Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-362
Chương 362: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT[31]
“Năm mới vui vẻ, vợ yêu.” Sở Lạc Ninh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên môi An Hinh Duyệt.
“Năm mới vui...“.
“Bíp...” Tiếng còi gấp gáp đột ngột vang lên, hai người gần như đồng thời đứng bật dậy. An Hinh Duyệt bước vội ra bên ngoài. Sở Lạc Ninh đi tới cửa đột nhiên dừng bước chân lại. An Hinh Duyệt quay đầu liếc nhìn anh, sau đó không để ý nữa, bước nhanh xuống sân. Sở Lạc Ninh đóng3cửa lại, tựa người vào cánh cửa, nhắm tịt mắt lại, hai bàn tay siết chặt thể hiện trọn vẹn sự nhẫn nhịn của anh. Những người đó có thể, họ có thể làm được. An Hinh Duyệt chạy tới địa điểm tập trung, người đứng đầu là Lữ đoàn trưởng. “Nhận được tin tức mới nhất, người đứng sau Chó Vàng mà lúc trước các đồng chí xử lý đã trồi lên mặt nước, năm giờ sáng nay sẽ từ0biên giới Nga xâm nhập vào nước ta.”
“Chó Vàng?” An Hinh Duyệt khựng lại, “Người đứng sau?”
“Đúng vậy, người đứng sau. Lúc trước Sở Lạc Ninh từng nhắc đến chuyện này với tôi, nhiệm vụ lần trước của các người kết thúc hơi đơn giản, nếu như người đó không tiếc đến việc xúi giục, tôi sẽ không chỉ khiêu khích cậu ấy đơn giản như vậy. Xem ra cậu ấy nói không sai, những kẻ đó muốn khiến chúng ta5tưởng rằng giết Chó Vàng rồi, chuyện này sẽ kết thúc. Đợi khi sống yên biển lặng, chúng mới tiến hành việc mà chúng thực sự muốn làm, có thể thấy bây giờ mới là mục đích của chúng.” Lữ đoàn trưởng vừa nói vừa đưa tập văn kiện trong tay cho Chim Chọi. Chim Chọi và các anh em khác cùng nhìn vào đó, mấy người họ đưa mắt nhìn nhau.
“Vũ khí sinh học?” Chim Chọi trầm giọng nói, “Mục4đích của chúng là những vũ khí sinh học này?” “Không sai, chúng ta đã theo dõi hắn rất lâu rồi. Hắn xúi giục người của chúng ta, để các bạn tiêu diệt Chó vòng, chính là để che giấu mục đích này.” “Đợi đã.” An Hinh Duyệt đột ngột lên tiếng, “Nếu đã như thế, Lữ đoàn trưởng, nguồn tin này do ai cung cấp cho ông?”
“Lạc Thần.”
Lữ đoàn trưởng nói xong, An Hinh Duyệt không còn câu hỏi gì9nữa. Lạc Thần là ai, đó là nhân vật thần bí hơn cả Lạc Thần trong hiện thực nữa, nếu đã là người đó cung cấp, vậy thì sẽ không xảy ra sai sót đầu. “Nhiệm vụ này bắt buộc phải do Sở Lạc Ninh chấp hành.” An Hinh Duyệt trầm giọng nói. An Hinh Duyệt vừa dứt lời, đám anh em Chim Chọi đã quay ra nhìn nhau.
Chó Vàng do họ tiêu diệt, nhưng bây giờ họ không có lãnh đạo.
Lữ đoàn trưởng cúi đầu nhìn thời gian, “Chúng ta không còn thời gian nữa đâu, năm giờ sáng hắn sẽ tiến vào biên giới nước ta, giao dịch với người móc nối, các người bắt buộc phải mai phục săn trước năm giờ.” Chim Chọi siết chặt bàn tay, xuất phát như thế này, có nghĩa là họ không có người chỉ huy. Nhưng nếu giao nhiệm vụ này cho đội khác, căn bản không kịp báo với họ liên hệ giữa chuyện này và chuyện trước đó.
An Hinh Duyệt quay đầu nhìn về phía phòng làm việc của Sở Lạc Ninh, bóng người đứng bên cạnh cửa sổ lặng lẽ biến mất trong tầm mắt cô.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” An Hinh Duyệt hành lễ với Lữ đoàn trưởng, các anh em còn lại cũng hành lễ theo, họ chỉ có một phút chuẩn bị, sau đó lên máy bay trực thăng xuất phát.
Sở Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn theo hướng cất cánh của trực thăng.
Anh nên buông tay để họ tự bay lên, nếu không, làm sao họ trưởng thành được.
Họ có thể. Không có anh, vẫn có thể làm được. Trên máy bay, tất cả mọi người đang kiểm tra trang bị của mình. Chim Chọi vẫn đang đọc văn kiện, xem xét các nhân vật và các loại thuốc được đề cập trong đó. “Đây là một loại virus sinh học có tính chất lây lan rất mạnh, nhớ cho kỹ, không được chạm vào nó.” Chim Chọi lên tiếng.
“Không có anh cả, tôi cứ cảm thấy bất an.” Mắt To khẽ nói.
Anh nói xong, không có ai đáp lời nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Năm mới vui vẻ, vợ yêu.” Sở Lạc Ninh cúi đầu, đặt một nụ hôn lên môi An Hinh Duyệt.
“Năm mới vui...“.
“Bíp...” Tiếng còi gấp gáp đột ngột vang lên, hai người gần như đồng thời đứng bật dậy. An Hinh Duyệt bước vội ra bên ngoài. Sở Lạc Ninh đi tới cửa đột nhiên dừng bước chân lại. An Hinh Duyệt quay đầu liếc nhìn anh, sau đó không để ý nữa, bước nhanh xuống sân. Sở Lạc Ninh đóng3cửa lại, tựa người vào cánh cửa, nhắm tịt mắt lại, hai bàn tay siết chặt thể hiện trọn vẹn sự nhẫn nhịn của anh. Những người đó có thể, họ có thể làm được. An Hinh Duyệt chạy tới địa điểm tập trung, người đứng đầu là Lữ đoàn trưởng. “Nhận được tin tức mới nhất, người đứng sau Chó Vàng mà lúc trước các đồng chí xử lý đã trồi lên mặt nước, năm giờ sáng nay sẽ từ0biên giới Nga xâm nhập vào nước ta.”
“Chó Vàng?” An Hinh Duyệt khựng lại, “Người đứng sau?”
“Đúng vậy, người đứng sau. Lúc trước Sở Lạc Ninh từng nhắc đến chuyện này với tôi, nhiệm vụ lần trước của các người kết thúc hơi đơn giản, nếu như người đó không tiếc đến việc xúi giục, tôi sẽ không chỉ khiêu khích cậu ấy đơn giản như vậy. Xem ra cậu ấy nói không sai, những kẻ đó muốn khiến chúng ta5tưởng rằng giết Chó Vàng rồi, chuyện này sẽ kết thúc. Đợi khi sống yên biển lặng, chúng mới tiến hành việc mà chúng thực sự muốn làm, có thể thấy bây giờ mới là mục đích của chúng.” Lữ đoàn trưởng vừa nói vừa đưa tập văn kiện trong tay cho Chim Chọi. Chim Chọi và các anh em khác cùng nhìn vào đó, mấy người họ đưa mắt nhìn nhau.
“Vũ khí sinh học?” Chim Chọi trầm giọng nói, “Mục4đích của chúng là những vũ khí sinh học này?” “Không sai, chúng ta đã theo dõi hắn rất lâu rồi. Hắn xúi giục người của chúng ta, để các bạn tiêu diệt Chó vòng, chính là để che giấu mục đích này.” “Đợi đã.” An Hinh Duyệt đột ngột lên tiếng, “Nếu đã như thế, Lữ đoàn trưởng, nguồn tin này do ai cung cấp cho ông?”
“Lạc Thần.”
Lữ đoàn trưởng nói xong, An Hinh Duyệt không còn câu hỏi gì9nữa. Lạc Thần là ai, đó là nhân vật thần bí hơn cả Lạc Thần trong hiện thực nữa, nếu đã là người đó cung cấp, vậy thì sẽ không xảy ra sai sót đầu. “Nhiệm vụ này bắt buộc phải do Sở Lạc Ninh chấp hành.” An Hinh Duyệt trầm giọng nói. An Hinh Duyệt vừa dứt lời, đám anh em Chim Chọi đã quay ra nhìn nhau.
Chó Vàng do họ tiêu diệt, nhưng bây giờ họ không có lãnh đạo.
Lữ đoàn trưởng cúi đầu nhìn thời gian, “Chúng ta không còn thời gian nữa đâu, năm giờ sáng hắn sẽ tiến vào biên giới nước ta, giao dịch với người móc nối, các người bắt buộc phải mai phục săn trước năm giờ.” Chim Chọi siết chặt bàn tay, xuất phát như thế này, có nghĩa là họ không có người chỉ huy. Nhưng nếu giao nhiệm vụ này cho đội khác, căn bản không kịp báo với họ liên hệ giữa chuyện này và chuyện trước đó.
An Hinh Duyệt quay đầu nhìn về phía phòng làm việc của Sở Lạc Ninh, bóng người đứng bên cạnh cửa sổ lặng lẽ biến mất trong tầm mắt cô.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.” An Hinh Duyệt hành lễ với Lữ đoàn trưởng, các anh em còn lại cũng hành lễ theo, họ chỉ có một phút chuẩn bị, sau đó lên máy bay trực thăng xuất phát.
Sở Lạc Ninh ngẩng đầu nhìn theo hướng cất cánh của trực thăng.
Anh nên buông tay để họ tự bay lên, nếu không, làm sao họ trưởng thành được.
Họ có thể. Không có anh, vẫn có thể làm được. Trên máy bay, tất cả mọi người đang kiểm tra trang bị của mình. Chim Chọi vẫn đang đọc văn kiện, xem xét các nhân vật và các loại thuốc được đề cập trong đó. “Đây là một loại virus sinh học có tính chất lây lan rất mạnh, nhớ cho kỹ, không được chạm vào nó.” Chim Chọi lên tiếng.
“Không có anh cả, tôi cứ cảm thấy bất an.” Mắt To khẽ nói.
Anh nói xong, không có ai đáp lời nữa.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook