Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-63
Chương 63: EM TRAI TÔI KẾT HÔN RỒI KÌA [2]
Sở Lạc Ninh nhìn chàng trai đang ngồi trên sofa chơi game bằng ánh mắt lạnh lẽo như mùa đông, anh
S đi về phía phòng cho khách, “Ông ngoại ơi, đợt trước cậu con...” Sở Lạc Ninh chưa nói dứt câu, Lạc An Thần đã nhảy dựng lên, lao tới khóa họng Sở Lạc Ninh, lôi anh lên tầng. “Lạc An Thần, trên người nó còn vết thương đấy.” Thủy An Lạc lớn tiếng nhắc nhở. “Biết rồi, biết rồi, không làm con trai chị bị thương được đâu.” Lạc An Thần nói xong đã lôi3được Sở Lạc Ninh lên tầng. Thủy An Lạc thở dài, quay đầu nhìn hai vợ chồng Sở Vi, “Phải nhanh chóng làm hôn lễ, nếu không bụng to lên sẽ khó mặc váy cưới.”
“Ngày tháng cô với ba mẹ vợ con cứ gặp nhau rồi quyết định, con tính sẽ đi đăng ký kết hôn với Hân Hân trước.” Sở Vi Mỉm cười nói.
“Cũng được, chuyện này cứ để cô chú gặp ba mẹ Hân Hân rồi nói sau.” Thủy An Lạc nói, quay đầu nhìn về phía Sở Ninh Dực, “Đã nghe thấy gì0chưa?” Sở Ninh Dực ngẩng đầu, ừm một tiếng, sau đó đứng dậy đi vào bếp, “Thời gian em cứ quyết định đi.” Sở Ninh Dực chưa bao giờ có đủ kiên nhẫn với mấy chuyện kiểu này. Thủy An Lạc trợn mắt, sau đó nhìn về phía vợ chồng sở Vi, “Cô bảo người đi làm cơm. Sở Vi, con đưa Hân Hân về phòng nghỉ ngơi trước đi.” Sở Vi gật đầu, dẫn Triệu Hân Hân đứng dậy. Phòng của Sở Vi ở tầng một, tuy rằng lâu rồi anh không về, nhưng vẫn5luôn có người quét dọn.
Cho nên, khi sở Vi dẫn Triệu Hân Hân vào bên trong rất sạch sẽ.
Triệu Hân Hân chưa từng xem phòng của Sở Vi, lúc này nhìn lại, anh có đủ những sở thích mà các chàng trai hay có thời niên thiếu. Xem ra nhà họ Sở thực sự đối đãi với anh như con trai chứ không phải người hầu của Sở Lạc Duy. Trên giá sách, ngoài sách ra còn có một ít mô hình, trong số đó có cả những bản giới hạn.
“Trước kia mỗi khi đi công4tác, chú sẽ mang về cho anh, sở thích của anh và cậu Hai không giống nhau, chú cũng nhớ được anh thích gì.” Sở Vi đỡ Triệu Hân Hân ngồi xuống giường, “Đây cũng là lý do tại sao anh không muốn rời khỏi Sở Thị.”
Trước kia Triệu Hân Hân từng đề nghị anh đến Triệu Thị, bởi vì cô cũng không quá thích những chuyện liên quan đến thương trường.
Nhưng Sở Vị từ chối, anh nói anh không thể rời khỏi Sở Thị. Lúc đó hai người còn cãi nhau vì chuyện này, thậm9chí cô còn nói Sở Thị không có anh thì đã sao.
Nhưng hiện tại cô nghĩ mình đã hiểu, nhà họ Sở chính là nhà của anh.
Sở Vị ngồi bên cạnh Triệu Hân Hân, hơi cúi đầu xuống, “Lúc anh mới đến, người giúp việc trong nhà đều nói anh là người hầu mà chú tìm cho cậu Hai. Hồi nhỏ, có một lần Tết đến, Bánh Bao Đậu đòi đốt pháo hoa, chú nói rất nguy hiểm, không được phép. Nhưng Bánh Bao Đậu cứ đòi mãi, anh không nỡ, cho nên anh tự ra ngoài mua cho hai đứa, năm đó suýt nữa anh bị chú đuổi đi.” “Tại sao?” Triệu Hân Hân thấy hơi khó hiểu.
“Pháo hoa nổ quá mạnh, suýt nữa làm Bánh Bao Đậu bị thương, chú nói anh không thích hợp để ở lại. Khi chú đuổi anh đi, cậu Hai đã giữ anh lại. Con người cậu Hai rất khó tin tưởng người khác, anh có thể được cậu Hai tin tưởng, anh không thể phụ lại lòng tin của cậu ấy. Anh đã hứa với chú cả đời này sẽ giúp đỡ cậu Hai.” Sở Vi nói, những ngón tay xoắn vào nhau, sau đó anh lại nhìn về phía Triệu Hân Hân, “Cho nên, Hân Hân, anh thực sự không thể đến công ty của gia đình em được.”
Triệu Hân Hân nhìn căn phòng của Sở Vi, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài. Anh đã nói như vậy rồi, cô còn không hiểu làm sao được?
Sở Lạc Duy là người như thế nào cô cũng biết, e rằng ngoài sở Vi ra, không có người nào đáng được anh tin tưởng nữa hết.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sở Lạc Ninh nhìn chàng trai đang ngồi trên sofa chơi game bằng ánh mắt lạnh lẽo như mùa đông, anh
S đi về phía phòng cho khách, “Ông ngoại ơi, đợt trước cậu con...” Sở Lạc Ninh chưa nói dứt câu, Lạc An Thần đã nhảy dựng lên, lao tới khóa họng Sở Lạc Ninh, lôi anh lên tầng. “Lạc An Thần, trên người nó còn vết thương đấy.” Thủy An Lạc lớn tiếng nhắc nhở. “Biết rồi, biết rồi, không làm con trai chị bị thương được đâu.” Lạc An Thần nói xong đã lôi3được Sở Lạc Ninh lên tầng. Thủy An Lạc thở dài, quay đầu nhìn hai vợ chồng Sở Vi, “Phải nhanh chóng làm hôn lễ, nếu không bụng to lên sẽ khó mặc váy cưới.”
“Ngày tháng cô với ba mẹ vợ con cứ gặp nhau rồi quyết định, con tính sẽ đi đăng ký kết hôn với Hân Hân trước.” Sở Vi Mỉm cười nói.
“Cũng được, chuyện này cứ để cô chú gặp ba mẹ Hân Hân rồi nói sau.” Thủy An Lạc nói, quay đầu nhìn về phía Sở Ninh Dực, “Đã nghe thấy gì0chưa?” Sở Ninh Dực ngẩng đầu, ừm một tiếng, sau đó đứng dậy đi vào bếp, “Thời gian em cứ quyết định đi.” Sở Ninh Dực chưa bao giờ có đủ kiên nhẫn với mấy chuyện kiểu này. Thủy An Lạc trợn mắt, sau đó nhìn về phía vợ chồng sở Vi, “Cô bảo người đi làm cơm. Sở Vi, con đưa Hân Hân về phòng nghỉ ngơi trước đi.” Sở Vi gật đầu, dẫn Triệu Hân Hân đứng dậy. Phòng của Sở Vi ở tầng một, tuy rằng lâu rồi anh không về, nhưng vẫn5luôn có người quét dọn.
Cho nên, khi sở Vi dẫn Triệu Hân Hân vào bên trong rất sạch sẽ.
Triệu Hân Hân chưa từng xem phòng của Sở Vi, lúc này nhìn lại, anh có đủ những sở thích mà các chàng trai hay có thời niên thiếu. Xem ra nhà họ Sở thực sự đối đãi với anh như con trai chứ không phải người hầu của Sở Lạc Duy. Trên giá sách, ngoài sách ra còn có một ít mô hình, trong số đó có cả những bản giới hạn.
“Trước kia mỗi khi đi công4tác, chú sẽ mang về cho anh, sở thích của anh và cậu Hai không giống nhau, chú cũng nhớ được anh thích gì.” Sở Vi đỡ Triệu Hân Hân ngồi xuống giường, “Đây cũng là lý do tại sao anh không muốn rời khỏi Sở Thị.”
Trước kia Triệu Hân Hân từng đề nghị anh đến Triệu Thị, bởi vì cô cũng không quá thích những chuyện liên quan đến thương trường.
Nhưng Sở Vị từ chối, anh nói anh không thể rời khỏi Sở Thị. Lúc đó hai người còn cãi nhau vì chuyện này, thậm9chí cô còn nói Sở Thị không có anh thì đã sao.
Nhưng hiện tại cô nghĩ mình đã hiểu, nhà họ Sở chính là nhà của anh.
Sở Vị ngồi bên cạnh Triệu Hân Hân, hơi cúi đầu xuống, “Lúc anh mới đến, người giúp việc trong nhà đều nói anh là người hầu mà chú tìm cho cậu Hai. Hồi nhỏ, có một lần Tết đến, Bánh Bao Đậu đòi đốt pháo hoa, chú nói rất nguy hiểm, không được phép. Nhưng Bánh Bao Đậu cứ đòi mãi, anh không nỡ, cho nên anh tự ra ngoài mua cho hai đứa, năm đó suýt nữa anh bị chú đuổi đi.” “Tại sao?” Triệu Hân Hân thấy hơi khó hiểu.
“Pháo hoa nổ quá mạnh, suýt nữa làm Bánh Bao Đậu bị thương, chú nói anh không thích hợp để ở lại. Khi chú đuổi anh đi, cậu Hai đã giữ anh lại. Con người cậu Hai rất khó tin tưởng người khác, anh có thể được cậu Hai tin tưởng, anh không thể phụ lại lòng tin của cậu ấy. Anh đã hứa với chú cả đời này sẽ giúp đỡ cậu Hai.” Sở Vi nói, những ngón tay xoắn vào nhau, sau đó anh lại nhìn về phía Triệu Hân Hân, “Cho nên, Hân Hân, anh thực sự không thể đến công ty của gia đình em được.”
Triệu Hân Hân nhìn căn phòng của Sở Vi, cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài. Anh đã nói như vậy rồi, cô còn không hiểu làm sao được?
Sở Lạc Duy là người như thế nào cô cũng biết, e rằng ngoài sở Vi ra, không có người nào đáng được anh tin tưởng nữa hết.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook