• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (174 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-255

Chương 255: CHIẾN TRANH GIỮA BA VÀ CON GÁI [4]




“Khi đó mẹ con có bầu con nhưng vì danh dự của ba con nên mẹ con không nói cho ba con biết. Bởi vì cô ấy bị bệnh mà lẳng lặng bỏ đi một mình! Lúc đó, mẹ con chỉ cần bỏ con thì bệnh tình



của cô ấy không đến mức nguy hiểm đến mạng sống nhưng cô ấy lại sợ ba của con sẽ bỏ con, cho nên mới3rời đi! Sau khi bỏ đi, cô ấy làm người rửa bát ở nhà hàng, giữa mùa đông khắc nguyệt mà đeo cái bụng to tướng ngồi ngoài trời rửa bát đĩa, chỉ vì muốn kiếm thêm chút tiền cỏn con, chờ sau khi con sinh ra là có thể để con cho một người tốt bụng nào đó! Người nợ mẹ con không phải là ba con, mà chính là0con!” Kiều Nhã Nguyễn nghiêm túc nói: “Ba của con đang trả nợ thay cho con đấy!”



Bước chân của Sư Niệm dừng lại, cổ họng nghẹn ứ, chua xót đến không thể chịu nổi.



“Bà nội của con vẫn mong mẹ với ba con đến với nhau, con có biết vì sao lúc đó dù mẹ hận Phong Phong đến như vậy nhưng cũng không đồng ý việc này không?” Kiều Nhã5Nguyễn nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Sư Niệm rồi mới nói tiếp: “Bởi vì trên thế giới này, mỗi nợ ân tình không bao giờ trả hết chính là mạng người, đây là ba con và con đang nợ cô ấy!”



Sư Niệm không nhúc nhích.



“Vì con không có ấn tượng gì với mẹ con, cho nên thật ra con không hiểu được cảm giác của ba con! Trên thế giới4này, người có tư cách để trách cứ ba con nhất chính là dì của con, còn người không có tư cách nhất chính là con!” Kiều Nhã Nguyễn nói một cách sắc bén.



Sư Niệm khẽ run lên, không nói năng gì. “Dù của con là một người thông minh, cô ấy không tuyệt vọng mà đang thành toàn cho ước nguyện muốn chuộc tội thay con của ba con.“.



“Là bởi9vì con, vấn đề lớn nhất giữa hai người bọn họ chính là con.” Sư Niệm bật cười rồi đột nhiên khóc òa: “Con chính là chướng ngại lớn nhất giữa hai người bọn họ!” Kiều Nhã Nguyễn vỗ nhẹ lên vai của Sư Niệm, sau đó cô nói: “Đi xin lỗi ba của con đi, giờ người có thể cởi được nút thắt trong lòng bà con chỉ có thể là con thôi.” Sư Niệm cúi đầu: “Ông ấy đánh con.”



“Con biết vì sao ông ấy đánh con mà! Trên đời này, người mà con nợ nhiều nhất chính là ba mẹ của con. Ai cũng có quyền trách móc mẹ con vì động cơ mà bà ấy tiếp cận ba con. Ai cũng có quyền trách mẹ con ích kỷ. Ai cũng có quyền nói ba con không đúng, nhưng chỉ có con là không được làm vậy.” “Được rồi, mẹ nghĩ con chẳng muốn ăn mì ăn liền của mẹ nữa đâu, đi đi thôi.” Kiều Nhã Nguyễn tỏ ý bảo cô mau về đi.



Sư Niệm mím môi, trong lòng cô đã muốn quay về nói xin lỗi ba mình từ lâu rồi, chỉ là vẫn cảm thấy có chút mất mặt.



“Dạ.” Sư Niệm rầu rĩ gật đầu, sau đó quay người đi về phía tòa nhà hành chính, lần này bước chân của cô nhanh hơn.



Thế nhưng khi sư Niệm chạy tới dưới lầu lại phát hiện xe của sở Húc Ninh.



Anh tới đây?



Sư Niệm tăng nhanh bước chân, vừa mới lên lầu đã nghe được tiếng cười khanh khách của con gái mình. “Tính tình của Niệm Niệm không tốt lắm, nếu có nói gì đó làm ba tức giận thì ba cũng đừng chấp nhặt với cô ấy.” Sở Húc Ninh vừa quét dọn những mảnh kính rơi vãi dưới đất vừa nói. Sư Hạ Dương ôm lấy cháu gái rồi: “Con bé là con gái của ba, tính khí có tệ đến đâu đi chăng nữa cũng vẫn là con gái của ba.”



Chóp mũi của Sư Niệm hơi cay cay, cũng không bước vào ngay.



Sở Húc Ninh thu dọn xong xuôi bèn đem rác đổ vào thùng: “Ba, thực ra Niệm Niệm cũng là thương ba thôi. Bao năm qua ba vẫn cô đơn một mình, con với Niệm Niệm không ở đây, chờ đến lúc có lệnh sợ rằng con phải tới phía Bắc thành phố mất rồi.” Sở Húc Ninh nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom