Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-582
Chương 582: NGÀY XUÂN RỰC RỠ[151]
“Ui chao, thôi dẹp cổ đi! Tôi phải cảm ơn cô năm đó cô đã đứng ra đấy, nhìn bộ dạng của cô bây giờ mà xem, suốt ngày vì cái nhà đó mà tất tả lo trên lo dưới. Thể còn người ta thì sao?” Lục Tư Thần vừa ăn cơm vừa gắp 0 cho3Sở Lạc Nhất một miếng sườn xào chua ngọt: “Chua lắm đó, chua hơn cả nho luôn, cô ăn thử xem.”
“Lục Tư Thần, cách có quan tâm người khác đã quyết định việc cả đời này cô không có bạn bè rồi, chỉ có mỗi bổn tiên nữ đây là không chê cô thôi.” Sở Lạc0Nhất cầm đũa lên rồi mạnh mẽ cắn một miếng sườn xào, sao lại chưa thể chứ.
“Quan tâm cô?” Lục Tư Thần chậc lưỡi: “Tôi rảnh lắm à?”
Sở Lạc Nhất hiểu ý mà Lục Tư Thần muốn nói, hiện giờ cô để ý chuyện của Cảnh Hân như vậy cũng chỉ là vì Tây Tây. Nhưng5đến tận lúc này Cố Tử Tịch chưa từng xuất hiện, Cố Tỉ Thành vẫn còn đang ở quấn doanh, từ đầu tới cuối chỉ có một mình cô đứng ra xử lý. Lục Tử Thần đang cảm thấy bất bình thay cho cô.
Nhưng mà cô có thể làm sao đây? Cổ Tỉ Thành không thể4rời quân doanh, không thể từ bỏ nhiệm vụ của anh cũng không thể bỏ rơi binh lính của anh.
Bữa sáng còn chưa ăn xong, di động của Sở Lạc Nhất vang lên âm báo, là Kiều Vi Nhã đăng bài viết lên diễn đàn. [Tin sốc! Tiết lộ hành vi xấu xa trong quá khứ9của nữ chủ biên xinh đẹp!] Sở Lạc Nhất: “...” Sở Lạc Nhất vừa nhìn thấy cái tiêu đề này thì lập tức nổi điên. Cô nhanh chóng thoát diễn đàn rồi đăng nhập QQ
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tiêu đề quái quỷ gì thế hả?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em có thể ngu ngốc thêm một chút nữa không? [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị thì biết gì chứ? Trọng điểm không phải là tiêu đề, trọng điểm là gương mặt của bổn nữ vương này có được không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Có dám đọ mặt không?
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị dám nói chị xinh đẹp hơn em không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
Được rồi, cô không dám, cũng không có cái tự tin đó. Sở Lạc Nhất vào diễn đàn rồi gửi bài viết kia cho Lục Tư Thần và cảnh Hân
Lục Tư Thần đặt đũa xuống để xem. Cô xem ảnh của người đăng bài trước, đó là một bức ảnh cưới.
“Mẹ nó, cô gái này là ai vậy, đẹp đến nỗi ông đây cũng thấy rung động.” Lục Tư Thần đột nhiên kêu lên. “Đừng có động đậy gì hết, có thấy người đàn ông bên cạnh không? Không phải là của cô đâu.”
“Cái người đàn ông này cũng đẹp trai quá đi.”
“Đó là anh tôi, anh ruột của tôi, cùng chui ra từ bụng mẹ, là anh song sinh đó.” Sở Lạc Nhất hừ lạnh. “Vậy thì thôi, nhìn cũng tàm tạm.” Lục Tư Thần từ chối khen ngợi bất cứ cái gì liên quan đến Sở Lạc Nhất. Sở Lạc Nhất xì một tiếng đầy khinh miệt. Cảnh Hân thấy Lục Tư Thần phản ứng như vậy nên cũng nhìn sang, sau đó thấp giọng nói: “Thật xinh đẹp.” “Cô nhìn dáng vẻ của người ta rồi thử nhìn lại dáng vẻ của cô đi.” Lục Tư Thần vừa lướt diễn đàn vừa nói. Sở Lạc Nhất: “...”
Cái ông bác nhà cô, ông đây cũng rất xinh đẹp có được không?
Tuy rằng thành phố A với thành phố B không ở gần nhau nhưng điều đó không ngăn cản việc người hâm mộ của Kiều Vi Nhã trải rộng khắp cả nước, cho nên trong lúc nhất thời, cả nước gần như vì sự tò mò mà dù biết hay không biết cũng thò một chân vào xem.
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi đã có hơn một nghìn lượt chia sẻ, bình luận cũng lên đến mấy nghìn, mà bình luận tiêu biểu nhất chính là bình luận của đại sư hội họa quốc gia Đàm Thần Tiêu, bình luận đó chứng tỏ tất cả những tác phẩm kia đều do Cảnh Hân vẽ.
Thậm chí có người còn nghi ngờ đây là một tài khoản mạo danh, nhưng sau khi thấy lượng fan và những thứ mà người ta từng đăng trước đây thì đã chứng minh được đây là tài khoản thật sự của đại sư hội họa.
Cho nên bài đăng này chỉ vừa mới đăng lên cũng đã đủ khiến tình hình ở thành phố B thay đổi. “Bên cạnh cô cũng có rất nhiều người trâu thật đấy.” Lần này Lục Tư Thần thực sự khích lệ cô.
“Đương nhiên, nói thế nào thì chị đây cũng là công chúa nhỏ của thành phố A, đâu có nói chơi.” Sở Lạc Nhất hừ một cái, đây là lần đầu tiên cô lấy cái thân phận công chúa nhỏ này ra để nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Ui chao, thôi dẹp cổ đi! Tôi phải cảm ơn cô năm đó cô đã đứng ra đấy, nhìn bộ dạng của cô bây giờ mà xem, suốt ngày vì cái nhà đó mà tất tả lo trên lo dưới. Thể còn người ta thì sao?” Lục Tư Thần vừa ăn cơm vừa gắp 0 cho3Sở Lạc Nhất một miếng sườn xào chua ngọt: “Chua lắm đó, chua hơn cả nho luôn, cô ăn thử xem.”
“Lục Tư Thần, cách có quan tâm người khác đã quyết định việc cả đời này cô không có bạn bè rồi, chỉ có mỗi bổn tiên nữ đây là không chê cô thôi.” Sở Lạc0Nhất cầm đũa lên rồi mạnh mẽ cắn một miếng sườn xào, sao lại chưa thể chứ.
“Quan tâm cô?” Lục Tư Thần chậc lưỡi: “Tôi rảnh lắm à?”
Sở Lạc Nhất hiểu ý mà Lục Tư Thần muốn nói, hiện giờ cô để ý chuyện của Cảnh Hân như vậy cũng chỉ là vì Tây Tây. Nhưng5đến tận lúc này Cố Tử Tịch chưa từng xuất hiện, Cố Tỉ Thành vẫn còn đang ở quấn doanh, từ đầu tới cuối chỉ có một mình cô đứng ra xử lý. Lục Tử Thần đang cảm thấy bất bình thay cho cô.
Nhưng mà cô có thể làm sao đây? Cổ Tỉ Thành không thể4rời quân doanh, không thể từ bỏ nhiệm vụ của anh cũng không thể bỏ rơi binh lính của anh.
Bữa sáng còn chưa ăn xong, di động của Sở Lạc Nhất vang lên âm báo, là Kiều Vi Nhã đăng bài viết lên diễn đàn. [Tin sốc! Tiết lộ hành vi xấu xa trong quá khứ9của nữ chủ biên xinh đẹp!] Sở Lạc Nhất: “...” Sở Lạc Nhất vừa nhìn thấy cái tiêu đề này thì lập tức nổi điên. Cô nhanh chóng thoát diễn đàn rồi đăng nhập QQ
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tiêu đề quái quỷ gì thế hả?] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em có thể ngu ngốc thêm một chút nữa không? [Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị thì biết gì chứ? Trọng điểm không phải là tiêu đề, trọng điểm là gương mặt của bổn nữ vương này có được không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Có dám đọ mặt không?
[Tiểu Bất Điểm là nữ vương: Chị dám nói chị xinh đẹp hơn em không?]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: ...]
Được rồi, cô không dám, cũng không có cái tự tin đó. Sở Lạc Nhất vào diễn đàn rồi gửi bài viết kia cho Lục Tư Thần và cảnh Hân
Lục Tư Thần đặt đũa xuống để xem. Cô xem ảnh của người đăng bài trước, đó là một bức ảnh cưới.
“Mẹ nó, cô gái này là ai vậy, đẹp đến nỗi ông đây cũng thấy rung động.” Lục Tư Thần đột nhiên kêu lên. “Đừng có động đậy gì hết, có thấy người đàn ông bên cạnh không? Không phải là của cô đâu.”
“Cái người đàn ông này cũng đẹp trai quá đi.”
“Đó là anh tôi, anh ruột của tôi, cùng chui ra từ bụng mẹ, là anh song sinh đó.” Sở Lạc Nhất hừ lạnh. “Vậy thì thôi, nhìn cũng tàm tạm.” Lục Tư Thần từ chối khen ngợi bất cứ cái gì liên quan đến Sở Lạc Nhất. Sở Lạc Nhất xì một tiếng đầy khinh miệt. Cảnh Hân thấy Lục Tư Thần phản ứng như vậy nên cũng nhìn sang, sau đó thấp giọng nói: “Thật xinh đẹp.” “Cô nhìn dáng vẻ của người ta rồi thử nhìn lại dáng vẻ của cô đi.” Lục Tư Thần vừa lướt diễn đàn vừa nói. Sở Lạc Nhất: “...”
Cái ông bác nhà cô, ông đây cũng rất xinh đẹp có được không?
Tuy rằng thành phố A với thành phố B không ở gần nhau nhưng điều đó không ngăn cản việc người hâm mộ của Kiều Vi Nhã trải rộng khắp cả nước, cho nên trong lúc nhất thời, cả nước gần như vì sự tò mò mà dù biết hay không biết cũng thò một chân vào xem.
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi đã có hơn một nghìn lượt chia sẻ, bình luận cũng lên đến mấy nghìn, mà bình luận tiêu biểu nhất chính là bình luận của đại sư hội họa quốc gia Đàm Thần Tiêu, bình luận đó chứng tỏ tất cả những tác phẩm kia đều do Cảnh Hân vẽ.
Thậm chí có người còn nghi ngờ đây là một tài khoản mạo danh, nhưng sau khi thấy lượng fan và những thứ mà người ta từng đăng trước đây thì đã chứng minh được đây là tài khoản thật sự của đại sư hội họa.
Cho nên bài đăng này chỉ vừa mới đăng lên cũng đã đủ khiến tình hình ở thành phố B thay đổi. “Bên cạnh cô cũng có rất nhiều người trâu thật đấy.” Lần này Lục Tư Thần thực sự khích lệ cô.
“Đương nhiên, nói thế nào thì chị đây cũng là công chúa nhỏ của thành phố A, đâu có nói chơi.” Sở Lạc Nhất hừ một cái, đây là lần đầu tiên cô lấy cái thân phận công chúa nhỏ này ra để nói.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook