Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-629
Chương 629: Ngày xuân rực rỡ[1988]
“Anh ấy có nói là không cần mà.” Kiều Vi Nhã cụp mắt, nói với vẻ không chắc chắn.
Sở Lạc Nhất nghiêng đầu nhìn cô gái trước mặt. “Dù sao em cũng vẫn còn trẻ, không muốn có con sớm như vậy.” Kiều Vi Nhã cuống cuồng nói,3giọng điệu này như đang che giấu điều gì đó. Lúc này Sở Lạc Nhất đã thật sự nhìn ra rồi, cô ấy là thật sự không muốn có con. “Tại sao?” Sở Lạc Nhất thắc mắc, thời niên thiếu của cô ấy cũng đâu đáng thương đến0mức độ này, có chuyện gì đáng tiếc đến mức gây ám ảnh tâm lý đâu. “Em mới hai mươi ba, cũng đâu vội có con đâu.” Kiều Vi Nhã đáp, “Tại sao mọi người cứ nhất định phải bắt em có con vào lúc này? Em còn5chưa trưởng thành mà, sao có thể trong một đứa bé còn nhỏ hơn cả em được” Mọi người?
Thể có nghĩa là ba mẹ con bé cũng đang giục đúng không.
“Vì kết hôn...”
“Bao Đậu.” Sở Lạc Nhất còn chưa nói xong, Sở Lạc Duy đã đi tới. Sở4Lạc Nhất quay lại nhìn anh mình đến gần, cô bĩu môi, cũng không nói gì thêm nữa mà rời khỏi đây. Sau khi Sở Lạc Nhất về, quay lại thấy hai người bên kia vẫn đang nói chuyện với nhau, cô tò mò ngồi xuống cạnh Cố9Tỉ Thành, “Nhưng mà tại sao nhỉ, trẻ con đáng yêu mà, lúc không nghe lời cũng có thể đập được, sao con bé lại không thích trẻ con chứ?”
“Tớ thấy mỗi lần cậu ấy chơi với Sở Khả đều rất vui.” Triệu Hân Hân thấy con trai chơi cùng với Tiểu Quỷ Quỷ và Tiểu Tiểu Tiểu mới yên tâm buông tay quay lại đây ngồi.
Đây mới là vấn đề, rõ ràng chơi rất vui với trẻ con, sao lại không thích con của mình được? Điều này khiến Sở Lạc Nhất rất thắc mắc. Cô nhìn Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành nhún vai, chuyện này anh lại càng không biết.
Trước khi quay về, họ đã hẹn với nhau sẽ tới sống Tình Yêu, Tiểu Quỷ Quỷ làm loạn lên đòi chơi với em gái thể nên đi với Sở Lạc Duy rồi.
Đi rồi!
Sở Lạc Nhất nhìn cậu con trai đang đi theo người khác bằng ánh mắt không thể tin nổi. “Con trai lớn không cần mẹ, nó còn chưa lớn sao đã bỏ mặc người mẹ này rồi vậy?” Giờ Sở Lạc Nhất đã hiểu được cảm giác nuôi con trai khôn lớn chính là nuối cho người khác.
Còn chưa lớn mà đã bị người ta câu mất rồi.
Cố Tỉ Thành một tay ôm lấy vai cô đi về, “Thế sinh thêm cho anh một cô con gái nhé?” “Dẹp anh đi, sinh một đứa con là một lần tới Quỷ môn quan, một người từng chết một lần như em hoàn toàn không muốn chết lần thứ hai đâu.” Cổ TỶ Thành nghe cô nói mà sững ra, nghĩ tới lúc cô sinh đứa con đầu lòng phải tự mình chống chọi, anh khẽ nói: “Không sinh nữa, sinh được một thằng con trai là tốt rồi.”
Dù sao anh vẫn thương vợ mình, con trai có một đứa là đủ rồi, không cần hai đứa làm gì cả.
Sở Lạc Nhất cười tủm tỉm dựa vào lòng anh, mượn lực của Cố Tỉ Thành mà tiến về phía trước, vừa đi vừa nói: “Anh nói thật đấy chứ?”
“Tất nhiên rồi, vì một đứa con gái không tồn tại mà bắt em phải chịu tội thêm một lần nữa thì thôi còn hơn.” Cố Tỉ Thành ăn ngay nói thật, “Em sinh cho anh một cậu con trai ngoan là đủ rồi.” Sở Lạc Nhất nghe xong mà tâm trạng cũng thấy tốt hơn nhiều.
Được anh thương, dù cô có phải chịu bao tủi hờn cũng cảm thấy hạnh phúc.
Chỉ vì, anh chính là mùa xuân của cô.
Cố Tỉ Thành ôm Sở Lạc Nhất về, Tiểu Quỷ Quỷ không có ở đây nên không có ai làm phiền không gian riêng tư của họ, hiếm lắm mới không có con trai ở bên, đây cũng là chuyện tốt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Anh ấy có nói là không cần mà.” Kiều Vi Nhã cụp mắt, nói với vẻ không chắc chắn.
Sở Lạc Nhất nghiêng đầu nhìn cô gái trước mặt. “Dù sao em cũng vẫn còn trẻ, không muốn có con sớm như vậy.” Kiều Vi Nhã cuống cuồng nói,3giọng điệu này như đang che giấu điều gì đó. Lúc này Sở Lạc Nhất đã thật sự nhìn ra rồi, cô ấy là thật sự không muốn có con. “Tại sao?” Sở Lạc Nhất thắc mắc, thời niên thiếu của cô ấy cũng đâu đáng thương đến0mức độ này, có chuyện gì đáng tiếc đến mức gây ám ảnh tâm lý đâu. “Em mới hai mươi ba, cũng đâu vội có con đâu.” Kiều Vi Nhã đáp, “Tại sao mọi người cứ nhất định phải bắt em có con vào lúc này? Em còn5chưa trưởng thành mà, sao có thể trong một đứa bé còn nhỏ hơn cả em được” Mọi người?
Thể có nghĩa là ba mẹ con bé cũng đang giục đúng không.
“Vì kết hôn...”
“Bao Đậu.” Sở Lạc Nhất còn chưa nói xong, Sở Lạc Duy đã đi tới. Sở4Lạc Nhất quay lại nhìn anh mình đến gần, cô bĩu môi, cũng không nói gì thêm nữa mà rời khỏi đây. Sau khi Sở Lạc Nhất về, quay lại thấy hai người bên kia vẫn đang nói chuyện với nhau, cô tò mò ngồi xuống cạnh Cố9Tỉ Thành, “Nhưng mà tại sao nhỉ, trẻ con đáng yêu mà, lúc không nghe lời cũng có thể đập được, sao con bé lại không thích trẻ con chứ?”
“Tớ thấy mỗi lần cậu ấy chơi với Sở Khả đều rất vui.” Triệu Hân Hân thấy con trai chơi cùng với Tiểu Quỷ Quỷ và Tiểu Tiểu Tiểu mới yên tâm buông tay quay lại đây ngồi.
Đây mới là vấn đề, rõ ràng chơi rất vui với trẻ con, sao lại không thích con của mình được? Điều này khiến Sở Lạc Nhất rất thắc mắc. Cô nhìn Cố Tỉ Thành. Cố Tỉ Thành nhún vai, chuyện này anh lại càng không biết.
Trước khi quay về, họ đã hẹn với nhau sẽ tới sống Tình Yêu, Tiểu Quỷ Quỷ làm loạn lên đòi chơi với em gái thể nên đi với Sở Lạc Duy rồi.
Đi rồi!
Sở Lạc Nhất nhìn cậu con trai đang đi theo người khác bằng ánh mắt không thể tin nổi. “Con trai lớn không cần mẹ, nó còn chưa lớn sao đã bỏ mặc người mẹ này rồi vậy?” Giờ Sở Lạc Nhất đã hiểu được cảm giác nuôi con trai khôn lớn chính là nuối cho người khác.
Còn chưa lớn mà đã bị người ta câu mất rồi.
Cố Tỉ Thành một tay ôm lấy vai cô đi về, “Thế sinh thêm cho anh một cô con gái nhé?” “Dẹp anh đi, sinh một đứa con là một lần tới Quỷ môn quan, một người từng chết một lần như em hoàn toàn không muốn chết lần thứ hai đâu.” Cổ TỶ Thành nghe cô nói mà sững ra, nghĩ tới lúc cô sinh đứa con đầu lòng phải tự mình chống chọi, anh khẽ nói: “Không sinh nữa, sinh được một thằng con trai là tốt rồi.”
Dù sao anh vẫn thương vợ mình, con trai có một đứa là đủ rồi, không cần hai đứa làm gì cả.
Sở Lạc Nhất cười tủm tỉm dựa vào lòng anh, mượn lực của Cố Tỉ Thành mà tiến về phía trước, vừa đi vừa nói: “Anh nói thật đấy chứ?”
“Tất nhiên rồi, vì một đứa con gái không tồn tại mà bắt em phải chịu tội thêm một lần nữa thì thôi còn hơn.” Cố Tỉ Thành ăn ngay nói thật, “Em sinh cho anh một cậu con trai ngoan là đủ rồi.” Sở Lạc Nhất nghe xong mà tâm trạng cũng thấy tốt hơn nhiều.
Được anh thương, dù cô có phải chịu bao tủi hờn cũng cảm thấy hạnh phúc.
Chỉ vì, anh chính là mùa xuân của cô.
Cố Tỉ Thành ôm Sở Lạc Nhất về, Tiểu Quỷ Quỷ không có ở đây nên không có ai làm phiền không gian riêng tư của họ, hiếm lắm mới không có con trai ở bên, đây cũng là chuyện tốt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook