Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-495
Chương 495: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[64]
Cố Tỉ Thành có hai ngày để nghỉ ngơi, cũng tiện ở nhà với hai mẹ con họ. Sau khi La Phong đi rồi hoàn toàn chẳng có thêm chút tin tức gì, vậy nên Sở Lạc Nhất cũng không biết rốt cuộc anh ta đi đâu rồi.
Hai ngày nay là hai ngày vui vẻ nhất của Tiểu Quỷ Quỷ bởi3vì có ba và mẹ ở cùng nhóc.
Không ổn ở chỗ rất nhiều lần Cố Tỉ Thành bị con trai mình nói cho á khẩu không trả lời được, nghĩ kiểu gì cũng không thể tin được đó là lời một đứa nhóc hơn bốn tuổi nói ra.
Vậy nên lúc này Cố Tỉ Thành đang nằm trên giường nhỏ của Tiểu0Quỷ Quỷ, ngắm nhìn Sở Lạc Nhất đang đắp chăn cho con trai của họ. “Thằng nhóc này lấy đâu ra số lượng từ nhiều thể chứ?” Cố Tỉ Thành vừa nói vừa vuốt vuốt bàn tay nhỏ nhắn của con trai, cái tay tròn lẳn mập mạp này nhìn kiểu gì cũng muốn cắn cho một cái.
Sở Lạc Nhất kéo5chăn cho con xong liền quay sang nhìn Cố Tỉ Thành: “Mấy ngày trước con trai anh còn oán giận em, kêu đừng bảo nó đọc truyện thiếu nhi mà chỉ có trẻ con mới xem nữa đấy.” Cố Tỉ Thành: “...”
Đứa nhóc còn chưa nổi năm tuổi mà còn nói được như vậy thì bọn họ là cái gì? Người4cao tuổi?
Tiểu Quỷ Quỷ ngủ say, Cố Tỉ Thành với Sở Lạc Nhất đi ra ngoài rồi Cố Tỉ Thành dứt khoát dính chặt lên người Sở Lạc Nhất. Anh ôm cô về phòng ngủ.
“Ngày mai lúc nào thì em đi?” Cố Tỉ Thành vừa hôn lên mặt cô vừa nói.
“Chiều em sẽ đi, hay là em để anh trông con9trong hai tháng nhé?” Sở Lạc Nhật xấu xa nói.
Cố Tỉ Thành: “...”
Cố Tỉ Thành ôm vợ vào phòng ngủ rồi dùng chân đóng cửa lại, sau đó anh mới nói: “Nếu em không sợ chán thì cứ để nó ở lại đây đi!”
Chuyện này Sở Lạc Nhất phải ngẫm cho kỹ cái đã, dù sao cô chưa bao giờ xa con trai của mình quá lâu. Cố Tỉ Thành hôn lên cổ Sở Lạc Nhất: “Có điều khoảng thời gian này em cũng nên cẩn thận một chút.”
Sở Lạc Nhất khẽ rên đau một tiếng rồi vòng tay ôm lấy cổ anh, để nụ hôn của Cố Tỉ Thành càng sâu hơn. “Anh yên tâm đi, chẳng phải anh đã nói em là người bất tử sao? Sợ cái gì?” Sở Lạc Nhất vừa nói xong đã bị Cố Tỉ Thành ném lên giường rồi kéo chăn trùm lên, che luôn cả ánh trăng chiều từ ngoài cửa sổ vào. Lúc nửa đêm, di động của Cố Tỉ Thành đột nhiên vang lên. Sở Lạc Nhất vừa mới tỉnh lại liền được Cố Tỉ Thành vỗ vỗ bả vai của cô, sau đó anh nhẹ nhàng leo xuống giường nghe điện thoại.
Người gọi điện tới là La Phong, lúc này anh ta đang lo lắng bồn chồn hỏi Cố Tỉ Thành xem có đúng là anh đã gặp Cảnh Hân không, vì sao anh ta tìm nhiều nơi như vậy rồi mà vẫn không tìm thấy. Cố Tỉ Thành tỉnh táo lại rồi nhéo nhéo sống mũi của mình, sau đó anh nói: “Tôi không nhận nhầm người đầu, tôi với cô ấy còn nói chuyện với nhau nữa.”
“Chỗ nào có thể tìm được tôi đều tìm cả rồi.” Giọng điệu của La Phong lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn thoáng qua Sở Lạc Nhất đang ngủ trong phòng, sau đó anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại: “Nếu như cậu cảm thấy dạo này cậu rảnh quá thì đến thành phố một thời gian đi!”
“Cái gì?!” La Phong sửng sốt một chút: “Đến thành phố J?”
“Đến thành phố J cũng có chỗ để lấy cảnh, không phải hai người đã hẹn sẽ đi lấy cảnh với nhau rồi à?” Cố Tỉ Thành nhàn nhạt nói.
La Phông ngừng trong chốc lát mới nói tiếp: “Cậu sợ Cảnh Hân đến thành phố à?”
“Không biết, chỉ là cảm giác thôi!” Cố Tỉ Thành nói rồi nhìn thoáng qua phòng ngủ, từ lúc Tiểu Quỷ Quỷ nói cô kỳ quái kia cứ nhìn chằm chằm nhóc là Cố Tỉ Thành đã có sự hoài nghi này rồi, liệu có phải Cảnh Hân đang theo dõi hai mẹ con họ hay không?
Thế nhưng lúc này nếu anh đi theo Sở Lạc Nhất sẽ chỉ càng đánh rắn động cỏ, La Phong là lựa chọn tốt nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cố Tỉ Thành có hai ngày để nghỉ ngơi, cũng tiện ở nhà với hai mẹ con họ. Sau khi La Phong đi rồi hoàn toàn chẳng có thêm chút tin tức gì, vậy nên Sở Lạc Nhất cũng không biết rốt cuộc anh ta đi đâu rồi.
Hai ngày nay là hai ngày vui vẻ nhất của Tiểu Quỷ Quỷ bởi3vì có ba và mẹ ở cùng nhóc.
Không ổn ở chỗ rất nhiều lần Cố Tỉ Thành bị con trai mình nói cho á khẩu không trả lời được, nghĩ kiểu gì cũng không thể tin được đó là lời một đứa nhóc hơn bốn tuổi nói ra.
Vậy nên lúc này Cố Tỉ Thành đang nằm trên giường nhỏ của Tiểu0Quỷ Quỷ, ngắm nhìn Sở Lạc Nhất đang đắp chăn cho con trai của họ. “Thằng nhóc này lấy đâu ra số lượng từ nhiều thể chứ?” Cố Tỉ Thành vừa nói vừa vuốt vuốt bàn tay nhỏ nhắn của con trai, cái tay tròn lẳn mập mạp này nhìn kiểu gì cũng muốn cắn cho một cái.
Sở Lạc Nhất kéo5chăn cho con xong liền quay sang nhìn Cố Tỉ Thành: “Mấy ngày trước con trai anh còn oán giận em, kêu đừng bảo nó đọc truyện thiếu nhi mà chỉ có trẻ con mới xem nữa đấy.” Cố Tỉ Thành: “...”
Đứa nhóc còn chưa nổi năm tuổi mà còn nói được như vậy thì bọn họ là cái gì? Người4cao tuổi?
Tiểu Quỷ Quỷ ngủ say, Cố Tỉ Thành với Sở Lạc Nhất đi ra ngoài rồi Cố Tỉ Thành dứt khoát dính chặt lên người Sở Lạc Nhất. Anh ôm cô về phòng ngủ.
“Ngày mai lúc nào thì em đi?” Cố Tỉ Thành vừa hôn lên mặt cô vừa nói.
“Chiều em sẽ đi, hay là em để anh trông con9trong hai tháng nhé?” Sở Lạc Nhật xấu xa nói.
Cố Tỉ Thành: “...”
Cố Tỉ Thành ôm vợ vào phòng ngủ rồi dùng chân đóng cửa lại, sau đó anh mới nói: “Nếu em không sợ chán thì cứ để nó ở lại đây đi!”
Chuyện này Sở Lạc Nhất phải ngẫm cho kỹ cái đã, dù sao cô chưa bao giờ xa con trai của mình quá lâu. Cố Tỉ Thành hôn lên cổ Sở Lạc Nhất: “Có điều khoảng thời gian này em cũng nên cẩn thận một chút.”
Sở Lạc Nhất khẽ rên đau một tiếng rồi vòng tay ôm lấy cổ anh, để nụ hôn của Cố Tỉ Thành càng sâu hơn. “Anh yên tâm đi, chẳng phải anh đã nói em là người bất tử sao? Sợ cái gì?” Sở Lạc Nhất vừa nói xong đã bị Cố Tỉ Thành ném lên giường rồi kéo chăn trùm lên, che luôn cả ánh trăng chiều từ ngoài cửa sổ vào. Lúc nửa đêm, di động của Cố Tỉ Thành đột nhiên vang lên. Sở Lạc Nhất vừa mới tỉnh lại liền được Cố Tỉ Thành vỗ vỗ bả vai của cô, sau đó anh nhẹ nhàng leo xuống giường nghe điện thoại.
Người gọi điện tới là La Phong, lúc này anh ta đang lo lắng bồn chồn hỏi Cố Tỉ Thành xem có đúng là anh đã gặp Cảnh Hân không, vì sao anh ta tìm nhiều nơi như vậy rồi mà vẫn không tìm thấy. Cố Tỉ Thành tỉnh táo lại rồi nhéo nhéo sống mũi của mình, sau đó anh nói: “Tôi không nhận nhầm người đầu, tôi với cô ấy còn nói chuyện với nhau nữa.”
“Chỗ nào có thể tìm được tôi đều tìm cả rồi.” Giọng điệu của La Phong lộ rõ vẻ mệt mỏi.
Cố Tỉ Thành quay đầu nhìn thoáng qua Sở Lạc Nhất đang ngủ trong phòng, sau đó anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại: “Nếu như cậu cảm thấy dạo này cậu rảnh quá thì đến thành phố một thời gian đi!”
“Cái gì?!” La Phong sửng sốt một chút: “Đến thành phố J?”
“Đến thành phố J cũng có chỗ để lấy cảnh, không phải hai người đã hẹn sẽ đi lấy cảnh với nhau rồi à?” Cố Tỉ Thành nhàn nhạt nói.
La Phông ngừng trong chốc lát mới nói tiếp: “Cậu sợ Cảnh Hân đến thành phố à?”
“Không biết, chỉ là cảm giác thôi!” Cố Tỉ Thành nói rồi nhìn thoáng qua phòng ngủ, từ lúc Tiểu Quỷ Quỷ nói cô kỳ quái kia cứ nhìn chằm chằm nhóc là Cố Tỉ Thành đã có sự hoài nghi này rồi, liệu có phải Cảnh Hân đang theo dõi hai mẹ con họ hay không?
Thế nhưng lúc này nếu anh đi theo Sở Lạc Nhất sẽ chỉ càng đánh rắn động cỏ, La Phong là lựa chọn tốt nhất.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook