Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-496
Chương 496: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[65]
Cố Tỉ Thành cúp điện thoại của La Phong xong mới quay về phòng ngủ. Lúc anh nằm xuống giường, Sở Lạc Nhất liền lăn vào lòng anh rồi nói: “Ai thế?”
“La Phong, cậu ta nói không tìm được người, em ngủ đi.”3Cố Tỉ Thành nói rồi nhắm mắt lại, đồng thời vỗ về bả vai của Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất không quá để ý lời của anh, chỉ cần có anh ở bên là cô có thể yên tâm làm một đứa trẻ0không cần suy nghĩ gì, bởi có biết Cố Tỉ Thành đã chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi chuyện rồi.
Sau nửa đêm, Cố Tỉ Thành hoàn toàn không ngủ được nữa, đồng hồ vừa chỉ sau giờ là anh đứng dậy rửa5mặt. Sở Lạc Nhất vẫn ngủ tiếp. Cố Tỉ Thành chuẩn bị xong xuôi lại thấy con trai đã tỉnh cho nên anh lại giúp con trai mình rửa mặt, sau đó ra ngoài tập thể dục cùng con trai, Tiểu Quỷ Quỷ4chạy vòng trong còn Cố Tỉ Thành chạy vòng ngoài, thân thể nho nhỏ kia chạy trong sân huấn luyện khiến người người đều chú ý tới.
Nhất thời bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ lại có thêm một lượng fan không nhỏ. Một buổi9sáng này đủ để tất cả mọi người đều biết trong nhà Lữ đoàn trưởng Cố có một đứa nhỏ, lại còn là một đứa nhỏ vô cùng mạnh mẽ, mới sáng sớm đã ra tập thể dục cùng với bọn họ, cái đôi chân được một mẩu kia chạy cũng rất cố gắng. Đứa nhỏ kia nếu chạy mệt sẽ tự động ôm bình nước nhỏ do mẹ mình chuẩn bị mà tu ừng ực, hoặc là sẽ nằm lăn ra đất một lát, đáng yêu đến mức khiến người ta muốn bắt đem về nhà. “Con trai anh ra đây để nhiễu loạn lòng quân đẩy hả?” Một đoàn trưởng đang chạy bộ bên cạnh Cố Tỉ Thành cười nói. Cố Tỉ Thành nhướng mi: “Đây là đang giúp anh một tay đấy! Mau mau để đám nhóc kia nên kết hôn thì kết hôn, nên sinh con thi sinh con đi!”
Đoàn trưởng kia cười mắng một tiếng rồi tiếp tục chạy bộ.
Tiểu Quỷ Quỷ chạy được năm vòng nhỏ đã là ngoài dự đoán của Cố Tỉ Thành.
Sau buổi thể dục buổi sáng, Tiểu Quỷ Quỷ ôm bình nước nhỏ của mình đi tìm ba rồi đưa cho ba mình: “Ba uống nước đi này!”
Cố Tỉ Thành dùng một tay cầm lấy bình nước của con trai, một tay ôm lấy Tiểu Quỷ Quỷ. “Cảm giác bị bạo kích rồi.” “Lữ đoàn trưởng! Anh làm như vậy thật xấu xa! Tôi nhìn mà còn muốn về nhà cưới vợ sinh con rồi đây này!”
Tiểu Quỷ Quỷ được ôm lấy, lại thấy ba mình không uống nước thì dứt khoát giật lại bình nước nhỏ, sau đó mở nắp, đặt lên miệng Cố Tỉ Thành rồi gấp gáp nói: “Ba mau uống nước! Uống nước!”
Cố Tỉ Thành uống một hớp nước của con trai rồi mới nói: “Vậy ai muốn sinh thì mau sinh đi, ai tìm vợ thì tìm vợ đi! Nhìn xem mấy người bao nhiêu tuổi, tự mình hành mình không ít năm rồi đấy.” Cố Tỉ Thành nói xong liền ôm con trai rời đi. Tiểu Quỷ Quỷ ghé vào vai ba cười khanh khách, cũng không biết là nhóc đang cười cái gì.
Cố Tỉ Thành bể Tiểu Quỷ Quỷ đi về, Sở Lạc Nhất vừa ngủ đây đang ngồi cạnh bàn mơ màng. “Mẹ ơi... mẹ ơi...” Tiểu Quỷ Quỷ nhảy xuống khỏi người Cố Tỉ Thành, thân thể nho nhỏ nhào tới bên cạnh Sở Lạc Nhất, còn Cố Tỉ Thành thì đi thẳng vào nhà bếp.
Sở Lạc Nhất xoa tấm lưng mướt mồ hôi của Tiểu Quỷ Quỷ rồi bế nhóc lên, đi vào nhắm tắm: “Con chạy toát hết mồ hôi rồi.” Tiểu Quỷ Quỷ với Sở Lạc Nhất nghịch trong phòng tắm một lúc, Cố Tỉ Thành ở nhà bếp chuyên tâm nấu cơm. Đây chính là cuộc sống mà anh mong muốn, hy vọng khoảng cách để nó thành hiện thực sẽ không quá xa.
Sở Lạc Nhất giúp Tiểu Quỷ Quỷ tắm rửa thay đồ xong xuôi, Cố Tỉ Thành cũng nấu xong bữa sáng: “Lần này em đừng mang Quỷ Quỷ đi theo, dù sao cũng chỉ có mấy tiết thôi, trước khi diễn tập quân sự anh cũng không bận lắm.” Cố Tỉ Thành vừa bày đồ ăn ra bàn vừa nói nói.
Cái gì cơ? Tiểu Quỷ Quỷ trợn tròn đôi mắt to tròn của mình, như vậy thì chẳng phải nhóc không được ở chung với mẹ sao?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Cố Tỉ Thành cúp điện thoại của La Phong xong mới quay về phòng ngủ. Lúc anh nằm xuống giường, Sở Lạc Nhất liền lăn vào lòng anh rồi nói: “Ai thế?”
“La Phong, cậu ta nói không tìm được người, em ngủ đi.”3Cố Tỉ Thành nói rồi nhắm mắt lại, đồng thời vỗ về bả vai của Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất không quá để ý lời của anh, chỉ cần có anh ở bên là cô có thể yên tâm làm một đứa trẻ0không cần suy nghĩ gì, bởi có biết Cố Tỉ Thành đã chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi chuyện rồi.
Sau nửa đêm, Cố Tỉ Thành hoàn toàn không ngủ được nữa, đồng hồ vừa chỉ sau giờ là anh đứng dậy rửa5mặt. Sở Lạc Nhất vẫn ngủ tiếp. Cố Tỉ Thành chuẩn bị xong xuôi lại thấy con trai đã tỉnh cho nên anh lại giúp con trai mình rửa mặt, sau đó ra ngoài tập thể dục cùng con trai, Tiểu Quỷ Quỷ4chạy vòng trong còn Cố Tỉ Thành chạy vòng ngoài, thân thể nho nhỏ kia chạy trong sân huấn luyện khiến người người đều chú ý tới.
Nhất thời bạn nhỏ Tiểu Quỷ Quỷ lại có thêm một lượng fan không nhỏ. Một buổi9sáng này đủ để tất cả mọi người đều biết trong nhà Lữ đoàn trưởng Cố có một đứa nhỏ, lại còn là một đứa nhỏ vô cùng mạnh mẽ, mới sáng sớm đã ra tập thể dục cùng với bọn họ, cái đôi chân được một mẩu kia chạy cũng rất cố gắng. Đứa nhỏ kia nếu chạy mệt sẽ tự động ôm bình nước nhỏ do mẹ mình chuẩn bị mà tu ừng ực, hoặc là sẽ nằm lăn ra đất một lát, đáng yêu đến mức khiến người ta muốn bắt đem về nhà. “Con trai anh ra đây để nhiễu loạn lòng quân đẩy hả?” Một đoàn trưởng đang chạy bộ bên cạnh Cố Tỉ Thành cười nói. Cố Tỉ Thành nhướng mi: “Đây là đang giúp anh một tay đấy! Mau mau để đám nhóc kia nên kết hôn thì kết hôn, nên sinh con thi sinh con đi!”
Đoàn trưởng kia cười mắng một tiếng rồi tiếp tục chạy bộ.
Tiểu Quỷ Quỷ chạy được năm vòng nhỏ đã là ngoài dự đoán của Cố Tỉ Thành.
Sau buổi thể dục buổi sáng, Tiểu Quỷ Quỷ ôm bình nước nhỏ của mình đi tìm ba rồi đưa cho ba mình: “Ba uống nước đi này!”
Cố Tỉ Thành dùng một tay cầm lấy bình nước của con trai, một tay ôm lấy Tiểu Quỷ Quỷ. “Cảm giác bị bạo kích rồi.” “Lữ đoàn trưởng! Anh làm như vậy thật xấu xa! Tôi nhìn mà còn muốn về nhà cưới vợ sinh con rồi đây này!”
Tiểu Quỷ Quỷ được ôm lấy, lại thấy ba mình không uống nước thì dứt khoát giật lại bình nước nhỏ, sau đó mở nắp, đặt lên miệng Cố Tỉ Thành rồi gấp gáp nói: “Ba mau uống nước! Uống nước!”
Cố Tỉ Thành uống một hớp nước của con trai rồi mới nói: “Vậy ai muốn sinh thì mau sinh đi, ai tìm vợ thì tìm vợ đi! Nhìn xem mấy người bao nhiêu tuổi, tự mình hành mình không ít năm rồi đấy.” Cố Tỉ Thành nói xong liền ôm con trai rời đi. Tiểu Quỷ Quỷ ghé vào vai ba cười khanh khách, cũng không biết là nhóc đang cười cái gì.
Cố Tỉ Thành bể Tiểu Quỷ Quỷ đi về, Sở Lạc Nhất vừa ngủ đây đang ngồi cạnh bàn mơ màng. “Mẹ ơi... mẹ ơi...” Tiểu Quỷ Quỷ nhảy xuống khỏi người Cố Tỉ Thành, thân thể nho nhỏ nhào tới bên cạnh Sở Lạc Nhất, còn Cố Tỉ Thành thì đi thẳng vào nhà bếp.
Sở Lạc Nhất xoa tấm lưng mướt mồ hôi của Tiểu Quỷ Quỷ rồi bế nhóc lên, đi vào nhắm tắm: “Con chạy toát hết mồ hôi rồi.” Tiểu Quỷ Quỷ với Sở Lạc Nhất nghịch trong phòng tắm một lúc, Cố Tỉ Thành ở nhà bếp chuyên tâm nấu cơm. Đây chính là cuộc sống mà anh mong muốn, hy vọng khoảng cách để nó thành hiện thực sẽ không quá xa.
Sở Lạc Nhất giúp Tiểu Quỷ Quỷ tắm rửa thay đồ xong xuôi, Cố Tỉ Thành cũng nấu xong bữa sáng: “Lần này em đừng mang Quỷ Quỷ đi theo, dù sao cũng chỉ có mấy tiết thôi, trước khi diễn tập quân sự anh cũng không bận lắm.” Cố Tỉ Thành vừa bày đồ ăn ra bàn vừa nói nói.
Cái gì cơ? Tiểu Quỷ Quỷ trợn tròn đôi mắt to tròn của mình, như vậy thì chẳng phải nhóc không được ở chung với mẹ sao?
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook