• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (26 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-75

Chương 75: CHUYỆN DANH CHÍNH NGÔN THUẬN NÀY ẤY MÀ [4]




Sở Lạc Ninh nhìn cậu mình, cười mà như không, sau đó nhắm mắt lại, đứng suốt một ngày, mệt rồi. Lạc An Thần cười nhạt, lái xe vào bãi đỗ xe,3sau đó nhìn người vẫn nhắm mắt ở ghế phụ, “Đến rồi



Lạc An Thần nói xong, Sở Lạc Ninh không lên tiếng. “Này, Sở Lạc Ninh, Lạc Ninh...” Lạc An Thần vươn0tay sờ lên trán Sở Lạc Ninh, nóng bỏng cả tay. Lạc An Thần chửi thầm một tiếng, cuống cuồng xuống xe, bước qua bên kia đỡ Sở Lạc Ninh xuống.



“Chị, chị5ơi...” Lạc An Thần đỡ Sở Lạc Ninh vào nhà rồi gọi ầm lên.



Thủy An Lạc xuống tầng, nhìn thấy tình hình trước mắt, vội vàng chạy tới đỡ Sở Lạc Ninh,4đưa tay sờ trán anh, “Đỡ nó về phòng trước, chắc là vết thương nhiễm trùng rồi.”



Lạc An Thần vâng lời, còn Thủy An Lạc đã chạy đi tìm thuốc.



Sở Ninh Dực9đứng trên bậc thang, tựa người vào lan can, nhìn con trai mình được đưa về phòng mà nheo mắt lại, dường như đang thở phào một hơi. Ốm rồi, chứng tỏ cơn tức nén trong lòng đã nguôi ngoai rồi. Đối với con trai anh mà nói, đây là chuyện tốt.



Khi Thủy An Lạc giúp con trai truyền thuốc hạ sốt đã là nửa đêm. “Em đi nghỉ trước đi, chị trồng được rồi.” Thủy An Lạc quay đầu nhìn em trai rồi lại nhìn con trai, đau lòng vô cùng. Lạc An Thần khẽ nhướng mày, sau đó quay người đi ra, lúc đi đến cửa gặp ngay anh rể mình với cái vẻ nhàn nhã như thế người ốm không phải con trai mình, đột nhiên thấy thương cảm cho thằng cháu. Sở Lạc Ninh chưa truyền hết một bình nước, bên ngoài đã vang lên tiếng động cơ xe và tiếng bước chân gấp gáp. Khi chạy vào phòng, An Hinh Duyệt vẫn còn mặc nguyên quân phục, có thể thấy cô còn chưa kịp thay quần áo, “Bác gái, Sở Lạc Ninh sao rồi ạ?”



Thủy An Lạc: “...”



Thủy An Lạc quay đầu nhìn chồng mình, Sở Ninh Dực khẽ nhếch môi, quay gót về phòng.



“Không sao đâu con, vết thương nhiễm trùng nên bị sốt cao thôi, hạ sốt là đỡ.” Thủy An Lạc an ủi An Hinh Duyệt, người cô vẫn còn ướt sũng vì vừa mới huấn luyện bơi về.



“Con đi tắm trước đi, đừng để đến lúc Lạc Ninh khỏi rồi lại đến lượt con ốm, cứ tắm luôn ở phòng của Lạc Ninh đi, đừng về nhà làm phiền ba mẹ con nữa.” Thủy An Lạc nói, hất cằm chỉ về phía phòng tắm của Sở Lạc Ninh.



An Hinh Duyệt nhìn Sở Lạc Ninh đang nằm trên giường mà không khỏi tự trách, tại cô mà Sở Lạc Ninh mới đổ bệnh.



“Bác gái, làm phiền bác chăm sóc anh ấy một lát, con tắm xong ngay ạ.” An Hinh Duyệt lấy tạm một chiếc áo sơ mi của Sở Lạc Ninh, bước vào phòng tắm. Thủy An Lạc khựng lại, làm phiền cô? Đây là con trai cô cơ mà. Thủy An Lạc cúi đầu bật cười, từ bao giờ mà cô chăm sóc con trai mình lại biến thành chuyện bị “làm phiền” nhi.



Quả nhiên, con trai lớn, mình không còn là mẹ nó nữa. Thủy An Lạc vươn tay lau qua khuôn mặt nóng bỏng vì sốt của con trai rồi đứng dậy rời khỏi đó. Khi Thủy An Lạc về đến phòng, Sở Ninh Dực vẫn đang thản nhiên ôm sách đọc.



“Anh gọi điện thoại cho Miên Miên đấy à? Làm nửa đêm nửa hôm con bé chạy về đây đấy.” Thủy An Lạc gần như không cần nghi ngờ, ngoài người này ra thì còn là ai được nữa.



Cuối cùng thì người mắng con trai gay gắt nhất lại là người biết thương con trai nhất. Người làm ba như anh trước giờ chẳng hề nói, chỉ biết dùng hành động.



Sở Ninh Dực “hờ” một tiếng, không nói gì thêm, tiếp tục đọc sách.



Thủy An Lạc bĩu môi, cũng không cần truy hỏi đáp án, dù sao thì cô cũng biết chắc rồi. Ở trong một căn phòng khác, khi An Hinh Duyệt ra khỏi phòng tắm thì Thủy An Lạc đã không còn ở đó nữa. Sở Lạc Ninh cao hơn cô, cho nên cô mặc áo của Sở Lạc Ninh vừa vặn có thể che được chỗ nào đó, tuy hơi bất tiện và không thoải mái, nhưng ít nhất cũng không ai thấy gì được.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom