• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (119 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-338

Chương 338: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [7]




An Hinh Duyệt lạnh lùng nhìn qua, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Anh Sở, anh cũng tự biết thân biết phận đấy.”



Sở Lạc Ninh: “...” Vợ anh đã học hư mất rồi. Lúc bọn họ quay lại Thẩm Tâm Viên, Tiểu Tiểu Tiểu đã ngủ rồi, hơn nữa còn ngủ say đến độ3không biết trời trăng là gì. Sở Lạc Ninh dừng xe lại rồi bước qua bế Tiểu Tiểu Tiếu xuống xe, hành lý linh tinh người giúp việc sẽ tự chuyển vào. “Em qua bên kia lấy vài thứ anh về nhà trước đi.” An Hinh Duyệt nói xong liền phất tay đi về phía0nhà mình. Sở Lạc Ninh sửng sốt một lúc, nghĩ thấy chẳng qua cũng chỉ cách nhau một bức tường mà thôi, không sao cả, cứ để cô ấy về vậy. An Hinh Duyệt bước vào nhà, mẹ cô đang xem tivi, nghe thấy tiếng động liền quay lại nhìn, thấy An Hinh Duyệt đang5cởi áo, “Về rồi à?” “Vâng.” An Hinh Duyệt trả lời, bước tới ôm lấy Mân Hinh, “Ba con đâu ạ?” “Đi ra ngoài với ba chồng con rồi.” Mân Hinh đáp, xoa xoa gương mặt của con gái sau đó mở miệng nói: “Sao thế, ra ngoài chơi không vui à?“.



An Hinh Duyệt lắc4đầu, “Vui lắm ạ.” Cô ngồi xuống bên cạnh Mân Hinh, có thể ở bên cạnh Sở Lạc Ninh lâu như vậy, cả hai cũng không có công việc gì, đối với họ mà nói đã là một thứ xa xỉ rồi.



Nhưng nếu như không có chuyện kia vẫn đè nặng trong lòng, có lẽ9cô đã vui vẻ hơn. “Nhưng bởi vì thích con, hình như anh như đã từ bỏ thứ mình thích rồi, mẹ, làm vậy có thật sự là đúng không?” An Hinh Duyệt thấp giọng hỏi. Nhất là chuyện ở sân bay càng khiến cô xác định một điều, Sở Lạc Ninh không thể từ bỏ sự nghiệp đó, càng không thể từ bỏ sứ mệnh của bản thân.



Việc anh đang nỗ lực làm, anh có thể làm tốt, nhưng anh không thể bắt bản thân mình làm trái với suy nghĩ thực sự trong tiềm thức. Cho nên, lúc ở Tây Tạng, khi đấu vật cùng với người Tạng, nếu là lúc trước anh ấy sẽ không cố giành chiến thắng. Bởi vì anh ấy còn giữ tác phong lịch sự, tuyệt đối sẽ không giành danh tiếng ở địa bàn của người khác.



Nhưng anh thắng, bởi vì anh biết sau này cơ hội để tranh thắng thua của anh không còn nhiều nữa, cho nên theo bản năng anh muốn gom góp sự vui vẻ khi có được sự thắng lợi đó.



sân bay, một là tên du côn anh đã gặp từ mấy năm trước, đã có chó cảnh sát ở đó, anh biết tên kia chạy không thoát nhưng vẫn xông lên, còn chính tay bắt gã kia lại, thậm chí phế mất một chân của gã.



Nếu là lúc trước, anh cũng sẽ không làm vậy. Còn hiện tại, anh chỉ lo những người đó sẽ để tên kia trốn thoát, khiến mọi thứ phiền phức hơn, còn anh đã chẳng còn quyền hạn để giải quyết những phiền toái đó nữa.



Anh đã che giấu rất tốt, nhưng lại không thể giấu nổi những hành động theo bản năng của mình.



Đó là điều không ai có thể làm được.



“Thực ra vào đêm hôm các con tổ chức hôn lễ, ba mẹ đã nói chuyện với mẹ chồng con về việc này, chúng ta đều biết Lạc Ninh vì yêu con nên mới đưa ra quyết định như vậy, mẹ và ba con rất vui khi nó quyết định như thể. Nhưng mẹ vẫn phải nói cho con biết, ba mẹ cũng đã nhất trí một chuyện, muốn bước ra khỏi bộ đội đặc chủng là một quá trình mệt mỏi, nếu nó có thể kiên trì được, ba mẹ cũng thấy đáng tiếc, nếu nó không chịu nổi, ba mẹ cũng không thất vọng, con hiểu không?”



“Cảm ơn mẹ.” An Hinh Duyệt vươn tay ôm lấy Mân Hinh, cô hiểu ý của mẹ mình, ba mẹ cũng không đồng ý với cách làm này của Sở Lạc Ninh. Mân Hinh nhẹ nhàng vỗ lên lưng con gái, thấp giọng nói: “Cứ để kệ nó đi, đây là lựa chọn của nó.”



An Hinh Duyệt tựa trên vai mẹ mình, cúi đầu nghĩ, cô tuyệt đối không thể để mặc anh làm vậy được!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom