Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-655
Chương 655: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc[17]
An Hình Duyệt hiểu được, Sở Lạc Duy không tìm cô, chắc chắn vì không muốn người trong nhà biệt, tất nhiên lúc này cô cũng không đi hỏi Sở Lạc Duy tìm3chú Kiều làm gì.
Cho nên sau một tiếng thở dài, An Hinh Duyệt khởi động xe về nhà. Mà Sở Lạc Duy đã ăn cơm trưa quay về đưa hộp cơm trong tay0cho Sở Vi, “Mẹ mang cho cậu đấy.”
“Cậu về nhà à?” Sở Vi Nhãn lấy hộp cơm, tò mò hỏi, bây giờ mới được bao lâu chứ. “Chị Miên Miên đưa tới.” Sở5Lạc Duy nói xong đã chui tọt vào văn phòng rồi.
Sở Vi càng lúc càng tò mò, cúi đầu nhìn hộp cơm trong tay, làm sao mẹ biết trưa nay anh chưa ăn,4còn bảo chị dâu cả mang cơm cho anh nữa?
Sở Vi tò mò, đóng cửa phòng làm việc, sau đó lấy điện thoại ra, “Mẹ, mẹ bảo chị dâu mang cơm tới ạ?”9“Ừ, vừa đúng lúc hôm nay mẹ không đi làm, chị dâu con cũng ở nhà, hai đứa chưa ăn trưa đúng không?” Thủy An Lạc tò mò hỏi.
Sở Lạc Duy đã ăn rồi, còn ăn cùng chú Kiều nữa. Những câu này anh không dám nói với mẹ.
“Chưa ạ, con vừa xong việc, đang định đi ăn thì chị dâu đã đưa tới.” Sở Vị tươi cười nói. Thủy An Lạc mắng anh một câu, bảo anh ăn cơm cẩn thận, sau đó mới kết thúc cuộc gọi. Sở Vi vừa mở hộp cơm ra vừa nghĩ, rốt cuộc Sở Lạc Duy tìm chú Kiều làm gì nhỉ?
Bất kể thế nào, chuyện này tuyệt đối không thể nói với mẹ được, lỡ như giữa chừng có chuyện gì, anh không chịu đựng nổi cơn giận của cậu Hai đâu.
Buổi tối, khi tan làm về nhà, Sở Lạc Duy không lái xe mà ngồi xe Sở Vi lái.
Sở Vi vừa lái xe vừa nhìn người đang nghỉ ngơi ở hàng ghế sau, “Ôi, trước khi Kiều Vi Nhã quay về, cậu có sống được không đây?” “Không thể, cho nên công việc của công ty cậu làm hết nhé.” Sở Lạc Duy thản nhiên nói, “c phải rồi, chuyện phỏng vấn của họ thế nào rồi?”
“Kết thúc thuận lợi rồi, đang trên đường quay về, mấy kỳ còn lại e là phải giải quyết chuyện này xong mới bắt đầu lại được.” Sở Vị nói, nheo mắt nhìn con đường phía trước, “Bên phía đạo diễn cũng đưa tin tức về, là một cô gái trong tố đạo cụ, còn là một thực tập sinh, không kiềm chế được nên khoe ảnh trong friend list.”
“Đây là vấn đề kiềm chế được hay không kiềm chế được à?” Sở Lạc Duy trầm giọng nói, “Trên hợp đồng ghi thế nào thì cứ thế mà làm.” Sở Vị khựng lại, muốn nói gì đó, những lời tới đầu miệng, vẫn phải nuốt hết vào bụng.
Dù sao thì trước giờ Sở Lạc Duy vẫn luôn làm việc theo quy tắc chung, những lúc thế này, anh có nói gì cũng vô dụng.
Sau khi hai người quay về, Tiểu Sở Khả đang chơi đùa ở hành lang, nhìn thấy ba mình và chú Ba, nhào thẳng tới, ôm đùi ba không chịu buông tay, “Ba ơi, mẹ đánh Khả Khả.”
Sở Vị nhướng mày, một tay bế con trai lên, vạch quần bé ra, chậc chậc chậc, bây giờ vẫn còn hơi hồng hồng, mông sắp bị đánh sưng lên rồi. Sở Vi bế con trai về nhà, vừa đi vừa hỏi, “Con lại làm gì mẹ rồi?“. Sở Lạc Duy nhìn cánh cửa bên cạnh đóng lại, một lần nữa siết chặt tay mình. Sau khi nhìn cánh cửa đóng im ỉm của nhà mình, anh cũng muốn lúc về nhà, có một cục bột nhỏ nhào tới, nhưng mà, thôi vậy. Sở Lạc Duy lắc đầu, sau đó quay về nhà. Sở Lạc Duy vừa mở cửa vừa lấy điện thoại ra gọi điện. “Đang trên đường đi sân bay nè, hôm nay anh có thể gặp được nữ hoàng như anh mong muốn rồi.” Kiều Vi Nhã cười tít cả mắt.
Sở Lạc Duy hừ một tiếng, mở cửa ra rồi đóng lại, sau đó hỏi, “Mấy giờ về đến nơi, anh qua đó đón em.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
An Hình Duyệt hiểu được, Sở Lạc Duy không tìm cô, chắc chắn vì không muốn người trong nhà biệt, tất nhiên lúc này cô cũng không đi hỏi Sở Lạc Duy tìm3chú Kiều làm gì.
Cho nên sau một tiếng thở dài, An Hinh Duyệt khởi động xe về nhà. Mà Sở Lạc Duy đã ăn cơm trưa quay về đưa hộp cơm trong tay0cho Sở Vi, “Mẹ mang cho cậu đấy.”
“Cậu về nhà à?” Sở Vi Nhãn lấy hộp cơm, tò mò hỏi, bây giờ mới được bao lâu chứ. “Chị Miên Miên đưa tới.” Sở5Lạc Duy nói xong đã chui tọt vào văn phòng rồi.
Sở Vi càng lúc càng tò mò, cúi đầu nhìn hộp cơm trong tay, làm sao mẹ biết trưa nay anh chưa ăn,4còn bảo chị dâu cả mang cơm cho anh nữa?
Sở Vi tò mò, đóng cửa phòng làm việc, sau đó lấy điện thoại ra, “Mẹ, mẹ bảo chị dâu mang cơm tới ạ?”9“Ừ, vừa đúng lúc hôm nay mẹ không đi làm, chị dâu con cũng ở nhà, hai đứa chưa ăn trưa đúng không?” Thủy An Lạc tò mò hỏi.
Sở Lạc Duy đã ăn rồi, còn ăn cùng chú Kiều nữa. Những câu này anh không dám nói với mẹ.
“Chưa ạ, con vừa xong việc, đang định đi ăn thì chị dâu đã đưa tới.” Sở Vị tươi cười nói. Thủy An Lạc mắng anh một câu, bảo anh ăn cơm cẩn thận, sau đó mới kết thúc cuộc gọi. Sở Vi vừa mở hộp cơm ra vừa nghĩ, rốt cuộc Sở Lạc Duy tìm chú Kiều làm gì nhỉ?
Bất kể thế nào, chuyện này tuyệt đối không thể nói với mẹ được, lỡ như giữa chừng có chuyện gì, anh không chịu đựng nổi cơn giận của cậu Hai đâu.
Buổi tối, khi tan làm về nhà, Sở Lạc Duy không lái xe mà ngồi xe Sở Vi lái.
Sở Vi vừa lái xe vừa nhìn người đang nghỉ ngơi ở hàng ghế sau, “Ôi, trước khi Kiều Vi Nhã quay về, cậu có sống được không đây?” “Không thể, cho nên công việc của công ty cậu làm hết nhé.” Sở Lạc Duy thản nhiên nói, “c phải rồi, chuyện phỏng vấn của họ thế nào rồi?”
“Kết thúc thuận lợi rồi, đang trên đường quay về, mấy kỳ còn lại e là phải giải quyết chuyện này xong mới bắt đầu lại được.” Sở Vị nói, nheo mắt nhìn con đường phía trước, “Bên phía đạo diễn cũng đưa tin tức về, là một cô gái trong tố đạo cụ, còn là một thực tập sinh, không kiềm chế được nên khoe ảnh trong friend list.”
“Đây là vấn đề kiềm chế được hay không kiềm chế được à?” Sở Lạc Duy trầm giọng nói, “Trên hợp đồng ghi thế nào thì cứ thế mà làm.” Sở Vị khựng lại, muốn nói gì đó, những lời tới đầu miệng, vẫn phải nuốt hết vào bụng.
Dù sao thì trước giờ Sở Lạc Duy vẫn luôn làm việc theo quy tắc chung, những lúc thế này, anh có nói gì cũng vô dụng.
Sau khi hai người quay về, Tiểu Sở Khả đang chơi đùa ở hành lang, nhìn thấy ba mình và chú Ba, nhào thẳng tới, ôm đùi ba không chịu buông tay, “Ba ơi, mẹ đánh Khả Khả.”
Sở Vị nhướng mày, một tay bế con trai lên, vạch quần bé ra, chậc chậc chậc, bây giờ vẫn còn hơi hồng hồng, mông sắp bị đánh sưng lên rồi. Sở Vi bế con trai về nhà, vừa đi vừa hỏi, “Con lại làm gì mẹ rồi?“. Sở Lạc Duy nhìn cánh cửa bên cạnh đóng lại, một lần nữa siết chặt tay mình. Sau khi nhìn cánh cửa đóng im ỉm của nhà mình, anh cũng muốn lúc về nhà, có một cục bột nhỏ nhào tới, nhưng mà, thôi vậy. Sở Lạc Duy lắc đầu, sau đó quay về nhà. Sở Lạc Duy vừa mở cửa vừa lấy điện thoại ra gọi điện. “Đang trên đường đi sân bay nè, hôm nay anh có thể gặp được nữ hoàng như anh mong muốn rồi.” Kiều Vi Nhã cười tít cả mắt.
Sở Lạc Duy hừ một tiếng, mở cửa ra rồi đóng lại, sau đó hỏi, “Mấy giờ về đến nơi, anh qua đó đón em.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook