh xuống gò má, đọng lại nơi chiếc cằm nhỏ nhắn, rơi xuống, vỡ tan giữa không trung.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cô rất muốn tin tưởng Gia Khánh yêu cô nhưng cô biết lấy gì để tin anh đây?
Hai mắt Vân Thi sáng quắc, thấy Hạ Vy bày ra bộ dạng khổ sở, cô cười đến thập phần vui vẻ, hả hệ. Cô đã nói rồi mà, người Gia Khánh yêu dù trong quá khứ,hiện tại hay tương lai đều là còn cô ta chỉ là sự hứng thủ nhất thời. Truyện88.vip trang web cập n*hật nhanh nhất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha lớn tiếng cười, tiếng cười im bặt anh chậm rãi nói: “Tôi sẽ cho anh cơ hội cứu lấy Vân Thi nhưng với một điều kiện trả lại tôi vị trí chủ nhà họ Trịnh”
Gia Khánh cười lạnh: “Anh đừng có nằm mơ giữa ban ngày.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha đây là đang chó cùng rút giậu?
Huy Kha híp mắt, bao oán hận tích tụ mấy hôm nay không thể kìm hãm nữa, bùng lên dữ dội: “Xem ra tình yêu của anh cũng chỉ đến mức này. Vậy đừng có trách tôi ra tay ác độc. Tôi sống không tốt thì đừng mong ai được sống tốt.”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha hậm hực tắt máy, anh đứng phắt dậy nói với hai tên đàn em. “Đi thôi.”
Vân Thi thấy Huy Kha sắp đi đến cửa cô hớt hải đuổi theo: “Anh nói không giữ lời, chẳng phải trước đó đã nói người thắng cuộc sẽ được rời khỏi đây?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Huy Kha hừ lạnh: “Anh ta không đáp ứng điều kiện của tôi, tôi tại sao phải thả cô?” Anh chợt thở dài: “Xem ra giữa tình yêu và sự nghiệp, anh ta vẫn coi trọng sự nghiệp hơn” “Lật lọng.” Vân Thi phẫn nộ xông nhanh về phía cửa nhưng ý định bỏ trốn chưa thành đã bị một gã đàn em thi bạo hất ngã.
Vân Thi đau đến chảy nước mắt, trơ mắt nhìn cánh cửa đóng chặt lại. Cô ta mang to: “Thứ khốnHạ Vy ngồi bệt xuống đất, ngẩn người, chẳng thể nói rõ hiện giờ trong lòng đang là tư vị gì.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Vân Thi hậm hực đi đến trước mặt Hạ Vy, bao bực tức liền trút hết lên đầu Hạ Vy, cất giọng châm chọc: “Ây da. Đau lòng sao? Trước đó còn tự tin lắm mà. Muốn cướp anh Khánh từ tay tao đúng là năm mơ. Hồi nãy mày có nghe rõ những gì anh ấy nói không? Có cần tạo thuật lại một lần nữa cho mày nghe không?”
Trên mặt Hạ Vy không có bất kì biến hóa nào muốn đứng dậy vào phòng thì Vân Thi ấn bả vai cô xuống, cao giọng “Ai cho mày đi?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hạ Vy lạnh lùng hất bàn tay Vân Thi ra, mặt đối mặt với cô ta: “Có tin tao đánh mày không?” Cô hiện tại đang rất khó chịu, cảm thấy bản thân giống như một quả b sắp phát nổ tới nơi.
Đúng vào lúc này, trong không khí chợt truyền đến mùi khét gây mũi, khỏi cũng bắt đầu men theo khe hở chui vào căn hộ.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Cháy?
Sắc mặt Hạ Vy thoảng tái mét, vội chạy nhanh đến cửa, xoay nắm cửa, giống như dự đoán cửa bị khóa từ bên ngoài. Cô đập cửa hộ: “Huy Kha, anh mau mở cửa ra, mở cửa ra. Anh có nghe không?”
Anh nợ em một câu yêu thương!
Đáp lại cô chỉ có tiếng bản thân vọng lại còn Huy Kha đã sớm rời khỏi tòa chung cư.
Bình luận facebook