Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-497
Chương 497: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[66]
Sở Lạc Nhật bị phản ứng của con trai chọc cười. Cô nhéo nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của nhóc. “Con ở với mẹ cơ.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc nói.
“Vậy con không cần ba của con nữa sao?” Cố Tỉ Thành giả vờ tỏ vẻ đáng thương nói.
Tiểu Quỷ Quỷ hơi sốt ruột, nhóc cuống quýt lăn xuống ghế rồi kéo kéo ống3quần của ba minh, nói: “Con cũng cần ba nữa mà!”
Cố Tỉ Thành hài lòng ôm Tiểu Quỷ Quỷ đặt lên đùi của mình, sau đó hôn má nhóc một cái: “Con ở nhà cùng với ba, đến cuối tuần mẹ sẽ về với hai ba con mình.” Tiểu Quỷ Quỷ thở dài, dùng tay chống khuôn mặt bầu bĩnh của mình: “Bảo Bảo0thật đáng thương, có ba thì sẽ không có mẹ, có mẹ thì lại không có ba, có khác gì đứa nhỏ có ba mẹ ly dị đầu cơ chứ.”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Phụt...” Sở Lạc Nhật bất ngờ phun một ngụm cháo ra ngoài, con trai đang muốn hại mẹ sặc chết hả? Cố Tỉ Thành dở khóc dở cười vỗ vỗ cái đầu5nhỏ của con trai: “Con học ở đâu ra mấy câu này thế hả?”
“Trên tivi toàn diện như vậy mà.” Tiểu Quỷ Quỷ dầu mỏ nói.
“Về sau con không được xem tivi nữa!” Sở Lạc Nhất đen mặt nói.
Tiểu Quỷ Quỷ làm một cái mặt quỷ với mẹ mình, tỏ ý lời của mẹ nhóc chẳng có tác dụng gì bởi vì ba vẫn4sẽ cho nhóc xem tivi thôi. Cố Tỉ Thành cũng cảm thấy không nên cho con trai xem tivi nữa, toàn học nói mấy cái linh tinh gì thế này? Có lẽ bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ biết đến chiều mẹ sẽ đi cho nên cả ngày hôm nay nhóc đều quấn quýt với mẹ, quyến luyến vô cùng.
Thậm chí Tiểu Quỷ Quỷ còn9bỏ cả ngủ trưa vì nhóc sợ mẹ mình sẽ đột nhiên đi mất, nhóc nói muốn tiễn mẹ đi.
Buổi chiều, Tiểu Quỷ Quỷ cùng ba mình ra sân bay tiễn mẹ, cái miệng nhỏ vẫn trề ra, trước kia toàn là nhóc cùng mẹ tiễn ba đi giờ lại thành cùng ba tiễn mẹ, nhóc thật đáng thương. Sở Lạc Nhất ôm Tiểu Quỷ Quỷ mãi tới tận lúc đến sát thời gian kiểm tra giấy tờ thì mới giao nhóc cho Cố Tỉ Thành: “Nếu anh bận rộn thì phải cứ nhớ nhờ mẹ trông thằng bé đấy, đừng có quay lưng một cái liền quên luôn con trai của anh.”
“Em nói cái gì thế hả, anh có thể quên con trai mình được sao?” Cố Tỉ Thành nghiêm túc nói, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện mình sẽ bị vả mặt nhanh như thế nào. Sở Lạc Nhất nheo mắt bày tỏ sự hoài nghi với anh, nhưng cô vẫn phải đi rồi.
Thật ra Sở Lạc Nhất cũng hiểu ý của Cố Tỉ Thành, dù sao bên này cũng ở trong quân đội, kể cả Cảnh Hân có muốn làm gì đi chăng nữa cũng không thể nhảy vào trong quân đội mà làm được.
Để con trai ở lại đây mới là an toàn nhất.
“Hôn mẹ cái nào.” Sở Lạc Nhất vẫn không cam lòng xa con, sau khi được Tiểu Quỷ Quỷ hôn một cái liền được Cố Tỉ Thành hôn thêm một cái nữa. “Đi đi, đi đi, thêm lát nữa là trễ bây giờ.” Cố Tỉ Thành nói.
“Cảm giác cứ như anh đang ghét bỏ em ấy.” Sở Lạc Nhất cười lạnh một tiếng, sau đó khoác balo lên đi về phía cửa soát vé. Tiểu Quỷ Quỷ vẫn giơ tay nhỏ tạm biệt mẹ mình. Sau khi thấy Sở Lạc Nhất đi hẳn vào trong cửa soát vé, Cố Tỉ Thành mới ôm con trai đi về. Từ lúc mẹ đi tâm trạng của Tiểu Quỷ Quỷ vẫn luôn ủ rũ, lúc này nhóc đang ủ dột dựa vào lòng ba mình, trông cứ phụng phịu suốt. “Mấy ngày nữa là mẹ về rồi, trước khi mẹ về con vẫn có thể gọi video với mẹ mà.” Cố Tỉ Thành hôn lên đầu con trai một cái rồi đặt nhóc vào ghế trẻ em.
Tiểu Quỷ Quỷ thở dài, bộ dạng cứ như ông cụ non. “Ba ơi, thế ba có cho con xem tivi không?” Tiểu Quỷ Quỷ đột nhiên nói. Cố Tỉ Thành: “...”
Anh lập tức đẩy cái đầu nhỏ của con trai sang một bên, sau đó đóng cửa xe, lái đi. Thằng nhóc này là Ảnh để đấy hả.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Nhật bị phản ứng của con trai chọc cười. Cô nhéo nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của nhóc. “Con ở với mẹ cơ.” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc nói.
“Vậy con không cần ba của con nữa sao?” Cố Tỉ Thành giả vờ tỏ vẻ đáng thương nói.
Tiểu Quỷ Quỷ hơi sốt ruột, nhóc cuống quýt lăn xuống ghế rồi kéo kéo ống3quần của ba minh, nói: “Con cũng cần ba nữa mà!”
Cố Tỉ Thành hài lòng ôm Tiểu Quỷ Quỷ đặt lên đùi của mình, sau đó hôn má nhóc một cái: “Con ở nhà cùng với ba, đến cuối tuần mẹ sẽ về với hai ba con mình.” Tiểu Quỷ Quỷ thở dài, dùng tay chống khuôn mặt bầu bĩnh của mình: “Bảo Bảo0thật đáng thương, có ba thì sẽ không có mẹ, có mẹ thì lại không có ba, có khác gì đứa nhỏ có ba mẹ ly dị đầu cơ chứ.”
Cố Tỉ Thành: “...”
“Phụt...” Sở Lạc Nhật bất ngờ phun một ngụm cháo ra ngoài, con trai đang muốn hại mẹ sặc chết hả? Cố Tỉ Thành dở khóc dở cười vỗ vỗ cái đầu5nhỏ của con trai: “Con học ở đâu ra mấy câu này thế hả?”
“Trên tivi toàn diện như vậy mà.” Tiểu Quỷ Quỷ dầu mỏ nói.
“Về sau con không được xem tivi nữa!” Sở Lạc Nhất đen mặt nói.
Tiểu Quỷ Quỷ làm một cái mặt quỷ với mẹ mình, tỏ ý lời của mẹ nhóc chẳng có tác dụng gì bởi vì ba vẫn4sẽ cho nhóc xem tivi thôi. Cố Tỉ Thành cũng cảm thấy không nên cho con trai xem tivi nữa, toàn học nói mấy cái linh tinh gì thế này? Có lẽ bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ biết đến chiều mẹ sẽ đi cho nên cả ngày hôm nay nhóc đều quấn quýt với mẹ, quyến luyến vô cùng.
Thậm chí Tiểu Quỷ Quỷ còn9bỏ cả ngủ trưa vì nhóc sợ mẹ mình sẽ đột nhiên đi mất, nhóc nói muốn tiễn mẹ đi.
Buổi chiều, Tiểu Quỷ Quỷ cùng ba mình ra sân bay tiễn mẹ, cái miệng nhỏ vẫn trề ra, trước kia toàn là nhóc cùng mẹ tiễn ba đi giờ lại thành cùng ba tiễn mẹ, nhóc thật đáng thương. Sở Lạc Nhất ôm Tiểu Quỷ Quỷ mãi tới tận lúc đến sát thời gian kiểm tra giấy tờ thì mới giao nhóc cho Cố Tỉ Thành: “Nếu anh bận rộn thì phải cứ nhớ nhờ mẹ trông thằng bé đấy, đừng có quay lưng một cái liền quên luôn con trai của anh.”
“Em nói cái gì thế hả, anh có thể quên con trai mình được sao?” Cố Tỉ Thành nghiêm túc nói, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện mình sẽ bị vả mặt nhanh như thế nào. Sở Lạc Nhất nheo mắt bày tỏ sự hoài nghi với anh, nhưng cô vẫn phải đi rồi.
Thật ra Sở Lạc Nhất cũng hiểu ý của Cố Tỉ Thành, dù sao bên này cũng ở trong quân đội, kể cả Cảnh Hân có muốn làm gì đi chăng nữa cũng không thể nhảy vào trong quân đội mà làm được.
Để con trai ở lại đây mới là an toàn nhất.
“Hôn mẹ cái nào.” Sở Lạc Nhất vẫn không cam lòng xa con, sau khi được Tiểu Quỷ Quỷ hôn một cái liền được Cố Tỉ Thành hôn thêm một cái nữa. “Đi đi, đi đi, thêm lát nữa là trễ bây giờ.” Cố Tỉ Thành nói.
“Cảm giác cứ như anh đang ghét bỏ em ấy.” Sở Lạc Nhất cười lạnh một tiếng, sau đó khoác balo lên đi về phía cửa soát vé. Tiểu Quỷ Quỷ vẫn giơ tay nhỏ tạm biệt mẹ mình. Sau khi thấy Sở Lạc Nhất đi hẳn vào trong cửa soát vé, Cố Tỉ Thành mới ôm con trai đi về. Từ lúc mẹ đi tâm trạng của Tiểu Quỷ Quỷ vẫn luôn ủ rũ, lúc này nhóc đang ủ dột dựa vào lòng ba mình, trông cứ phụng phịu suốt. “Mấy ngày nữa là mẹ về rồi, trước khi mẹ về con vẫn có thể gọi video với mẹ mà.” Cố Tỉ Thành hôn lên đầu con trai một cái rồi đặt nhóc vào ghế trẻ em.
Tiểu Quỷ Quỷ thở dài, bộ dạng cứ như ông cụ non. “Ba ơi, thế ba có cho con xem tivi không?” Tiểu Quỷ Quỷ đột nhiên nói. Cố Tỉ Thành: “...”
Anh lập tức đẩy cái đầu nhỏ của con trai sang một bên, sau đó đóng cửa xe, lái đi. Thằng nhóc này là Ảnh để đấy hả.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook