Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 73 Thả đấu trí chứ không chơi nhảy
Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Tại khách sạn Watson đang diễn ra buổi tiệc rượu ngoài trời. Đêm nay, bầu trời đỉnh muôn triệu vì sao sáng lấp lánh, vầng trăng tròn tỏa ánh sáng dịu dàng, như thể tô điểm cho buổi tiệc. Bên dưới hàng nghìn bóng đèn Edison giăng lên như đèn lồng, tỏa ra ánh vàng màu hổ phách, đẹp đến động lòng người, chiếu sáng cả một vùng. Hơn trăm bàn tiệc rượu nổi đuôi nhau thành hàng, bên trên đặt hoa tươi, các loại rượu, điểm tâm ngọt và mặn. Những ông to bà lớn xuất hiện với trang phục lộng lấy, đặt tiền, trang sức phát sáng đến lóa mắt, trên người không có chỗ nào là không toát ra vẻ "Tôi là người giàu
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khi Gia Khánh và Hạ Vy đến nơi buổi tiệc rượu đã sớm bắt đầu, vài người cũng giống bọn họ đang lục tục rảo bước tiến vào. Nhưng chắc chắn “cái trễ” của họ khác với cái trễ” của hai người. Đa số mấy người có máu mặt thường chọn thời điểm giữa tiệc mới đến để tỏ ra khác người, đồng thời khẳng định đẳng cấp. Và họ đã rất thành công, mỗi lần xuất hiện đều nhanh chóng trở thành tâm điểm, được người người chú ý. Hạ Vy theo sát bên cạnh Gia Khánh, cảm giác trong lòng hiện tại rất khó diễn tả bằng lời. Hai lần tham gia tiệc rượu, hai lần cảm xúc khác nhau. Nếu lần trước là lạc lõng, hoảng loạn khi lọt thỏm giữa những con người xa lạ, là đau đớn xẻ ruột xé gan, là ganh tỵ khi Gia Khánh và Vân Thi sóng vai nhau bước vào thì lần này là hồi hộp, xen lẫn vui mừng, người bên anh là cô không phải Vân Thi nhưng ẩn sâu nơi đáy lòng vẫn nhen nhóm bi ai, anh với cô ấy đến với tư cách người yêu, còn cô với anh đến với tư cách sếp và nhân viên, cấp trên và cấp dưới.
Khác với tiệc rượu lần trước tổ chức trong đại sảnh, tiệc rượu lần này tổ chức ngoài trời nhưng dù khác nhau đến mấy vẫn có điểm chung ở độ xa hoa, hào nhoáng
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Kể từ lúc hai người bước vào, rất nhiều ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, nói chính xác hơn là tập trung trên người Gia Khánh. Ban đầu chỉ vài người đi đến chào hỏi, lúc sau người kéo đến nhiều hơn. Anh đều rất nhẫn nại xã giao.
Trái ngược với tiệc rượu lần trước, Hạ Vy không bị cho ra rìa như khi mọi người đến bắt chuyện với Duy Nam, Gia Khánh luôn kéo cô đứng bên cạnh, chỉ cần thấy cách xa quả một mét, liền ra hiệu cô đến gần. Anh bình tĩnh giới thiệu cô là trợ lý của anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh trong thành phố quả thật rất nổi tiếng, từ lúc vào tiệc, người cứ ùn ùn kéo đến, trong bụng Hạ Vy toàn nước ngọt, trong bụng Gia Khánh thì toàn là rượu. Miệng cô cười tới mỏi nhừ.
khó khăn lắm hai người mới không bị ai quấy rầy, Gia Khánh dắt tay Hạ Vy đến một góc hơi khuất tầm nhìn, chu đáo gắp thức ăn vào đĩa, đưa đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Chắc em đói rồi.”
Hạ Vy thầm nghĩ không đói mới lạ, chiều giờ trong bụng cô đầu có hạt cơm nào, chưa kể bị Gia Khánh giày và cho một trận. Cô gật đầu, ngượng ngùng nhận lấy, ăn như hổ đói. Ngại ngùng vì thấy bản thân quê mùa, có ai đến tiệc rượu xã giao tập trung chuyên môn ăn phần lớn đều nằm bắt thời gian bàn chuyện làm ăn, lôi kéo người, hoặc toan tính lợi ít, được mất.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy nhai ngấu nghiến, giọng nói phát ra không rõ ràng: “Anh cũng ăn Chiều giờ Gia Khánh cũng đâu có tí thức ăn nào trong bụng.
“Anh nhìn em ăn là cảm thấy rồi.” Gia Khánh nhếch miệng, trêu
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chọc. Hạ Vy không chấp, tiếp tục cần quét thức ăn, có thực mới vực được đạo, có phải ăn thật nó để đối phó với mấy cái người trong ngoài không đồng nhất ở đây.
"Còn tưởng là ai, hóa ra là luật sư Khánh." Bất ngờ sau lưng vang lên giọng nói, nghe qua giọng điệu liền biết đối phương không hề theo mang ý tốt mà đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy vội đặt đĩa thức ăn lên bàn, lấy khăn giấy lau sơ qua miệng, chỉnh chu nhan sắc bằng vận tốc ánh sáng, mới xoay người nhìn xem người đến là ai. Dù sao, không thể để Gia Khánh bị bẽ mặt khi trợ lý theo bên cạnh ăn như heo được. Vừa quay lại, Hạ Vy sợ hết và có phần kinh ngạc, cũng không thể trách cô, bởi những người tối nay đến tham dự đều toát lên vẻ lịch thiệp, hành động, cử chỉ chuẩn mực, nhã nhặn. Còn người đàn ông đối vóc dáng đô con, da ngăm đen, đôi mắt một mí nheo lại trong cực kì nguy hiểm và gian xảo, phối với khuôn mặt vuông vức càng làm tăng thêm vẻ bặm trợn. Mặc dù trên người khoác hàng hiệu nhưng vẫn không thể che lấp sự dung tục tỏa ra từ xương máu. Theo cô đánh giá, ông ta không hề giống doanh nhân thành đạt mà giống một đại ca giang hơn. Lúc Hạ Vy quan sát Đại Dũng, ông ta cũng đang đánh giá lại có, đôi mất mang theo hứng thú và tìm tòi, còn lộ ra chút hưng phấn, điên cuồng.
Gia Khánh tiến lên, chắn ngang tầm mắt Đại Dũng. Ông ta không tức giận trước hành động của anh, ngược lại trong mặt càng tăng thêm sự điên đuồng, phấn khích.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy đột ngột bị cắt ngang tầm nhìn, trước mặt là tấm lưng rộng, vững chãi như tường thành, cô hơi khó hiểu nhưng cũng phát giác ra người đàn ông kia không chỉ đến đây xã giao bình thường, mà có vẻ đến để diễu võ dương oai. Gia Khánh ngoài cười nhưng trong không cười, cất giọng trào phủng: "Không ngờ mày còn mạng mà đứng ở đây.”
Một kẻ từng bại trận dưới tay anh mà cũng dám đến trước mặt anh hống hách ra oai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Đại Dũng đanh lại, trong mắt chỉ còn căm giận và thù hắn. Nhưng bây giờ chưa phải lúc xé rách mặt, sẽ có ngày ông cho thằng nhãi ranh xấc xược này một bài học. Ông cổ đè ép cơn giận đang phun trào bừng bừng trong lòng xuống, nhếch mép, hất cắm ra sau lưng Gia Khánh, cười cợt: “Đàn bà của mày?” Hạ Vy ỷ trốn sau lưng Gia Khánh nên đang lén lút ăn, bất ngờ bị câu nói trắng trợn của Đại Dũng làm dọa hết hồn hết vía, thức ăn đang nhai trong miệng thiếu điều phun hết ra ngoài. Người này hỏi cũng trực tiếp quả đi. Tuy nhiên, cô cũng hơi mong chờ nghe anh đáp lời.
Gia Khánh khá bình tĩnh, chẳng chút mảy may dao động trước câu hỏi tập kích của Đại Dũng, không mặn không nhạt nói, mày nhướn lên mang ý thách thức: "Mày nghĩ sao?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh không thẳng thừng thừa nhận vì sợ Đại Dũng sẽ đánh chủ ý lên người Hạ Vy, cũng không trực tiếp phủ nhận vì sợ kẻ đa nghi như ông ta sẽ không tin, còn cho rằng anh đang lấp liếm để bảo vệ cô. Vậy chỉ bằng nói nước đối. Dù sao, ở ngoài sáng mọi người đều biết Vân Thì mới là bạn gái chính thức của anh.
Hạ Vy lại cho rằng Gia Khánh không bác bỏ chính là ngầm thừa nhận cô là người phụ nữ của anh. Tim liền rung rinh, trong mắt lóe lên ngỡ ngàng cùng vui sướng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đại Dũng cười khẩy nhưng cũng không tiếp tục đề tài này nữa. Trong lòng lại đang âm thầm tính toán, lên kế hoạch. Ông vươn tay lấy ly rượu vang trên bàn gần đấy, giơ lên, hất mặt, mở miệng khiêu khích: “Uống với tao một ly?"
"Uống chứ, mừng mày còn có ngày nhìn thấy ánh sáng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cong môi, cũng vươn tay lấy ly rượu, khi hai ly sắp chạm vào nhau, Đại Dũng đột nhiên lùi ra sau mấy bước, dùng ánh mắt xuyên thấu qua người anh, nửa đùa nửa thật: "Mày cũng nên để em ấy chạm ly cùng chúng ta nhỉ?"
Ngoài mặt Gia Khánh tỏ ra điểm tĩnh, trong lòng đã tức giận, âm thầm cộng thêm nợ mới, thù cũ, anh là người có thù tất báo. Bây giờ, chỉ có thể để Hạ Vy chịu thiệt một chút.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh còn chưa lên tiếng, Hạ Vy đã chủ động cầm ly rượu, bước ra, gật đầu mỉm cười lịch sự: "Để anh chế cười rồi." Thật ra Đại Dũng đã gần năm mươi, cô gọi chủ cũng có n thấy hời cho ông ta. Nhưng luật bất thành văn từ xưa đến nay rồi, trai trẻ, hay ông chủ trung niên, hay mấy bác già đều thích phụ nữ gọi bằng “anh” cô cũng không thể giống Gia Khánh gọi bằng "mày" được.
Sự hứng thú trong lòng Đại Dũng đối với Hạ Vy lại càng tăng thêm một bậc. Người phụ nữ này khá thông minh đấy, hiểu chuyện hơn tên kia nhiều. Ông liếc mắt qua Gia Khánh cười cười, rồi rời mắt sang nhìn
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chòng chọc, đến mức cô tưởng mặt mình sắp bị thọc cho một lối
“Anh nên xưng hô với em thế
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
nào?"
Hạ Vy nghe xưng "em" mà nổi hết mấy lớp da gà da vịt, nhưng cố tỏ ra tươi cười trả lời: “Em là trợ lý anh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khánh, Hạ Vy
Đại Dũng kéo dài thanh âm "ô” lên một tiếng, vẻ mặt mang theo hàm ý sâu xa như có như không đảo mắt nhìn Gia Khánh. Biểu hiện ông rất lộ liễu đến Hạ Vy cũng nhận ra nhưng cứ đinh ninh ông đã đoán ra mỗi quan hai người nên có hơi thẹn thùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh âm thầm nghiến răng, lạnh lùng nói: “Còn muốn uống rượu sợ, dữ dân của Đại Dũng đều không dám qua.
Hạ Vy đã thiếu kiên nhẫn, đương nhiên Gia Khánh chỉ có hơn chứ không kém, trong lòng cô thầm ngao ngắn, cảm thấy Đại Dũng hơi không được bình thường, chẳng biết não ông ta cấu tạo bằng gì nữa.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặt Gia Khánh đen đến cực hạn rồi, thật sự muốn xông lên đấm cho tên điên này mấy phát, đấu trí anh còn có kiên nhẫn chơi lại, chứ chơi nháy thì chịu.
“Ối giời ơi! Em có nhìn nhầm không thể này, thật sự là anh Dũng. Em thấy anh mừng đến suýt khóc"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
**********
Tại khách sạn Watson đang diễn ra buổi tiệc rượu ngoài trời. Đêm nay, bầu trời đỉnh muôn triệu vì sao sáng lấp lánh, vầng trăng tròn tỏa ánh sáng dịu dàng, như thể tô điểm cho buổi tiệc. Bên dưới hàng nghìn bóng đèn Edison giăng lên như đèn lồng, tỏa ra ánh vàng màu hổ phách, đẹp đến động lòng người, chiếu sáng cả một vùng. Hơn trăm bàn tiệc rượu nổi đuôi nhau thành hàng, bên trên đặt hoa tươi, các loại rượu, điểm tâm ngọt và mặn. Những ông to bà lớn xuất hiện với trang phục lộng lấy, đặt tiền, trang sức phát sáng đến lóa mắt, trên người không có chỗ nào là không toát ra vẻ "Tôi là người giàu
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khi Gia Khánh và Hạ Vy đến nơi buổi tiệc rượu đã sớm bắt đầu, vài người cũng giống bọn họ đang lục tục rảo bước tiến vào. Nhưng chắc chắn “cái trễ” của họ khác với cái trễ” của hai người. Đa số mấy người có máu mặt thường chọn thời điểm giữa tiệc mới đến để tỏ ra khác người, đồng thời khẳng định đẳng cấp. Và họ đã rất thành công, mỗi lần xuất hiện đều nhanh chóng trở thành tâm điểm, được người người chú ý. Hạ Vy theo sát bên cạnh Gia Khánh, cảm giác trong lòng hiện tại rất khó diễn tả bằng lời. Hai lần tham gia tiệc rượu, hai lần cảm xúc khác nhau. Nếu lần trước là lạc lõng, hoảng loạn khi lọt thỏm giữa những con người xa lạ, là đau đớn xẻ ruột xé gan, là ganh tỵ khi Gia Khánh và Vân Thi sóng vai nhau bước vào thì lần này là hồi hộp, xen lẫn vui mừng, người bên anh là cô không phải Vân Thi nhưng ẩn sâu nơi đáy lòng vẫn nhen nhóm bi ai, anh với cô ấy đến với tư cách người yêu, còn cô với anh đến với tư cách sếp và nhân viên, cấp trên và cấp dưới.
Khác với tiệc rượu lần trước tổ chức trong đại sảnh, tiệc rượu lần này tổ chức ngoài trời nhưng dù khác nhau đến mấy vẫn có điểm chung ở độ xa hoa, hào nhoáng
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Kể từ lúc hai người bước vào, rất nhiều ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, nói chính xác hơn là tập trung trên người Gia Khánh. Ban đầu chỉ vài người đi đến chào hỏi, lúc sau người kéo đến nhiều hơn. Anh đều rất nhẫn nại xã giao.
Trái ngược với tiệc rượu lần trước, Hạ Vy không bị cho ra rìa như khi mọi người đến bắt chuyện với Duy Nam, Gia Khánh luôn kéo cô đứng bên cạnh, chỉ cần thấy cách xa quả một mét, liền ra hiệu cô đến gần. Anh bình tĩnh giới thiệu cô là trợ lý của anh.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh trong thành phố quả thật rất nổi tiếng, từ lúc vào tiệc, người cứ ùn ùn kéo đến, trong bụng Hạ Vy toàn nước ngọt, trong bụng Gia Khánh thì toàn là rượu. Miệng cô cười tới mỏi nhừ.
khó khăn lắm hai người mới không bị ai quấy rầy, Gia Khánh dắt tay Hạ Vy đến một góc hơi khuất tầm nhìn, chu đáo gắp thức ăn vào đĩa, đưa đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
“Chắc em đói rồi.”
Hạ Vy thầm nghĩ không đói mới lạ, chiều giờ trong bụng cô đầu có hạt cơm nào, chưa kể bị Gia Khánh giày và cho một trận. Cô gật đầu, ngượng ngùng nhận lấy, ăn như hổ đói. Ngại ngùng vì thấy bản thân quê mùa, có ai đến tiệc rượu xã giao tập trung chuyên môn ăn phần lớn đều nằm bắt thời gian bàn chuyện làm ăn, lôi kéo người, hoặc toan tính lợi ít, được mất.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy nhai ngấu nghiến, giọng nói phát ra không rõ ràng: “Anh cũng ăn Chiều giờ Gia Khánh cũng đâu có tí thức ăn nào trong bụng.
“Anh nhìn em ăn là cảm thấy rồi.” Gia Khánh nhếch miệng, trêu
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chọc. Hạ Vy không chấp, tiếp tục cần quét thức ăn, có thực mới vực được đạo, có phải ăn thật nó để đối phó với mấy cái người trong ngoài không đồng nhất ở đây.
"Còn tưởng là ai, hóa ra là luật sư Khánh." Bất ngờ sau lưng vang lên giọng nói, nghe qua giọng điệu liền biết đối phương không hề theo mang ý tốt mà đến.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy vội đặt đĩa thức ăn lên bàn, lấy khăn giấy lau sơ qua miệng, chỉnh chu nhan sắc bằng vận tốc ánh sáng, mới xoay người nhìn xem người đến là ai. Dù sao, không thể để Gia Khánh bị bẽ mặt khi trợ lý theo bên cạnh ăn như heo được. Vừa quay lại, Hạ Vy sợ hết và có phần kinh ngạc, cũng không thể trách cô, bởi những người tối nay đến tham dự đều toát lên vẻ lịch thiệp, hành động, cử chỉ chuẩn mực, nhã nhặn. Còn người đàn ông đối vóc dáng đô con, da ngăm đen, đôi mắt một mí nheo lại trong cực kì nguy hiểm và gian xảo, phối với khuôn mặt vuông vức càng làm tăng thêm vẻ bặm trợn. Mặc dù trên người khoác hàng hiệu nhưng vẫn không thể che lấp sự dung tục tỏa ra từ xương máu. Theo cô đánh giá, ông ta không hề giống doanh nhân thành đạt mà giống một đại ca giang hơn. Lúc Hạ Vy quan sát Đại Dũng, ông ta cũng đang đánh giá lại có, đôi mất mang theo hứng thú và tìm tòi, còn lộ ra chút hưng phấn, điên cuồng.
Gia Khánh tiến lên, chắn ngang tầm mắt Đại Dũng. Ông ta không tức giận trước hành động của anh, ngược lại trong mặt càng tăng thêm sự điên đuồng, phấn khích.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Hạ Vy đột ngột bị cắt ngang tầm nhìn, trước mặt là tấm lưng rộng, vững chãi như tường thành, cô hơi khó hiểu nhưng cũng phát giác ra người đàn ông kia không chỉ đến đây xã giao bình thường, mà có vẻ đến để diễu võ dương oai. Gia Khánh ngoài cười nhưng trong không cười, cất giọng trào phủng: "Không ngờ mày còn mạng mà đứng ở đây.”
Một kẻ từng bại trận dưới tay anh mà cũng dám đến trước mặt anh hống hách ra oai.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Sắc mặt Đại Dũng đanh lại, trong mắt chỉ còn căm giận và thù hắn. Nhưng bây giờ chưa phải lúc xé rách mặt, sẽ có ngày ông cho thằng nhãi ranh xấc xược này một bài học. Ông cổ đè ép cơn giận đang phun trào bừng bừng trong lòng xuống, nhếch mép, hất cắm ra sau lưng Gia Khánh, cười cợt: “Đàn bà của mày?” Hạ Vy ỷ trốn sau lưng Gia Khánh nên đang lén lút ăn, bất ngờ bị câu nói trắng trợn của Đại Dũng làm dọa hết hồn hết vía, thức ăn đang nhai trong miệng thiếu điều phun hết ra ngoài. Người này hỏi cũng trực tiếp quả đi. Tuy nhiên, cô cũng hơi mong chờ nghe anh đáp lời.
Gia Khánh khá bình tĩnh, chẳng chút mảy may dao động trước câu hỏi tập kích của Đại Dũng, không mặn không nhạt nói, mày nhướn lên mang ý thách thức: "Mày nghĩ sao?”
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh không thẳng thừng thừa nhận vì sợ Đại Dũng sẽ đánh chủ ý lên người Hạ Vy, cũng không trực tiếp phủ nhận vì sợ kẻ đa nghi như ông ta sẽ không tin, còn cho rằng anh đang lấp liếm để bảo vệ cô. Vậy chỉ bằng nói nước đối. Dù sao, ở ngoài sáng mọi người đều biết Vân Thì mới là bạn gái chính thức của anh.
Hạ Vy lại cho rằng Gia Khánh không bác bỏ chính là ngầm thừa nhận cô là người phụ nữ của anh. Tim liền rung rinh, trong mắt lóe lên ngỡ ngàng cùng vui sướng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Đại Dũng cười khẩy nhưng cũng không tiếp tục đề tài này nữa. Trong lòng lại đang âm thầm tính toán, lên kế hoạch. Ông vươn tay lấy ly rượu vang trên bàn gần đấy, giơ lên, hất mặt, mở miệng khiêu khích: “Uống với tao một ly?"
"Uống chứ, mừng mày còn có ngày nhìn thấy ánh sáng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh cong môi, cũng vươn tay lấy ly rượu, khi hai ly sắp chạm vào nhau, Đại Dũng đột nhiên lùi ra sau mấy bước, dùng ánh mắt xuyên thấu qua người anh, nửa đùa nửa thật: "Mày cũng nên để em ấy chạm ly cùng chúng ta nhỉ?"
Ngoài mặt Gia Khánh tỏ ra điểm tĩnh, trong lòng đã tức giận, âm thầm cộng thêm nợ mới, thù cũ, anh là người có thù tất báo. Bây giờ, chỉ có thể để Hạ Vy chịu thiệt một chút.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh còn chưa lên tiếng, Hạ Vy đã chủ động cầm ly rượu, bước ra, gật đầu mỉm cười lịch sự: "Để anh chế cười rồi." Thật ra Đại Dũng đã gần năm mươi, cô gọi chủ cũng có n thấy hời cho ông ta. Nhưng luật bất thành văn từ xưa đến nay rồi, trai trẻ, hay ông chủ trung niên, hay mấy bác già đều thích phụ nữ gọi bằng “anh” cô cũng không thể giống Gia Khánh gọi bằng "mày" được.
Sự hứng thú trong lòng Đại Dũng đối với Hạ Vy lại càng tăng thêm một bậc. Người phụ nữ này khá thông minh đấy, hiểu chuyện hơn tên kia nhiều. Ông liếc mắt qua Gia Khánh cười cười, rồi rời mắt sang nhìn
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
chòng chọc, đến mức cô tưởng mặt mình sắp bị thọc cho một lối
“Anh nên xưng hô với em thế
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
nào?"
Hạ Vy nghe xưng "em" mà nổi hết mấy lớp da gà da vịt, nhưng cố tỏ ra tươi cười trả lời: “Em là trợ lý anh
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Khánh, Hạ Vy
Đại Dũng kéo dài thanh âm "ô” lên một tiếng, vẻ mặt mang theo hàm ý sâu xa như có như không đảo mắt nhìn Gia Khánh. Biểu hiện ông rất lộ liễu đến Hạ Vy cũng nhận ra nhưng cứ đinh ninh ông đã đoán ra mỗi quan hai người nên có hơi thẹn thùng.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Gia Khánh âm thầm nghiến răng, lạnh lùng nói: “Còn muốn uống rượu sợ, dữ dân của Đại Dũng đều không dám qua.
Hạ Vy đã thiếu kiên nhẫn, đương nhiên Gia Khánh chỉ có hơn chứ không kém, trong lòng cô thầm ngao ngắn, cảm thấy Đại Dũng hơi không được bình thường, chẳng biết não ông ta cấu tạo bằng gì nữa.
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Mặt Gia Khánh đen đến cực hạn rồi, thật sự muốn xông lên đấm cho tên điên này mấy phát, đấu trí anh còn có kiên nhẫn chơi lại, chứ chơi nháy thì chịu.
“Ối giời ơi! Em có nhìn nhầm không thể này, thật sự là anh Dũng. Em thấy anh mừng đến suýt khóc"
Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!
Bình luận facebook