Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-599
Chương 599: Ngày xuân rực rỡ [168]
Dù sao còn phải lừa vợ mình, chuyện này hơi khó đây. Mà lúc này Sở Lạc Nhất hoàn toàn không biết Cố Tỉ Thành đang nghĩ gì, sau khi ngủ dậy, cô nói với Kiều Vi Nhã về việc phải viết báo như thế nào để ép Cổ Tịch Nguyệt trước.
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Chờ đã chờ đã, chuyện này không gấp đúng không, giờ em đang trên đường đến nhà anh Sở Vi3nè.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không gấp, cứ treo cô ta lên, người khó chịu là cô ta.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em đến nhà anh Sở Vilàm gì?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Nhà cũ của anh ấy, bà mẹ của anh Sở Vi bể con anh ấy đi mất rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái quần què gì vậy.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mẹ kiếp0bị khùng hả? Bể đứa bé con đi làm gì?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Có trời mới biết, bây giờ Hân Mập cuống sắp phát điên rồi, cũng không biết mẹ anh ấy đi về đường nào, bọn em chỉ có thể về nhà cũ của anh ấy đợi trước.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Anh Sở Vi lần này tức lắm đấy, em cảm thấy lần này sẽ cắt đứt quan hệ hoàn toàn5luôn.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đứa bé mới được chừng nào chứ, mẹ kiếp có ý đồ gì đây?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Hân Mập bảo, mấy hôm trước mẹ chồng cậu ấy đòi tiền, đòi một trăm nghìn tệ, bảo là sửa sang nhà cửa cho anh cả của anh ấy, chuyện này anh Sở Vi không đồng ý.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái lý do sửa sang này dùng4bao nhiêu lần rồi?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Hờ hờ, bảo là anh trai anh ấy mua một căn hộ trên thị trấn, phải sửa sang trang hoàng lại.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ôi mẹ kiếp, còn có tí thể diện nào không vậy, cho dù anh Sở Vi không thiếu tiền, cũng không phải để nuôi cái đám vô ơn đấy được.) [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đây không phải9vấn đề về nguyên tắc nữa rồi, đây là hành vi phạm pháp.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Việc này có khác gì bắt cóc đâu, Khả Khả bé như thế mà mụ già kia cũng ra tay được à?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Có trời mới biết, giờ Hân Mập tức đến mức có ý nghĩ cho nổ nguyên căn nhà cũ nhà anh Sở Vi luôn rồi này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mẹ kiếp, sao vẫn chưa cho nổ:]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Bọn em qua đó trước, chiều nay mẹ có ca phẫu thuật, ngày mai mới qua được.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Mẹ cũng bảo rồi, chuyện lần này nhất định phải giải quyết, anh Sở Vi là bề dưới không nói được thì để mẹ nói.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Anh Sở Vi vốn dĩ cũng do mẹ nuôi lớn, cho dù mẹ ruột của anh ấy muốn nói gì cũng không có quyền.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ồ, công việc của bên chị vẫn chưa xong, nếu không chị cũng qua đấy xem xem đây là thể loại mẹ ruột kiểu quần què gì.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện Cổ Tích Nguyệt không cần gấp đâu, thời gian càng dài thì cô ta càng chột dạ thôi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Ừa, chuyện này em có thời gian sẽ viết cho chị.] Kiều Vi Nhã nói xong, quay đầu lại nhìn Triệu Hân Hân đang tức đến trào máu họng. Sở Vi đang nói chuyện với anh Hại của mình. Chuyện này anh Hai của anh cũng không biết, sau khi biết rồi thì còn giận hơn cả Sở Vi. “Bây giờ anh về nhà đây, hai đứa đi đường từ từ thôi, cũng không cần vội, chuyện lần này nhất định phải nói cho rõ ràng, mấy người kia lần này quá đáng lắm rồi.” Lâm Gia Vĩ tức giận nói, vừa nói vừa đi ra ngoài. “Nhưng bây giờ không biết mẹ đang ở đâu, không nghe điện thoại.” Sở Vi vội vàng lên tiếng. “Bà ấy thì đi đâu được, chắc chắn là về nhà rồi, em đừng cuống, bảo em dâu cũng đừng cuống, anh gọi điện thoại về hỏi thăm trước.” Lâm Gia Vĩ an ủi Sở Vi, lúc này anh đã lái xe đi ra ngoài.
Sở Vi cúp điện thoại xong, lấy hai tay ôm mặt. Lúc trước anh không nên tìm người nhà của mình, nếu không mọi chuyện sẽ không thành ra thế này.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Dù sao còn phải lừa vợ mình, chuyện này hơi khó đây. Mà lúc này Sở Lạc Nhất hoàn toàn không biết Cố Tỉ Thành đang nghĩ gì, sau khi ngủ dậy, cô nói với Kiều Vi Nhã về việc phải viết báo như thế nào để ép Cổ Tịch Nguyệt trước.
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Chờ đã chờ đã, chuyện này không gấp đúng không, giờ em đang trên đường đến nhà anh Sở Vi3nè.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Không gấp, cứ treo cô ta lên, người khó chịu là cô ta.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Em đến nhà anh Sở Vilàm gì?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Nhà cũ của anh ấy, bà mẹ của anh Sở Vi bể con anh ấy đi mất rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái quần què gì vậy.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mẹ kiếp0bị khùng hả? Bể đứa bé con đi làm gì?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Có trời mới biết, bây giờ Hân Mập cuống sắp phát điên rồi, cũng không biết mẹ anh ấy đi về đường nào, bọn em chỉ có thể về nhà cũ của anh ấy đợi trước.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Anh Sở Vi lần này tức lắm đấy, em cảm thấy lần này sẽ cắt đứt quan hệ hoàn toàn5luôn.)
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đứa bé mới được chừng nào chứ, mẹ kiếp có ý đồ gì đây?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Hân Mập bảo, mấy hôm trước mẹ chồng cậu ấy đòi tiền, đòi một trăm nghìn tệ, bảo là sửa sang nhà cửa cho anh cả của anh ấy, chuyện này anh Sở Vi không đồng ý.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Cái lý do sửa sang này dùng4bao nhiêu lần rồi?] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Hờ hờ, bảo là anh trai anh ấy mua một căn hộ trên thị trấn, phải sửa sang trang hoàng lại.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ôi mẹ kiếp, còn có tí thể diện nào không vậy, cho dù anh Sở Vi không thiếu tiền, cũng không phải để nuôi cái đám vô ơn đấy được.) [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Đây không phải9vấn đề về nguyên tắc nữa rồi, đây là hành vi phạm pháp.] [Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Việc này có khác gì bắt cóc đâu, Khả Khả bé như thế mà mụ già kia cũng ra tay được à?]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Có trời mới biết, giờ Hân Mập tức đến mức có ý nghĩ cho nổ nguyên căn nhà cũ nhà anh Sở Vi luôn rồi này.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mẹ kiếp, sao vẫn chưa cho nổ:]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Bọn em qua đó trước, chiều nay mẹ có ca phẫu thuật, ngày mai mới qua được.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Mẹ cũng bảo rồi, chuyện lần này nhất định phải giải quyết, anh Sở Vi là bề dưới không nói được thì để mẹ nói.]
[Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Anh Sở Vi vốn dĩ cũng do mẹ nuôi lớn, cho dù mẹ ruột của anh ấy muốn nói gì cũng không có quyền.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ồ, công việc của bên chị vẫn chưa xong, nếu không chị cũng qua đấy xem xem đây là thể loại mẹ ruột kiểu quần què gì.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chuyện Cổ Tích Nguyệt không cần gấp đâu, thời gian càng dài thì cô ta càng chột dạ thôi.] [Tiểu Bất Điểm là nữ hoàng: Ừa, chuyện này em có thời gian sẽ viết cho chị.] Kiều Vi Nhã nói xong, quay đầu lại nhìn Triệu Hân Hân đang tức đến trào máu họng. Sở Vi đang nói chuyện với anh Hại của mình. Chuyện này anh Hai của anh cũng không biết, sau khi biết rồi thì còn giận hơn cả Sở Vi. “Bây giờ anh về nhà đây, hai đứa đi đường từ từ thôi, cũng không cần vội, chuyện lần này nhất định phải nói cho rõ ràng, mấy người kia lần này quá đáng lắm rồi.” Lâm Gia Vĩ tức giận nói, vừa nói vừa đi ra ngoài. “Nhưng bây giờ không biết mẹ đang ở đâu, không nghe điện thoại.” Sở Vi vội vàng lên tiếng. “Bà ấy thì đi đâu được, chắc chắn là về nhà rồi, em đừng cuống, bảo em dâu cũng đừng cuống, anh gọi điện thoại về hỏi thăm trước.” Lâm Gia Vĩ an ủi Sở Vi, lúc này anh đã lái xe đi ra ngoài.
Sở Vi cúp điện thoại xong, lấy hai tay ôm mặt. Lúc trước anh không nên tìm người nhà của mình, nếu không mọi chuyện sẽ không thành ra thế này.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook