Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-630
Chương 630: Ngày xuân rực rỡ [199]
Có một nhà xuất bản muốn mua bản quyền tranh của Sở Lạc Nhất, vì bức tranh đó là cảnh tượng mà hiện tại cả thế giới cần phải được thấy rõ.
Sở Lạc Nhất biết nhà xuất bản đó, nó là của ông ngoại sau của cô. Cho nên lúc nhà xuất bản nhìn thấy Sở Lạc Nhất, không đợi nhân viên phải3giới thiệu đã đứng lên, “Thì ra là cô Ba.” Sở Lạc Nhất khẽ gật đầu, “Ông Lauren, lâu rồi không gặp.” “Hai người quen nhau à?” Nhân viên kinh ngạc hỏi.
“Cô gái này là cháu gái ngoại của chủ tịch chúng tôi, trước đây bên phía anh không chịu công bố tên của người giành giải, làm tôi thấy hơi lo lắng0đấy.” Lauren cười nói, “Cô Ba, về chuyện quyền sử dụng tác phẩm lần này của cô, cổ có thể ký hợp đồng với chúng tôi được không.”
“Ông ngoại tôi bảo các ông đến à?” Sở Lạc Nhất cau mày hỏi, hôm qua ông ngoại có gọi điện cho cô nhưng không hề nhắc tới chuyện này.
“Chuyện này chủ tịch vẫn chưa biết,5chỉ là tập san xuất bản lần này của chúng tôi có chung chủ đề với cô, chúng tôi cũng đang muốn kêu gọi mọi người trên toàn thế giới nên chú ý tới chuyện này. Tôi nghĩ chắc không có ai có thể có cảm nhận được cảm giác này rõ hơn cô Ba cho nên mới có thể vẽ ra bức4tranh khiến người ta cảm động đến thế.”
Sở Lạc Nhất nghiêng đầu, nghĩ nghĩ rồi nói: “Ông Lauren, chuyện này tôi phải về bàn lại với bác tôi đã.” “Tất nhiên rồi.” Lauren cười đáp rồi làm một động tác bảo Sở Lạc Nhất cứ tự nhiên.
Sở Lạc Nhất đi sang một bên gọi điện, cổ gọi điện cho Lạc Hiển để nói9cho anh ta biết chuyện bên này. Lạc Hiên nghe Sở Lạc Nhất nói xong, rõ ràng cũng không hề biết tới chuyện này, “Trước đó ông ngoại cháu có nói với bác chuyện cháu thắng giải, nhưng không ngờ lại là bức họa đó, mà nói cũng phải, ngoài cháu ra làm gì có ai có thể vẽ ra được. Nếu cháu chưa ký bản quyền với ai thì cứ ký với ông ấy đi, giá cả tùy cháu, ông ấy cũng không dám đưa cháu quá ít đâu.”
“Nếu xuất bản thật thì cháu cũng không cần phí sử dụng, nhưng bác ơi, bác có thể đồng ý với cháu một chuyện không?” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói.
“Ừ, cháu nói đi, chuyện gì bác cũng đồng ý với cháu hết.”
“Sau khi tập san được phát hành, các quân nhân có thể dùng chứng nhận quân nhân của mình để lấy miễn phí, có hiệu lực trên toàn cầu, hơn nữa cháu cũng phải được biết trước nội dung của tập san.” Sở Lạc Nhất khẽ nói. “Ha ha, con bé ngốc này, cháu sợ cái gì chứ? Được, bác đồng ý với cháu.” “Cháu cảm ơn bác.”
“Ngốc ạ, cảm ơn bác làm gì?” Nói rồi Lạc Hiên lại chúc mừng Sở Lạc Nhất, sau đó dặn cô chăm sóc tốt cho bản thân rồi mới dập máy. Sở Lạc Nhất liên lạc với Lạc Hiên xong, rõ ràng người của Lạc Hiển cũng đã liên hệ với Lauren.
Sau khi ký hợp đồng, Sở Lạc Nhất muốn được lên trang bìa của tuần san, nội dung bên trong do cô tự tìm, hơn nữa phải được viết bằng tiếng Trung, đây là điều kiện đi kèm.
“Nhưng thưa cô Ba, đây là tập san mang tính toàn cầu, có thể.” “Chuyện của quân nhân Trung Quốc thì bắt buộc phải dùng tiếng Trung để thuật lại, ông Lauren, đây là giới hạn cuối cùng của tôi.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói. Tất nhiên Lauren cũng sẽ không phản đối, dù sao đây cũng là cô cháu gái thương yêu nhất của chủ tịch, là cô cháu bảo bối nhất của Tổng giám đốc nhà bọn họ mà.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có một nhà xuất bản muốn mua bản quyền tranh của Sở Lạc Nhất, vì bức tranh đó là cảnh tượng mà hiện tại cả thế giới cần phải được thấy rõ.
Sở Lạc Nhất biết nhà xuất bản đó, nó là của ông ngoại sau của cô. Cho nên lúc nhà xuất bản nhìn thấy Sở Lạc Nhất, không đợi nhân viên phải3giới thiệu đã đứng lên, “Thì ra là cô Ba.” Sở Lạc Nhất khẽ gật đầu, “Ông Lauren, lâu rồi không gặp.” “Hai người quen nhau à?” Nhân viên kinh ngạc hỏi.
“Cô gái này là cháu gái ngoại của chủ tịch chúng tôi, trước đây bên phía anh không chịu công bố tên của người giành giải, làm tôi thấy hơi lo lắng0đấy.” Lauren cười nói, “Cô Ba, về chuyện quyền sử dụng tác phẩm lần này của cô, cổ có thể ký hợp đồng với chúng tôi được không.”
“Ông ngoại tôi bảo các ông đến à?” Sở Lạc Nhất cau mày hỏi, hôm qua ông ngoại có gọi điện cho cô nhưng không hề nhắc tới chuyện này.
“Chuyện này chủ tịch vẫn chưa biết,5chỉ là tập san xuất bản lần này của chúng tôi có chung chủ đề với cô, chúng tôi cũng đang muốn kêu gọi mọi người trên toàn thế giới nên chú ý tới chuyện này. Tôi nghĩ chắc không có ai có thể có cảm nhận được cảm giác này rõ hơn cô Ba cho nên mới có thể vẽ ra bức4tranh khiến người ta cảm động đến thế.”
Sở Lạc Nhất nghiêng đầu, nghĩ nghĩ rồi nói: “Ông Lauren, chuyện này tôi phải về bàn lại với bác tôi đã.” “Tất nhiên rồi.” Lauren cười đáp rồi làm một động tác bảo Sở Lạc Nhất cứ tự nhiên.
Sở Lạc Nhất đi sang một bên gọi điện, cổ gọi điện cho Lạc Hiển để nói9cho anh ta biết chuyện bên này. Lạc Hiên nghe Sở Lạc Nhất nói xong, rõ ràng cũng không hề biết tới chuyện này, “Trước đó ông ngoại cháu có nói với bác chuyện cháu thắng giải, nhưng không ngờ lại là bức họa đó, mà nói cũng phải, ngoài cháu ra làm gì có ai có thể vẽ ra được. Nếu cháu chưa ký bản quyền với ai thì cứ ký với ông ấy đi, giá cả tùy cháu, ông ấy cũng không dám đưa cháu quá ít đâu.”
“Nếu xuất bản thật thì cháu cũng không cần phí sử dụng, nhưng bác ơi, bác có thể đồng ý với cháu một chuyện không?” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói.
“Ừ, cháu nói đi, chuyện gì bác cũng đồng ý với cháu hết.”
“Sau khi tập san được phát hành, các quân nhân có thể dùng chứng nhận quân nhân của mình để lấy miễn phí, có hiệu lực trên toàn cầu, hơn nữa cháu cũng phải được biết trước nội dung của tập san.” Sở Lạc Nhất khẽ nói. “Ha ha, con bé ngốc này, cháu sợ cái gì chứ? Được, bác đồng ý với cháu.” “Cháu cảm ơn bác.”
“Ngốc ạ, cảm ơn bác làm gì?” Nói rồi Lạc Hiên lại chúc mừng Sở Lạc Nhất, sau đó dặn cô chăm sóc tốt cho bản thân rồi mới dập máy. Sở Lạc Nhất liên lạc với Lạc Hiên xong, rõ ràng người của Lạc Hiển cũng đã liên hệ với Lauren.
Sau khi ký hợp đồng, Sở Lạc Nhất muốn được lên trang bìa của tuần san, nội dung bên trong do cô tự tìm, hơn nữa phải được viết bằng tiếng Trung, đây là điều kiện đi kèm.
“Nhưng thưa cô Ba, đây là tập san mang tính toàn cầu, có thể.” “Chuyện của quân nhân Trung Quốc thì bắt buộc phải dùng tiếng Trung để thuật lại, ông Lauren, đây là giới hạn cuối cùng của tôi.” Sở Lạc Nhất nghiêm túc nói. Tất nhiên Lauren cũng sẽ không phản đối, dù sao đây cũng là cô cháu gái thương yêu nhất của chủ tịch, là cô cháu bảo bối nhất của Tổng giám đốc nhà bọn họ mà.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook