Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-62
Chương 62: EM TRAI TÔI KẾT HÔN RỒI KÌA [1]
Sở Lạc Ninh về đến phòng, người ở bên kia cũng vừa nhận điện thoại.
“Em còn tưởng anh bị bác gái giam lỏng hoàn toàn cơ.” An Hinh Duyệt cười cười trêu chọc anh. “Chuyện này chắc chắn không thể được. Em đã xem văn kiện anh để lại cho em chưa?” Sở Lạc Ninh vội hỏi. “Em thấy rồi.” Lúc này An Hinh3Duyệt cũng vừa về đến phòng làm việc, cho nên cô nhìn ngay thấy tập văn kiện mà Sở Lạc Ninh đặt ở đó lúc sáng.
“Trên đó là kế hoạch huấn luyện của tuần này, em đưa cho Chim Chọi, anh ta tự biết phải làm thế nào.” Sở Lạc Ninh nói, nhìn thời gian rồi nói thêm, “Em ngoan ngoãn giao cho Chim0Chọi, đừng có giở trò gì đấy.”
“Xí, đồ đang ở trong tay em, có giỏi anh về được đây rồi hẵng nói.” An Hinh Duyệt tươi cười nhìn, lật văn kiện của Sở Lạc Ninh ra xem.
“Nhóc con, em càng ngày càng thích ăn đòn rồi đúng không?” Sở Lạc Ninh “hờ” một tiếng, anh cảm thấy mình vừa tiện tay làm sai một5chuyện.
“Anh cứ ra được khỏi nhà đi rồi nói tiếp nha.” An Hinh Duyệt tinh nghịch đáp trả, “Hay là để em gọi cho bác gái một cuộc nhé?” “Thằng nhóc Asim kia đã làm gì em, sao em nhiều chiêu trò thế?” Sở Lạc Ninh chỉ cảm thấy hai lá gan của mình đau buốt.
“Không phải anh dạy em đó sao?” An Hinh4Duyệt nói, “Dù sao thì em cũng sẽ nói với Chim Chọi, ý của anh là em có thể huấn luyện cùng họ.”
“Anh nói này, cô gái, chuyện khác em muốn hoành hành thế nào cũng được, riêng chuyện này không được.” Sở Lạc Ninh nghiêm túc nói.
“Thế thì em cũng nói cho anh biết, ngoài chuyện này không thể bừa bãi ra, chuyện9khác em thế nào cũng được.” An Hinh Duyệt cũng đáp lại một câu, “Còn chuyện gì nữa không, không còn chuyện gì khác thì em đi huấn luyện đây, một thương binh như anh nên nghỉ ngơi đi.”
“Này, Miên Miên, Miên Miên...” Sở Lạc Ninh nghe thấy tiếng tút tút ở đầu dây bên kia, anh thở dài, cô nhóc này học được chiêu trời cao hoàng đế xa không ai quản nổi ta rồi. Nhưng cô ấy nói chuyện khác thế nào cũng được, “chuyện khác” này, anh thực sự nghĩ đến một chuyện, ví dụ như chuyện kết hôn.
***
Buổi trưa, Sở Vị đưa Triệu Hân Hân về, bàn chuyện đám cưới. Nguyên nhân chủ yếu là vì Triệu Hân Hân mang thai rồi, cho nên chuyện đám cưới bắt buộc phải nhanh chóng lên lịch.
Chuyện Triệu Hân Hân kết hôn đã gây ra đả kích không nhỏ cho Sở Lạc Duy. Nửa năm nay anh sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, hai người này lại tình tình tứ tứ đến mức khiến người ta chỉ muốn phất cờ khởi nghĩa.
Triệu Hân Hân mang bầu, người vui nhất là Thủy An Lạc. Cuối cùng cô cũng có một đứa cháu nội, chứ trông chờ vào vào hai thằng con trai còn lại chắc chờ đến kiếp sau mất.
“Tất nhiên vẫn phải xin cưới chứ, ngày mai cô với chú con qua nhà họ Triệu.” Thủy An Lạc nắm lấy tay Triệu Hân Hân, cứ dặn cô phải chăm sóc bản thân thật tốt.
“Không cần không cần đâu ạ, chú và cô không cần đích thân qua đâu ạ.” Triệu Hân Hân vội vàng nói, sở Ninh Dực là ai chứ, đến nhà cô chắc sẽ khiến ba mẹ cô chết khiếp.
“Sao lại không cần, đây là chuyện phải làm, Sở Vi cũng là con trai cô, chuyện này không thể qua loa được.” Thủy An Lạc nói, thấy con trai lớn đang xuống lầu, cô trừng mắt một cái.
Sở Lạc Ninh: “...”
Anh chỉ xuống uống hợp nước thôi mà. “Cô chú, không cần đâu ạ, con và Hân Hân đã bàn bạc rồi, ngày mai hai nhà cùng ăn một bữa cơm ở nhà hàng, vừa hay có anh cả đang ở đây, cả cậu nữa.” Sở Vị ngồi bên cạnh Triệu Hân Hân với nụ cười hạnh phúc trên mặt.
“Cảm ơn, em có thể coi như anh không tồn tại.” Sở Lạc Ninh bưng cốc nước lên, em trai anh kết hôn đến nơi rồi, vợ anh còn chưa giải quyết xong, đúng thật là... “Mất mặt!” Lạc An Thần quyết đoán bổ sung giúp anh.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Ninh về đến phòng, người ở bên kia cũng vừa nhận điện thoại.
“Em còn tưởng anh bị bác gái giam lỏng hoàn toàn cơ.” An Hinh Duyệt cười cười trêu chọc anh. “Chuyện này chắc chắn không thể được. Em đã xem văn kiện anh để lại cho em chưa?” Sở Lạc Ninh vội hỏi. “Em thấy rồi.” Lúc này An Hinh3Duyệt cũng vừa về đến phòng làm việc, cho nên cô nhìn ngay thấy tập văn kiện mà Sở Lạc Ninh đặt ở đó lúc sáng.
“Trên đó là kế hoạch huấn luyện của tuần này, em đưa cho Chim Chọi, anh ta tự biết phải làm thế nào.” Sở Lạc Ninh nói, nhìn thời gian rồi nói thêm, “Em ngoan ngoãn giao cho Chim0Chọi, đừng có giở trò gì đấy.”
“Xí, đồ đang ở trong tay em, có giỏi anh về được đây rồi hẵng nói.” An Hinh Duyệt tươi cười nhìn, lật văn kiện của Sở Lạc Ninh ra xem.
“Nhóc con, em càng ngày càng thích ăn đòn rồi đúng không?” Sở Lạc Ninh “hờ” một tiếng, anh cảm thấy mình vừa tiện tay làm sai một5chuyện.
“Anh cứ ra được khỏi nhà đi rồi nói tiếp nha.” An Hinh Duyệt tinh nghịch đáp trả, “Hay là để em gọi cho bác gái một cuộc nhé?” “Thằng nhóc Asim kia đã làm gì em, sao em nhiều chiêu trò thế?” Sở Lạc Ninh chỉ cảm thấy hai lá gan của mình đau buốt.
“Không phải anh dạy em đó sao?” An Hinh4Duyệt nói, “Dù sao thì em cũng sẽ nói với Chim Chọi, ý của anh là em có thể huấn luyện cùng họ.”
“Anh nói này, cô gái, chuyện khác em muốn hoành hành thế nào cũng được, riêng chuyện này không được.” Sở Lạc Ninh nghiêm túc nói.
“Thế thì em cũng nói cho anh biết, ngoài chuyện này không thể bừa bãi ra, chuyện9khác em thế nào cũng được.” An Hinh Duyệt cũng đáp lại một câu, “Còn chuyện gì nữa không, không còn chuyện gì khác thì em đi huấn luyện đây, một thương binh như anh nên nghỉ ngơi đi.”
“Này, Miên Miên, Miên Miên...” Sở Lạc Ninh nghe thấy tiếng tút tút ở đầu dây bên kia, anh thở dài, cô nhóc này học được chiêu trời cao hoàng đế xa không ai quản nổi ta rồi. Nhưng cô ấy nói chuyện khác thế nào cũng được, “chuyện khác” này, anh thực sự nghĩ đến một chuyện, ví dụ như chuyện kết hôn.
***
Buổi trưa, Sở Vị đưa Triệu Hân Hân về, bàn chuyện đám cưới. Nguyên nhân chủ yếu là vì Triệu Hân Hân mang thai rồi, cho nên chuyện đám cưới bắt buộc phải nhanh chóng lên lịch.
Chuyện Triệu Hân Hân kết hôn đã gây ra đả kích không nhỏ cho Sở Lạc Duy. Nửa năm nay anh sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, hai người này lại tình tình tứ tứ đến mức khiến người ta chỉ muốn phất cờ khởi nghĩa.
Triệu Hân Hân mang bầu, người vui nhất là Thủy An Lạc. Cuối cùng cô cũng có một đứa cháu nội, chứ trông chờ vào vào hai thằng con trai còn lại chắc chờ đến kiếp sau mất.
“Tất nhiên vẫn phải xin cưới chứ, ngày mai cô với chú con qua nhà họ Triệu.” Thủy An Lạc nắm lấy tay Triệu Hân Hân, cứ dặn cô phải chăm sóc bản thân thật tốt.
“Không cần không cần đâu ạ, chú và cô không cần đích thân qua đâu ạ.” Triệu Hân Hân vội vàng nói, sở Ninh Dực là ai chứ, đến nhà cô chắc sẽ khiến ba mẹ cô chết khiếp.
“Sao lại không cần, đây là chuyện phải làm, Sở Vi cũng là con trai cô, chuyện này không thể qua loa được.” Thủy An Lạc nói, thấy con trai lớn đang xuống lầu, cô trừng mắt một cái.
Sở Lạc Ninh: “...”
Anh chỉ xuống uống hợp nước thôi mà. “Cô chú, không cần đâu ạ, con và Hân Hân đã bàn bạc rồi, ngày mai hai nhà cùng ăn một bữa cơm ở nhà hàng, vừa hay có anh cả đang ở đây, cả cậu nữa.” Sở Vị ngồi bên cạnh Triệu Hân Hân với nụ cười hạnh phúc trên mặt.
“Cảm ơn, em có thể coi như anh không tồn tại.” Sở Lạc Ninh bưng cốc nước lên, em trai anh kết hôn đến nơi rồi, vợ anh còn chưa giải quyết xong, đúng thật là... “Mất mặt!” Lạc An Thần quyết đoán bổ sung giúp anh.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook