• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (40 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-340

Chương 340: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT [9]




Lúc này Tiểu Tiểu Tiếu đang đi theo Sở Ninh Dực vào phòng cụ chơi cờ, Sở Lạc Ninh liếc mắt nhìn một cái rồi đi vào bếp. Thủy An Lạc cũng không phải đóng tay gì, chỉ thỉnh thoảng giúp người giúp việc mấy chuyện lặt vặt.



Thủy An Lạc thấy con trai đi vào, quay lại liếc một cái, sau đó lại tiếp tục nhặt rau, “Miên Miên ngủ rồi à?” “Vâng.” Sở Lạc Ninh đáp, anh đi tới ngồi xuống cạnh Thủy An Lạc,3nhặt rau cùng với cô. “Dạo này Miên Miên hay thế à?” “Vẫn ổn ạ, chắc tại đợt rồi ở Tây Tạng lạnh quá, cô ấy cũng lười ra ngoài, vẫn chưa thích ứng lại được.” Sở Lạc Ninh cất tiếng.



Thủy An Lạc đánh một cái lên cánh tay anh, “Sao con lại ngốc thế cơ chứ?”



“Con làm sao chứ?” Sở Lạc Ninh không phục nói, “Không có ai thông minh hơn con trai mẹ đâu nhé.” “Hai đứa có ngừa thai không?” Thủy An Lạc0bỗng hỏi. Cọng rau trong tay anh bị đẻ làm đôi, sau đó anh đứng dậy mà vẫn đờ người ra.



Anh đi đi lại lại tại chỗ mấy vòng, vốn tính chạy lên nhưng mới chạy được vài bước lại quay lại nhìn Thủ An Lạc, “Mẹ, hay là mẹ lên xem thử?” Suýt nữa thì anh quên mất chuyện mẹ mình là bác sĩ.



Kích động, kích động, chỉ là quá kích động thôi.



Sau hôn lễ, họ chẳng bao giờ nhắc tới chuyện ngừa thai, hơn5nữa họ cũng đã đăng ký kết hôn hơn một năm rồi. Tuy lúc nào cũng nói chuyện con cái không vội, nhưng không có con là bởi vì hai người họ thường phải xa nhau, cô ở nước ngoài nửa năm, nửa năm còn lại ở thành phố J, giờ khó khăn lắm họ mới ở bên nhau được, chuyện con cái tất nhiên cũng thuận theo tự nhiên.



Thủy An Lạc thấy con trai kích động như vậy cũng không vội đứng lên mà ra4hiệu cho con trai ngồi xuống.



“Mẹ, chuyện này không thể đợi được.” Thủy An Lạc kích động nói, sau đó liền kéo Thủy An Lạc đứng dậy. “Sao lại không đợi được, lúc có con ba con cũng có thế này đâu.” Thủy An Lạc trừng mắt nhìn con trai.



“Mẹ, mình nói gì cũng phải có lý chút chứ, lúc ba con biết đến sự tồn tại của con thì con cũng đã sáu tháng rồi nhé.” Sở Lạc Ninh nghĩ một hồi lại thấy tủi,9“Mẹ, mẹ mau lên, tim của con trai mẹ đang bị treo hết lên rồi đây này, mẹ không thương con à.”



Thủy An Lạc bị con trai lôi kéo, đành buông việc đang làm dở lại đi theo con trai lên lầu.



An Hinh Duyệt vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy, Sở Lạc Ninh kích động nhìn Thủy An Lạc bắt mạch cho cô. Thủy An Lạc không nói gì, còn anh thì cứ hỏi “thế nào rồi” suốt. Thủy An Lạc bắt mạch xong liền cẩn thận nhét lại tay An Hinh Duyệt vào chăn, sau đó đứng dậy ra ngoài. “Mẹ, mẹ muốn con trai bảo bối của mẹ sốt ruột đến chết sao, mẹ nói gì đi chứ.” Sở Lạc Ninh cuống cuồng theo ra, cảm thấy mình có một người mẹ giả mất rồi, có mẹ ai lại đi làm như vậy với con mình không cơ chứ?



Chờ sau khi hai người ra ngoài rồi, Thủy An Lạc mới đóng cửa lại, nhìn con trai đang căng thẳng, cô khẽ mỉm cười, “Con trai ngốc, lần này thì con sắp làm ba thật rồi.”



“Thật sao ạ?” Sở Lạc Ninh sung sướng kêu lên, không ôm được vợ liền ôm chầm lấy mẹ mình, quay Thủy An Lạc mấy vòng, “Mẹ, con...”



“Làm cái gì đấy?”



Sở Lạc Ninh còn chưa dứt lời, Sở Ninh Dực đã đi lên, trông thấy cảnh này liền quát con trai.



Sở Lạc Ninh vẫn ôm Thủy An Lạc không buông, hơn nữa còn cười tít mắt nói với ba mình, “Mẹ con vừa nói cho con biết một tin tốt.” Nói xong anh quay về phòng của mình luôn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom