Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-364
Chương 364: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT[33]
Trận đánh này, Mắt To sẽ đánh thế nào trong vai trò tay súng bắn tỉa? Cậu ấy sẽ tập kích bằng một phát súng xuyên não từ cứ điểm trên cao, nhưng, cậu ấy lại quên mất, đối phương cũng là bộ đội đặc chủng, thậm chí còn là bộ đội đặc chủng giỏi hơn cậu ấy.
Trong đầu anh hiện ra một cảnh tượng, Mắt To nổ súng ở cứ điểm trên cao, mà mục tiêu bên phía quân3địch lại tránh được, cậu ấy sẽ bị người bên phía địch nấp ở cứ điểm trên cao phát hiện ra, sau đó...
Thình thịch... Mà Ba sứt sẽ đánh thế nào trong vai trò công binh? Cậu ấy sẽ chôn mìn ở vị trí tốt nhất, thế nhưng, cậu ấy lại quên mất, đối phương cũng là bộ đội đặc chủng, thậm chí còn là bộ đội đặc chủng giỏi hơn cậu ấy.
Trong đầu anh hiện ra một cảnh tượng,0khi Ba Sứt chôn ngòi nổ dẫn về vị trí an toàn của mình, có lẽ nơi đó đã bị người khác chôn sẵn mìn, chỉ cần cậu ấy đặt chân lên đó, sẽ bị...
Thình thịch...
Mà Chim Chọi sẽ đánh thế nào trong vai trò quân y? Chim Chọi sẽ đánh thế nào với tư cách là một anh lính lão luyện? Anh sẽ chú ý tới các chiến hữu của mình, đồng thời làm đôi mắt cho họ, mà5khi Mắt To và Ba Sứt xảy ra vấn đề, cũng có nghĩa là vị trí của họ hoàn toàn bại lộ.
Có nghĩa là...
Thình thịch...
Thình thịch...
Thình thịch...
Toàn quân diệt vong! Sở Lạc Ninh đột ngột mở bừng mắt, hai tay chống lên cửa sổ lạnh như băng, từng giọt mồ hôi lăn trên trán. Từng giọt từng giọt, rơi xuống bậu cửa sổ, bắn thành những bọt nước li ti.
Nơi biên giới, họ đã mai phục xong xuôi, tiến hành4các công tác xác nhận sau cùng, Ăng-Ten nhỏ đang thăm do môi trường xung quanh, Mắt To trốn ở cứ điểm trên cao, đợi mục tiêu xuất hiện.
An Hinh Duyệt nắm chặt khẩu súng lục trong tay, nghe tiếng động xung quanh, khẽ nói. “Một người lính đặc chủng sau khi xuất ngũ lựa chọn con đường lính đánh thuê, chỉ có hai nguyên do, một là do cuộc sống ép buộc, một là do họ theo đuổi sự9kích thích, nếu như gặp phải dạng thứ hai, các anh cứ cam chịu số phận đi.”
“Chị dâu à, lúc này không phải nên cổ vũ lẫn nhau sao?” Chim Chọi trốn trong lùm cây, nhìn thời gian, “Còn ba phút nữa, Mắt To, chú ý cảnh giới.”
“Yên tâm đi, kỹ thuật bắn súng của tôi chưa từng xảy ra sai sót, một phát bắn là xuyên nát sọ ngay.” Mắt To đắc ý nói.
Ba Sứt đang loay hoay với quả lựu đạn trong tay, đợi xem xét lộ tuyến của chúng, sau đó chôn vào lộ tuyến mà chúng rút lui, đến lúc đó Chim Chọi và Ăng-Ten Nhỏ dồn cho chúng rút lui vừa vặn phải dùng đến.
Khóe mắt An Hinh Duyệt giật giật, trong lòng thoáng cảm thấy bất an.
“Mắt To, anh chú ý xung quanh, đừng để kẻ khác phát hiện ra vị trí của anh, sau khi nổ súng lập tức di chuyển địa điểm.”
“Đã rõ.” Mắt To lên tiếng, tiếp tục ngắm vào môi trường xung quanh. Trong rừng cây dần xuất hiện tiếng sột soạt, tất cả mọi người đều cảnh giác hơn. Cách đó không xa có hai nhóm người lộ diện. “Là hắn.” Chim Chọi đột nhiên cất tiếng. “Anh quen à?” An Hinh Duyệt khẽ hỏi. “Lúc lão đại mới vào đội của chúng ta, có một lần diễn tập quân sự từng giao đấu với hắn. Người này tên là Chu Bưu, xuất ngũ từ ba năm trước, không ngờ đi làm lính đánh thuê, xem ra chúng ta phải thanh lý môn hộ rồi.” Chim Chọi khẽ nói, nhìn cuộc giao dịch diễn ra bên kia.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Mắt To ngắm chuẩn vào người đang giao dịch bên kia, nhưng lại không chú ý rằng sau lưng mình có người đang áp sát. Ba Sứt di chuyển qua đó để chôn lựu đạn, chỉ là nghe thấy bên tai có tiếng gì đó, đột ngột quay đầu, nhưng lại không thấy gì cả. “Tôi cảm thấy có vấn đề, chúng ta tốc chiến tốc thắng thôi.” Ba Sứt nói, bắt đầu nhanh chóng chân lựu đạn. An Hinh Duyệt cũng cảm nhận được vấn đề, có cảm giác từ từ bị người ta bao vây. Cô nắm chặt khẩu súng trong tay, nơi này nhiệt độ rất thấp, nhưng sau lưng cô vã mồ hôi, dính vào quần áo, càng khiến cô thấy bất an hon.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Trận đánh này, Mắt To sẽ đánh thế nào trong vai trò tay súng bắn tỉa? Cậu ấy sẽ tập kích bằng một phát súng xuyên não từ cứ điểm trên cao, nhưng, cậu ấy lại quên mất, đối phương cũng là bộ đội đặc chủng, thậm chí còn là bộ đội đặc chủng giỏi hơn cậu ấy.
Trong đầu anh hiện ra một cảnh tượng, Mắt To nổ súng ở cứ điểm trên cao, mà mục tiêu bên phía quân3địch lại tránh được, cậu ấy sẽ bị người bên phía địch nấp ở cứ điểm trên cao phát hiện ra, sau đó...
Thình thịch... Mà Ba sứt sẽ đánh thế nào trong vai trò công binh? Cậu ấy sẽ chôn mìn ở vị trí tốt nhất, thế nhưng, cậu ấy lại quên mất, đối phương cũng là bộ đội đặc chủng, thậm chí còn là bộ đội đặc chủng giỏi hơn cậu ấy.
Trong đầu anh hiện ra một cảnh tượng,0khi Ba Sứt chôn ngòi nổ dẫn về vị trí an toàn của mình, có lẽ nơi đó đã bị người khác chôn sẵn mìn, chỉ cần cậu ấy đặt chân lên đó, sẽ bị...
Thình thịch...
Mà Chim Chọi sẽ đánh thế nào trong vai trò quân y? Chim Chọi sẽ đánh thế nào với tư cách là một anh lính lão luyện? Anh sẽ chú ý tới các chiến hữu của mình, đồng thời làm đôi mắt cho họ, mà5khi Mắt To và Ba Sứt xảy ra vấn đề, cũng có nghĩa là vị trí của họ hoàn toàn bại lộ.
Có nghĩa là...
Thình thịch...
Thình thịch...
Thình thịch...
Toàn quân diệt vong! Sở Lạc Ninh đột ngột mở bừng mắt, hai tay chống lên cửa sổ lạnh như băng, từng giọt mồ hôi lăn trên trán. Từng giọt từng giọt, rơi xuống bậu cửa sổ, bắn thành những bọt nước li ti.
Nơi biên giới, họ đã mai phục xong xuôi, tiến hành4các công tác xác nhận sau cùng, Ăng-Ten nhỏ đang thăm do môi trường xung quanh, Mắt To trốn ở cứ điểm trên cao, đợi mục tiêu xuất hiện.
An Hinh Duyệt nắm chặt khẩu súng lục trong tay, nghe tiếng động xung quanh, khẽ nói. “Một người lính đặc chủng sau khi xuất ngũ lựa chọn con đường lính đánh thuê, chỉ có hai nguyên do, một là do cuộc sống ép buộc, một là do họ theo đuổi sự9kích thích, nếu như gặp phải dạng thứ hai, các anh cứ cam chịu số phận đi.”
“Chị dâu à, lúc này không phải nên cổ vũ lẫn nhau sao?” Chim Chọi trốn trong lùm cây, nhìn thời gian, “Còn ba phút nữa, Mắt To, chú ý cảnh giới.”
“Yên tâm đi, kỹ thuật bắn súng của tôi chưa từng xảy ra sai sót, một phát bắn là xuyên nát sọ ngay.” Mắt To đắc ý nói.
Ba Sứt đang loay hoay với quả lựu đạn trong tay, đợi xem xét lộ tuyến của chúng, sau đó chôn vào lộ tuyến mà chúng rút lui, đến lúc đó Chim Chọi và Ăng-Ten Nhỏ dồn cho chúng rút lui vừa vặn phải dùng đến.
Khóe mắt An Hinh Duyệt giật giật, trong lòng thoáng cảm thấy bất an.
“Mắt To, anh chú ý xung quanh, đừng để kẻ khác phát hiện ra vị trí của anh, sau khi nổ súng lập tức di chuyển địa điểm.”
“Đã rõ.” Mắt To lên tiếng, tiếp tục ngắm vào môi trường xung quanh. Trong rừng cây dần xuất hiện tiếng sột soạt, tất cả mọi người đều cảnh giác hơn. Cách đó không xa có hai nhóm người lộ diện. “Là hắn.” Chim Chọi đột nhiên cất tiếng. “Anh quen à?” An Hinh Duyệt khẽ hỏi. “Lúc lão đại mới vào đội của chúng ta, có một lần diễn tập quân sự từng giao đấu với hắn. Người này tên là Chu Bưu, xuất ngũ từ ba năm trước, không ngờ đi làm lính đánh thuê, xem ra chúng ta phải thanh lý môn hộ rồi.” Chim Chọi khẽ nói, nhìn cuộc giao dịch diễn ra bên kia.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Mắt To ngắm chuẩn vào người đang giao dịch bên kia, nhưng lại không chú ý rằng sau lưng mình có người đang áp sát. Ba Sứt di chuyển qua đó để chôn lựu đạn, chỉ là nghe thấy bên tai có tiếng gì đó, đột ngột quay đầu, nhưng lại không thấy gì cả. “Tôi cảm thấy có vấn đề, chúng ta tốc chiến tốc thắng thôi.” Ba Sứt nói, bắt đầu nhanh chóng chân lựu đạn. An Hinh Duyệt cũng cảm nhận được vấn đề, có cảm giác từ từ bị người ta bao vây. Cô nắm chặt khẩu súng trong tay, nơi này nhiệt độ rất thấp, nhưng sau lưng cô vã mồ hôi, dính vào quần áo, càng khiến cô thấy bất an hon.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook