Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-567
Chương 567: NGÀY XUÂN RỰC RỠ [136]
“Con trai, con thế này không đáng yêu chút nào.” Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai, cố tình sầm mặt nói.
Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, “Trong truyện thiếu nhi còn nói, trước khi mẹ muốn bỏ rơi bé con đều sẽ tỏ ra ghét bỏ trước.” Sở Lạc Nhất: “...”
Báo cáo, báo cáo,3bắt buộc phải báo cáo! Sở Lạc Nhất hết cách với con trai, nhưng cũng không thể để thằng bé bị đói được, thể là cô đành phải ấn chuông ở đầu giường, gọi y tá đến nhờ cô ấy pha sữa cho nhóc.
Giờ thì Tiểu Quỷ Quỷ mãn nguyện rồi. Sở Lạc Nhất thẩm0thể trong lòng, về cô sẽ vứt hết đống truyện thiếu nhi kia của Tiểu Quỷ Quỷ đi. Tiểu Quỷ Quỷ truyền nước xong đã là mười rưỡi sáng. Cô đưa con lên xe, đặt nhóc vào ghế trẻ em, sau đó để thuốc sang một bên, lên xe vừa thắt đai an toàn vừa5gọi điện cho mẹ chồng.
“Về ạ, Tiểu Quỷ Quỷ vừa mới truyền nước xong, khoảng ba giờ chiều là bọn con về đến nơi thôi. Không sao, bác sĩ kê thuốc rồi, về nhà uống thuốc là được ạ.” Sở Lạc Nhất trả lời mẹ chồng. “Thế trên đường đi từ từ thôi, đừng vội,4để mẹ bảo đầu bếp chuẩn bị cho hai mẹ con cái gì đó để ăn.” Diệp Ngữ Vi dịu dàng nhắc, chỉ sợ Sở Lạc Nhất vội về mà trên đường xảy ra chuyện. “Vâng ạ.” Sở Lạc Nhất đáp rồi đưa điện thoại ra đằng sau, “Con nói với bà là con không9sao nữa rồi đi.” “Bà nội, Bảo Bảo không sao, Bảo Bảo ngoan lắm.” Tiểu Quỷ Quỷ ôm khẩu súng của mình, ngoan ngoãn đáp. Sở Lạc Nhất: “...”
Con còn dám nói con ngoan à, nói thế mà con không biết đỏ mặt sao?
Ai mê truyện thiếu nhi đến mức xem xong còn bảo mẹ bỏ cả con hả?
“Mẹ, con phải lái xe rồi, con gác máy trước nhé.” Sở Lạc Nhất nói xong, chờ mẹ chồng đáp lại rồi mới dập máy.
“Con trai, con giải thích cho mẹ nghe một chút, con kêu con ngoan là có ý gì hả?” Sở Lạc Nhất khởi động xe, nghiêm túc hỏi con trai một câu. Tiểu Quỷ Quỷ ngẩng lên nhìn mẹ mình, đưa tay lên vỗ trán, “Phụ nữ thật phiền phức.” Sở Lạc Nhất: “...”
Con trai, con thành tinh rồi đấy hả?
Sở Lạc Nhất đánh xe ra khỏi bệnh viện rồi lái lên đường cao tốc.
Tiểu Quỷ Quỷ vẫn nghịch khẩu súng đồ chơi của mình, lúc này cũng ngoan ngoãn không khóc lóc quấy nhiễu gì nữa.
Buổi trưa, Tiểu Quỷ Quỷ đòi đi vệ sinh, Sở Lạc Nhất dừng xe lại khu nghỉ, quay lại nhìn con trai, “Hay để mẹ mặc bỉm cho con nhé?” Tiểu Quỷ Quỷ quăng luôn cho cô ánh mắt “con ghét mẹ thế chứ.” Sở Lạc Nhất “xì” một tiếng, bể nhóc vào nhà vệ sinh. Vì không phải kỳ nghỉ nên khu phục vụ này không đông người. Tiểu Quỷ Quỷ kiên quyết đi vào nhà vệ sinh nam.
Sở Lạc Nhật bất đắc dĩ, đành phải đứng ngoài cửa phòng vệ sinh nam chờ nhóc,
“Một phút thôi, con mau lên đấy.”
Tiểu Quỷ Quỷ gật đầu, sải đôi chân ngắn tũn của mình vào trong. Sở Lạc Nhất xấu hổ đứng ngoài cửa, tuy lúc này không có nhiều người nhưng cô đứng ngoài cửa nhà vệ sinh nam cũng ngại lắm chứ. “Bảo Bảo, con xong chưa?” Sở Lạc Nhất cất tiếng hỏi. “Xong rồi, xong rồi đây.” Tiểu Quỷ Quỷ đã kịp xốc quần lên tử tế đi ra ngoài. “Õi!” Sở Lạc Nhất đang đứng ở cửa chờ nhóc con thì nghe thấy tiếng nhóc bị ngã. “Bảo bảo.” Sở Lạc Nhất mặc kệ ánh mắt xung quanh, vội chạy vào trong.
Tiểu Quỷ Quỷ bị ngã, lúc này đang xoa xoa mông. Lúc Sở Lạc Nhất bế Tiểu Quỷ Quỷ dậy, người đàn ông và phải Tiểu Quỷ Quỷ xin lỗi xong liền vào trong.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Con trai, con thế này không đáng yêu chút nào.” Sở Lạc Nhất cúi đầu nhìn con trai, cố tình sầm mặt nói.
Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, “Trong truyện thiếu nhi còn nói, trước khi mẹ muốn bỏ rơi bé con đều sẽ tỏ ra ghét bỏ trước.” Sở Lạc Nhất: “...”
Báo cáo, báo cáo,3bắt buộc phải báo cáo! Sở Lạc Nhất hết cách với con trai, nhưng cũng không thể để thằng bé bị đói được, thể là cô đành phải ấn chuông ở đầu giường, gọi y tá đến nhờ cô ấy pha sữa cho nhóc.
Giờ thì Tiểu Quỷ Quỷ mãn nguyện rồi. Sở Lạc Nhất thẩm0thể trong lòng, về cô sẽ vứt hết đống truyện thiếu nhi kia của Tiểu Quỷ Quỷ đi. Tiểu Quỷ Quỷ truyền nước xong đã là mười rưỡi sáng. Cô đưa con lên xe, đặt nhóc vào ghế trẻ em, sau đó để thuốc sang một bên, lên xe vừa thắt đai an toàn vừa5gọi điện cho mẹ chồng.
“Về ạ, Tiểu Quỷ Quỷ vừa mới truyền nước xong, khoảng ba giờ chiều là bọn con về đến nơi thôi. Không sao, bác sĩ kê thuốc rồi, về nhà uống thuốc là được ạ.” Sở Lạc Nhất trả lời mẹ chồng. “Thế trên đường đi từ từ thôi, đừng vội,4để mẹ bảo đầu bếp chuẩn bị cho hai mẹ con cái gì đó để ăn.” Diệp Ngữ Vi dịu dàng nhắc, chỉ sợ Sở Lạc Nhất vội về mà trên đường xảy ra chuyện. “Vâng ạ.” Sở Lạc Nhất đáp rồi đưa điện thoại ra đằng sau, “Con nói với bà là con không9sao nữa rồi đi.” “Bà nội, Bảo Bảo không sao, Bảo Bảo ngoan lắm.” Tiểu Quỷ Quỷ ôm khẩu súng của mình, ngoan ngoãn đáp. Sở Lạc Nhất: “...”
Con còn dám nói con ngoan à, nói thế mà con không biết đỏ mặt sao?
Ai mê truyện thiếu nhi đến mức xem xong còn bảo mẹ bỏ cả con hả?
“Mẹ, con phải lái xe rồi, con gác máy trước nhé.” Sở Lạc Nhất nói xong, chờ mẹ chồng đáp lại rồi mới dập máy.
“Con trai, con giải thích cho mẹ nghe một chút, con kêu con ngoan là có ý gì hả?” Sở Lạc Nhất khởi động xe, nghiêm túc hỏi con trai một câu. Tiểu Quỷ Quỷ ngẩng lên nhìn mẹ mình, đưa tay lên vỗ trán, “Phụ nữ thật phiền phức.” Sở Lạc Nhất: “...”
Con trai, con thành tinh rồi đấy hả?
Sở Lạc Nhất đánh xe ra khỏi bệnh viện rồi lái lên đường cao tốc.
Tiểu Quỷ Quỷ vẫn nghịch khẩu súng đồ chơi của mình, lúc này cũng ngoan ngoãn không khóc lóc quấy nhiễu gì nữa.
Buổi trưa, Tiểu Quỷ Quỷ đòi đi vệ sinh, Sở Lạc Nhất dừng xe lại khu nghỉ, quay lại nhìn con trai, “Hay để mẹ mặc bỉm cho con nhé?” Tiểu Quỷ Quỷ quăng luôn cho cô ánh mắt “con ghét mẹ thế chứ.” Sở Lạc Nhất “xì” một tiếng, bể nhóc vào nhà vệ sinh. Vì không phải kỳ nghỉ nên khu phục vụ này không đông người. Tiểu Quỷ Quỷ kiên quyết đi vào nhà vệ sinh nam.
Sở Lạc Nhật bất đắc dĩ, đành phải đứng ngoài cửa phòng vệ sinh nam chờ nhóc,
“Một phút thôi, con mau lên đấy.”
Tiểu Quỷ Quỷ gật đầu, sải đôi chân ngắn tũn của mình vào trong. Sở Lạc Nhất xấu hổ đứng ngoài cửa, tuy lúc này không có nhiều người nhưng cô đứng ngoài cửa nhà vệ sinh nam cũng ngại lắm chứ. “Bảo Bảo, con xong chưa?” Sở Lạc Nhất cất tiếng hỏi. “Xong rồi, xong rồi đây.” Tiểu Quỷ Quỷ đã kịp xốc quần lên tử tế đi ra ngoài. “Õi!” Sở Lạc Nhất đang đứng ở cửa chờ nhóc con thì nghe thấy tiếng nhóc bị ngã. “Bảo bảo.” Sở Lạc Nhất mặc kệ ánh mắt xung quanh, vội chạy vào trong.
Tiểu Quỷ Quỷ bị ngã, lúc này đang xoa xoa mông. Lúc Sở Lạc Nhất bế Tiểu Quỷ Quỷ dậy, người đàn ông và phải Tiểu Quỷ Quỷ xin lỗi xong liền vào trong.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook