Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-453
Chương 453: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [22]
Tiểu Quỷ Quỷ thân thiết dụi vào cổ ba ba, kiểu gì cũng không chịu buông ra. Cố Tỉ Thành ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Nhất đang đứng trước cửa phòng ngủ, trong mắt mang theo thâm ý sâu xa chỉ có chính anh mới hiểu.
Sở Lạc Nhất bước qua rồi nhận lấy cái túi trong tay anh: “Sao anh lại về?”
“Xin nghỉ một buổi chiều, tối nay sẽ trở lại, đồ đạc chuyển xong hết rồi à?” Cố Tỉ Thành vững vàng nói.
Sở Lạc Nhất3khựng lại một chút, tối hôm nay anh về tức là lại phải lái xe đêm, chính vì cô biết như vậy cho nên cô mới không muốn nói cho anh biết. “Thu dọn xong xuôi cả rồi, đồ đạc đã đã đóng gói gửi về thành phố B, em gọi điện cho mẹ rồi.” Sở Lạc Nhất dường như đang sợ anh lại lo lắng cho nên mới nói cho anh biết là cô đã sắp xếp xong xuôi tất cả. “Nào, xuống để ba0đi nấu cơm nào.” Cố Tỉ Thành thả con trai buông xuống nhưng Tiểu Quỷ Quỷ vẫn bám chặt trên người anh không chịu buông ra. “Ba bế cơ! Ba bế cơ!” Tiểu Quỷ Quỷ đá đã cái chân nhỏ phản bác. Cố Tỉ Thành nhìn con trai, cũng không thực sự thả nhóc xuống mà ôm cả Tiểu Quỷ Quỷ theo Sở Lạc Nhất vào nhà bếp.
“Em để vài thứ không cần thiết lại hết, vợ của Đoàn trưởng đoàn Ba chuyển tới là dùng5luôn được.” Sở Lạc Nhất vừa bỏ đồ ăn vào tủ lạnh vừa nói. “Những việc này em nên nói với anh trước, chỉ bốn tháng thôi chứ cũng có lâu đầu, em tự làm khổ mình thể làm gì?” Cố Tỉ Thành một tay ôm con trai, nhưng vẫn giúp Sở Lạc Nhất phân loại đồ ăn. Sở Lạc Nhất cầm trứng gà bỏ vào khay để trứng trong tủ lạnh. Cô quay đầu nhìn thoáng qua Cố Tỉ Thành: “Vợ của Đoàn trưởng đoàn4Ba xin chuyển qua đây đã gần một năm rồi, nhưng vì lữ đoàn các anh hết phòng nên mãi không chuyển tới được, hiện giờ còn đang phải thuê nhà bên ngoài đó. Anh đi rồi thì em ở đó cũng có làm gì đâu.”
Cố Tỉ Thành đưa tay xoa đầu vợ mình. Tuy cô là thiên kim tiểu thư nhà giàu, là viên ngọc quý trong tay Sở Ninh Dực nhưng trên người cô lại chẳng có chút bóng dáng nào của sự kiêu9căng, thậm chí cô luôn suy nghĩ cho người khác trước.
Cưới được cô là phúc của Cố Tỉ Thành anh.
“Vậy em vẫn có thể nói với anh trước mà.” Cố Tỉ Thành vẫn để tâm đến chuyện này.
“Nói với anh để giống như bây giờ, khăng khăng xin nghỉ để tới đây à?” Sở Lạc Nhất liếc mắt rồi đem đồ đạc cất nốt, sau đó quay sang nhìn Cố Tỉ Thành: “Chỉ là em cảm thấy em có thể tự làm được thôi.” “Nhưng anh là chồng của em, em làm như vậy khiến anh có cảm giác như thể không có anh thì em vẫn có thể sống tốt ấy.” Cố Tỉ Thành chống một tay lên cửa tủ lạnh rồi cúi đầu nhìn vợ mình. Sở Lạc Nhất cứng người, không thể không nói độ khó của vấn đề lại được tăng cao rồi, hơn nữa mức độ này còn có chút khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
Tiểu Quỷ Quỷ dựa vào lòng ba, hoàn toàn không biết những chuyện đang diễn ra xung quanh.
Sở Lạc Nhất hơi mím môi. Cô không phải người biết gây gổ, vì cả đời này ba mẹ cô không cãi nhau bao giờ, họ luôn biết thông cảm cho đối phương cho nên trong mắt của Sở Lạc Nhất, hôn nhân phải giống như ba cô và mẹ cô vậy.
Cố Tỉ Thành nhìn Sở Lạc Nhất, ánh mắt của anh ngày càng trở nên sâu hơn. “Em thực sự cảm thấy chúng ta như vậy là ổn sao?” Cố Tỉ Thành nhỏ giọng nói, âm điệu còn mang theo cả sự bất đắc dĩ.
“Em chỉ không muốn làm khó anh, hơn nữa em không hề cảm thấy em vì anh làm những việc này, làm những việc khiến anh yên tâm chuyện nhà để tập trung làm việc lại là một chuyện sai lầm.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói: “Cố Tỉ Thành, em không cảm thấy em đã làm sai.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tiểu Quỷ Quỷ thân thiết dụi vào cổ ba ba, kiểu gì cũng không chịu buông ra. Cố Tỉ Thành ngẩng đầu nhìn Sở Lạc Nhất đang đứng trước cửa phòng ngủ, trong mắt mang theo thâm ý sâu xa chỉ có chính anh mới hiểu.
Sở Lạc Nhất bước qua rồi nhận lấy cái túi trong tay anh: “Sao anh lại về?”
“Xin nghỉ một buổi chiều, tối nay sẽ trở lại, đồ đạc chuyển xong hết rồi à?” Cố Tỉ Thành vững vàng nói.
Sở Lạc Nhất3khựng lại một chút, tối hôm nay anh về tức là lại phải lái xe đêm, chính vì cô biết như vậy cho nên cô mới không muốn nói cho anh biết. “Thu dọn xong xuôi cả rồi, đồ đạc đã đã đóng gói gửi về thành phố B, em gọi điện cho mẹ rồi.” Sở Lạc Nhất dường như đang sợ anh lại lo lắng cho nên mới nói cho anh biết là cô đã sắp xếp xong xuôi tất cả. “Nào, xuống để ba0đi nấu cơm nào.” Cố Tỉ Thành thả con trai buông xuống nhưng Tiểu Quỷ Quỷ vẫn bám chặt trên người anh không chịu buông ra. “Ba bế cơ! Ba bế cơ!” Tiểu Quỷ Quỷ đá đã cái chân nhỏ phản bác. Cố Tỉ Thành nhìn con trai, cũng không thực sự thả nhóc xuống mà ôm cả Tiểu Quỷ Quỷ theo Sở Lạc Nhất vào nhà bếp.
“Em để vài thứ không cần thiết lại hết, vợ của Đoàn trưởng đoàn Ba chuyển tới là dùng5luôn được.” Sở Lạc Nhất vừa bỏ đồ ăn vào tủ lạnh vừa nói. “Những việc này em nên nói với anh trước, chỉ bốn tháng thôi chứ cũng có lâu đầu, em tự làm khổ mình thể làm gì?” Cố Tỉ Thành một tay ôm con trai, nhưng vẫn giúp Sở Lạc Nhất phân loại đồ ăn. Sở Lạc Nhất cầm trứng gà bỏ vào khay để trứng trong tủ lạnh. Cô quay đầu nhìn thoáng qua Cố Tỉ Thành: “Vợ của Đoàn trưởng đoàn4Ba xin chuyển qua đây đã gần một năm rồi, nhưng vì lữ đoàn các anh hết phòng nên mãi không chuyển tới được, hiện giờ còn đang phải thuê nhà bên ngoài đó. Anh đi rồi thì em ở đó cũng có làm gì đâu.”
Cố Tỉ Thành đưa tay xoa đầu vợ mình. Tuy cô là thiên kim tiểu thư nhà giàu, là viên ngọc quý trong tay Sở Ninh Dực nhưng trên người cô lại chẳng có chút bóng dáng nào của sự kiêu9căng, thậm chí cô luôn suy nghĩ cho người khác trước.
Cưới được cô là phúc của Cố Tỉ Thành anh.
“Vậy em vẫn có thể nói với anh trước mà.” Cố Tỉ Thành vẫn để tâm đến chuyện này.
“Nói với anh để giống như bây giờ, khăng khăng xin nghỉ để tới đây à?” Sở Lạc Nhất liếc mắt rồi đem đồ đạc cất nốt, sau đó quay sang nhìn Cố Tỉ Thành: “Chỉ là em cảm thấy em có thể tự làm được thôi.” “Nhưng anh là chồng của em, em làm như vậy khiến anh có cảm giác như thể không có anh thì em vẫn có thể sống tốt ấy.” Cố Tỉ Thành chống một tay lên cửa tủ lạnh rồi cúi đầu nhìn vợ mình. Sở Lạc Nhất cứng người, không thể không nói độ khó của vấn đề lại được tăng cao rồi, hơn nữa mức độ này còn có chút khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
Tiểu Quỷ Quỷ dựa vào lòng ba, hoàn toàn không biết những chuyện đang diễn ra xung quanh.
Sở Lạc Nhất hơi mím môi. Cô không phải người biết gây gổ, vì cả đời này ba mẹ cô không cãi nhau bao giờ, họ luôn biết thông cảm cho đối phương cho nên trong mắt của Sở Lạc Nhất, hôn nhân phải giống như ba cô và mẹ cô vậy.
Cố Tỉ Thành nhìn Sở Lạc Nhất, ánh mắt của anh ngày càng trở nên sâu hơn. “Em thực sự cảm thấy chúng ta như vậy là ổn sao?” Cố Tỉ Thành nhỏ giọng nói, âm điệu còn mang theo cả sự bất đắc dĩ.
“Em chỉ không muốn làm khó anh, hơn nữa em không hề cảm thấy em vì anh làm những việc này, làm những việc khiến anh yên tâm chuyện nhà để tập trung làm việc lại là một chuyện sai lầm.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói: “Cố Tỉ Thành, em không cảm thấy em đã làm sai.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook