• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (176 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-441

Chương 441: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [10]




An Hinh Duyệt được anh đặt ngồi trên bồn đá, nhìn người đàn ông đang xả nước vào bồn tắm, than một tiếng “ôi chao”, “Ý anh là, nếu em không phải vợ anh, anh cũng định ở cùng một phòng rồi bế em đi tắm?” - Sở Lạc Ninh đang xả nước suýt chút nữa lộn cổ ngã thẳng vào bồn3tắm. Anh quay đầu lại nghiêm túc nhìn An Hinh Duyệt, “Tổ tông à, anh cầu xin em ngậm miệng vào có được không?”



An Hinh Duyệt đung đưa hai chân, nghĩ ngợi trong chốc lát rồi “tốt bụng” gật đầu, ngậm thì ngậm, anh không nói lại được mình nên chột dạ chứ gì. “Trạm tiếp theo là ở đâu?” An Hinh0Duyệt vẫn không chịu được bầu không khí quá im lặng.



“Quân khu C, ngắm trúng một cậu lính của một liên đội, là lính nghĩa vụ, ở quân doanh không có chiến công gì lớn lao, nói thế nào nhỉ, dạng hao hao Ăng-Ten Nhỏ.” Sở Lạc Ninh xả nước xong, thử độ ấm rồi mới cởi quần áo cho vợ, bế5cô vào bồn tắm.



“Nhân tài đặc biệt hả anh?” An Hinh Duyệt tò mò hỏi. Sở Lạc Ninh không buồn chớp mắt, tắm rửa cho vợ mình, ngẫm nghĩ trong giây lát rồi trả lời, “Chạy cực kỳ nhanh, là một cao thủ ẩn dật.”



An Hinh Duyệt gật đầu, kiểu gì cũng phải có điểm tốt để được Sở Lạc Ninh nhắm4trúng. “Này, anh làm gì đấy?” Bàn tay to lớn vốn đang nghiêm túc tắm rửa cho cô của anh đột nhiên làm loạn, quấy nhiễu hơi thở của cô.



Sở Lạc Ninh cúi đầu cắn mạnh một cái lên cổ cô, lên tiếng hỏi với vẻ hơi trẻ con, “Rốt cuộc bao giờ mới qua ba tháng đây?”



An Hinh Duyệt:“...”



Con người trong9đầu toàn những thứ “kết hợp” gì đó này, cho dù chưa đầy ba tháng, người đàn ông này tối đó chịu yên chắc?



Hai người ở trong phòng tắm lăn qua lộn lại tắm rửa xong đã là chuyện của một tiếng đồng hồ sau đó, An Hinh Duyệt lười biếng mặc cho Sở Lạc Ninh bế ra ngoài, mà tâm trạng Sở Lạc Ninh hiển nhiên vui vẻ hơn lúc bước vào.



An Hinh Duyệt kéo chăn lên trùm đầu, hung dữ mắng anh một câu cầm thú, sau đó giơ cánh tay nhức mỏi của mình lên mà thể, tối nay không để ý tới anh nữa.



Sở Lạc Ninh khẽ cười, kéo chăn của An Hinh Duyệt xuống, thơm một cái lên mặt cô rồi mới nói, “Vất vả cho vợ anh rồi, ngủ đi, sáng mai không có việc gì, em thích ngủ đến lúc nào thì ngủ.”



An Hinh Duyệt đẩy anh ra với vẻ ghét bỏ, chỉ để lộ đôi mắt to tròn nhìn Sở Lạc Ninh, sau đó nói, “Anh cảm thấy việc này thực sự có thể thành công không?” “Tất nhiên rồi, vợ anh đã ra tay, gạo nào không xay được thành cám?” Sở Lạc Ninh nói, nằm xuống bên cạnh cô, “Cậu ta sẽ đồng ý thôi, bởi vì bản thân cậu ta vốn không phải người bằng lòng chịu thua.” “Y hệt như anh.” An Hinh Duyệt nói vậy, bị Sở Lạc Ninh ôm chặt vào lòng. Lời khen này, Sở Lạc Ninh bày tỏ rằng, anh có thể chấp nhận.



An Hinh Duyệt ngáp dài một cái trong lòng anh, nhắm mắt lại và nói, “Em cảm thấy có thể cậu ta sẽ muốn chôn cất bà nội trước, hơn nữa chuyện này anh tuyệt đối không thể nhúng tay vào, bởi vì nếu như anh nhúng tay vào, chuyện này sẽ biến thành chuyện mà cậu ta canh cánh cả đời, sẽ thành ân tình lớn bằng trời bằng bể mà cậu ta nợ anh.” An Hinh Duyệt nói, giọng cô càng ngày càng nhỏ. Đợi khi Sở Lạc Ninh nhìn cô, người trong lòng anh đã ngủ mất rồi.



Sở Lạc Ninh khẽ nhếch môi, đặt lên trán cô một nụ hôn, ôm cô nặng nề chìm vào giấc ngủ.



Chuyện liên quan đến bà nội của Tống Minh Phong, anh cũng không có ý định nhúng mũi vào, bởi vì đây là chuyện không cần anh phải ra tay.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom