Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-405
Chương 405: LẠC THỦY BẤT TỰ NINH, HINH HƯƠNG AN LẠI DUYỆT [74]
Ngày hôm sau, khi Cố Tỉ Thành về đến nơi đã là chín rưỡi sáng. Hôm nay, trong sắc mặt An Hinh Duyệt đã đỡ hơn, thấy Cố Tỉ Thành cô mà sững lại, cô có thể cảm nhận được gió bụi dặm đường trên người anh. 4. “Em viết xong một phần kế hoạch huấn luyện rồi, anh muốn xem không? Hay là muốn nghỉ ngơi một lát?” An Hinh Duyệt đoán được anh đi làm gì, cho nên có3lòng tốt nói ra đề nghị của mình.
“Không cần đâu, em đưa cho anh đi.” Cố Tỉ Thành nói rồi đưa tay mở cửa phòng làm việc của mình, “Lát nữa bảo Chim Chọi thông báo tới ba trung đội, sát hạch bắt đầu từ ba giờ chiều, theo tiêu chuẩn mà anh nói. Báo với họ rằng, anh không phải Sở Lạc Ninh, không dễ dàng như thế đâu.”
An Hinh Duyệt đứng ở cửa nhìn Cố Tỉ Thành bước vào0trong, cảm giác trên người anh có sát khí.
Đám người kia chiều nay xúi quẩy rồi.
An Hinh Duyệt lặng lẽ quay về phòng làm việc. Sau khi lấy bản kế hoạch đưa cho anh, cô quay người đi về phía thao trường.
Muốn tới sân huấn luyện cho bộ đội đặc chủng phải ngang qua sân cho bộ đội thường, cho nên lúc An Hinh Duyệt đi qua, Sở Lạc Ninh đang chăm chú quan sát việc huấn luyện ở bên này.
An5Hinh Duyệt liếc nhìn vài giây, nhìn thể nào cũng thấy giống lớp mầm non. Sở Lạc Ninh quay đầu nhìn cô, ban đầu là nhíu mày, anh bước nhanh về phía cô, nắm lấy cổ tay rồi, rồi lại nhanh chóng buông ra, “Em đi đâu đấy?”
“Đi thông báo cho Chim Chọi và các anh em kia chuyện sát hạch chiều nay, Lữ đoàn phó nói anh ấy không phải Sở Lạc Ninh, bảo người của anh cẩn thận một4chút, cảm giác sát khí trên người anh ấy rất nặng. Hôm qua anh chọc giận người ta hả.” An Hinh Duyệt nói rồi vỗ vỗ vai anh, sau đó đi vượt qua người anh.
Sở Lạc Ninh: “...”
Sát khí trên người anh còn nặng hơn đây này, không nhìn ra hả? An Hinh Duyệt đi thông báo cho Chim Chọi. Chim Chọi là người tính tình dễ chịu nhất trong số họ, tất nhiên Chim Chọi sẽ đi thông báo với9người của ba trung đội, để Ba Sứt đi chắc thành đánh nhau mất. An Hinh Duyệt tựa người vào lan can nhìn Chim Chọi rời khỏi đó. Cô chọc chọc người Mắt To, “Có phải họ lại tới gây hấn không?” “Gây hận thì không có, dù sao sáng hôm qua người bị mắng té tát không ngóc được đầu lên cũng không phải bọn tôi, trong lòng thấy không phục là chuyện tất nhiên. Ba trung đội, hơn sáu mươi con người, làm sao mà đồng lòng nhất trí được?” Mắt To lau khẩu súng trong tay mình, thản nhiên nói.
“Đáng ra lão đại nên chỉnh đốn từ sớm rồi ấy, thằng nào cũng cảm giác như mình sắp lên trời vậy.” Ba Sứt không phục, có thể thấy gần đây bị chọc tức rất nhiều.
An Hinh Duyệt giơ tay vỗ vai Ba Sứt để cậu ta bình tĩnh hơn, “Ai cũng có thói hư tật xấu ăn vào máu, cái gì không có được luôn là tốt nhất, mà không chịu suy nghĩ xem họ không đạt được có phải vì do vấn đề năng lực của chính họ không, đây cũng là một nội dung cần huấn luyện trong lần này, không đạt được, trước hết phải suy xét xem có phải năng lực của mình có vấn đề không, chứ không phải đi trách người khác không công bằng.”
Ba Sứt hé miệng nhưng rồi không nói gì.
Ăng-Ten Nhỏ ngẩng đầu liếc nhìn An Hinh Duyệt một cái rồi cúi đầu tiếp tục lên xà đối, “Chị muốn trừ bỏ cái xấu ăn sâu vào xương máu thì khó quá đấy.” An Hinh Duyệt nhướng mày không nói gì mà nghĩ tới lời của Ăng-Ten Nhỏ. Khó khăn đấy, nhưng cô không thể không làm.
Chim Chọi nhanh chóng quay về, báo với An Hinh Duyệt đã thông báo hết, đến cả việc thông báo với ai cũng nói luôn, báo với đội trưởng của trung đội một, báo với một chi đội trưởng trong trung đội hai và một đội trưởng của chi đội ba trong trung đội ba.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Ngày hôm sau, khi Cố Tỉ Thành về đến nơi đã là chín rưỡi sáng. Hôm nay, trong sắc mặt An Hinh Duyệt đã đỡ hơn, thấy Cố Tỉ Thành cô mà sững lại, cô có thể cảm nhận được gió bụi dặm đường trên người anh. 4. “Em viết xong một phần kế hoạch huấn luyện rồi, anh muốn xem không? Hay là muốn nghỉ ngơi một lát?” An Hinh Duyệt đoán được anh đi làm gì, cho nên có3lòng tốt nói ra đề nghị của mình.
“Không cần đâu, em đưa cho anh đi.” Cố Tỉ Thành nói rồi đưa tay mở cửa phòng làm việc của mình, “Lát nữa bảo Chim Chọi thông báo tới ba trung đội, sát hạch bắt đầu từ ba giờ chiều, theo tiêu chuẩn mà anh nói. Báo với họ rằng, anh không phải Sở Lạc Ninh, không dễ dàng như thế đâu.”
An Hinh Duyệt đứng ở cửa nhìn Cố Tỉ Thành bước vào0trong, cảm giác trên người anh có sát khí.
Đám người kia chiều nay xúi quẩy rồi.
An Hinh Duyệt lặng lẽ quay về phòng làm việc. Sau khi lấy bản kế hoạch đưa cho anh, cô quay người đi về phía thao trường.
Muốn tới sân huấn luyện cho bộ đội đặc chủng phải ngang qua sân cho bộ đội thường, cho nên lúc An Hinh Duyệt đi qua, Sở Lạc Ninh đang chăm chú quan sát việc huấn luyện ở bên này.
An5Hinh Duyệt liếc nhìn vài giây, nhìn thể nào cũng thấy giống lớp mầm non. Sở Lạc Ninh quay đầu nhìn cô, ban đầu là nhíu mày, anh bước nhanh về phía cô, nắm lấy cổ tay rồi, rồi lại nhanh chóng buông ra, “Em đi đâu đấy?”
“Đi thông báo cho Chim Chọi và các anh em kia chuyện sát hạch chiều nay, Lữ đoàn phó nói anh ấy không phải Sở Lạc Ninh, bảo người của anh cẩn thận một4chút, cảm giác sát khí trên người anh ấy rất nặng. Hôm qua anh chọc giận người ta hả.” An Hinh Duyệt nói rồi vỗ vỗ vai anh, sau đó đi vượt qua người anh.
Sở Lạc Ninh: “...”
Sát khí trên người anh còn nặng hơn đây này, không nhìn ra hả? An Hinh Duyệt đi thông báo cho Chim Chọi. Chim Chọi là người tính tình dễ chịu nhất trong số họ, tất nhiên Chim Chọi sẽ đi thông báo với9người của ba trung đội, để Ba Sứt đi chắc thành đánh nhau mất. An Hinh Duyệt tựa người vào lan can nhìn Chim Chọi rời khỏi đó. Cô chọc chọc người Mắt To, “Có phải họ lại tới gây hấn không?” “Gây hận thì không có, dù sao sáng hôm qua người bị mắng té tát không ngóc được đầu lên cũng không phải bọn tôi, trong lòng thấy không phục là chuyện tất nhiên. Ba trung đội, hơn sáu mươi con người, làm sao mà đồng lòng nhất trí được?” Mắt To lau khẩu súng trong tay mình, thản nhiên nói.
“Đáng ra lão đại nên chỉnh đốn từ sớm rồi ấy, thằng nào cũng cảm giác như mình sắp lên trời vậy.” Ba Sứt không phục, có thể thấy gần đây bị chọc tức rất nhiều.
An Hinh Duyệt giơ tay vỗ vai Ba Sứt để cậu ta bình tĩnh hơn, “Ai cũng có thói hư tật xấu ăn vào máu, cái gì không có được luôn là tốt nhất, mà không chịu suy nghĩ xem họ không đạt được có phải vì do vấn đề năng lực của chính họ không, đây cũng là một nội dung cần huấn luyện trong lần này, không đạt được, trước hết phải suy xét xem có phải năng lực của mình có vấn đề không, chứ không phải đi trách người khác không công bằng.”
Ba Sứt hé miệng nhưng rồi không nói gì.
Ăng-Ten Nhỏ ngẩng đầu liếc nhìn An Hinh Duyệt một cái rồi cúi đầu tiếp tục lên xà đối, “Chị muốn trừ bỏ cái xấu ăn sâu vào xương máu thì khó quá đấy.” An Hinh Duyệt nhướng mày không nói gì mà nghĩ tới lời của Ăng-Ten Nhỏ. Khó khăn đấy, nhưng cô không thể không làm.
Chim Chọi nhanh chóng quay về, báo với An Hinh Duyệt đã thông báo hết, đến cả việc thông báo với ai cũng nói luôn, báo với đội trưởng của trung đội một, báo với một chi đội trưởng trong trung đội hai và một đội trưởng của chi đội ba trong trung đội ba.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook