Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-568
Chương 568: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[137]
Người đàn ông kia đeo kính râm khiến người khác không nhìn rõ được mặt.
Sở Lạc Nhất ôm con trai đứng dậy rồi khẽ nhíu mày nhìn bóng lưng đang rời xa, đó là ai? Hai người ra khỏi nhà vệ sinh, Sở Lạc Nhất sờ cái mông của con trai, nói: “Ngã có đau không?” Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, cuối cùng lắc đầu. Sở Lạc Nhất kiểm tra xem bé con có bị thương3ở chỗ nào khác hay không rồi bể nhóc ra ngoài. Cô bế Tiểu Quỷ Quỷ đến chỗ ăn cơm trưa thì nhận được điện thoại của Cố Tỉ Thành, nói anh đã đến cơ sở rồi.
Tiểu Quỷ Quỷ từ chối nói chuyện với ba mình, nhóc đã muốn tuyệt giao với ba lâu rồi.
Sở Lạc Nhất bật cười ôm lấy con trai quay về: “Con trai anh tuyệt giao với anh rồi, nhưng mà vừa0nãy thằng bé đi nhà vệ sinh thì bị người ta va vào một phát, em chỉ thấy khó hiểu, nhà vệ sinh chỉ có mấy người mà lại rộng như vậy thế sao vẫn đụng vào con trai em, nó nhỏ thế này, người nọ thì to đùng thể kia.” Sở Lạc Nhất nhíu mày nói.
Cổ TỶ Thành ở đầu bên kia dùng một chút: “Không bị thương chứ?”
“Không có.” Sở Lạc Nhất nói rồi5thả con trai xuống, sau đó mở cửa xe. Cố Tỉ Thành đáp một tiếng, tiếp tục nghe động tĩnh của hai mẹ con họ, Sở Lạc Nhất bế con trai lên xe rồi đóng cửa lại, một tay mở cửa xe bên ghế lái: “Em...”
“Đưa di động xuống dưới sàn xe.” Cố Tỉ Thành đột nhiên lên tiếng. Sở Lạc Nhất sửng sốt nhưng vẫn đóng cửa xe lại, sau đó khom lưng đưa điện4thoại xuống dưới sàn xe: “Để làm gì vậy?” “Xem lại xem dây phanh có bị người ta cắt rồi hay không?” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói. Sở Lạc Nhất cả kinh rồi đột nhiên ngồi vào ghế lại, không khởi động xe mà mạnh mẽ đạp chân phanh một cái. “Mẹ nó...” Sở Lạc Nhất nhỏ giọng chửi một câu: “Anh thành tinh rồi đó à? Cái này mà cũng biết được sao?”
Tuy rằng9một câu này của Sở Lạc Nhất nghe giống như đang đùa giỡn nhưng thực tế là sau lưng cô đang ướt đẫm mồ hôi lạnh: “Là Cổ Tịch Nguyệt làm đúng không?” “Chắc là vậy.” Giọng nói của Cố Tỉ Thành cũng trở nên căng thẳng.
“Chẳng phải anh nói cô ta không dám động đến cháu trai của ba anh sao?” Sở Lạc Nhất lớn tiếng kêu lên. “Người ta muốn tìm chết, anh đâu thể ngăn cản kẻ ngu đó muốn chết chứ.” Cố Tỉ Thành nói: “Mở van dầu ra.”
“Cái gì?” Lúc này Sở Lạc Nhất không hiểu nổi mấy lời nói cao siêu của Cố Tỉ Thành, dây phanh bị cắt thì cũng thôi đi lại còn muốn cô mở van dầu ra.
“Mở van dầu ra, lái xe chạy ở tốc độ chậm nhất, cố giữ khoảng hai tiếng là xe sẽ hết dầu, đến lúc đó không cần phanh xe cũng sẽ tự dừng, anh cho người đến đón hai người, bây giờ em dám cam đoan những người phục vụ ở nó không phải là người của Cổ Tịch Nguyệt sao?” Cố Tỉ Thành nói ra suy nghĩ của mình. “Được rồi, ý kiến của anh hay lắm.” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa mở van dầu ra, sau đó khởi động xe: “Anh định bảo ai đến đón em?
“Ba.”
Sở Lạc Nhất: “...” “Cho em chết ở trên đường được không!” Sở Lạc Nhất cho xe chạy đến tốc độ sáu mươi, cô nghe Cố Tỉ Thành nói vậy liền cảm thấy chuyện này không được rồi, không được. “Ba không đi thì hai người có thể chết trên đường đó.” Cố Tỉ Thành ảo não nói. Anh buồn phiền vì hiện giờ anh không thể ở bên hai mẹ con họ: “Để anh gọi điện cho ba trước, một lát nữa gọi lại cho em.” Sở Lạc Nhất đáp một tiếng, đầu bên kia đã cúp máy. Tiểu Quỷ Quỷ chớp chớp mắt nhìn mẹ mình, nhóc chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cả. Sở Lạc Nhất có chút bất đắc dĩ liếc nhìn con trai qua kính chiếu hậu. Xem ra Cổ Tịch Nguyệt kia thật sự bị cô dọa rồi, vậy nên mới sốt ruột muốn ra tay với cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Người đàn ông kia đeo kính râm khiến người khác không nhìn rõ được mặt.
Sở Lạc Nhất ôm con trai đứng dậy rồi khẽ nhíu mày nhìn bóng lưng đang rời xa, đó là ai? Hai người ra khỏi nhà vệ sinh, Sở Lạc Nhất sờ cái mông của con trai, nói: “Ngã có đau không?” Tiểu Quỷ Quỷ bĩu môi, cuối cùng lắc đầu. Sở Lạc Nhất kiểm tra xem bé con có bị thương3ở chỗ nào khác hay không rồi bể nhóc ra ngoài. Cô bế Tiểu Quỷ Quỷ đến chỗ ăn cơm trưa thì nhận được điện thoại của Cố Tỉ Thành, nói anh đã đến cơ sở rồi.
Tiểu Quỷ Quỷ từ chối nói chuyện với ba mình, nhóc đã muốn tuyệt giao với ba lâu rồi.
Sở Lạc Nhất bật cười ôm lấy con trai quay về: “Con trai anh tuyệt giao với anh rồi, nhưng mà vừa0nãy thằng bé đi nhà vệ sinh thì bị người ta va vào một phát, em chỉ thấy khó hiểu, nhà vệ sinh chỉ có mấy người mà lại rộng như vậy thế sao vẫn đụng vào con trai em, nó nhỏ thế này, người nọ thì to đùng thể kia.” Sở Lạc Nhất nhíu mày nói.
Cổ TỶ Thành ở đầu bên kia dùng một chút: “Không bị thương chứ?”
“Không có.” Sở Lạc Nhất nói rồi5thả con trai xuống, sau đó mở cửa xe. Cố Tỉ Thành đáp một tiếng, tiếp tục nghe động tĩnh của hai mẹ con họ, Sở Lạc Nhất bế con trai lên xe rồi đóng cửa lại, một tay mở cửa xe bên ghế lái: “Em...”
“Đưa di động xuống dưới sàn xe.” Cố Tỉ Thành đột nhiên lên tiếng. Sở Lạc Nhất sửng sốt nhưng vẫn đóng cửa xe lại, sau đó khom lưng đưa điện4thoại xuống dưới sàn xe: “Để làm gì vậy?” “Xem lại xem dây phanh có bị người ta cắt rồi hay không?” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói. Sở Lạc Nhất cả kinh rồi đột nhiên ngồi vào ghế lại, không khởi động xe mà mạnh mẽ đạp chân phanh một cái. “Mẹ nó...” Sở Lạc Nhất nhỏ giọng chửi một câu: “Anh thành tinh rồi đó à? Cái này mà cũng biết được sao?”
Tuy rằng9một câu này của Sở Lạc Nhất nghe giống như đang đùa giỡn nhưng thực tế là sau lưng cô đang ướt đẫm mồ hôi lạnh: “Là Cổ Tịch Nguyệt làm đúng không?” “Chắc là vậy.” Giọng nói của Cố Tỉ Thành cũng trở nên căng thẳng.
“Chẳng phải anh nói cô ta không dám động đến cháu trai của ba anh sao?” Sở Lạc Nhất lớn tiếng kêu lên. “Người ta muốn tìm chết, anh đâu thể ngăn cản kẻ ngu đó muốn chết chứ.” Cố Tỉ Thành nói: “Mở van dầu ra.”
“Cái gì?” Lúc này Sở Lạc Nhất không hiểu nổi mấy lời nói cao siêu của Cố Tỉ Thành, dây phanh bị cắt thì cũng thôi đi lại còn muốn cô mở van dầu ra.
“Mở van dầu ra, lái xe chạy ở tốc độ chậm nhất, cố giữ khoảng hai tiếng là xe sẽ hết dầu, đến lúc đó không cần phanh xe cũng sẽ tự dừng, anh cho người đến đón hai người, bây giờ em dám cam đoan những người phục vụ ở nó không phải là người của Cổ Tịch Nguyệt sao?” Cố Tỉ Thành nói ra suy nghĩ của mình. “Được rồi, ý kiến của anh hay lắm.” Sở Lạc Nhất vừa nói vừa mở van dầu ra, sau đó khởi động xe: “Anh định bảo ai đến đón em?
“Ba.”
Sở Lạc Nhất: “...” “Cho em chết ở trên đường được không!” Sở Lạc Nhất cho xe chạy đến tốc độ sáu mươi, cô nghe Cố Tỉ Thành nói vậy liền cảm thấy chuyện này không được rồi, không được. “Ba không đi thì hai người có thể chết trên đường đó.” Cố Tỉ Thành ảo não nói. Anh buồn phiền vì hiện giờ anh không thể ở bên hai mẹ con họ: “Để anh gọi điện cho ba trước, một lát nữa gọi lại cho em.” Sở Lạc Nhất đáp một tiếng, đầu bên kia đã cúp máy. Tiểu Quỷ Quỷ chớp chớp mắt nhìn mẹ mình, nhóc chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cả. Sở Lạc Nhất có chút bất đắc dĩ liếc nhìn con trai qua kính chiếu hậu. Xem ra Cổ Tịch Nguyệt kia thật sự bị cô dọa rồi, vậy nên mới sốt ruột muốn ra tay với cô.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook