• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (5 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-464

Chương 464: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [33]




An Hinh Duyệt nghĩ, vẫn là chồng mình suy nghĩ chu đáo. ^^ Nhà khách thực ra hơi lạnh một chút, dù sao cũng là nhà khách, hệ thống sưởi không được đầy đủ cho lắm, cho nên hai người tắm qua một chút rồi chui vào ổ chăn.



Trời còn sớm, hai người không ngủ được, lại bởi vì tranh luận chuyện huấn3luyện mà nảy sinh mâu thuẫn nho nhỏ, sau đó bị tính kỹ thuật của Sở Lạc Ninh áp đảo.



Sau đó hai người lại nổi lên xung đột vì vấn đề giới tính của đứa bé, lần này kỹ năng của An Hinh Duyệt đã áp đảo.



Sở Lạc Ninh nằm trên giường ôm vợ mình, “Em hay ăn vạ lắm, động một tí0là khóc, như vậy không tốt đâu.” “Chúng ta đã có Tiểu Tiểu rồi, sao còn muốn một đứa con gái nữa?” An Hinh Duyệt ghé vào ngực Sở Lạc Ninh, bất mãn nói.



Sở Lạc Ninh vươn tay kéo chăn đắp cho cô, không để cho một tia gió lạnh lọt vào. “Đâu có giống nhau, con gái càng nhiều càng tốt, sinh5một đứa đáng yêu như Tiểu Tiểu càng vui chứ sao.” Sở Lạc Ninh tuy ngày nào cũng kêu gào con trai, nhưng vẫn muốn có một đứa con gái. An Hinh Duyệt không tranh luận với anh nữa, nhắm thẳng hai mắt lại, “Ngày mai em đi rồi, anh cứ chọc tức em đi. Dù sao mấy ngày nữa anh cũng không4gặp được em đâu.”



Sở Lạc Ninh: “...”



“Nói đến ngày mai, có chuyện này anh vẫn muốn nói với em.” Sở Lạc Ninh thấp giọng nói.



“Chuyện gì?” An Hinh Duyệt tò mò.



“Kế hoạch huấn luyện em có thể viết, nhưng em phải nhớ kỹ, đừng có bất cứ ý kiến gì đối với kết quả diễn tập quân sự của họ, đó không phải9là việc em cần làm.” Sở Lạc Ninh nghiêm túc nói.



An Hinh Duyệt hơi nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Em biết rồi, em sẽ không tùy tiện chỉ điểm người khác.”



Sở Lạc Ninh hôn lên trán An Hinh Duyệt, “Anh chỉ sợ với cái tính nôn nóng của em thấy cái gì không hợp lý là nói ra ngay. Đây không phải là địa bàn của chúng ta, bọn họ có phương thức huấn luyện của bọn họ, em nhớ kỹ đấy, làm xong bản kế hoạch huấn luyện của em, cho dù bọn họ có bảo em nhận xét, em cũng phải lừa lựa cho qua.”



An Hinh Duyệt gật đầu, nhớ kỹ lời Sở Lạc Ninh nói.



“Em đâu phải trẻ con, anh lo lắng như thể làm gì?”



“Nếu như em là trẻ con thì anh đã chẳng phải lo lắng như vậy, cả ngày chỉ muốn nhét em vào trong túi.” Sở Lạc Ninh thở dài đáp. An Hinh Duyệt cười tít mắt nhìn anh, cái gì mà tức giận không thể dỗ được đều thành dĩ vãng hết. “Kỳ thực em nghĩ em không nói bọn họ cũng biết thôi, người kiểu như anh, mỗi lần lãnh đạo đến thị sát có lần nào không qua loa cho xong?” An Hinh Duyệt vươn tay chọc lên môi Sở Lạc Ninh.



“Đâu có giống, em không hiểu thế nào là tính bảo mật à?” Sở Lạc Ninh cầm tay cô, đặt lên môi hôn một cái, “Vẫn chưa mệt à?” “Mới tám rưỡi, không ngủ được.” Lúc này, An Hinh Duyệt không thấy mệt nên vẫn quấn lấy Sở Lạc Ninh nói chuyện.



“Sau Phương Hàng sẽ là ai đây? Không phải đứa nào tâm lý có vấn đề đấy chứ?” An Hinh Duyệt giật giật khóe miệng nói.



“Tâm lý thì chắc không thành vấn đề, để đến lúc đó xem đi, anh cũng chưa biết tình huống cụ thể.”



An Hinh Duyệt: “...” An Hinh Duyệt nghĩ cái tên này chẳng đáng tin chút nào. “Vậy anh có thể nói cho em biết, rốt cuộc anh định tìm bao nhiêu người không?” An Hinh Duyệt lại hỏi tiếp.



Sở Lạc Ninh rất nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng nói, “Cái này thì anh thực sự không thể nói rõ với em được.”



“Một chi đội ba nữa?”



“Vậy không được, cả chi đội ba đó đều do anh bỏ công ra tìm, cơ bản sau này sẽ chẳng có việc gì của người khác nữa, đại khái chắc khoảng sáu bảy người.” Sở Lạc Ninh đáp.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom