Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-526
Chương 526: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [95]
“Sao tự dưng cô lại hỏi vậy?” La Phong vừa lái xe vừa nhìn thoáng qua Sở Lạc Nhất đang dựa lưng vào ghế.
“Anh chỉ cần nói cho tôi biết tôi nói có đúng hay không thôi.” Sở Lạc Nhất không giải thích nhiều, thật ra chuyện của bọn họ kết hợp thêm những gì Cố Tỉ Thành và La Phong nói cho cô biết thì rất dễ nghĩ rằng Cảnh Hân quay về để trả thù, nếu3như không phải có chuyện ngày hôm nay thì Sở Lạc Nhất cũng nghĩ như vậy. Nhưng hiện tại xem ra, Cảnh Hân tới đây là vì cô. “Trước khi gặp chuyện không may, Cảnh Hân có bức họa được chọn để tranh ba vị trí đầu trong một giải đấu quốc tế, nhưng chưa kịp có kết quả thì vụ tai nạn xảy ra.” La Phong nhớ rất rõ những sự kiện xảy ra với Cảnh Hân0cho nên anh ta đưa ra đáp án rất nhanh.
Sở Lạc Nhất nghe xong chỉ hận không thể chết đi cho rồi.
“Chắc không phải tôi cũng tham gia đấy chứ!” Sở Lạc Nhất tựa lưng vào ghế, bộ dạng như thể khiến người ta cảm giác cô đang muốn nói “Tôi đã là một con cá khô rồi.”
La Phong nghe Sở Lạc Nhất hỏi như vậy thì dừng một chút, sau đó mới trả lời: “Tôi không biết.”5Sở Lạc Nhất: “...”
Quả nhiên, người có thể nhớ rõ chuyện của cô chỉ có anh đẹp trai nhà cô mà thôi.
“Sau khi vụ tai nạn xảy ra, tôi rất ít khi quan tâm tới chuyện trong giới.” La Phong giải thích.
Sở Lạc Nhất cười ha ha, hoàn toàn từ chối cho ý kiến với lời giải thích này. Chiếc xe đi vào khu chung cư, Sở Lạc Nhất xuống xe rồi quay đầu nhìn La Phong cũng4đang xuống xe: “Hay là chúng ta hẹn cô ấy ra nói chuyện đi?”
La Phong dừng một chút: “Cô ấy có đồng ý không?” Sở Lạc Nhất hơi nhún vai, muốn gặp Cảnh Hân có rất nhiều cách, nếu như sáng hôm nay không phải Sở Lạc Nhất chưa chuẩn bị sẵn sàng thì cô cũng không để Cảnh Hân rời đi đâu. Sở Lạc Nhất về nhà, đầu tiên là ăn cơm qua loa một chút rồi9cũng không gọi cho Cố Tỉ Thành ngay lập tức. Cô biết hôm nay anh xuống cơ sở lần đầu tiên nên chắc chắn sẽ phải đi xã giao, cho nên cô sẽ không quấy rầy.
Sở Lạc Nhất ở trong phòng làm việc vừa vẽ bức tranh phong cảnh ngày hôm qua vừa nghĩ xem phải làm thế nào để Cảnh Hân cam tâm tình nguyện xuất hiện.
Cô có thể biết được đại khái suy nghĩ của Cảnh Hân, thật ra người này không thù hận sâu như thế mà chẳng qua là đố kỵ, đố kỵ với Sở Lạc Nhất đang có tất cả mọi thứ cho nên Cảnh Hân mới trở về.
Lúc Cố Tỉ Thành gọi điện tới đã là chín rưỡi tối, Tiểu Quỷ Quỷ đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn cố chờ để nói một câu chúc mẹ ngủ ngon rồi mới đi ngủ. Căn hộ ở cơ sở của Cố Tỉ Thành là một phòng ký túc xá độc thân, Tiểu Quỷ Quỷ nói chúc mẹ ngủ ngon với Sở Lạc Nhất xong liền ôm gối đầu đi ngủ.
Cố Tỉ Thành đắp chăn cho con trai rồi cẩn thận đi ra xa một chút. “Thế nào rồi?” Cố Tỉ Thành lo lắng nói, tuy là ở bên ngoài nhưng cả ngày anh cứ nghĩ tới cô, chẳng có cách nào yên lòng. “Hôm nay có tiến triển rất lớn, chắc chắn anh không đoán được đâu.” Sở Lạc Nhất đắc ý nói, đây là chuyện cô đã tự mình phát hiện ra được. Trái tim của Cố Tỉ Thành lập tức đập “thích” một tiếng: “Làm sao thế?”
“Cảnh Hân không quay về vì bọn anh, mà là quay về vì em.” Sở Lạc Nhất đứng bên cửa sổ nhìn bóng người đứng dựa vào xe bên dưới, khóe miệng của cô khẽ cong lên. “Nhắm vào em?” Cố Tỉ Thành nhíu mày, rõ ràng anh càng cảm thấy bất an hơn sau khi nghe cô nói vậy.
“Không sai.” Sở Lạc Nhất kéo rèm lên, sau đó kể cho anh nghe tất cả những điều mình phát hiện được ngày hôm nay: “Vậy nên nói nếu trưa hôm nay em có thật sự đi ra ngoài đi chăng nữa cũng sẽ không có vấn đề gì, Cảnh Hân không đáng sợ như những gì mọi người nghĩ đâu.”
“Nhưng mà...” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói, rõ ràng anh đang không vui: “Về sau em không thể làm như vậy, tuy rằng Cảnh Hân không làm gì có tính sát thương nhưng ai mà biết được cô ta sẽ làm những gì?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Sao tự dưng cô lại hỏi vậy?” La Phong vừa lái xe vừa nhìn thoáng qua Sở Lạc Nhất đang dựa lưng vào ghế.
“Anh chỉ cần nói cho tôi biết tôi nói có đúng hay không thôi.” Sở Lạc Nhất không giải thích nhiều, thật ra chuyện của bọn họ kết hợp thêm những gì Cố Tỉ Thành và La Phong nói cho cô biết thì rất dễ nghĩ rằng Cảnh Hân quay về để trả thù, nếu3như không phải có chuyện ngày hôm nay thì Sở Lạc Nhất cũng nghĩ như vậy. Nhưng hiện tại xem ra, Cảnh Hân tới đây là vì cô. “Trước khi gặp chuyện không may, Cảnh Hân có bức họa được chọn để tranh ba vị trí đầu trong một giải đấu quốc tế, nhưng chưa kịp có kết quả thì vụ tai nạn xảy ra.” La Phong nhớ rất rõ những sự kiện xảy ra với Cảnh Hân0cho nên anh ta đưa ra đáp án rất nhanh.
Sở Lạc Nhất nghe xong chỉ hận không thể chết đi cho rồi.
“Chắc không phải tôi cũng tham gia đấy chứ!” Sở Lạc Nhất tựa lưng vào ghế, bộ dạng như thể khiến người ta cảm giác cô đang muốn nói “Tôi đã là một con cá khô rồi.”
La Phong nghe Sở Lạc Nhất hỏi như vậy thì dừng một chút, sau đó mới trả lời: “Tôi không biết.”5Sở Lạc Nhất: “...”
Quả nhiên, người có thể nhớ rõ chuyện của cô chỉ có anh đẹp trai nhà cô mà thôi.
“Sau khi vụ tai nạn xảy ra, tôi rất ít khi quan tâm tới chuyện trong giới.” La Phong giải thích.
Sở Lạc Nhất cười ha ha, hoàn toàn từ chối cho ý kiến với lời giải thích này. Chiếc xe đi vào khu chung cư, Sở Lạc Nhất xuống xe rồi quay đầu nhìn La Phong cũng4đang xuống xe: “Hay là chúng ta hẹn cô ấy ra nói chuyện đi?”
La Phong dừng một chút: “Cô ấy có đồng ý không?” Sở Lạc Nhất hơi nhún vai, muốn gặp Cảnh Hân có rất nhiều cách, nếu như sáng hôm nay không phải Sở Lạc Nhất chưa chuẩn bị sẵn sàng thì cô cũng không để Cảnh Hân rời đi đâu. Sở Lạc Nhất về nhà, đầu tiên là ăn cơm qua loa một chút rồi9cũng không gọi cho Cố Tỉ Thành ngay lập tức. Cô biết hôm nay anh xuống cơ sở lần đầu tiên nên chắc chắn sẽ phải đi xã giao, cho nên cô sẽ không quấy rầy.
Sở Lạc Nhất ở trong phòng làm việc vừa vẽ bức tranh phong cảnh ngày hôm qua vừa nghĩ xem phải làm thế nào để Cảnh Hân cam tâm tình nguyện xuất hiện.
Cô có thể biết được đại khái suy nghĩ của Cảnh Hân, thật ra người này không thù hận sâu như thế mà chẳng qua là đố kỵ, đố kỵ với Sở Lạc Nhất đang có tất cả mọi thứ cho nên Cảnh Hân mới trở về.
Lúc Cố Tỉ Thành gọi điện tới đã là chín rưỡi tối, Tiểu Quỷ Quỷ đã buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn cố chờ để nói một câu chúc mẹ ngủ ngon rồi mới đi ngủ. Căn hộ ở cơ sở của Cố Tỉ Thành là một phòng ký túc xá độc thân, Tiểu Quỷ Quỷ nói chúc mẹ ngủ ngon với Sở Lạc Nhất xong liền ôm gối đầu đi ngủ.
Cố Tỉ Thành đắp chăn cho con trai rồi cẩn thận đi ra xa một chút. “Thế nào rồi?” Cố Tỉ Thành lo lắng nói, tuy là ở bên ngoài nhưng cả ngày anh cứ nghĩ tới cô, chẳng có cách nào yên lòng. “Hôm nay có tiến triển rất lớn, chắc chắn anh không đoán được đâu.” Sở Lạc Nhất đắc ý nói, đây là chuyện cô đã tự mình phát hiện ra được. Trái tim của Cố Tỉ Thành lập tức đập “thích” một tiếng: “Làm sao thế?”
“Cảnh Hân không quay về vì bọn anh, mà là quay về vì em.” Sở Lạc Nhất đứng bên cửa sổ nhìn bóng người đứng dựa vào xe bên dưới, khóe miệng của cô khẽ cong lên. “Nhắm vào em?” Cố Tỉ Thành nhíu mày, rõ ràng anh càng cảm thấy bất an hơn sau khi nghe cô nói vậy.
“Không sai.” Sở Lạc Nhất kéo rèm lên, sau đó kể cho anh nghe tất cả những điều mình phát hiện được ngày hôm nay: “Vậy nên nói nếu trưa hôm nay em có thật sự đi ra ngoài đi chăng nữa cũng sẽ không có vấn đề gì, Cảnh Hân không đáng sợ như những gì mọi người nghĩ đâu.”
“Nhưng mà...” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói, rõ ràng anh đang không vui: “Về sau em không thể làm như vậy, tuy rằng Cảnh Hân không làm gì có tính sát thương nhưng ai mà biết được cô ta sẽ làm những gì?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook