Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-381
Chương 381: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LAI DUYỆT[50]
An Hinh Duyệt gật đầu nhìn Sở Lạc Ninh đứng dậy.
“Anh đi đâu đấy?” An Hinh Duyệt vội vội vàng vàng nói. “Nấu cơm cho em đó thưa tổ tông!” Sở Lạc Ninh khẽ đi vào bếp, cười nói. Đôi mắt to của An Hinh Duyệt khẽ xoay xoay, sau đó cô nói: “Hình như cũng có phần là vì anh đẹp đấy.” An Hinh Duyệt đứng dậy theo vào bếp: “Anh nói xem, người mà gã muốn đối3phó là ai?” Sở Lạc Ninh mở tủ lạnh, nhìn nguyên liệu nấu ăn trong đó rồi ngẫm nghĩ một lát mới trả lời: “Biết đâu lại là anh.”
An Hinh Duyệt: “...”
“Ai nói đùa với anh chứ hả!!!” An Hinh Duyệt liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó tiếp tục bám vào cửa nói: “Cho nên đó chính là mục tiêu nhiệm vụ mà anh định giao cho hội Chim Chọi đấy à?” Sở Lạc Ninh chọn nguyên0liệu nấu ăn xong rồi quay sang nhìn vợ mình: “Em đừng có mà mật báo cho bọn họ.”
An Hinh Duyệt đang lấy điện thoại liền khựng lại. Cô quay lại nhà bếp rồi tiếp tục rì rầm: “Em cảm thấy người chỉ huy số hai có thể là Chim Chọi, năng lực chỉ huy của anh ấy rất mạnh.”
“Anh còn tưởng em sẽ nói Ăng-Ten Nhỏ cơ đấy.”
“Vì sao?”
“Vì cậu ta còn trẻ.” An Hinh Duyệt cảm thấy5cô không nên nói chuyện với Sở Lạc Ninh nữa, quá mệt não rồi. “Bây giờ, trọng điểm của em không phải là bọn họ mà là những tiểu đội khác, đối với đám Chim Chọi và Mắt To, bọn họ đều có phán đoán và suy luận riêng là sẽ nghe ai! Hiện tại cái em cần xây dựng là hệ thống chỉ huy kiểu bậc thang trong các tiểu đội, cái này so với việc em xây4dựng hệ thống nghiên cứu tâm lý lính đặc chủng còn khó hơn nhiều! Cô gái à, cố gắng lên.” Sở Lạc Ninh nói rồi quay sang hôn An Hinh Duyệt một cái, sau đó bắt đầu nấu cơm.
Nghe một tiếng cô gái này vẫn khiến An Hinh Duyệt rất vui.
Nhưng lúc nghe Sở Lạc Ninh bàn chuyện lính đặc chiến với mình, An Hinh Duyệt mới nhận ra, Sở Lạc Ninh thể này đến nói chuyện cũng thấy9hay.
“Vừa nãy là anh nói thật sao?” An Hinh Duyệt đột nhiên hỏi. “Cái gì?” Sở Lạc Ninh sửng sốt một chút mới phản ứng được cô đang nói cái gì, anh bật cười một tiếng rồi mới trả lời: “Đang đùa em đó, sao lại tưởng thật được thể hả? Anh với anh ta không thì không oán, chỉ là một đoàn trưởng nhỏ nhoi thì người ta đối phó anh làm gì?”
“Mấy năm nay anh độc chiếm kỷ lục không buông, đắc tội với nhiều người lắm đấy.” An Hinh Duyệt nói rồi thản nhiên xoay người về phòng khách.
Sở Lạc Ninh chỉ cười không nói.
Sở Lạc Ninh lộ ra chuyện sẽ quay về đại đội đặc chủng khiến An Hinh Duyệt thả lỏng hơn một chút, nhưng cô vẫn cảm thấy không an lòng, lại không nói rõ được là không an lòng ở đâu.
Chẳng lẽ phụ nữ mang thai đều nhạy cảm như vậy sao? An Hinh Duyệt ôm gối ngồi xem tivi. Đang là giờ chiều chương trình thời sự, cô dựa lưng vào ghế sofa một lúc liền buồn ngủ.
“Sau khi về anh đã gọi điện cho mẹ chưa?” An Hinh Duyệt vừa xem tivi vừa nói.
“Gọi rồi.” Sở Lạc Ninh trả lời rồi mang hoa quả đã gọt sẵn ra đặt trước mặt cô, anh nhìn thoáng qua bản tin thời sự trên tivi chỉ hừ một tiếng rồi quay về nấu cơm tiếp.
An Hinh Duyệt vẫn ngồi xem tivi, ăn trái cây sung sướng như biến thành một thái hậu nương nương. Tin tức nói về cuộc bạo loạn nào đó ở nước ngoài, An Hinh Duyệt nhìn một hồi đột nhiên khựng lại, sau đó nuốt miếng trái cây xuống rồi lật đật chạy vào nhà bếp: “Em trông thấy tên đó rồi!”
“Cái gì?” Sở Lạc Ninh đang thả cà chua vào nồi liền quay đầu nhìn An Hinh Duyệt. Vất vả lắm An Hinh Duyệt mới nuốt được miếng hoa quả xuống, sau đó cô nói: “Cái người lấy lọ thuốc kia đi đang ở Nam Phi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hinh Duyệt gật đầu nhìn Sở Lạc Ninh đứng dậy.
“Anh đi đâu đấy?” An Hinh Duyệt vội vội vàng vàng nói. “Nấu cơm cho em đó thưa tổ tông!” Sở Lạc Ninh khẽ đi vào bếp, cười nói. Đôi mắt to của An Hinh Duyệt khẽ xoay xoay, sau đó cô nói: “Hình như cũng có phần là vì anh đẹp đấy.” An Hinh Duyệt đứng dậy theo vào bếp: “Anh nói xem, người mà gã muốn đối3phó là ai?” Sở Lạc Ninh mở tủ lạnh, nhìn nguyên liệu nấu ăn trong đó rồi ngẫm nghĩ một lát mới trả lời: “Biết đâu lại là anh.”
An Hinh Duyệt: “...”
“Ai nói đùa với anh chứ hả!!!” An Hinh Duyệt liếc mắt nhìn anh một cái, sau đó tiếp tục bám vào cửa nói: “Cho nên đó chính là mục tiêu nhiệm vụ mà anh định giao cho hội Chim Chọi đấy à?” Sở Lạc Ninh chọn nguyên0liệu nấu ăn xong rồi quay sang nhìn vợ mình: “Em đừng có mà mật báo cho bọn họ.”
An Hinh Duyệt đang lấy điện thoại liền khựng lại. Cô quay lại nhà bếp rồi tiếp tục rì rầm: “Em cảm thấy người chỉ huy số hai có thể là Chim Chọi, năng lực chỉ huy của anh ấy rất mạnh.”
“Anh còn tưởng em sẽ nói Ăng-Ten Nhỏ cơ đấy.”
“Vì sao?”
“Vì cậu ta còn trẻ.” An Hinh Duyệt cảm thấy5cô không nên nói chuyện với Sở Lạc Ninh nữa, quá mệt não rồi. “Bây giờ, trọng điểm của em không phải là bọn họ mà là những tiểu đội khác, đối với đám Chim Chọi và Mắt To, bọn họ đều có phán đoán và suy luận riêng là sẽ nghe ai! Hiện tại cái em cần xây dựng là hệ thống chỉ huy kiểu bậc thang trong các tiểu đội, cái này so với việc em xây4dựng hệ thống nghiên cứu tâm lý lính đặc chủng còn khó hơn nhiều! Cô gái à, cố gắng lên.” Sở Lạc Ninh nói rồi quay sang hôn An Hinh Duyệt một cái, sau đó bắt đầu nấu cơm.
Nghe một tiếng cô gái này vẫn khiến An Hinh Duyệt rất vui.
Nhưng lúc nghe Sở Lạc Ninh bàn chuyện lính đặc chiến với mình, An Hinh Duyệt mới nhận ra, Sở Lạc Ninh thể này đến nói chuyện cũng thấy9hay.
“Vừa nãy là anh nói thật sao?” An Hinh Duyệt đột nhiên hỏi. “Cái gì?” Sở Lạc Ninh sửng sốt một chút mới phản ứng được cô đang nói cái gì, anh bật cười một tiếng rồi mới trả lời: “Đang đùa em đó, sao lại tưởng thật được thể hả? Anh với anh ta không thì không oán, chỉ là một đoàn trưởng nhỏ nhoi thì người ta đối phó anh làm gì?”
“Mấy năm nay anh độc chiếm kỷ lục không buông, đắc tội với nhiều người lắm đấy.” An Hinh Duyệt nói rồi thản nhiên xoay người về phòng khách.
Sở Lạc Ninh chỉ cười không nói.
Sở Lạc Ninh lộ ra chuyện sẽ quay về đại đội đặc chủng khiến An Hinh Duyệt thả lỏng hơn một chút, nhưng cô vẫn cảm thấy không an lòng, lại không nói rõ được là không an lòng ở đâu.
Chẳng lẽ phụ nữ mang thai đều nhạy cảm như vậy sao? An Hinh Duyệt ôm gối ngồi xem tivi. Đang là giờ chiều chương trình thời sự, cô dựa lưng vào ghế sofa một lúc liền buồn ngủ.
“Sau khi về anh đã gọi điện cho mẹ chưa?” An Hinh Duyệt vừa xem tivi vừa nói.
“Gọi rồi.” Sở Lạc Ninh trả lời rồi mang hoa quả đã gọt sẵn ra đặt trước mặt cô, anh nhìn thoáng qua bản tin thời sự trên tivi chỉ hừ một tiếng rồi quay về nấu cơm tiếp.
An Hinh Duyệt vẫn ngồi xem tivi, ăn trái cây sung sướng như biến thành một thái hậu nương nương. Tin tức nói về cuộc bạo loạn nào đó ở nước ngoài, An Hinh Duyệt nhìn một hồi đột nhiên khựng lại, sau đó nuốt miếng trái cây xuống rồi lật đật chạy vào nhà bếp: “Em trông thấy tên đó rồi!”
“Cái gì?” Sở Lạc Ninh đang thả cà chua vào nồi liền quay đầu nhìn An Hinh Duyệt. Vất vả lắm An Hinh Duyệt mới nuốt được miếng hoa quả xuống, sau đó cô nói: “Cái người lấy lọ thuốc kia đi đang ở Nam Phi.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com