• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (155 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-216

Chương 216: TÌNH NHÂN KIẾP TRƯỚC CỦA BA[10]




Thủy An Lạc bước tới ôm lấy con trai. Sở Lạc Ninh vươn tay ôm lấy eo mẹ, bả vai khẽ run lên. “Sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi.” Thủy An Lạc khẽ khàng an ủi.



Buổi tối, Sở Lạc Duy đến bệnh viện chăm anh trai, Thủy An Lạc mới yên tâm về nhà nghỉ ngơi.



Sở Lạc Ninh đã khôi phục được cảm xúc,3vẫn tặng cho em trai mình một gương mặt đẹp trai ngời ngời. “Anh, mình vẫn chưa từng chơi bóng với nhau bao giờ nhỉ, đợi anh khỏe rồi, chúng ta đi chơi một ván đi.” Sở Lạc Duy cúi đầu vừa gọt hoa quả vừa nói.



“Bóng bánh thì em không phải đối thủ của anh, đánh đấm nỗi gì? Mẹ bảo em bỏ0nhà ra đi, thế này là xong chuyện rồi đấy hả?” Sở Lạc Ninh nằm tựa người trên giường, nhìn Sở Lạc Duy phải ngẩng đầu lên vì câu nói của mình.



Gương mặt Sở Lạc Duy trông như người bị nghẹn, mẹ anh đúng thật là, cái gì cũng khoe ra.



“Có đâu!” Sở Lạc Duy mất một hồi lâu mới rặn ra được câu5ấy, anh còn lâu mới bỏ nhà ra đi. Sở Lạc Duy khẽ cười, sao bỗng thấy em trai mình đáng yêu thế. “Không cần trông anh đâu, về nhà trước đi.” Sở Lạc Ninh nghĩ rằng nếu Kiều Vi Nhã ở nhà mà em trai anh ở bệnh viện cũng không ổn. “Tiểu Bất Điểm về Thẩm Tâm Viên rồi, hôm nay mẹ4nuôi về.” Sở Lạc Duy thản nhiên đáp lại, bỏ táo đã gọt vỏ vào đĩa, sau đó dùng tăm xiên vào từng miếng, “Hơn nữa mẹ nói rồi, em phải trông chừng anh, mẹ sợ buổi tối anh chạy đi phục hồi chức năng, lại thành tổn thương lần hai.”



Sở Lạc Ninh: “...”



Người nhà anh ai cũng là thần tiên cả. “Ngày mai9em không cần đi làm à?” Sở Lạc Ninh nghiến răng hỏi.



Sở Lạc Duy ngẩng đầu, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói, “Em có thể ngủ trong lúc đi làm.”



Sở Lạc Ninh bó tay, ờ rồi, em là tổng giám đốc, em muốn sao cũng được! “Cứ để đó đi, lát nữa anh ăn, chuyện tin tức gần đây là thế nào vậy?” Sở Lạc Ninh hiện giờ không có tâm trạng đâu mà ăn táo.



“Mấy người nhạt nhẽo thôi ấy mà.” Sở Lạc Ninh không muốn nói nhiều với anh trai về việc này. “Sở Vi nói, là Selly Lin à?” “Không phải, chắc là biết chuyện trước đây của chúng ta, cho nên tưởng rằng dùng cái tên này thì em sẽ sợ, mấy ngày nữa là giải quyết xong thôi, không sao đâu.” Sở Lạc Duy nói, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa tay.



Sở Lạc Ninh khẽ gật đầu, coi như yên tâm.



“Vậy còn Mã Đại Chí là sao thế? Em không nói với Đỉnh gia bên kia à?”



“Đỉnh gia cũng không phải người ngốc nghếch. Em hợp tác với ông ta bao nhiêu năm, chuyện lần này, chắc Mã Đại Chí muốn tìm ông ta cũng không tìm thấy đâu. Con người Đỉnh gia ấy mà, hễ xảy ra chuyện thì chạy nhanh lắm.” Sở Lạc Duy rửa tay xong, “Chắc lúc này Mã Đại Chí đang nóng lòng tìm người đấy, mà Đỉnh gia thì đã lên máy bay đi tour Sing Malay Thái rồi.”



Sở Lạc Ninh lắc đầu, “Em tự biết chừng mực là được.” Sở Lạc Ninh nói, bởi vì anh muốn đi vệ sinh nên Sở Lạc Duy đỡ anh ngồi lên xe lăn, “Hai đứa không còn nhỏ nữa, phải biết nghĩ cho đối phương, đừng nghĩ em cho là tốt thì là tốt.”



“Sao anh còn lắm lời hơn cả mẹ thế nhỉ.” Sở Lạc Duy có vẻ ghét bỏ, “Em có phải trẻ con nữa đâu.” “Em còn ấu trĩ hơn cả trẻ con”, Sở Lạc Ninh bật cười thành tiếng, “Chuyện Mã Đại Chí anh thấy Tiểu Bất Điểm làm rất tốt đó, sau này em cũng nên thả lỏng, để con bé làm chuyện mà nó thích đi.” Sở Lạc Duy không lên tiếng, anh cũng đang quan sát đây. Chuyện lần này cũng đã cho thấy, làm phóng viên giải trí gặp phải nhiều cảnh đòi mạng, rất nguy hiểm, cho nên anh không yên tâm, cũng đâu có sai phải vậy không?



“Anh, anh để chị dâu đi làm bộ đội đặc chủng, không sợ chị ấy gặp nguy hiểm sao?” Sở Lạc Duy đột nhiên hỏi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom