Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-27
Chương 27: HÀNH TRÌNH LỘT XÁC CỦA CÔNG CHÚA NHỎ [1]
Bộ dạng của Bé Bị Ăng-Ten rõ ràng là đang nói “Nếu cô không so tài với tôi tức là đang coi thường tối”, vậy nên An Hinh Duyệt cảm thấy nếu như cô không bằng lòng thì chắc cậu ta sẽ nằm lăn lộn khóc lóc ở đây mất.
Thế là3cao thủ hacker của quân đội cùng với đại đội trưởng phòng nghiên cứu tâm lý khai chiến.
Còn có một vài người thích xem náo nhiệt bắt đầu cá cược.
Cả quá trình này Sở Lạc Ninh vẫn luôn giữ trạng thái quan sát. An Hinh Duyệt âm thầm tính toán một0phen trong lòng, xét tình hình hiện tại thì nếu có thắng hôm nay thì việc này có thể giải quyết, nếu có thua mà lại còn cố ý thua thì chắc chắn Bé Bị Ăng-Ten sẽ mang bóng ma trong lòng cả đời.
Cũng giống như suy nghĩ của Sở Lạc5Ninh, anh cũng muốn xem thử xem tố chất tâm lý của cậu ta có đủ kiên định hay không.
Nhưng mà An Hinh Duyệt muốn thắng Bé Bị Ăng-Ten cũng phải mất một chút công sức, cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ vì sao sau khi Bé Bị Ăng-Ten thất4bại khi đó mà Sở Lạc Ninh lại không đích thân ra tay.
Nguyên do là vì thực lực của Bé Bị Ăng-Ten hoàn toàn có thể thay thế vị trí của Sở Lạc Ninh.
Sau khi Bé Bị Ăng-Ten thua trận liền ôm chính máy tính của mình vừa khóc vừa bỏ9chạy.
An Hinh Duyệt: “...”
“Cậu ta không sao chứ?”
“Ha ha ha ha, chị dâu cứ yên tâm đi, không có vấn đề gì đầu, không có vấn đề gì đâu, khóc vài ngày là ổn ấy mà.” Chim Chọi cười híp mắt nói, sau đó dẫn theo đám người của mình rời đi.
Sở Lạc Ninh thấy cuộc tranh tài đã kết thúc liền kéo tay An Hinh Duyệt lại, nhìn ngón tay vẫn còn lớp chai mỏng của cô: “Bảo em ở yên trong phòng làm việc thì không chịu, sao cứ phải đày đọa mình như thế làm gì, em nói xem.”
An Hinh Duyệt rút tay của mình về, hừ một tiếng rồi sau đó nói: “Tôi thích thế, có liên quan gì đến anh không?” An Hinh Duyệt nói xong liền dứt khoát xoay người bỏ đi, cuối cùng nhốt người nào đó ở bên ngoài luôn.
Sở Lạc Ninh nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt mình, được lắm, thực sự được lắm.
Cô nhóc này càng ngày càng to gan rồi.
Nhưng mà công chúa nhỏ đã trở thành thánh đấu sĩ rồi, khả năng để cô biến trở về thành công chúa nhỏ cũng không lớn cho nên Sở Lạc Ninh cũng không có ý định biến An Hinh Duyệt trở về như xưa nữa.
Nếu cô đã trở thành thánh đấu sĩ, vậy thì hãy để An Hinh Duyệt trở thành thánh đấu sĩ mạnh nhất.
Chuyện này Sở Ninh Dực cũng biết. Có điều lúc anh nghe kể lại chỉ cười lạnh một tiếng rồi nói: “Lần đầu tiên nghe thấy có người nói muốn biến người phụ nữ của mình thành Hoa Mộc Lan đấy, ra ngoài đừng có nói là con của ba, quá mất mặt!”
Xét thấy việc bản thân mình bị chính ba mẹ ruột không thèm nhận mặt, Sở Lạc Ninh dứt khoát coi như không nghe thấy, vẫn tiếp tục làm việc của mình.
Đợt huấn luyện bước vào tuần thứ hai, giữa mùa đông mà phải huấn luyện bơi lội cho nên có rất nhiều nữ binh phản đối.
Dù sao các cô ấy cũng chỉ là lính kỹ thuật thôi mà.
Đối diện trước sự phản đối này, Sở Lạc Ninh chỉ cười híp mắt rồi nói: “Không muốn xuống nước thì đeo phụ trọng chạy hai mươi ki-lô-mét đi, chạy không xong thì không được phép ăn cơm!”
Sở Lạc Ninh vừa nói xong, tất cả các nữ binh liền so sánh giữa việc đeo phụ trọng chạy hai mươi ki-lô-mét với bơi ba mươi mét thì liên quả quyết chọn phương án thứ hai.
Sở Lạc Ninh rất hài lòng, cả quá trình đều chú ý biểu hiện của An Hinh Duyệt. Mà An Hinh Duyệt lại là nữ binh đầu tiên bước xuống nước khi các nam chiến sĩ đã bơi tới bờ bên kia.
Nước giữa trời đông giá rét này tuy không đóng thành bằng nhưng cũng lạnh đến thấu xương.
Thế nên lúc An Hinh Duyệt xuống nước vẫn phải rít lạnh một hơi, dù sao thì lần huấn luyện trước của cô cũng đã cách đây gần một năm rồi.
Sở Lạc Ninh chậm rãi ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, bộ dáng thong dong cực gợi đòn nhìn đám người kia.
“Bắt đầu bơi qua từ chỗ này, nếu không đạt tiêu chuẩn phải quay về làm lại từ đầu!” Sở Lạc Ninh chậm rãi nói, tâm tình cực kỳ tốt.
Mấy nữ binh nghiến răng nghiến lợi, thể sống thể chết không thèm thần tượng tên đàn ông này nữa, đây đúng là một ác ma mà!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bộ dạng của Bé Bị Ăng-Ten rõ ràng là đang nói “Nếu cô không so tài với tôi tức là đang coi thường tối”, vậy nên An Hinh Duyệt cảm thấy nếu như cô không bằng lòng thì chắc cậu ta sẽ nằm lăn lộn khóc lóc ở đây mất.
Thế là3cao thủ hacker của quân đội cùng với đại đội trưởng phòng nghiên cứu tâm lý khai chiến.
Còn có một vài người thích xem náo nhiệt bắt đầu cá cược.
Cả quá trình này Sở Lạc Ninh vẫn luôn giữ trạng thái quan sát. An Hinh Duyệt âm thầm tính toán một0phen trong lòng, xét tình hình hiện tại thì nếu có thắng hôm nay thì việc này có thể giải quyết, nếu có thua mà lại còn cố ý thua thì chắc chắn Bé Bị Ăng-Ten sẽ mang bóng ma trong lòng cả đời.
Cũng giống như suy nghĩ của Sở Lạc5Ninh, anh cũng muốn xem thử xem tố chất tâm lý của cậu ta có đủ kiên định hay không.
Nhưng mà An Hinh Duyệt muốn thắng Bé Bị Ăng-Ten cũng phải mất một chút công sức, cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ vì sao sau khi Bé Bị Ăng-Ten thất4bại khi đó mà Sở Lạc Ninh lại không đích thân ra tay.
Nguyên do là vì thực lực của Bé Bị Ăng-Ten hoàn toàn có thể thay thế vị trí của Sở Lạc Ninh.
Sau khi Bé Bị Ăng-Ten thua trận liền ôm chính máy tính của mình vừa khóc vừa bỏ9chạy.
An Hinh Duyệt: “...”
“Cậu ta không sao chứ?”
“Ha ha ha ha, chị dâu cứ yên tâm đi, không có vấn đề gì đầu, không có vấn đề gì đâu, khóc vài ngày là ổn ấy mà.” Chim Chọi cười híp mắt nói, sau đó dẫn theo đám người của mình rời đi.
Sở Lạc Ninh thấy cuộc tranh tài đã kết thúc liền kéo tay An Hinh Duyệt lại, nhìn ngón tay vẫn còn lớp chai mỏng của cô: “Bảo em ở yên trong phòng làm việc thì không chịu, sao cứ phải đày đọa mình như thế làm gì, em nói xem.”
An Hinh Duyệt rút tay của mình về, hừ một tiếng rồi sau đó nói: “Tôi thích thế, có liên quan gì đến anh không?” An Hinh Duyệt nói xong liền dứt khoát xoay người bỏ đi, cuối cùng nhốt người nào đó ở bên ngoài luôn.
Sở Lạc Ninh nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt mình, được lắm, thực sự được lắm.
Cô nhóc này càng ngày càng to gan rồi.
Nhưng mà công chúa nhỏ đã trở thành thánh đấu sĩ rồi, khả năng để cô biến trở về thành công chúa nhỏ cũng không lớn cho nên Sở Lạc Ninh cũng không có ý định biến An Hinh Duyệt trở về như xưa nữa.
Nếu cô đã trở thành thánh đấu sĩ, vậy thì hãy để An Hinh Duyệt trở thành thánh đấu sĩ mạnh nhất.
Chuyện này Sở Ninh Dực cũng biết. Có điều lúc anh nghe kể lại chỉ cười lạnh một tiếng rồi nói: “Lần đầu tiên nghe thấy có người nói muốn biến người phụ nữ của mình thành Hoa Mộc Lan đấy, ra ngoài đừng có nói là con của ba, quá mất mặt!”
Xét thấy việc bản thân mình bị chính ba mẹ ruột không thèm nhận mặt, Sở Lạc Ninh dứt khoát coi như không nghe thấy, vẫn tiếp tục làm việc của mình.
Đợt huấn luyện bước vào tuần thứ hai, giữa mùa đông mà phải huấn luyện bơi lội cho nên có rất nhiều nữ binh phản đối.
Dù sao các cô ấy cũng chỉ là lính kỹ thuật thôi mà.
Đối diện trước sự phản đối này, Sở Lạc Ninh chỉ cười híp mắt rồi nói: “Không muốn xuống nước thì đeo phụ trọng chạy hai mươi ki-lô-mét đi, chạy không xong thì không được phép ăn cơm!”
Sở Lạc Ninh vừa nói xong, tất cả các nữ binh liền so sánh giữa việc đeo phụ trọng chạy hai mươi ki-lô-mét với bơi ba mươi mét thì liên quả quyết chọn phương án thứ hai.
Sở Lạc Ninh rất hài lòng, cả quá trình đều chú ý biểu hiện của An Hinh Duyệt. Mà An Hinh Duyệt lại là nữ binh đầu tiên bước xuống nước khi các nam chiến sĩ đã bơi tới bờ bên kia.
Nước giữa trời đông giá rét này tuy không đóng thành bằng nhưng cũng lạnh đến thấu xương.
Thế nên lúc An Hinh Duyệt xuống nước vẫn phải rít lạnh một hơi, dù sao thì lần huấn luyện trước của cô cũng đã cách đây gần một năm rồi.
Sở Lạc Ninh chậm rãi ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, bộ dáng thong dong cực gợi đòn nhìn đám người kia.
“Bắt đầu bơi qua từ chỗ này, nếu không đạt tiêu chuẩn phải quay về làm lại từ đầu!” Sở Lạc Ninh chậm rãi nói, tâm tình cực kỳ tốt.
Mấy nữ binh nghiến răng nghiến lợi, thể sống thể chết không thèm thần tượng tên đàn ông này nữa, đây đúng là một ác ma mà!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook