Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 34 Người của tổng bộ
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên VietWriter.vn.
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngày hôm sau khi Hạ Vy đang làm việc ở cửa hàng bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông thoạt nhìn đã ngoài ba mươi, khuôn mặt góc cạnh nghiêm nghị đi vào. Không giống với những khách hàng khác khi đến cửa hàng, anh ta không đến bên các kệ để quan sát mẫu giày mà chỉ đứng ở giữa tiệm, hai tay nhét túi quần, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Bé Linh là người đầu tiên phát hiện ra người đàn ông, hơi giật mình khi thấy vẻ mặt nghiêm nghị đến có phần không được bình thường đó, lòng thầm nghĩ anh ta giống như đến đòi nợ hơn là mua giày nhưng cô vẫn đi đến nở nụ cười chuyên nghiệp : “Em có thể giúp đỡ gì cho anh không ạ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông vẫn trưng ra vẻ mặt nghiêm nghị, hơi gật đầu chào Linh, rồi đảo mắt một vòng trong cửa hàng nói: “Ai là Hạ Vy?" Giọng nói cũng cứng nhắc không kém vẻ mặt anh ta.
Hạ Vy đang bận rộn kiểm tra số lượng hàng, nghe vậy liền đi về phía người đàn ông mỉm cười nói: "Là tôi." Cô không quên ra hiệu cho Linh đi làm việc khác, sự nhạy bén cho cô biết anh ta đến đây không phải để mua hàng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông gật đầu với Hạ Vy, vẻ mặt vô cảm nói: "Mời cô theo tôi lên văn phòng giám đốc Thành."
Lời ít ý nhiều, không giải thích gì thêm. Dung và Linh nghe vậy đều dừng động tác trong tay, vội chạy đến bên cạnh nhìn Hạ Vy đầy lo lắng. Linh nhịn không được hỏi nhỏ: “Chị Vy có chuyện gì vậy?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dung cũng lo lắng hỏi: “Chị sẽ không sao chứ?"
Trong lòng Hạ Vy cũng hơi hoảng hốt tuy nhiên vẫn bày ra vẻ mặt bình tĩnh trấn an hai cô bé: “Không sao đâu. Hai em cứ tiếp tục làm việc.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau đó Hạ Vy liền đi theo người đàn ông kia. Suốt cả cả quãng đường anh ta đều im lặng. Nhiều lần cô muốn mở miệng bắt chuyện nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của anh ta liền nuốt xuống những lời muốn hỏi.
Thư kí Ngọc Nga nghe thấy tiếng bước chân liền ngẩng đầu trông thấy Hạ Vy thì cười toe toét, vẫy tay xem như chào hỏi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy cũng cười lại, người đàn ông đi phía trước đột nhiên dừng lại quay đầu nhắc nhở Hạ
Vy: "Mau vào thôi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngọc Nga làm khẩu hình miệng “Chị cẩn thận nha, tình hình không ổn.
Hạ Vy thấy được khẩu hình miệng của Ngọc Nga thì có hơi giật mình, nhưng cô chưa kịp nghĩ quá sâu cửa phòng đã mở ra.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông đi một mạch vào trong, Hạ Vy cũng theo vào. Chỉ thấy trong phòng ngoài giám đốc Thành còn có thêm một người phụ nữ trung niên ngoại quốc khác. Từ lúc cô bước vào bà ta đều nhìn cô chằm chằm.
Hạ Vy thấy không được tự nhiên, gật đầu mỉm
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
cười với bà ta và giám đốc Thành. Còn người đàn ông kia đi đến bên cạnh chỗ người phụ đó ngồi xuống.
Bầu không khí cứ quái quái thế nào ấy, làm Hạ Vy vô thức cảm thấy căng thẳng. Cô cười hỏi giám đốc Thành: “Anh gọi em có chuyện gì ạ?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành không trả lời câu hỏi Hạ Vy mà giơ tay về phía ghế salon người đàn ông và người phụ nữ kia đang ngồi: “Ngồi đi.
Hạ Vy “dạ” một tiếng đi đến ngồi đối diện người đàn ông và người phụ nữ ngoại quốc, cô gật đầu chào thêm một lần nữa, bắt đầu đánh giá hai người trước mặt đồng thời hai người họ cũng đang đánh giá cô. Người phụ nữ mặc dù đã ngoài bốn mươi nhưng bảo dưỡng khá tốt, da dẻ hồng hào, mịn màng, tóc vàng mắt xanh, sóng mũi rất cao, vừa nhìn là biết khi trẻ hắn là bà rất xinh đẹp.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người phụ nữ lên tiếng, nói bằng tiếng Việt vô cùng trôi chảy: “Tôi là Linda.” bà tiếp tục chỉ vào người đàn ông đàn ông vẫn đang bày ra vẻ mặt nghiêm nghị: "Đây là Văn Tùng." rồi nhìn Hạ Vy nói tiếp: "Chúng tôi đến từ tổng bộ.”
Hạ Vy chợt thấy có điềm không lành, hôm nay người của tổng bộ đến đây mà còn gặp riêng cô nữa. Rốt cuộc là làm sao? Cô đưa mắt nhìn giám đốc Thành, mong muốn nhìn thấy chút gợi ý.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành đứng dậy đi đến ghế ngồi xuống.
Tiếng gõ cửa vang lên, Ngọc Nga mang khay cafe vào, nhìn thấy bầu không khí này không khỏi căng thẳng theo. Cô nhẹ chân nhẹ tay đặt cafe xuống bàn, rồi nhanh chóng chuồn lệ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chờ cửa phòng khép lại Linda mới lên tiếng: “Cô có biết hôm nay tại sao chúng tôi gọi cô đến đây không?"
Lòng bàn tay Hạ Vy đã rịn đầy mồ hôi, làm việc ở đây bốn năm cô chưa từng gặp phải tình huống như thế này bèn thành thật nói: “Tôi không biết, có chuyện gì sao?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Linda cũng không quanh co nói thẳng vào vấn đề chính: “Có nhân viên bảo lên tổng bộ cho rằng cô làm việc không nghiêm túc.” Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
Hạ Vy thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, báo lên tổng bộ sao? Cô không nghĩ trong công ty sẽ có người không ưa mình, dù sao cô cũng rất an phận, chưa từng đắc tội với ai, nghĩ nát óc nửa ngày vẫn không tìm ra ai khả nghi, không khỏi kinh ngạc mà hỏi lại: "Báo cáo lên tổng bộ? Việc này có hiểu lầm gì không a?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành bây giờ mới lên tiếng giải thích cho Hạ Vy:
“Mấy tháng dạo gần đây em xin nghỉ phép quá nhiều ngày bị một nhân viên gửi đơn ẩn danh lên tổng bộ.” Anh dừng lại thở dài rồi nói tiếp: “Những năm qua em luôn biểu hiện rất tốt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Những năm qua anh đều thấy rõ sự cố gắng của Hạ Vy, xem cô như tấm gương sáng cho nhân viên noi theo. Hết năm nay nếu không có gì thay đổi cô chắc chắn có khả năng thăng chức rất cao. Đáng tiếc, mấy tháng gần đây cô nghỉ phép quá nhiều. Làm ảnh hưởng đến thi đua chuyên cần không nói nhưng còn khiến cô mất đi cơ hội thăng tiến. Bây giờ còn bị người ganh ghét nộp đơn ẩn danh tố cáo.
Hạ Vy đại khái đã hiểu, cũng không biết nên nói thế nào càng không trách người đã gửi đơn tố cáo lên tổng bộ. Vì cô nghỉ phép quá nhiều là sự thật, người ta đâu có bịa chuyệt, đặt điều, chỉ có thể cúi đầu nhận sai: “Tôi xin lỗi, tôi đảm bảo sẽ không tái phạm nữa. Hãy cho tôi thêm một cơ hội.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Linda cười, nụ cười vô cùng thân thiện nhưng giọng nói mang theo áp lực vô hình:
“Chúng tôi tất nhiên sẽ không cấm nhân viên nghỉ phép nhưng phải có chừng mực. Cấp trên là một người có nề nếp và kỉ luật. Ông ấy rất ghét việc nhân viên không có chí tiến thủ. Đặc biệt là cô đấy Hạ Vy. Cô là người phụ trách khu vực cho nhãn hàng quốc tế. Phải để đồng nghiệp noi theo thành tích và sự phấn đấu nổ lực của cô chứ không phải lộ ra sơ hở để đồng nghiệp tố cáo. Như vậy cô làm sao có thể chỉ huy được ai. Tôi nói vậy cô hiểu chứ?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy nghiêm túc nói: “Tôi hiểu rồi. Tôi thành thật xin lỗi. Tôi sẽ không tái phạm nữa."
Linda hài lòng gật đầu: “Cô quay về làm việc
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
đi."
Hạ Vy thở phào, lập tức đứng dậy, bày ra vẻ mặt tươi cười lịch sự: “Vậy tôi xin phép đi trước."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cửa phòng vừa đóng lại, Hạ Vy đưa tay lau mồ hôi trên trán, hù chết cô rồi. Ngọc Nga liền xáp lại, nhỏ giọng hỏi: “Chị ổn không?”
Hạ Vy gật đầu, vỗ vai cô nàng: “Qua trót lọt rồi." Nhưng không hiểu sao trong lòng Hạ Vy vẫn còn hơi bất an.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngọc Nga vỗ vỗ ngực, theo kinh nghiệm tích lũy nhiều năm làm ở đây bình thường người tổng bộ xuất hiện cho gọi nhân viên vào đều không phải là việc gì tốt, đa số sau cuộc nói chuyện riêng này đều sẽ bị sa thải, nên cô rất lo lắng, hiện tại Hạ Vy nói qua trót lọt làm cô yên tâm: “Làm em hết hồn. Em đem cafe vào mà bị bầu không khí bên trong dọa cho chết khiếp.
Khi Hạ Vy trở về cửa hàng đã thấy bên trong tụ tập rất đông người đồng thời nghe thấy tiếng mång chửi:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các cô làm ăn thế này hả? Mau gọi quản lý các cô ra đây.
“Chị đợi một lát được không ạ. Quản lý của em một lát nữa mới đến.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các cô có biết thời gian của tôi là vàng là bạc không? Tôi đã chờ nửa tiếng rồi, lại còn bắt chờ tiếp. Mấy cô không tôn trọng khách hàng gì cả, tôi sẽ báo chuyện này cho công ty các cô biết."
“Em thật sự xin lỗi chị ạ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy vội vàng lách người vào đám đông. Cô trông thấy một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, vóc người vừa mập vừa lùn, khuôn mặt trang điểm rất dày, đang không ngừng chửi mắng. Còn bé Dung và Linh đứng ở một bên, cặp mắt đỏ hoe như muốn khóc đến nơi.
“Chào chị. Em là quản lý cửa hàng. Em có thể hỗ trợ cho chị như thế nào ạ?” Hạ Vy mỉm cười. Người phụ nữ quay sang: “Cô là quản lý?” “Dạ vâng ạ. Em có thể hỗ trợ cho chị như thế nào ạ?” Hạ Vy kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người phụ nữ chỉ vào Dung và Linh đang đứng bên cạnh, gắt gỏng: “Cửa hàng các cô phục vụ khách như thế này? Cô có biết một giờ tôi có thể kiếm ra bao nhiêu tiền lại vì một chuyện cỏn con mà đứng đây đợi cô hơn nửa tiếng. Lúc mua hàng thì mấy cô nhanh lắm, bày ra dáng vẻ niềm nở các thứ. Còn đến đây đổi trả hàng là bày ra vẻ mặt bực dọc, bắt khách chờ hết người này người kia. Cô màu giải quyết cho tôi.”
Hai cô bé cảm thấy vô cùng oan ức rõ ràng người phụ nữ này đến đây gây chuyện, hai cô vẫn phục vụ rất chu đáo còn theo đúng quy trình, nào có như lời người phụ kia nói, đang muốn mở miệng giải bày thì bị Hạ Vy ra hiệu im lặng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chờ cho người phụ nữ xả hết bực dọc xong, Hạ Vy mới lên tiếng: “Em có thể xem mẫu giày chị muốn đổi trả không a?"
Người phụ nữ lập tức đưa cho Hạ Vy hộp giày, cô nhận lấy mở ra xem, kiểm tra giày một lượt không có dấu vết trầy xước hay bị lỗi, cô tiếp tục hỏi: “Chị không hài lòng về mẫu giày này hay sao a?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Hai hôm trước tôi có ghé đến cửa hàng mua đổi này hiện tại thấy không thích nữa tôi muốn đến trả lại. Các cô mau trả lại tiền cho tôi." Vẻ mặt người phụ nữ đã có phần mất kiên nhẫn. Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!
Hạ Vy nghiêm túc lắng nghe, chờ người phụ nữ ấy nói xong mới mỉm cười nói:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Xin lỗi chị. Theo quy định của cửa hàng chúng em chỉ có thể đổi trả và hoàn tiền lại cho khách hàng nếu sản phẩm bị lỗi thôi ạ. Nhưng chị yên tâm chị có thể đổi đôi này sang bất kì đôi giày nào khác trong cửa hàng của em và sẽ bù vào phân chênh lệch tiền khi thanh toán ạ.
Người phụ nữ nghe thế sắc mặt càng thêm khó coi: “Nhưng tôi không muốn mua ở cửa hàng mấy cô nữa, thái nhân viên của mấy cô quá kém, mau trả tiền cho tôi đừng nói nhiều, làm lãng phí thời gian đôi bên.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy vội kh lưng cúi đầu đến chín mươi độ, chân thành nói: “Em thành thật xin lỗi chị. Mong chị thông cảm cho cửa hàng em. Em sẽ đào tạo lại nhân viên, lần sau chị ghé thăm cửa hàng sẽ không còn tình trạng này nữa ạ. Để bù đắp lại những thiệt hại về mặt tinh thần do cửa hàng em gây ra cho chị. Cửa hàng em xin tặng chị một voucher khuyến mãi 10% cho những lần mua sau a."
Bây giờ sắc mặt người phụ nữ mới dịu đi, trên mặt nở nụ cười đầu tiên từ lúc bước vào cửa hàng đến giờ: “Vậy thì được."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dung và Linh thấy tình hình đã ổn, đều trưng ra vẻ mặt hâm mộ, vô cùng thán phục cách xử trí của Hạ Vy.
Hạ Vy nhẹ nhõm cả người: "Em cảm ơn chị đã tin tưởng cửa hàng chúng em. Bây giờ em tư vấn cho chị những mẫu giày mới ra a. Chị cứ từ từ xem nếu ưng có thể đổi sang những mẫu này.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đám đông vây xem thấy tình hình đã giải quyết xong, không còn chuyện vui thì dẫn tản ra, người mua tiếp tục mua, người đi tiếp tục đi.
Sau khi tiễn vị khách hàng khó tính đi ba người đều thở phào nhẹ nhõm. Hạ Vy quay sang nhắc nhở hai cô bé:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Chúng ta bán hàng sẽ gặp rất nhiều loại khách hàng không chỉ có khách hàng dễ tính mà còn có những khách hàng rất khó tính, chẳng hạn như người phụ nữ vừa rồi. Mấy em phải tỏ ra thật chuyên nghiệp để khách hàng không thể bắt lỗi các em. Và quan trọng nhất là phải giữ chân được khách hàng.
Hai cô bé nghiêm túc lắng nghe rồi đồng thanh đáp: “Chúng em biết rồi ạ."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các em đi làm việc đi.” Hạ Vy cứ tưởng sự việc giải quyết như vậy là kết thúc nhưng khi một lần nữa bị mời lên phòng giám đốc Thành cô mới biết vẫn chưa xong.
Hạ Vy bước vào, bên trong phòng chỉ còn có giám đốc Thành. Cô đi đến bên bàn làm việc, nhỏ giọng hỏi: “Anh gọi em."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vẻ mặt giám đốc Thành không tốt lắm, anh
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngày hôm sau khi Hạ Vy đang làm việc ở cửa hàng bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông thoạt nhìn đã ngoài ba mươi, khuôn mặt góc cạnh nghiêm nghị đi vào. Không giống với những khách hàng khác khi đến cửa hàng, anh ta không đến bên các kệ để quan sát mẫu giày mà chỉ đứng ở giữa tiệm, hai tay nhét túi quần, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Bé Linh là người đầu tiên phát hiện ra người đàn ông, hơi giật mình khi thấy vẻ mặt nghiêm nghị đến có phần không được bình thường đó, lòng thầm nghĩ anh ta giống như đến đòi nợ hơn là mua giày nhưng cô vẫn đi đến nở nụ cười chuyên nghiệp : “Em có thể giúp đỡ gì cho anh không ạ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông vẫn trưng ra vẻ mặt nghiêm nghị, hơi gật đầu chào Linh, rồi đảo mắt một vòng trong cửa hàng nói: “Ai là Hạ Vy?" Giọng nói cũng cứng nhắc không kém vẻ mặt anh ta.
Hạ Vy đang bận rộn kiểm tra số lượng hàng, nghe vậy liền đi về phía người đàn ông mỉm cười nói: "Là tôi." Cô không quên ra hiệu cho Linh đi làm việc khác, sự nhạy bén cho cô biết anh ta đến đây không phải để mua hàng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông gật đầu với Hạ Vy, vẻ mặt vô cảm nói: "Mời cô theo tôi lên văn phòng giám đốc Thành."
Lời ít ý nhiều, không giải thích gì thêm. Dung và Linh nghe vậy đều dừng động tác trong tay, vội chạy đến bên cạnh nhìn Hạ Vy đầy lo lắng. Linh nhịn không được hỏi nhỏ: “Chị Vy có chuyện gì vậy?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dung cũng lo lắng hỏi: “Chị sẽ không sao chứ?"
Trong lòng Hạ Vy cũng hơi hoảng hốt tuy nhiên vẫn bày ra vẻ mặt bình tĩnh trấn an hai cô bé: “Không sao đâu. Hai em cứ tiếp tục làm việc.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Sau đó Hạ Vy liền đi theo người đàn ông kia. Suốt cả cả quãng đường anh ta đều im lặng. Nhiều lần cô muốn mở miệng bắt chuyện nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của anh ta liền nuốt xuống những lời muốn hỏi.
Thư kí Ngọc Nga nghe thấy tiếng bước chân liền ngẩng đầu trông thấy Hạ Vy thì cười toe toét, vẫy tay xem như chào hỏi.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy cũng cười lại, người đàn ông đi phía trước đột nhiên dừng lại quay đầu nhắc nhở Hạ
Vy: "Mau vào thôi.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngọc Nga làm khẩu hình miệng “Chị cẩn thận nha, tình hình không ổn.
Hạ Vy thấy được khẩu hình miệng của Ngọc Nga thì có hơi giật mình, nhưng cô chưa kịp nghĩ quá sâu cửa phòng đã mở ra.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người đàn ông đi một mạch vào trong, Hạ Vy cũng theo vào. Chỉ thấy trong phòng ngoài giám đốc Thành còn có thêm một người phụ nữ trung niên ngoại quốc khác. Từ lúc cô bước vào bà ta đều nhìn cô chằm chằm.
Hạ Vy thấy không được tự nhiên, gật đầu mỉm
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
cười với bà ta và giám đốc Thành. Còn người đàn ông kia đi đến bên cạnh chỗ người phụ đó ngồi xuống.
Bầu không khí cứ quái quái thế nào ấy, làm Hạ Vy vô thức cảm thấy căng thẳng. Cô cười hỏi giám đốc Thành: “Anh gọi em có chuyện gì ạ?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành không trả lời câu hỏi Hạ Vy mà giơ tay về phía ghế salon người đàn ông và người phụ nữ kia đang ngồi: “Ngồi đi.
Hạ Vy “dạ” một tiếng đi đến ngồi đối diện người đàn ông và người phụ nữ ngoại quốc, cô gật đầu chào thêm một lần nữa, bắt đầu đánh giá hai người trước mặt đồng thời hai người họ cũng đang đánh giá cô. Người phụ nữ mặc dù đã ngoài bốn mươi nhưng bảo dưỡng khá tốt, da dẻ hồng hào, mịn màng, tóc vàng mắt xanh, sóng mũi rất cao, vừa nhìn là biết khi trẻ hắn là bà rất xinh đẹp.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người phụ nữ lên tiếng, nói bằng tiếng Việt vô cùng trôi chảy: “Tôi là Linda.” bà tiếp tục chỉ vào người đàn ông đàn ông vẫn đang bày ra vẻ mặt nghiêm nghị: "Đây là Văn Tùng." rồi nhìn Hạ Vy nói tiếp: "Chúng tôi đến từ tổng bộ.”
Hạ Vy chợt thấy có điềm không lành, hôm nay người của tổng bộ đến đây mà còn gặp riêng cô nữa. Rốt cuộc là làm sao? Cô đưa mắt nhìn giám đốc Thành, mong muốn nhìn thấy chút gợi ý.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành đứng dậy đi đến ghế ngồi xuống.
Tiếng gõ cửa vang lên, Ngọc Nga mang khay cafe vào, nhìn thấy bầu không khí này không khỏi căng thẳng theo. Cô nhẹ chân nhẹ tay đặt cafe xuống bàn, rồi nhanh chóng chuồn lệ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chờ cửa phòng khép lại Linda mới lên tiếng: “Cô có biết hôm nay tại sao chúng tôi gọi cô đến đây không?"
Lòng bàn tay Hạ Vy đã rịn đầy mồ hôi, làm việc ở đây bốn năm cô chưa từng gặp phải tình huống như thế này bèn thành thật nói: “Tôi không biết, có chuyện gì sao?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Linda cũng không quanh co nói thẳng vào vấn đề chính: “Có nhân viên bảo lên tổng bộ cho rằng cô làm việc không nghiêm túc.” Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
Hạ Vy thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, báo lên tổng bộ sao? Cô không nghĩ trong công ty sẽ có người không ưa mình, dù sao cô cũng rất an phận, chưa từng đắc tội với ai, nghĩ nát óc nửa ngày vẫn không tìm ra ai khả nghi, không khỏi kinh ngạc mà hỏi lại: "Báo cáo lên tổng bộ? Việc này có hiểu lầm gì không a?”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Giám đốc Thành bây giờ mới lên tiếng giải thích cho Hạ Vy:
“Mấy tháng dạo gần đây em xin nghỉ phép quá nhiều ngày bị một nhân viên gửi đơn ẩn danh lên tổng bộ.” Anh dừng lại thở dài rồi nói tiếp: “Những năm qua em luôn biểu hiện rất tốt.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Những năm qua anh đều thấy rõ sự cố gắng của Hạ Vy, xem cô như tấm gương sáng cho nhân viên noi theo. Hết năm nay nếu không có gì thay đổi cô chắc chắn có khả năng thăng chức rất cao. Đáng tiếc, mấy tháng gần đây cô nghỉ phép quá nhiều. Làm ảnh hưởng đến thi đua chuyên cần không nói nhưng còn khiến cô mất đi cơ hội thăng tiến. Bây giờ còn bị người ganh ghét nộp đơn ẩn danh tố cáo.
Hạ Vy đại khái đã hiểu, cũng không biết nên nói thế nào càng không trách người đã gửi đơn tố cáo lên tổng bộ. Vì cô nghỉ phép quá nhiều là sự thật, người ta đâu có bịa chuyệt, đặt điều, chỉ có thể cúi đầu nhận sai: “Tôi xin lỗi, tôi đảm bảo sẽ không tái phạm nữa. Hãy cho tôi thêm một cơ hội.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Linda cười, nụ cười vô cùng thân thiện nhưng giọng nói mang theo áp lực vô hình:
“Chúng tôi tất nhiên sẽ không cấm nhân viên nghỉ phép nhưng phải có chừng mực. Cấp trên là một người có nề nếp và kỉ luật. Ông ấy rất ghét việc nhân viên không có chí tiến thủ. Đặc biệt là cô đấy Hạ Vy. Cô là người phụ trách khu vực cho nhãn hàng quốc tế. Phải để đồng nghiệp noi theo thành tích và sự phấn đấu nổ lực của cô chứ không phải lộ ra sơ hở để đồng nghiệp tố cáo. Như vậy cô làm sao có thể chỉ huy được ai. Tôi nói vậy cô hiểu chứ?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy nghiêm túc nói: “Tôi hiểu rồi. Tôi thành thật xin lỗi. Tôi sẽ không tái phạm nữa."
Linda hài lòng gật đầu: “Cô quay về làm việc
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
đi."
Hạ Vy thở phào, lập tức đứng dậy, bày ra vẻ mặt tươi cười lịch sự: “Vậy tôi xin phép đi trước."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Cửa phòng vừa đóng lại, Hạ Vy đưa tay lau mồ hôi trên trán, hù chết cô rồi. Ngọc Nga liền xáp lại, nhỏ giọng hỏi: “Chị ổn không?”
Hạ Vy gật đầu, vỗ vai cô nàng: “Qua trót lọt rồi." Nhưng không hiểu sao trong lòng Hạ Vy vẫn còn hơi bất an.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Ngọc Nga vỗ vỗ ngực, theo kinh nghiệm tích lũy nhiều năm làm ở đây bình thường người tổng bộ xuất hiện cho gọi nhân viên vào đều không phải là việc gì tốt, đa số sau cuộc nói chuyện riêng này đều sẽ bị sa thải, nên cô rất lo lắng, hiện tại Hạ Vy nói qua trót lọt làm cô yên tâm: “Làm em hết hồn. Em đem cafe vào mà bị bầu không khí bên trong dọa cho chết khiếp.
Khi Hạ Vy trở về cửa hàng đã thấy bên trong tụ tập rất đông người đồng thời nghe thấy tiếng mång chửi:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các cô làm ăn thế này hả? Mau gọi quản lý các cô ra đây.
“Chị đợi một lát được không ạ. Quản lý của em một lát nữa mới đến.”
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các cô có biết thời gian của tôi là vàng là bạc không? Tôi đã chờ nửa tiếng rồi, lại còn bắt chờ tiếp. Mấy cô không tôn trọng khách hàng gì cả, tôi sẽ báo chuyện này cho công ty các cô biết."
“Em thật sự xin lỗi chị ạ.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy vội vàng lách người vào đám đông. Cô trông thấy một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, vóc người vừa mập vừa lùn, khuôn mặt trang điểm rất dày, đang không ngừng chửi mắng. Còn bé Dung và Linh đứng ở một bên, cặp mắt đỏ hoe như muốn khóc đến nơi.
“Chào chị. Em là quản lý cửa hàng. Em có thể hỗ trợ cho chị như thế nào ạ?” Hạ Vy mỉm cười. Người phụ nữ quay sang: “Cô là quản lý?” “Dạ vâng ạ. Em có thể hỗ trợ cho chị như thế nào ạ?” Hạ Vy kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Người phụ nữ chỉ vào Dung và Linh đang đứng bên cạnh, gắt gỏng: “Cửa hàng các cô phục vụ khách như thế này? Cô có biết một giờ tôi có thể kiếm ra bao nhiêu tiền lại vì một chuyện cỏn con mà đứng đây đợi cô hơn nửa tiếng. Lúc mua hàng thì mấy cô nhanh lắm, bày ra dáng vẻ niềm nở các thứ. Còn đến đây đổi trả hàng là bày ra vẻ mặt bực dọc, bắt khách chờ hết người này người kia. Cô màu giải quyết cho tôi.”
Hai cô bé cảm thấy vô cùng oan ức rõ ràng người phụ nữ này đến đây gây chuyện, hai cô vẫn phục vụ rất chu đáo còn theo đúng quy trình, nào có như lời người phụ kia nói, đang muốn mở miệng giải bày thì bị Hạ Vy ra hiệu im lặng.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Chờ cho người phụ nữ xả hết bực dọc xong, Hạ Vy mới lên tiếng: “Em có thể xem mẫu giày chị muốn đổi trả không a?"
Người phụ nữ lập tức đưa cho Hạ Vy hộp giày, cô nhận lấy mở ra xem, kiểm tra giày một lượt không có dấu vết trầy xước hay bị lỗi, cô tiếp tục hỏi: “Chị không hài lòng về mẫu giày này hay sao a?"
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Hai hôm trước tôi có ghé đến cửa hàng mua đổi này hiện tại thấy không thích nữa tôi muốn đến trả lại. Các cô mau trả lại tiền cho tôi." Vẻ mặt người phụ nữ đã có phần mất kiên nhẫn. Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!
Hạ Vy nghiêm túc lắng nghe, chờ người phụ nữ ấy nói xong mới mỉm cười nói:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Xin lỗi chị. Theo quy định của cửa hàng chúng em chỉ có thể đổi trả và hoàn tiền lại cho khách hàng nếu sản phẩm bị lỗi thôi ạ. Nhưng chị yên tâm chị có thể đổi đôi này sang bất kì đôi giày nào khác trong cửa hàng của em và sẽ bù vào phân chênh lệch tiền khi thanh toán ạ.
Người phụ nữ nghe thế sắc mặt càng thêm khó coi: “Nhưng tôi không muốn mua ở cửa hàng mấy cô nữa, thái nhân viên của mấy cô quá kém, mau trả tiền cho tôi đừng nói nhiều, làm lãng phí thời gian đôi bên.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Hạ Vy vội kh lưng cúi đầu đến chín mươi độ, chân thành nói: “Em thành thật xin lỗi chị. Mong chị thông cảm cho cửa hàng em. Em sẽ đào tạo lại nhân viên, lần sau chị ghé thăm cửa hàng sẽ không còn tình trạng này nữa ạ. Để bù đắp lại những thiệt hại về mặt tinh thần do cửa hàng em gây ra cho chị. Cửa hàng em xin tặng chị một voucher khuyến mãi 10% cho những lần mua sau a."
Bây giờ sắc mặt người phụ nữ mới dịu đi, trên mặt nở nụ cười đầu tiên từ lúc bước vào cửa hàng đến giờ: “Vậy thì được."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Dung và Linh thấy tình hình đã ổn, đều trưng ra vẻ mặt hâm mộ, vô cùng thán phục cách xử trí của Hạ Vy.
Hạ Vy nhẹ nhõm cả người: "Em cảm ơn chị đã tin tưởng cửa hàng chúng em. Bây giờ em tư vấn cho chị những mẫu giày mới ra a. Chị cứ từ từ xem nếu ưng có thể đổi sang những mẫu này.
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Đám đông vây xem thấy tình hình đã giải quyết xong, không còn chuyện vui thì dẫn tản ra, người mua tiếp tục mua, người đi tiếp tục đi.
Sau khi tiễn vị khách hàng khó tính đi ba người đều thở phào nhẹ nhõm. Hạ Vy quay sang nhắc nhở hai cô bé:
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Chúng ta bán hàng sẽ gặp rất nhiều loại khách hàng không chỉ có khách hàng dễ tính mà còn có những khách hàng rất khó tính, chẳng hạn như người phụ nữ vừa rồi. Mấy em phải tỏ ra thật chuyên nghiệp để khách hàng không thể bắt lỗi các em. Và quan trọng nhất là phải giữ chân được khách hàng.
Hai cô bé nghiêm túc lắng nghe rồi đồng thanh đáp: “Chúng em biết rồi ạ."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
“Các em đi làm việc đi.” Hạ Vy cứ tưởng sự việc giải quyết như vậy là kết thúc nhưng khi một lần nữa bị mời lên phòng giám đốc Thành cô mới biết vẫn chưa xong.
Hạ Vy bước vào, bên trong phòng chỉ còn có giám đốc Thành. Cô đi đến bên bàn làm việc, nhỏ giọng hỏi: “Anh gọi em."
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Vẻ mặt giám đốc Thành không tốt lắm, anh
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Truyện được đăng độc quyền trên VietWriter.vn
Bình luận facebook