Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-452
Chương 452: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[21]
An Hinh Duyệt tóm tóm áo anh nhưng vẫn không nói gì. - Sở Lạc Ninh bỏ một tay ra khỏi vô lăng nắm lấy tay cô. Anh biết An Hinh Duyệt đang xuống nước với anh.
An Hinh Duyệt ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Ninh: “Em cũng nhận sai, em không nên ầm ĩ với anh như vậy.”
Sở Lạc Ninh khẽ bật cười thành3tiếng, nhìn bộ dạng tủi thân của vợ mình. Nếu không phải vì anh thì có lẽ bây giờ cô vẫn đang ở nhà được người nhà cưng nựng, yêu thương, sao phải đi theo anh chịu khổ thế này cơ chứ.
Vốn có mệnh làm đại tiểu thư vậy mà lại bị anh nhào nặn thành nữ hán tử. “Thể chuyện này coi như0xong rồi nhé. Vợ à, em đóng băng anh một ngày, tim cũng bị lạnh cóng rồi này, em sờ xem...” “Lo mà lái xe đi.” An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn anh một cái rồi hung hăng thu tay lại.
Sở Lạc Ninh bật cười, một nụ cười thả lỏng thật sự.
Có phải lái xe cũng thấy lái rất thoải mái.
***
Tại thành phố J,5đồ đạc trong nhà Sở Lạc Nhất không nhiều lắm, gom lại chỉ cần hai cái vali, chuyện này cô có thể tự làm một mình được nhưng cô vẫn để người Cố Tỉ Thành gọi tới chuyển giúp cô qua nhà mới. Tiểu Quỷ Quỷ rất thích chỗ này, nhưng nhóc như ông cụ non vỗ vỗ đầu mình: “Haiz, lại chuyển nhà4rồi, mẹ à, đây là lần thứ tư chúng ta chuyển nhà rồi đấy.”
Sở Lạc Nhất đưa tay xoa đầu con trai. Mấy tháng nữa bọn họ vẫn phải chuyển nhà tiếp kìa.
“Cứ chuyển nhà như vậy không tốt sao? Lúc nào cũng có cảm giác mới mẻ còn gì?” Sở Lạc Nhất thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi cười, nói với con9trai của mình. “Chuyện mẹ con mình chuyển nhà đã nói với ba chưa? Nhỡ ba không tìm được mẹ con mình thì làm sao?” Tiểu Quỷ Quỷ rất lo lắng về chuyện này.
Sở Lạc Nhất treo quần áo của hai mẹ con lên rồi quay sang nhìn cậu con trai đang âu sầu lo lắng của mình, thể rồi lại nhớ đến người ba còn đang tức giận phừng phừng của nhóc liền có chút nhức đầu: “Tất nhiên là ba biết chúng ta đang ở đâu rồi, căn nhà này chính là của ba con đấy.”
“Ơ, thể là mẹ con mình đang được ba bao nuôi à?” Tiểu Quỷ Quỷ nói xong khiển Sở Lạc Nhất suýt nữa đập đầu vào tủ quần áo. Con trai con nói cái gì đấy, mẹ nghe không rõ. “Về sau con xem tivi ít thôi!” Sở Lạc Nhất trừng mắt lườm con trai một cái. Gần đây Tiểu Quỷ Quỷ bắt đầu biết đọc chữ rồi, Sở Lạc Nhất cũng muốn thằng bé xem nhiều thứ hơn một chút. Ai ngờ thằng nhóc này lại học nhanh thể
“Đêm qua bác gái cũng nói với mẹ như vậy mà!” Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi phản bác. Sở Lạc Nhất: “...”
Con trai ngây thơ không hiểu gì vẫn đáng yêu hơn. “Ra phòng khách chơi đi, mẹ dọn dẹp xong rồi sẽ đi làm cơm tối cho con.” Sở Lạc Nhất quyết định đẩy con trai ra ngoài. Con trai cô như vậy là muốn làm cô tức chết đúng không?
Sở Lạc Nhất nhìn con trai đi ra ngoài rồi dọn dẹp tủ quần áo cho xong, sau đó cô lấy ảnh chụp trong vali ra rồi đặt trên đầu giường, đẩy vali xuống dưới gầm giường. Di động vẫn không có tin tức gì, không biết Cố Tỉ Thành đang làm cái gì nữa. Lần này Sở Lạc Nhất đã hạ quyết tâm, nếu anh đã không nói chuyện với cô thì cô cũng không thèm nói chuyện với anh nữa.
“Ba, ba...”
Khi Sở Lạc Nhất còn đang tức giận với cái điện thoại liền nghe thấy tiếng hô hào sung sướng của con trai mình, đã lâu lắm bạn nhỏ Quỷ Quỷ không được gặp ba rồi.
Sở Lạc Nhất vội vàng đứng dậy đi ra ngoài. Cô cảm thấy chuyện này thật khó tin, lúc này Cố Tỉ Thành không thể trở về được! Nhưng mà Sở Lạc Nhất vừa đi ra ngoài lại thấy Cố Tỉ Thành đang ôm hôn con trai họ.
Một tay Cố Tỉ Thành bế con trai, một tay vẫn đang xách thức ăn anh vừa mới mua về.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hinh Duyệt tóm tóm áo anh nhưng vẫn không nói gì. - Sở Lạc Ninh bỏ một tay ra khỏi vô lăng nắm lấy tay cô. Anh biết An Hinh Duyệt đang xuống nước với anh.
An Hinh Duyệt ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Ninh: “Em cũng nhận sai, em không nên ầm ĩ với anh như vậy.”
Sở Lạc Ninh khẽ bật cười thành3tiếng, nhìn bộ dạng tủi thân của vợ mình. Nếu không phải vì anh thì có lẽ bây giờ cô vẫn đang ở nhà được người nhà cưng nựng, yêu thương, sao phải đi theo anh chịu khổ thế này cơ chứ.
Vốn có mệnh làm đại tiểu thư vậy mà lại bị anh nhào nặn thành nữ hán tử. “Thể chuyện này coi như0xong rồi nhé. Vợ à, em đóng băng anh một ngày, tim cũng bị lạnh cóng rồi này, em sờ xem...” “Lo mà lái xe đi.” An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn anh một cái rồi hung hăng thu tay lại.
Sở Lạc Ninh bật cười, một nụ cười thả lỏng thật sự.
Có phải lái xe cũng thấy lái rất thoải mái.
***
Tại thành phố J,5đồ đạc trong nhà Sở Lạc Nhất không nhiều lắm, gom lại chỉ cần hai cái vali, chuyện này cô có thể tự làm một mình được nhưng cô vẫn để người Cố Tỉ Thành gọi tới chuyển giúp cô qua nhà mới. Tiểu Quỷ Quỷ rất thích chỗ này, nhưng nhóc như ông cụ non vỗ vỗ đầu mình: “Haiz, lại chuyển nhà4rồi, mẹ à, đây là lần thứ tư chúng ta chuyển nhà rồi đấy.”
Sở Lạc Nhất đưa tay xoa đầu con trai. Mấy tháng nữa bọn họ vẫn phải chuyển nhà tiếp kìa.
“Cứ chuyển nhà như vậy không tốt sao? Lúc nào cũng có cảm giác mới mẻ còn gì?” Sở Lạc Nhất thu dọn đồ đạc xong xuôi rồi cười, nói với con9trai của mình. “Chuyện mẹ con mình chuyển nhà đã nói với ba chưa? Nhỡ ba không tìm được mẹ con mình thì làm sao?” Tiểu Quỷ Quỷ rất lo lắng về chuyện này.
Sở Lạc Nhất treo quần áo của hai mẹ con lên rồi quay sang nhìn cậu con trai đang âu sầu lo lắng của mình, thể rồi lại nhớ đến người ba còn đang tức giận phừng phừng của nhóc liền có chút nhức đầu: “Tất nhiên là ba biết chúng ta đang ở đâu rồi, căn nhà này chính là của ba con đấy.”
“Ơ, thể là mẹ con mình đang được ba bao nuôi à?” Tiểu Quỷ Quỷ nói xong khiển Sở Lạc Nhất suýt nữa đập đầu vào tủ quần áo. Con trai con nói cái gì đấy, mẹ nghe không rõ. “Về sau con xem tivi ít thôi!” Sở Lạc Nhất trừng mắt lườm con trai một cái. Gần đây Tiểu Quỷ Quỷ bắt đầu biết đọc chữ rồi, Sở Lạc Nhất cũng muốn thằng bé xem nhiều thứ hơn một chút. Ai ngờ thằng nhóc này lại học nhanh thể
“Đêm qua bác gái cũng nói với mẹ như vậy mà!” Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi phản bác. Sở Lạc Nhất: “...”
Con trai ngây thơ không hiểu gì vẫn đáng yêu hơn. “Ra phòng khách chơi đi, mẹ dọn dẹp xong rồi sẽ đi làm cơm tối cho con.” Sở Lạc Nhất quyết định đẩy con trai ra ngoài. Con trai cô như vậy là muốn làm cô tức chết đúng không?
Sở Lạc Nhất nhìn con trai đi ra ngoài rồi dọn dẹp tủ quần áo cho xong, sau đó cô lấy ảnh chụp trong vali ra rồi đặt trên đầu giường, đẩy vali xuống dưới gầm giường. Di động vẫn không có tin tức gì, không biết Cố Tỉ Thành đang làm cái gì nữa. Lần này Sở Lạc Nhất đã hạ quyết tâm, nếu anh đã không nói chuyện với cô thì cô cũng không thèm nói chuyện với anh nữa.
“Ba, ba...”
Khi Sở Lạc Nhất còn đang tức giận với cái điện thoại liền nghe thấy tiếng hô hào sung sướng của con trai mình, đã lâu lắm bạn nhỏ Quỷ Quỷ không được gặp ba rồi.
Sở Lạc Nhất vội vàng đứng dậy đi ra ngoài. Cô cảm thấy chuyện này thật khó tin, lúc này Cố Tỉ Thành không thể trở về được! Nhưng mà Sở Lạc Nhất vừa đi ra ngoài lại thấy Cố Tỉ Thành đang ôm hôn con trai họ.
Một tay Cố Tỉ Thành bế con trai, một tay vẫn đang xách thức ăn anh vừa mới mua về.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook