• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (27 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-107

Chương 107: CÔ GÁI CỦA TÔI, TÔI TỰ HÀO VỀ CÔ ẤY [3]




Sở Lạc Ninh khẽ nhướng mày, nhìn An Hinh Duyệt đang thăm dò bản đồ địa lý, “Ý của em là, cái tên Sách Đạp Mục này còn am hiểu chiến thuật địa đạo của nước ta?”



“Anh cũng đâu thể ngăn người ta xem qua về chiến thuật này được.” An Hinh Duyệt3gắt lại anh một câu, quả nhiên trên bản đồ thăm dò địa lý tìm thấy nguồn nhiệt khác.



“Chỗ này, kéo dài đến...” An Hinh Duyệt chỉ vào máy tính, đang định nói gì đó đã bị Sở Lạc Ninh kéo qua một bên, tránh được họng súng liên thanh của địch.



“Ôi, cô0gái à, em đè lên lỗ ra của người ta rồi.” Sở Lạc Ninh nói, kéo An Hinh Duyệt chạy sâu vào khu rừng. Mắt To âm thầm mắng một tiếng, đám người này sao mà biến thái thế nhỉ. “Có kẻ lạ xâm nhập, khởi động hệ thống phòng bị...”



An Hinh Duyệt5vừa chạy vừa nghe âm thanh vọng đến từ sau lưng.



Sở Lạc Ninh khẽ nhếch môi rồi hô lên, “Các chú bé, chiến tranh bắt đầu rồi.” An Hinh Duyệt nấp sau gốc cây, vừa điều chỉnh máy tính vừa bật lại, “Nhìn cho kỹ vào, ở đây còn có một cô bé4nhé.”



Sở Lạc Ninh vừa canh gác cho cô vừa liếc nhìn cô một cái, “Em có xứng với danh từ ấy không? Gái à, nghe anh đây nói nè, em như đàn ông vậy, trọng điểm ở hai chữ sau, em biết là gì rồi chứ? Đàn ông.”



An Hinh Duyệt ngẩng đầu lên,9tặng cho anh một ánh mắt lạnh giá như mùa đông rồi nói, “Hướng ba giờ, đi về phía trước bảy mươi mét, có một thông đạo mới, nhưng cũng có khả năng khi chúng ta đi qua đó sẽ bị gói chặt như cái sủi cảo.”



Ba Sứt dừa người vào gốc cây, liên tục nổ súng với đám người chạy tới. Nghe An Hinh Duyệt nói vậy, anh cười, “Sủi cảo ngon lắm, anh đấy thích ăn sủi cảo nhất.”



An Hinh Duyệt gập laptop trong tay lại, nhét vào túi, sau đó nhìn về phía đám người đang đuổi theo, “Hình như điều động khá nhiều người, xem ra quyết tâm phải bắt được anh rồi.” Sở Lạc Ninh “hờ” một tiếng, quyết định lùi về phía một đường ra khác.



“Mắt To, chú ý yểm hộ vị trí của cậu.” Sở Lạc Ninh nói khẽ, dẫn theo Ba Sứt lùi về sau.



“Rõ.” Mắt To tươi cười đáp, nấp ở chỗ tối nhìn kẻ đang tới gần, họng súng ngắm chuẩn vào quả lựu đạn mà Ba Sứt để lại, cười tít cả mắt nhìn đám người kia từ từ lại gần đó. “Hello, game over.” Mắt To nói rồi bắn thẳng vào trái lựu đạn, sau đó cậu ta nhấc súng chạy theo anh em trước mặt. Mắt To nhảy qua đó, tươi cười nói, “Ít nhất cũng xử được một liên đội của hắn ta.” Sở Lạc Ninh quay đầu liếc anh ta một cái. An Hinh Duyệt lại tìm một gốc cây to, nấp phía sau nó để tiếp tục tra xét.



Mắt To và những người còn lại nhìn quanh bốn phía, canh gác cho An Hinh Duyệt.



“Ngắt tín hiệu bên trong đó đi.” Sở Lạc Ninh trầm giọng ra lệnh.



“Em đang làm rồi.” An Hinh Duyệt nhíu mày, ban nãy cố ném điện thoại vào biên giới của tòa thành kia, bây giờ có thể lợi dụng nó để ngắt hết tín hiệu bên trong.



“Ba Sứt, đi chôn mìn.”



“Có ngay.” Ba sứt nói, nhảy thẳng đến chỗ đường ra mà ban nãy An Hinh Duyệt nhắc tới. Chim Chọi nhanh chóng lấp vào vị trí mà Ba Sứt vừa đứng, cẩn trọng quan sát xung quanh. “Đợi đã...” An Hinh Duyệt đột ngột kêu lên, khi Sở Lạc Ninh quay đầu lại, cô chỉ vào một chấm đỏ trên màn hình và nói, “Vị trí phòng phát điện.”



Sở Lạc Ninh cúi đầu nhìn rồi giậm giậm chân, “Đúng là không phí thời gian, Ba Sứt, cho nổ phòng phát điện của chúng.”



An Hinh Duyệt cất laptop đi. Lúc này cô đã ngắt hết toàn bộ hệ thống mạng bên trong, đồng nghĩa với việc chọc mù mắt của đám người trong đó, họ có thể tấn công rồi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom