• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (47 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-641

Chương 641: Anh bị bệnh hả? may quá, em có thuốc [3]




Bạn nhỏ Phong bày tỏ mình thực sự vô can, cậu chỉ ngồi một bên ăn bánh ngọt thôi mà.



Lúc Kiều Vi Nhã bị mẹ đuổi ra ngoài, Sở Lạc Duy đang đứng tựa bên cửa xe chờ sẵn. Vì hôm nay Sở Vi đến bệnh viện nên Sở Vi với Triệu Hân Hân không trở về. Kiều Vi Nhã đứng ở cửa nói tạm biệt với Thủy An Lạc rồi trèo lên xe. Sắc mặt của Sở3Lạc Duy không tốt, Kiều Vi Nhã cố ý đưa tay sờ một cái: “Bị bệnh à?” Sở Lạc Duy đưa tay nắm chặt lấy bàn tay của cô, sắc mặt càng trầm trọng hơn: “Có phải mẹ em lại nói chuyện có cháu không, nếu thế...” “Bây giờ em không muốn.” Kiều Vi Nhã lập tức cắt đứt lời của Sở Lạc Duy. Không muốn một đứa con anh miễn cưỡng sinh ra, không muốn một đứa0con khiến anh lo lắng, sợ hãi mỗi ngày.



Điều cô muốn là một đứa con mà Sở Lạc Duy có thể toàn tâm toàn ý tiếp nhận.



Nghe Kiều Vi Nhã nói vậy, sắc mặt của Sở Lạc Duy mới dễ chịu hơn một chút: “Được rồi.” Kiều Vi Nhã tựa lưng vào ghế nhìn Sở Lạc Duy đang lái xe, đột nhiên cô nghiêng người rồi gối đầu lên vai anh.



Sở Lạc Duy khẽ nhíu mày, anh đang5lái xe nhưng cũng không nỡ quát cô cho nên cứ để cô tùy ý dựa vào vai mình. “Nghe nói mấy hôm trước Sở tổng với một nghệ sĩ trong công ty cùng đi khách sạn thì phải?” Kiều Vi Nhã cười híp mắt nói: “Đổi kịch bản hả? Còn cần một người đầu tư kiêm ông chủ như anh đích thân đứng ra sao?” Sở Lạc Duy nghe Kiều Vi Nhã nói, anh đang định trả4lời thì đột nhiên cô ngồi thẳng dậy, trong lòng anh thầm chửi rủa cái đám nhà báo chỉ biết viết linh tinh kia. “Không có kịch bản gì, trong căn phòng đó có rất nhiều người, Sở Vi cũng có mặt, đó là cuộc họp đột xuất của đạo diễn.” Sở Lạc Duy nghiêm trang giải thích.



Kiều Vi Nhã phì cười một tiếng rồi tựa vào cửa sổ xe nhìn Sở Lạc Duy: “Anh giải thích thật9luôn, em chỉ đùa một chút thôi mà.”



“Thực sự không có làm gì.” Sở Lạc Duy nhíu mày nói. “Được được được, không làm gì hết không làm gì hết, em cũng có nói anh làm gì đâu mà đột nhiên anh kích động như vậy?” Kiều Vi Nhã cười càng sung sướng.



“Em không thể đổ oan cho anh, cả đời này anh chỉ có một người phụ nữ.” Sở Lạc Duy càng tỏ ra nghiêm túc: “Kiều Vi Nhã, ai nói oan cho anh cũng được nhưng em thì không thể.” Kiều Vi Nhã nhìn bộ dạng nghiêm túc đến biến thái của người nào đó, nhìn đi, bệnh của người này càng ngày càng nghiêm trọng.



“Dạ dạ dạ, em không thể em không thể, em tin tưởng anh nhất, sao lại không biết nói đùa như vậy chứ?” Kiều Vi Nhã vừa nói vừa phất phất tay nhưng không hề bỏ lỡ sự ảo não trên mặt Sở Lạc Duy. “Anh không cố ý.” Sở Lạc Duy thấp giọng nói. Chỉ là anh không khống chế được bản thân mình. Kiều Vi Nhã vỗ vỗ sau lưng của anh như an ủi một đứa bé đang tức giận. Đương nhiên cô hiểu anh không cố ý, anh chỉ không khống chế được bản thân mình mà thôi. Hiện giờ Sở Lạc Duy cực kỳ hạn chế việc giao tiếp với người lạ, kể cả có là đi họp thì hầu như đều có Sở Vi theo cùng, đó là để xử lý những tình huống đột phát.



Trong xe trở nên yên tĩnh, Kiều Vi Nhã tựa vào cửa sổ nhìn Sở Lạc Duy đang lái xe.



Bệnh thì cứ bệnh đi!



Bệnh tâm thần thì cố gắng uống thuốc là được rồi. Sở Lạc Duy, anh có bệnh, may quá em có thuốc. Cho nên anh cần gì phải che giấu trước mặt em? Haizz, cái này cũng giống như một đứa nhỏ mắc bệnh tự ti luôn cố gắng dùng sự kiên cường của mình vẽ lên cảnh thái bình giả tạo. Nhưng bởi vì chỉ là một đứa nhỏ nên đã thất bại trong gang tấc. “Thật ra em cảm thấy bức tranh của Cảnh Hân rất đẹp, anh cảm thấy thế nào?” Kiều Vi Nhã đột nhiên lên tiếng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom