Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71 Em nên tập dần là vừa
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + VietWriter.vn và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Hạ Vy quay trở về văn phòng Luật K&K, tâm trạng lúc rời khỏi vui vẻ bao nhiêu, tâm trạng lúc về cụt hứng bấy nhiêu. Hình ảnh của chị Dương cứ mãi quanh quẩn trong đầu, cô thở dài thườn thượt, chị Dương mang lại cho cô cảm giác là lạ. Cô không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm không. Vừa bước chân vào phòng quản lý, Nhã Yến đang tính tiến lên bắt chuyện nhưng Kha Lê đã nhanh hơn một bước, vẫy tay gọi. Cô ấy chỉ có thể hậm hực đứng ở một bên. Cô nháy mắt ra hiệu lát về sẽ kể cô ấy lập tức vui vẻ, làm dấu tay OK.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Hai mươi phút trước Boss đến đây tìm em. Em về rồi thì mau đến văn phòng gặp Boss” Kha Lê thông báo.
Hạ Vy hơi kinh ngạc nhưng nhiều hơn là sợ hãi, bàng hoàng, Gia Khánh gọi cô đến để truy hỏi chuyện của Gia Bảo? Giọng cô run run, toàn thân
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
lạnh ngắt.
“Anh có biết Boss tìm em để làm gì không?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Kha Lê đương nhiên không biết rồi, Boss là ai chứ, chỉ ném lại câu “Lát nữa Vy về bảo cô ấy đến tìm tôi.” Anh có mọc thêm trăm cái miệng cũng không dám hỏi. Anh bày ra vẻ mặt "em nghĩ sao?”
Hạ Vy cũng không ôm hi vọng Kha Lê sẽ biết, mang theo tâm trạng bất an đến tìm Gia Khánh. Đứng trước cửa phòng hồi lâu, cô vẫn không có can đảm đưa tay lên gõ cửa. Nếu anh chất vấn chuyện Gia Bảo cô nên bịa lý do gì đây? Quá bất ngờ, đầu óc hoàn toàn rối loạn nào nghĩ ra được chủ ý hay. Thỉnh thoảng có người lướt ngang qua sẽ dùng ánh mắt tìm tòi, khó hiểu quan sát xem cô đứng đây có mục đích gì. Cô hít một hơi, đưa tay gõ đại, tay cầm nắm cửa chưa kịp xoay thì cửa phòng đã mở ra. Chạm vào ảnh mặt đen sâu, Hạ Vy cụp mặt, không dám nhìn thắng, dè dặt hỏi: "Anh gọi em?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bộ dạng Hạ Vy căng thăng làm Gia Khánh thấy khó hiểu, anh chỉ cho thư kí Lê truyền đạt khi cô về thì nhắn đến văn phòng gặp anh thôi mà, có cần phải bày ra dáng vẻ như vậy không?
“Anh cũng đâu có ăn thịt em, em cẳng thẳng làm gì chứ?” Gia Khánh nhếch miệng, trong lòng thầm nghĩ anh chỉ ăn em ở nghĩa bóng thôi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy ngước mắt bắt gặp ý cười trêu đùa trong mắt Gia Khánh, có hơi an lòng. Còn cười được, còn trêu được chứng tỏ hôm nay tìm gặp cô chắc không phải hỏi chuyện Gia Bảo rồi. Cô chối ngay. "Em đâu có căng thắng:
Gia Khánh không tin nhưng cũng không vạch trần, nằm lấy tay Hạ Vy: "Đi thôi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy bị lôi đi mà chẳng rõ mô tế, khó hiểu hỏi: "Chúng ta đi đâu còn đang trong giờ làm đấy?” Với lại cô cũng sợ đồng nghiệp nhìn thấy vội giãy tay ra, kết quả anh càng nằm chặt hơn.
“Dự tiệc. Gia Khánh qua loa nói, tối nay những người có máu mặt trong thành phố sẽ đến, đáng lý không nên dan có theo, lại chẳng hiểu vì sao nửa đường anh đột ngột đổi ý.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy hết hồn, ấn tượng về buổi tiệc rượu lần trước quá sâu sắc khiến cô nảy sinh cảm giác bài xích, không muốn lần nữa đặt chân đến những buổi tiệc xã giao hoàng nhoảng, xã hoa bày ra nụ cười thương mại, cẩn thận từng ly từng tí trong cách hành xử, nói năng. Cô vội vàng bày tỏ: "Em không muốn đến mấy nơi đó."
Gia Khánh dừng bước, quay người, đối diện với thái độ kiên quyết. Hạ Vy nhìn thẳng vào mắt anh, tiếp tục lặp lại "Em không muốn đến mấy nơi đó. Gia Khánh nhướn máy, mấy tháng gần đây Hạ Vy đã bắt đầu chống đối, không còn một mực nghe lời, đặt suy nghĩ anh lên hàng đầu nữa. Lấy ví dụ sao nhỉ chính là từ bé thỏ nhỏ mềm mại đáng yêu biến thành bé sói nhỏ biết cần người. Anh ban đầu tức giận, khó chịu sau lại dẫn chuyển sang hưng phấn, cảm thấy thú vị, hưởng thụ cảm giác mới mẻ trong tình yêu. Anh cúi người, kề sát đến mặt cô, ở vị trí này có thể nhìn thấy rõ từng cọng lông mi đang run rẩy, chậm rãi nói từng câu:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Em là trợ lý của anh, em biết rõ nghĩa vụ của mình không? Chính là không được cãi lời sếp. Bữa tiệc này liên quan đến mặt mũi văn phòng Luật K&K. Cá nhân em có thể không thích nhưng không thể không đi." Anh dừng lại, rồi đột nhiên mập mờ nói: "Em nên tập dẫn là vừa.
Hạ Vy mím môi, chẳng kịp nghĩ ngợi đến ẩn ý câu cuối cùng kia của Gia Khánh, không chịu thua nói: "Ở đây cũng đâu chỉ mỗi em là trợ lý của anh."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bây giờ Hạ Vy còn biết bắt lấy điểm sơ hở để đáp trả lại anh rồi, anh chưa kịp lên tiếng sau lưng vang lên tiếng giày cao gót, anh bình tĩnh đứng thẳng người, quay đầu, vẻ mặt không hề hiện lên bất kì tia kinh ngạc khi trông thấy hai người mang vẻ mặt không cam lòng đang hùng hổ đến gan.
Hạ Vy nhận ra Thủy Bình, còn người đàn ông bên cạnh thì không có ấn tượng. Dáng người cao lêu nghêu, da ngăm, khuôn mặt dễ nhìn, đeo kính gọng trong, tương phản rất rõ với màu da.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thủy Bình trông thấy Hạ Vy, cơn tức giận trong lòng càng thêm bùng nổ, cho rằng vị trí đáng lẽ thuộc về Thành Long bị Hạ Vy dùng thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi cướp lấy nhưng ngại Gia Khánh ở đây, cô không thể trực tiếp mắng chửi, chỉ có thể liếc xéo một phát. "Hôm em đề xuất Thành Long đi, anh cũng không lên tiếng phản đối. Hôm nay anh lại đổi người trong phút cuối?” Thủy Bình không vui chất vấn, trong lòng thì đã chắc mẩm tám, chín phần là vì Hạ Vy.
Về việc công Thành Long là luật sư thực tập do Thủy Bình dẫn dắt về việc tư cậu là em họ có quan hệ huyết thống, máu mủ, cô đang có ý định giữ cậu lại làm việc chính thức, tăng thêm người của mình. Vì vậy, cô muốn giúp cậu mở rộng các mối quan hệ, nên việc đến các bữa tiệc xã giao là không thể thiếu. khó khăn lắm mới loại bỏ hết mấy kẻ ngáng chân, đề cử cậu, ai ngờ giữa đường nhảy ra Ha Vy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Long khả tức tối khi bị hằng tay trên, lại chỉ dám âm thầm không phục trong lòng, đứng một bên chờ đợi Gia Khánh đưa ra lý do thỏa đáng.
Gia Khánh đối mặt với bất mãn của Thủy Bình và Thành Long, không mảy may dao động, lạnh nhạt nói: “Tôi không lên tiếng phản đối nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý." Anh liếc mắt qua Thành Long, cậu chàng không tự chủ hơi rụt vai lại, giọng anh thản nhiên như đang thăm hỏi bình thường nhưng ẩn trong đó là hàm ý sâu xa: “Tôi nhớ không nhầm mấy buổi tiệc xã giao gần đây của công ty toàn là cậu đi không nhiề
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh cười lạnh, hai kẻ này ở sau lưng giở trò đừng tưởng anh không hay biết, chỉ điều sự việc không nghiêm trọng nên vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua. Hôm nay xem như là cảnh cáo đầu tiên.
Thành Long bị chỉ mặt điểm danh, cảm thấy bồn chồn, sợ sệt đáp “Dạ." một tiếng. Gia Khánh gật đầu, như có như không nhìn qua Thủy Bình, "Vậy bây giờ cũng nên để những nhân viên khác có cơ hội chứ nhỉ?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Long tái mặt, chỉ có thể cười xòa gật đầu phụ họa theo, Thủy Bình cũng nghẹn họng, đáy lòng thoảng hoảng hốt. Ý tử của Gia Khánh cô nghe hiểu được.
Cuối cùng, Gia Khánh và Hạ Vy cũng thuận lợi rời đi, để lại hai kẻ phía sau đang sợ hãi chột dạ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Suốt cả quãng đường đến tầng hầm đổ xe, Hạ Vy không khỏi cảm thán trong lòng, hôm nay cô với Thủy Bình xem ra lại kết thêm một tầng hận thù mới, cái cũ chưa giải quyết xong, cái mới đã từ trên trời đổ ập xuống. Cô liếc mắt nhìn bóng lưng người phía trước, không đúng, chẳng phải từ trên trời rơi xuống mà từ cái người đáng ghét này ban cho mới đúng. Hạ Vy thở dài ngao ngán, người muốn thì không được đi, người không muốn thì bị ép buộc đi. Gia Khánh như có mặt sau lưng, quay đầu nhướn mày, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. "Em lề mề đủ chưa? Hay muốn anh bể em đi cho nhanh.
Hạ Vy vội chạy lên, sóng vai cùng Gia Khánh, tất nhiên không muốn rồi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc hai người còn cách chiếc Maybach vài mét, Gia Khánh đột nhiên bắt lấy bàn tay Hạ Vy, cô chưa hiểu tình hình đã bị anh ấn vào trong xe, còn chưa kịp chỉnh lại tư thế ngồi, môi đã bị người chiếm giữ. Nụ hôn thô bạo mang theo chiếm đoạt, chẳng chừa cho đường lui, cô vừa sợ vừa tức, lo lang sẽ có người đi ngang qua phát hiện, với đẩy anh, nhưng không gian trong xe đối với hai người trưởng thành mà nói khá chật chột, thân thể cao lớn dán chặt lên người, đấy cách mấy cũng không thể kéo dẫn khoảng cách, nhiệt độ nóng hổi truyền vào da thịt, anh còn chẳng yên phận vừa hôn vừa có khắp nơi, cô sắp bị anh cọ đến ra lửa.
Hạ Vy bị bức ép buộc phải đầu hàng, hai tay đẩy người chẳng biết từ lúc nào đã biến thành ôm cổ, cả người mềm nhũn dựa hắn vào lòng Gia Khánh, ngửa cổ mặc anh hôn.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Một lát sau, Gia Khánh mới chịu tách ra, liếm liếm môi, đang tính cúi xuống hôn thêm lần nữa, Hạ Vy vòi lấy tay che miệng anh lại, mặc dù thở không ra hơi nhưng cố gắng mở miệng, giọng nói ngắt quãng "Chúng ta mau... đi thôi." Cô lo còn ở đây lâu thật sự sẽ bị ai đó phát hiện.
Gia Khánh khàn khàn đáp ứng, chuyển qua ghế lái, khởi động xe rời đi, lúc này Hạ Vy mới an tâm, thắt dây an toàn. Chờ hơi thở bình ổn, cô mới quay sang nhắc anh vụ chị Dương: “Anh còn nhớ vụ ly hôn chị Dương em từng kể với anh không?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh gật đầu chờ đợi Hạ Vy nói tiếp. Cô bắt đầu kể tiếp: "Chiều nay em nhận được điện thoại của chị
**********
Hạ Vy quay trở về văn phòng Luật K&K, tâm trạng lúc rời khỏi vui vẻ bao nhiêu, tâm trạng lúc về cụt hứng bấy nhiêu. Hình ảnh của chị Dương cứ mãi quanh quẩn trong đầu, cô thở dài thườn thượt, chị Dương mang lại cho cô cảm giác là lạ. Cô không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm không. Vừa bước chân vào phòng quản lý, Nhã Yến đang tính tiến lên bắt chuyện nhưng Kha Lê đã nhanh hơn một bước, vẫy tay gọi. Cô ấy chỉ có thể hậm hực đứng ở một bên. Cô nháy mắt ra hiệu lát về sẽ kể cô ấy lập tức vui vẻ, làm dấu tay OK.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Hai mươi phút trước Boss đến đây tìm em. Em về rồi thì mau đến văn phòng gặp Boss” Kha Lê thông báo.
Hạ Vy hơi kinh ngạc nhưng nhiều hơn là sợ hãi, bàng hoàng, Gia Khánh gọi cô đến để truy hỏi chuyện của Gia Bảo? Giọng cô run run, toàn thân
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
lạnh ngắt.
“Anh có biết Boss tìm em để làm gì không?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Kha Lê đương nhiên không biết rồi, Boss là ai chứ, chỉ ném lại câu “Lát nữa Vy về bảo cô ấy đến tìm tôi.” Anh có mọc thêm trăm cái miệng cũng không dám hỏi. Anh bày ra vẻ mặt "em nghĩ sao?”
Hạ Vy cũng không ôm hi vọng Kha Lê sẽ biết, mang theo tâm trạng bất an đến tìm Gia Khánh. Đứng trước cửa phòng hồi lâu, cô vẫn không có can đảm đưa tay lên gõ cửa. Nếu anh chất vấn chuyện Gia Bảo cô nên bịa lý do gì đây? Quá bất ngờ, đầu óc hoàn toàn rối loạn nào nghĩ ra được chủ ý hay. Thỉnh thoảng có người lướt ngang qua sẽ dùng ánh mắt tìm tòi, khó hiểu quan sát xem cô đứng đây có mục đích gì. Cô hít một hơi, đưa tay gõ đại, tay cầm nắm cửa chưa kịp xoay thì cửa phòng đã mở ra. Chạm vào ảnh mặt đen sâu, Hạ Vy cụp mặt, không dám nhìn thắng, dè dặt hỏi: "Anh gọi em?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bộ dạng Hạ Vy căng thăng làm Gia Khánh thấy khó hiểu, anh chỉ cho thư kí Lê truyền đạt khi cô về thì nhắn đến văn phòng gặp anh thôi mà, có cần phải bày ra dáng vẻ như vậy không?
“Anh cũng đâu có ăn thịt em, em cẳng thẳng làm gì chứ?” Gia Khánh nhếch miệng, trong lòng thầm nghĩ anh chỉ ăn em ở nghĩa bóng thôi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy ngước mắt bắt gặp ý cười trêu đùa trong mắt Gia Khánh, có hơi an lòng. Còn cười được, còn trêu được chứng tỏ hôm nay tìm gặp cô chắc không phải hỏi chuyện Gia Bảo rồi. Cô chối ngay. "Em đâu có căng thắng:
Gia Khánh không tin nhưng cũng không vạch trần, nằm lấy tay Hạ Vy: "Đi thôi.”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy bị lôi đi mà chẳng rõ mô tế, khó hiểu hỏi: "Chúng ta đi đâu còn đang trong giờ làm đấy?” Với lại cô cũng sợ đồng nghiệp nhìn thấy vội giãy tay ra, kết quả anh càng nằm chặt hơn.
“Dự tiệc. Gia Khánh qua loa nói, tối nay những người có máu mặt trong thành phố sẽ đến, đáng lý không nên dan có theo, lại chẳng hiểu vì sao nửa đường anh đột ngột đổi ý.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Hạ Vy hết hồn, ấn tượng về buổi tiệc rượu lần trước quá sâu sắc khiến cô nảy sinh cảm giác bài xích, không muốn lần nữa đặt chân đến những buổi tiệc xã giao hoàng nhoảng, xã hoa bày ra nụ cười thương mại, cẩn thận từng ly từng tí trong cách hành xử, nói năng. Cô vội vàng bày tỏ: "Em không muốn đến mấy nơi đó."
Gia Khánh dừng bước, quay người, đối diện với thái độ kiên quyết. Hạ Vy nhìn thẳng vào mắt anh, tiếp tục lặp lại "Em không muốn đến mấy nơi đó. Gia Khánh nhướn máy, mấy tháng gần đây Hạ Vy đã bắt đầu chống đối, không còn một mực nghe lời, đặt suy nghĩ anh lên hàng đầu nữa. Lấy ví dụ sao nhỉ chính là từ bé thỏ nhỏ mềm mại đáng yêu biến thành bé sói nhỏ biết cần người. Anh ban đầu tức giận, khó chịu sau lại dẫn chuyển sang hưng phấn, cảm thấy thú vị, hưởng thụ cảm giác mới mẻ trong tình yêu. Anh cúi người, kề sát đến mặt cô, ở vị trí này có thể nhìn thấy rõ từng cọng lông mi đang run rẩy, chậm rãi nói từng câu:
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
"Em là trợ lý của anh, em biết rõ nghĩa vụ của mình không? Chính là không được cãi lời sếp. Bữa tiệc này liên quan đến mặt mũi văn phòng Luật K&K. Cá nhân em có thể không thích nhưng không thể không đi." Anh dừng lại, rồi đột nhiên mập mờ nói: "Em nên tập dẫn là vừa.
Hạ Vy mím môi, chẳng kịp nghĩ ngợi đến ẩn ý câu cuối cùng kia của Gia Khánh, không chịu thua nói: "Ở đây cũng đâu chỉ mỗi em là trợ lý của anh."
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Bây giờ Hạ Vy còn biết bắt lấy điểm sơ hở để đáp trả lại anh rồi, anh chưa kịp lên tiếng sau lưng vang lên tiếng giày cao gót, anh bình tĩnh đứng thẳng người, quay đầu, vẻ mặt không hề hiện lên bất kì tia kinh ngạc khi trông thấy hai người mang vẻ mặt không cam lòng đang hùng hổ đến gan.
Hạ Vy nhận ra Thủy Bình, còn người đàn ông bên cạnh thì không có ấn tượng. Dáng người cao lêu nghêu, da ngăm, khuôn mặt dễ nhìn, đeo kính gọng trong, tương phản rất rõ với màu da.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thủy Bình trông thấy Hạ Vy, cơn tức giận trong lòng càng thêm bùng nổ, cho rằng vị trí đáng lẽ thuộc về Thành Long bị Hạ Vy dùng thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi cướp lấy nhưng ngại Gia Khánh ở đây, cô không thể trực tiếp mắng chửi, chỉ có thể liếc xéo một phát. "Hôm em đề xuất Thành Long đi, anh cũng không lên tiếng phản đối. Hôm nay anh lại đổi người trong phút cuối?” Thủy Bình không vui chất vấn, trong lòng thì đã chắc mẩm tám, chín phần là vì Hạ Vy.
Về việc công Thành Long là luật sư thực tập do Thủy Bình dẫn dắt về việc tư cậu là em họ có quan hệ huyết thống, máu mủ, cô đang có ý định giữ cậu lại làm việc chính thức, tăng thêm người của mình. Vì vậy, cô muốn giúp cậu mở rộng các mối quan hệ, nên việc đến các bữa tiệc xã giao là không thể thiếu. khó khăn lắm mới loại bỏ hết mấy kẻ ngáng chân, đề cử cậu, ai ngờ giữa đường nhảy ra Ha Vy.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Long khả tức tối khi bị hằng tay trên, lại chỉ dám âm thầm không phục trong lòng, đứng một bên chờ đợi Gia Khánh đưa ra lý do thỏa đáng.
Gia Khánh đối mặt với bất mãn của Thủy Bình và Thành Long, không mảy may dao động, lạnh nhạt nói: “Tôi không lên tiếng phản đối nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý." Anh liếc mắt qua Thành Long, cậu chàng không tự chủ hơi rụt vai lại, giọng anh thản nhiên như đang thăm hỏi bình thường nhưng ẩn trong đó là hàm ý sâu xa: “Tôi nhớ không nhầm mấy buổi tiệc xã giao gần đây của công ty toàn là cậu đi không nhiề
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh cười lạnh, hai kẻ này ở sau lưng giở trò đừng tưởng anh không hay biết, chỉ điều sự việc không nghiêm trọng nên vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua. Hôm nay xem như là cảnh cáo đầu tiên.
Thành Long bị chỉ mặt điểm danh, cảm thấy bồn chồn, sợ sệt đáp “Dạ." một tiếng. Gia Khánh gật đầu, như có như không nhìn qua Thủy Bình, "Vậy bây giờ cũng nên để những nhân viên khác có cơ hội chứ nhỉ?"
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Thành Long tái mặt, chỉ có thể cười xòa gật đầu phụ họa theo, Thủy Bình cũng nghẹn họng, đáy lòng thoảng hoảng hốt. Ý tử của Gia Khánh cô nghe hiểu được.
Cuối cùng, Gia Khánh và Hạ Vy cũng thuận lợi rời đi, để lại hai kẻ phía sau đang sợ hãi chột dạ.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Suốt cả quãng đường đến tầng hầm đổ xe, Hạ Vy không khỏi cảm thán trong lòng, hôm nay cô với Thủy Bình xem ra lại kết thêm một tầng hận thù mới, cái cũ chưa giải quyết xong, cái mới đã từ trên trời đổ ập xuống. Cô liếc mắt nhìn bóng lưng người phía trước, không đúng, chẳng phải từ trên trời rơi xuống mà từ cái người đáng ghét này ban cho mới đúng. Hạ Vy thở dài ngao ngán, người muốn thì không được đi, người không muốn thì bị ép buộc đi. Gia Khánh như có mặt sau lưng, quay đầu nhướn mày, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn. "Em lề mề đủ chưa? Hay muốn anh bể em đi cho nhanh.
Hạ Vy vội chạy lên, sóng vai cùng Gia Khánh, tất nhiên không muốn rồi.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Lúc hai người còn cách chiếc Maybach vài mét, Gia Khánh đột nhiên bắt lấy bàn tay Hạ Vy, cô chưa hiểu tình hình đã bị anh ấn vào trong xe, còn chưa kịp chỉnh lại tư thế ngồi, môi đã bị người chiếm giữ. Nụ hôn thô bạo mang theo chiếm đoạt, chẳng chừa cho đường lui, cô vừa sợ vừa tức, lo lang sẽ có người đi ngang qua phát hiện, với đẩy anh, nhưng không gian trong xe đối với hai người trưởng thành mà nói khá chật chột, thân thể cao lớn dán chặt lên người, đấy cách mấy cũng không thể kéo dẫn khoảng cách, nhiệt độ nóng hổi truyền vào da thịt, anh còn chẳng yên phận vừa hôn vừa có khắp nơi, cô sắp bị anh cọ đến ra lửa.
Hạ Vy bị bức ép buộc phải đầu hàng, hai tay đẩy người chẳng biết từ lúc nào đã biến thành ôm cổ, cả người mềm nhũn dựa hắn vào lòng Gia Khánh, ngửa cổ mặc anh hôn.
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Một lát sau, Gia Khánh mới chịu tách ra, liếm liếm môi, đang tính cúi xuống hôn thêm lần nữa, Hạ Vy vòi lấy tay che miệng anh lại, mặc dù thở không ra hơi nhưng cố gắng mở miệng, giọng nói ngắt quãng "Chúng ta mau... đi thôi." Cô lo còn ở đây lâu thật sự sẽ bị ai đó phát hiện.
Gia Khánh khàn khàn đáp ứng, chuyển qua ghế lái, khởi động xe rời đi, lúc này Hạ Vy mới an tâm, thắt dây an toàn. Chờ hơi thở bình ổn, cô mới quay sang nhắc anh vụ chị Dương: “Anh còn nhớ vụ ly hôn chị Dương em từng kể với anh không?”
Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu
Gia Khánh gật đầu chờ đợi Hạ Vy nói tiếp. Cô bắt đầu kể tiếp: "Chiều nay em nhận được điện thoại của chị