Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-168
Chương 168: KHÔNG CẦN PHẢI TỰ LÀM KHÓ MÌNH[5]
Lần này rõ ràng Tiểu Quỷ Quỷ đến đây là vì có em gái mới, còn ông ngoại gì gì đó thì thôi tạm mặc kệ đi.
Sở Ninh Dực cười lạnh thành tiếng, thằng oắt này, vừa nhìn đã biết là kiểu mê gái rồi. Có bạn chục tuổi, mắt Tiểu Tiểu Tiếu cứ đảo quanh. Bé muốn tìm Tiểu Quỷ Quỷ chơi cùng nhưng lại thấy hơi sợ sợ. Thế nên bé vẫn dựa trong lòng Thủy An Lạc nhìn nhóc. Tiểu Quỷ Quỷ chạy lên nhà chuyển hết đồ chơi của
mình xuống3để chơi với em gái. Sở Lạc Nhất uể oải dựa vào sofa, nhìn con trai bận tới bận lui, “Em là con gái, không chơi đồ chơi của con đâu.”
“Mẹ đừng có nói gì cả!” Tiểu Quỷ Quỷ hừ một tiếng.
Sở Lạc Nhất: “...”
Thằng nhóc này còn chưa lấy vợ mà đã quên mẹ rồi đấy à. Kiều Vi Nhã gục trong lòng Sở Lạc Nhất cười run cả người, “Càng lúc nó càng biết nói chuyện rồi đấy.”
“Đúng là càng lúc càng biết ăn nói rồi, chị với Cố Tử Thành đều0nghĩ, sớm muộn cũng có ngày bóp cho nó câm luôn.” Sở Lạc Nhất hung hăng nói. Giờ mà có ai nói thật ngưỡng mộ vì em có một đứa trẻ đáng yêu như thế, nhìn thôi mà chị cũng muốn có một đứa, Sở Lạc Nhất đều cười rất tươi đáp chị sinh đi, chị cứ sinh đi, sinh ra rồi chị sẽ hối hận đến chết.
Lúc một hai tuổi còn đỡ, khi ấy bạn còn có thể khống chế được nó, nhưng con càng lớn, Sở Lạc Nhất lại càng có cảm5giác muốn bóp chết nó.
Đặc biệt là đứa con trai này của cô, đúng là đại ma vương đến nhiễu loạn thế giới.
“Mẹ, mẹ bạo hành trẻ con như thế là không được đâu.” Tiểu Quỷ Quỷ vẫn ôm đồ chơi của mình, quay lại nhìn
mẹ, cất tiếng. Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, không thèm nói lại nữa. Tiểu Quỷ Quỷ vẫn tiếp tục chọc Tiểu Tiếu Tiếu chơi. Sở Lạc Nhất nhìn Kiều Vị Nhã đang ngồi dựa vào mình, hỏi: “Hôm nay em không phải đi làm à?”
“Xin nghỉ chơi với4chị đấy, thấy em có tốt không?” Kiều Vi Nhã nói rồi lại dựa vào vai cô.
“Chậc chậc chậc, tổng tài phu nhân đúng là tổng tài phu nhân, muốn xin nghỉ là xin nghỉ.” Sở Lạc nhất nhìn Kiều Vị Nhã, cười tít mắt nói: “Cai tù nhà em đi làm rồi à?”
Kiều Vị Nhã gật đầu, dựa lưng vào ghế xem tin tức trên tivi.
Sở Lạc Nhất ôm lấy vai cô, “Đi, chị đưa em đi đâu đó trải nghiệm.”
“Trải nghiệm cái gì, cướp ngân hàng à?” Kiều Vi Nhã xì một9tiếng, nhìn hai đứa trẻ bên kia. Tiểu Tiếu Tiếu đã bắt đầu thích ứng dần và chơi với Tiểu Quỷ Quỷ, sự tín nhiệm của trẻ con luôn dễ dàng xây dựng lên như thế đấy.
Nhưng đối với Sở Lạc Duy mà nói thì lại là một chuyện hoàn toàn không có khả năng.
***
Tại tập đoàn Sở Thị.
Sở Vi đưa tài liệu quý này vào cho Sở Lạc Duy, “Cái này tôi vừa mới làm xong, lát nữa cậu xem qua một chút nhé, giờ tôi phải đưa Hân Nhi đi khám thai.” Sở Vi đặt tài liệu xuống xong, vốn đang chuẩn bị đi, nhưng quay lại thấy người đàn ông kia vẫn đang đứng bên cửa sổ trầm tư.
Sở Vi nghĩ nghĩ rồi vẫn quay lại nhìn Sở Lạc Duy, anh bước tới, “Rốt cuộc thì cậu bị làm sao thế hả?”
Sở Lạc Duy thu lại tầm mắt của mình quay lại nhìn anh, “Bảo là đưa Triệu Hân Hân đi khám thai cơ mà, còn không đi đi?”
“Đúng là phải đưa cô ấy đi thật, nhưng giờ cậu có chắc là cậu không sao không thế?” Sở Vi nói đến đây liền gửi tin nhắn cho Triệu Hân Hân, báo với cô anh sẽ qua đón muộn một chút.
Sở Lạc Duy nhìn thấy hành động này của anh, hừ một tiếng, “Mau đi đi.” Sở Vi cất điện thoại đi, sau đó đi ra chỗ lầy bar cách đó không xa rót hai ly rượu, đưa cho Sở Lạc Duy một ly, “Dạo gần đây không phải mọi chuyện đều rất ổn sao?”
Ý của anh là mối quan hệ giữa Sở Lạc Duy và Kiều Vị Nhã.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lần này rõ ràng Tiểu Quỷ Quỷ đến đây là vì có em gái mới, còn ông ngoại gì gì đó thì thôi tạm mặc kệ đi.
Sở Ninh Dực cười lạnh thành tiếng, thằng oắt này, vừa nhìn đã biết là kiểu mê gái rồi. Có bạn chục tuổi, mắt Tiểu Tiểu Tiếu cứ đảo quanh. Bé muốn tìm Tiểu Quỷ Quỷ chơi cùng nhưng lại thấy hơi sợ sợ. Thế nên bé vẫn dựa trong lòng Thủy An Lạc nhìn nhóc. Tiểu Quỷ Quỷ chạy lên nhà chuyển hết đồ chơi của
mình xuống3để chơi với em gái. Sở Lạc Nhất uể oải dựa vào sofa, nhìn con trai bận tới bận lui, “Em là con gái, không chơi đồ chơi của con đâu.”
“Mẹ đừng có nói gì cả!” Tiểu Quỷ Quỷ hừ một tiếng.
Sở Lạc Nhất: “...”
Thằng nhóc này còn chưa lấy vợ mà đã quên mẹ rồi đấy à. Kiều Vi Nhã gục trong lòng Sở Lạc Nhất cười run cả người, “Càng lúc nó càng biết nói chuyện rồi đấy.”
“Đúng là càng lúc càng biết ăn nói rồi, chị với Cố Tử Thành đều0nghĩ, sớm muộn cũng có ngày bóp cho nó câm luôn.” Sở Lạc Nhất hung hăng nói. Giờ mà có ai nói thật ngưỡng mộ vì em có một đứa trẻ đáng yêu như thế, nhìn thôi mà chị cũng muốn có một đứa, Sở Lạc Nhất đều cười rất tươi đáp chị sinh đi, chị cứ sinh đi, sinh ra rồi chị sẽ hối hận đến chết.
Lúc một hai tuổi còn đỡ, khi ấy bạn còn có thể khống chế được nó, nhưng con càng lớn, Sở Lạc Nhất lại càng có cảm5giác muốn bóp chết nó.
Đặc biệt là đứa con trai này của cô, đúng là đại ma vương đến nhiễu loạn thế giới.
“Mẹ, mẹ bạo hành trẻ con như thế là không được đâu.” Tiểu Quỷ Quỷ vẫn ôm đồ chơi của mình, quay lại nhìn
mẹ, cất tiếng. Sở Lạc Nhất hừ một tiếng, không thèm nói lại nữa. Tiểu Quỷ Quỷ vẫn tiếp tục chọc Tiểu Tiếu Tiếu chơi. Sở Lạc Nhất nhìn Kiều Vị Nhã đang ngồi dựa vào mình, hỏi: “Hôm nay em không phải đi làm à?”
“Xin nghỉ chơi với4chị đấy, thấy em có tốt không?” Kiều Vi Nhã nói rồi lại dựa vào vai cô.
“Chậc chậc chậc, tổng tài phu nhân đúng là tổng tài phu nhân, muốn xin nghỉ là xin nghỉ.” Sở Lạc nhất nhìn Kiều Vị Nhã, cười tít mắt nói: “Cai tù nhà em đi làm rồi à?”
Kiều Vị Nhã gật đầu, dựa lưng vào ghế xem tin tức trên tivi.
Sở Lạc Nhất ôm lấy vai cô, “Đi, chị đưa em đi đâu đó trải nghiệm.”
“Trải nghiệm cái gì, cướp ngân hàng à?” Kiều Vi Nhã xì một9tiếng, nhìn hai đứa trẻ bên kia. Tiểu Tiếu Tiếu đã bắt đầu thích ứng dần và chơi với Tiểu Quỷ Quỷ, sự tín nhiệm của trẻ con luôn dễ dàng xây dựng lên như thế đấy.
Nhưng đối với Sở Lạc Duy mà nói thì lại là một chuyện hoàn toàn không có khả năng.
***
Tại tập đoàn Sở Thị.
Sở Vi đưa tài liệu quý này vào cho Sở Lạc Duy, “Cái này tôi vừa mới làm xong, lát nữa cậu xem qua một chút nhé, giờ tôi phải đưa Hân Nhi đi khám thai.” Sở Vi đặt tài liệu xuống xong, vốn đang chuẩn bị đi, nhưng quay lại thấy người đàn ông kia vẫn đang đứng bên cửa sổ trầm tư.
Sở Vi nghĩ nghĩ rồi vẫn quay lại nhìn Sở Lạc Duy, anh bước tới, “Rốt cuộc thì cậu bị làm sao thế hả?”
Sở Lạc Duy thu lại tầm mắt của mình quay lại nhìn anh, “Bảo là đưa Triệu Hân Hân đi khám thai cơ mà, còn không đi đi?”
“Đúng là phải đưa cô ấy đi thật, nhưng giờ cậu có chắc là cậu không sao không thế?” Sở Vi nói đến đây liền gửi tin nhắn cho Triệu Hân Hân, báo với cô anh sẽ qua đón muộn một chút.
Sở Lạc Duy nhìn thấy hành động này của anh, hừ một tiếng, “Mau đi đi.” Sở Vi cất điện thoại đi, sau đó đi ra chỗ lầy bar cách đó không xa rót hai ly rượu, đưa cho Sở Lạc Duy một ly, “Dạo gần đây không phải mọi chuyện đều rất ổn sao?”
Ý của anh là mối quan hệ giữa Sở Lạc Duy và Kiều Vị Nhã.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook