Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-498
Chương 498: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [67]
Tiểu Quỷ Quỷ hét lên ui chao một tiếng, ngồi trong ghế trẻ em không tiện cho nhóc hoạt động nên nhóc gọi ba thả mình xuống. “Đến nơi rồi sẽ tháo ra cho con.” Cố Tỉ Thành mạnh mẽ từ chối yêu cầu của con trai.
“Con sẽ nói3với mẹ rằng ba ngược đãi con!” Tiểu Quỷ Quỷ hầm hừ nói. Cố Tỉ Thành cũng ui chao một tiếng, nói: “Là ai nói mẹ con mách lẻo là không tốt ấy nhỉ?!” Cố Tỉ Thành còn đang tính toán trả thù cho vợ mình.
Tiểu Quỷ Quỷ bày0ra một vẻ ngây thơ vô tội nhìn ba mình, sau đó dầu mỏ nói: “Mẹ là người lớn, bé chỉ là con nít thôi.”
Cố Tỉ Thành: “...”
Nói rất hay, rất có lý, xem ra cuộc sống trong tương lai của anh sẽ không quá nhàm chán rồi.
“Nếu như5mẹ con biết con xem tivi thì chắc chắn sẽ đánh đòn con đấy.” Cố Tỉ Thành lại phản bác con trai một câu.
Tiểu Quỷ Quỷ nghe ba nói vậy liền hiểu ba đã đồng ý cho mình xem rồi.
“Được luôn! Bàn xong!” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc trả4lời. “Ha ha ha...” Cố Tỉ Thành vừa lái xe vừa cười thật to, anh bị con trai cưng của mình chọc cười. Sao mà đứa nhỏ này lại có thể đáng yêu đến như vậy cơ chứ?!
Quả nhiên con trai anh là đánh yêu nhất thiên hạ.
Tất nhiên9Tiểu Quỷ Quỷ hoàn toàn không biết ba mình đang nghĩ gì. Nhóc chỉ đang nhẩm tính thời gian để xem gọi video với mẹ lúc nào thì được. “Ba, chưa gì con đã nhở mẹ rồi phải làm sao đây?” Tiểu Quỷ Quỷ bày ra bộ dạng chán nản, hai cái tay còn vuốt mặt nữa. “Mẹ bay hai tiếng sẽ đến nơi, chờ đến tôi là con có thể gọi video với mẹ.” Cố Tỉ Thành vừa nói với con trai vừa lái xe lên đường quốc lộ.
Tiểu Quỷ Quỷ à một tiếng, thân thể một mẩu của nhóc muốn uốn éo một chút đáng tiếc vẫn không nhúc nhích được. Tiểu Quỷ Quỷ lảm nhảm nói chuyện với Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành luôn trả lời con trai, nhưng vì có Tiểu Quỷ Quỷ đang ở trên xe nên Cố Tỉ Thành giảm tốc độ xe xuống.
Tiếng nói chuyện của Tiểu Quỷ Quỷ càng ngày càng nhỏ, lúc Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy Tiểu Quỷ Quỷ đã ngủ. Nhóc con đã cố chịu đến tận lúc Sở Lạc Nhất rời đi, có lẽ bây giờ đã đến giới hạn rồi.
Cố Tỉ Thành khẽ cong khóe miệng, con anh đúng là một đứa nhỏ dở hơi mà.
Thành phố J. Sở Lạc Nhất xuống máy bay. Lúc cô rời khỏi sân bay định đi đón xe đã thấy La Phong đang chờ sẵn bên ngoài.
Sở Lạc Nhất nhìn kỹ một chút. Cô xác nhận không còn người quen nào của mình ở sân bay nữa.
Thể là Sở Lạc Nhất đeo balo đi tới: “Đàn anh đang chờ em đó hả?” La Phong ra hiệu bảo cô lên xe: “Cổ đại đã gửi tin nhắn cho tôi trước rồi, bảo cô sẽ tới tầm này rồi bảo tôi ra đón cô.”
Sở Lạc Nhất gật đầu một cái rồi ngồi vào xe: “Nhưng vì sao anh lại có mặt ở đây?” Điểm mấu chốt kinh khủng nhất chính là Cố Tỉ Thành bảo anh ta tới, sự sắp đặt như thể khiến Sở Lạc Nhất không thể tiếp thu ngay lập tức được. Hai ngày trước, Cố Tỉ Thành suýt nữa bóp chết cô chỉ vì người đàn ông này.
“Đằng nào thành phố J cũng có vài nơi vẽ tranh phong cảnh đẹp, không phải đã nói là sẽ đi cùng nhau rồi à?” La Phong nói, sau khi Sở Lạc Nhất ngồi ngay ngắn liền khởi động xe. “Tuy rằng mấy câu này vừa nghe đã thấy giả dối nhưng tạm thời tôi sẽ coi nó là thật vậy.” Sở Lạc Nhất cười cười.
La Phong liếc mắt nhìn cô một cái rồi cho xe chạy khỏi sân bay: “Cố đại nói cô từng gặp Cảnh Hân à?” Sở Lạc Nhất móc một hộp sữa chua trong balo của mình ra, sau đó cắm ống hút rồi vừa uống vừa nói: “Không thấy được dáng vẻ cụ thể. Cô ta đeo kính râm nhưng chắc là tai nạn xe cộ năm đó khiến mặt cô ta bị phá hủy rồi, ngay cả kính râm cũng không che được hết vết sẹo.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tiểu Quỷ Quỷ hét lên ui chao một tiếng, ngồi trong ghế trẻ em không tiện cho nhóc hoạt động nên nhóc gọi ba thả mình xuống. “Đến nơi rồi sẽ tháo ra cho con.” Cố Tỉ Thành mạnh mẽ từ chối yêu cầu của con trai.
“Con sẽ nói3với mẹ rằng ba ngược đãi con!” Tiểu Quỷ Quỷ hầm hừ nói. Cố Tỉ Thành cũng ui chao một tiếng, nói: “Là ai nói mẹ con mách lẻo là không tốt ấy nhỉ?!” Cố Tỉ Thành còn đang tính toán trả thù cho vợ mình.
Tiểu Quỷ Quỷ bày0ra một vẻ ngây thơ vô tội nhìn ba mình, sau đó dầu mỏ nói: “Mẹ là người lớn, bé chỉ là con nít thôi.”
Cố Tỉ Thành: “...”
Nói rất hay, rất có lý, xem ra cuộc sống trong tương lai của anh sẽ không quá nhàm chán rồi.
“Nếu như5mẹ con biết con xem tivi thì chắc chắn sẽ đánh đòn con đấy.” Cố Tỉ Thành lại phản bác con trai một câu.
Tiểu Quỷ Quỷ nghe ba nói vậy liền hiểu ba đã đồng ý cho mình xem rồi.
“Được luôn! Bàn xong!” Tiểu Quỷ Quỷ nghiêm túc trả4lời. “Ha ha ha...” Cố Tỉ Thành vừa lái xe vừa cười thật to, anh bị con trai cưng của mình chọc cười. Sao mà đứa nhỏ này lại có thể đáng yêu đến như vậy cơ chứ?!
Quả nhiên con trai anh là đánh yêu nhất thiên hạ.
Tất nhiên9Tiểu Quỷ Quỷ hoàn toàn không biết ba mình đang nghĩ gì. Nhóc chỉ đang nhẩm tính thời gian để xem gọi video với mẹ lúc nào thì được. “Ba, chưa gì con đã nhở mẹ rồi phải làm sao đây?” Tiểu Quỷ Quỷ bày ra bộ dạng chán nản, hai cái tay còn vuốt mặt nữa. “Mẹ bay hai tiếng sẽ đến nơi, chờ đến tôi là con có thể gọi video với mẹ.” Cố Tỉ Thành vừa nói với con trai vừa lái xe lên đường quốc lộ.
Tiểu Quỷ Quỷ à một tiếng, thân thể một mẩu của nhóc muốn uốn éo một chút đáng tiếc vẫn không nhúc nhích được. Tiểu Quỷ Quỷ lảm nhảm nói chuyện với Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành luôn trả lời con trai, nhưng vì có Tiểu Quỷ Quỷ đang ở trên xe nên Cố Tỉ Thành giảm tốc độ xe xuống.
Tiếng nói chuyện của Tiểu Quỷ Quỷ càng ngày càng nhỏ, lúc Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy Tiểu Quỷ Quỷ đã ngủ. Nhóc con đã cố chịu đến tận lúc Sở Lạc Nhất rời đi, có lẽ bây giờ đã đến giới hạn rồi.
Cố Tỉ Thành khẽ cong khóe miệng, con anh đúng là một đứa nhỏ dở hơi mà.
Thành phố J. Sở Lạc Nhất xuống máy bay. Lúc cô rời khỏi sân bay định đi đón xe đã thấy La Phong đang chờ sẵn bên ngoài.
Sở Lạc Nhất nhìn kỹ một chút. Cô xác nhận không còn người quen nào của mình ở sân bay nữa.
Thể là Sở Lạc Nhất đeo balo đi tới: “Đàn anh đang chờ em đó hả?” La Phong ra hiệu bảo cô lên xe: “Cổ đại đã gửi tin nhắn cho tôi trước rồi, bảo cô sẽ tới tầm này rồi bảo tôi ra đón cô.”
Sở Lạc Nhất gật đầu một cái rồi ngồi vào xe: “Nhưng vì sao anh lại có mặt ở đây?” Điểm mấu chốt kinh khủng nhất chính là Cố Tỉ Thành bảo anh ta tới, sự sắp đặt như thể khiến Sở Lạc Nhất không thể tiếp thu ngay lập tức được. Hai ngày trước, Cố Tỉ Thành suýt nữa bóp chết cô chỉ vì người đàn ông này.
“Đằng nào thành phố J cũng có vài nơi vẽ tranh phong cảnh đẹp, không phải đã nói là sẽ đi cùng nhau rồi à?” La Phong nói, sau khi Sở Lạc Nhất ngồi ngay ngắn liền khởi động xe. “Tuy rằng mấy câu này vừa nghe đã thấy giả dối nhưng tạm thời tôi sẽ coi nó là thật vậy.” Sở Lạc Nhất cười cười.
La Phong liếc mắt nhìn cô một cái rồi cho xe chạy khỏi sân bay: “Cố đại nói cô từng gặp Cảnh Hân à?” Sở Lạc Nhất móc một hộp sữa chua trong balo của mình ra, sau đó cắm ống hút rồi vừa uống vừa nói: “Không thấy được dáng vẻ cụ thể. Cô ta đeo kính râm nhưng chắc là tai nạn xe cộ năm đó khiến mặt cô ta bị phá hủy rồi, ngay cả kính râm cũng không che được hết vết sẹo.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook