Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
ngoại truyện bẫy hôn nhân-656
Chương 656: Anh có bệnh hả? may quá, em có thuốc [18]
“Giọng điệu kiểu gì đấy, lẽ nào anh không nên đánh trống hoan hô à?”
“Em đang nhắc tới Cố Tỉ Thành à?” “Được rồi, cũng phải, em đã yêu cầu anh quá cao.” Kiều Vi Nhã nói với vẻ ghét bỏ, “Anh vừa về nhà à?”
“Ừ, gặp được Khả Khả ở cửa, lại bị mẹ thằng bé đánh,3nên ôm ba nó cáo trạng.” Sở Lạc Duy nói xong đã đi vào bếp, cầm một chai bia ra, anh không có ý định nấu cơm tối vì dù sao Kiều Vi Nhã cũng không có ở nhà. “Đáng đời, thằng bé làm hỏng son phấn gì đó của mẹ nó mà, không đánh chết chứng tỏ0là con ruột đẻ ra đấy.” Chuyện này Kiều Vi Nhã đã biết từ chiều, Triệu Hân Hân khoe ảnh rồi, gần như tức đền bùng nổ, mấy vạn tệ, cô chỉ ngủ một giấc, đồ đạc đã bị Tiểu Sở Khả làm hỏng hoặc vung vãi hết. Có người từng nói, nếu như một nam sinh dám5làm hỏng đồ chải chuốt của con gái, vậy thì tức là không còn bạn gái nữa, còn có thể mất nửa cái mạng. Tiểu Khả Khả suýt nữa không còn mẹ, mông nhỏ còn bị Hân mập đánh cho một trận tơi bời, đây chính là kết quả.
Sở Lạc Duy im lặng, quay về phòng ngủ lặng4lẽ nhìn bàn trang điểm của Kiều Vi Nhã, bên trên có đủ loại chai chai lọ lọ, Sở Lạc Duy biết trong ngăn kéo vẫn còn nhiều son phấn gì đó, toàn do anh mua.
Thực ra anh không biết tại sao phụ nữ lại thích mấy thứ này. Cũng may, anh không bị phế đến mức đụng9vào mấy thứ này của Kiều Vi Nhã. Nghĩ tới việc Triệu Hân Hân xuống tay với cả con trai ruột của mình. Thật đáng sợ!
Phụ nữ thật đáng sợ!
“Mấy giờ về, em vẫn chưa nói với anh.” Sở Lạc Duy lặng lẽ thu hồi ánh mắt, chỗ này, về sau tránh được càng xa càng tốt. “Chắc khoảng mười một giờ tối.” Kiều Vi Nhã nhìn thời gian, “Vậy anh có thể giúp em nhìn thấy anh khi xuống máy bay không?” “Ừm.” Sở Lạc Duy nói, mở chai bia ra, nghiêm túc nói một câu, chỉ có điều nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi thêm,“Tại sao Tiểu Quỷ Quỷ vẫn còn sống?”
Phải biết rằng, thằng bé phá đồ trang điểm của mẹ nó không phải một hai lần. Kiều Vi Nhã ở đầu dây bên kia cười ha hả, “Vấn đề này hôm nay Bao Đậu cũng nói rồi, chị ấy nói Tiểu Quỷ Quỷ nhà chị ấy còn sống, chị ấy chẳng có tỉ tự giác nào, một cô gái Phật hệ có cái áo cưới cả trăm triệu còn phải để tâm những cái đó sao? Thời gian trước nghe nói ông xã chị ấy mới mua cho chị ấy hơn hai mươi vạn tệ tiền mỹ phẩm dưỡng da. À không phải, Bao Rau, như thế không đúng nhé, anh còn chưa từng chủ động mua cho em đâu đấy.”
Sở Lạc Duy: “...” Anh lặng lẽ nghe em tiếp tục nói nhăng nói cuội, đống son trong ngăn kéo của em, cả CC gì đó, dưỡng da gì đó cái quỷ quái gì đó là từ trên trời rơi xuống hả?
“Kiều Vi Nhã...”
“Ôi chao, em đùa đó mà, sao mà lại giận chứ.” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, khi Sở Lạc Duy gọi cả họ lẫn tên cô thì có nghĩa là đang nói với cô, cô gái à, đủ rồi đấy, đừng để đến lúc không tìm được bậc thang mà bước xuống.
Ấy, cho nên là, nồi nào úp vung nấy cả thôi.
Tình yêu của Sở Lạc Nhất khiến người ta hâm mộ không thôi, cũng không nhất thiết phải hâm mộ, mình thích dạng người thế nào, chẳng lẽ không tự biết chắc?
Cho nên Kiều Vi Nhã cũng không cưỡng cầu nữa.
“Đợt này em ngắm trúng một bộ son mới ra, anh đi mua cho em đi.” Kiều Vi Nhã tươi cười nói. Sở Lạc Duy: “...” Không sai, vợ anh mua son theo từng bộ, hơn nữa đống son ấy vợ anh cũng chẳng dùng được tới mấy lần đầu. “Thương hiệu gì, anh bảo Sở Vi đi tìm.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Giọng điệu kiểu gì đấy, lẽ nào anh không nên đánh trống hoan hô à?”
“Em đang nhắc tới Cố Tỉ Thành à?” “Được rồi, cũng phải, em đã yêu cầu anh quá cao.” Kiều Vi Nhã nói với vẻ ghét bỏ, “Anh vừa về nhà à?”
“Ừ, gặp được Khả Khả ở cửa, lại bị mẹ thằng bé đánh,3nên ôm ba nó cáo trạng.” Sở Lạc Duy nói xong đã đi vào bếp, cầm một chai bia ra, anh không có ý định nấu cơm tối vì dù sao Kiều Vi Nhã cũng không có ở nhà. “Đáng đời, thằng bé làm hỏng son phấn gì đó của mẹ nó mà, không đánh chết chứng tỏ0là con ruột đẻ ra đấy.” Chuyện này Kiều Vi Nhã đã biết từ chiều, Triệu Hân Hân khoe ảnh rồi, gần như tức đền bùng nổ, mấy vạn tệ, cô chỉ ngủ một giấc, đồ đạc đã bị Tiểu Sở Khả làm hỏng hoặc vung vãi hết. Có người từng nói, nếu như một nam sinh dám5làm hỏng đồ chải chuốt của con gái, vậy thì tức là không còn bạn gái nữa, còn có thể mất nửa cái mạng. Tiểu Khả Khả suýt nữa không còn mẹ, mông nhỏ còn bị Hân mập đánh cho một trận tơi bời, đây chính là kết quả.
Sở Lạc Duy im lặng, quay về phòng ngủ lặng4lẽ nhìn bàn trang điểm của Kiều Vi Nhã, bên trên có đủ loại chai chai lọ lọ, Sở Lạc Duy biết trong ngăn kéo vẫn còn nhiều son phấn gì đó, toàn do anh mua.
Thực ra anh không biết tại sao phụ nữ lại thích mấy thứ này. Cũng may, anh không bị phế đến mức đụng9vào mấy thứ này của Kiều Vi Nhã. Nghĩ tới việc Triệu Hân Hân xuống tay với cả con trai ruột của mình. Thật đáng sợ!
Phụ nữ thật đáng sợ!
“Mấy giờ về, em vẫn chưa nói với anh.” Sở Lạc Duy lặng lẽ thu hồi ánh mắt, chỗ này, về sau tránh được càng xa càng tốt. “Chắc khoảng mười một giờ tối.” Kiều Vi Nhã nhìn thời gian, “Vậy anh có thể giúp em nhìn thấy anh khi xuống máy bay không?” “Ừm.” Sở Lạc Duy nói, mở chai bia ra, nghiêm túc nói một câu, chỉ có điều nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi thêm,“Tại sao Tiểu Quỷ Quỷ vẫn còn sống?”
Phải biết rằng, thằng bé phá đồ trang điểm của mẹ nó không phải một hai lần. Kiều Vi Nhã ở đầu dây bên kia cười ha hả, “Vấn đề này hôm nay Bao Đậu cũng nói rồi, chị ấy nói Tiểu Quỷ Quỷ nhà chị ấy còn sống, chị ấy chẳng có tỉ tự giác nào, một cô gái Phật hệ có cái áo cưới cả trăm triệu còn phải để tâm những cái đó sao? Thời gian trước nghe nói ông xã chị ấy mới mua cho chị ấy hơn hai mươi vạn tệ tiền mỹ phẩm dưỡng da. À không phải, Bao Rau, như thế không đúng nhé, anh còn chưa từng chủ động mua cho em đâu đấy.”
Sở Lạc Duy: “...” Anh lặng lẽ nghe em tiếp tục nói nhăng nói cuội, đống son trong ngăn kéo của em, cả CC gì đó, dưỡng da gì đó cái quỷ quái gì đó là từ trên trời rơi xuống hả?
“Kiều Vi Nhã...”
“Ôi chao, em đùa đó mà, sao mà lại giận chứ.” Kiều Vi Nhã vội vàng nói, khi Sở Lạc Duy gọi cả họ lẫn tên cô thì có nghĩa là đang nói với cô, cô gái à, đủ rồi đấy, đừng để đến lúc không tìm được bậc thang mà bước xuống.
Ấy, cho nên là, nồi nào úp vung nấy cả thôi.
Tình yêu của Sở Lạc Nhất khiến người ta hâm mộ không thôi, cũng không nhất thiết phải hâm mộ, mình thích dạng người thế nào, chẳng lẽ không tự biết chắc?
Cho nên Kiều Vi Nhã cũng không cưỡng cầu nữa.
“Đợt này em ngắm trúng một bộ son mới ra, anh đi mua cho em đi.” Kiều Vi Nhã tươi cười nói. Sở Lạc Duy: “...” Không sai, vợ anh mua son theo từng bộ, hơn nữa đống son ấy vợ anh cũng chẳng dùng được tới mấy lần đầu. “Thương hiệu gì, anh bảo Sở Vi đi tìm.”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook