• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Bẫy hôn nhân: vợ trước ôm con chạy - ngoại truyện Full 2023 (92 Viewers)

  • ngoại truyện bẫy hôn nhân-76

Chương 76: CHUYỆN DANH CHÍNH NGÔN THUẬN NÀY ẤY MÀ [5]




An Hinh Duyệt ngồi bên giường, áo tất nhiên sẽ bị co lên, cô đành phải trùm chăn che đi, sau đó mong



cho quần áo trong phòng tắm mau chóng khô. Vì sốt cao nên Sở Lạc Ninh ngủ rất trằn trọc. An Hinh Duyệt vừa theo dõi tốc độ truyền của anh, vừa giúp anh làm các biện pháp hạ sốt3thủ công. “Sao lại ngốc thế chứ, cơ thể không khỏe còn đứng lâu như vậy làm gì?” An Hinh Duyệt thì thầm trách cứ. Tiếc rằng Sở Lạc Ninh không tỉnh lại, trong cơn sốt mơ màng cũng không biết có nghe được hay không. An Hinh Duyệt thấy bình nước của anh sắp hết, thấy anh vẫn còn mơ màng0nên cô rút kim truyền trên tay anh ra, đứng dậy gỡ bình nước được treo trên cao xuống. Mà khi Sở Lạc Ninh mở mắt ra, đập vào mắt anh là một cảnh tượng phun trào máu mũi. Cô gái của anh, chân trần, mặc áo sơ mi của anh, hơi kiễng chân lên, vì động tác này nên áo kéo5hếch lên cao, vì thế mà...



Không thể miêu tả được...



Sở Lạc Ninh không nhịn được mà nuốt nước miếng, lúc này thì đau đầu gì gì đó hoàn toàn không tồn tại nữa rồi.



An Hinh Duyệt xoay xở xong bình truyền, cúi đầu thấy ngay ánh mắt nóng bỏng của Sở Lạc Ninh. Cô phản ứng chậm chạp, nhìn lại mình, sau4đó khẽ kêu lên một tiếng, vội vàng hạ gót chân xuống.



“Anh làm gì đấy?”



An Hinh Duyệt vừa dứt lời đã bị Sở Lạc Ninh kéo vào lòng, lật mình đè xuống.



“Um...” An Hinh Duyệt đột nhiên bị hôn, cơ thể nóng rẫy vì còn hơi sốt của anh không hiểu sao khiến cô thấy nóng bừng. “Em hỏi anh làm gì9à?” Sở Lạc Ninh lên tiếng, giọng anh hơi khàn, không biết vì cơn sốt hay vì bầu không khí hiện tại. Hai tay An Hinh Duyệt chống lên lồng ngực hầm hập của anh. Dù cách một lớp áo, cô cũng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ ở đó, “Đừng quậy nữa, anh vẫn còn đang bệnh đấy.” “Vợ à, em mặc như thế này còn bảo anh không làm bậy sao được?” Sở Lạc Ninh ấm ức lắm, anh lại đặt một nụ hôn lên môi cô, “Nghe nói vận động rất có ích cho quá trình hạ sốt.”



An Hinh Duyệt: “...”



“Đừng quậy nữa, lát nữa vết thương rách ra bây giờ.” An Hinh Duyệt trừng mắt nhìn người đang đỏ cả mắt vì sốt cao kia, trưng cho anh bớt quậy phá.



Sở Lạc Ninh nằm rạp trên người cô, khe khẽ cười, “Sợ đến thế cơ à, anh bây giờ có muốn làm gì cũng không có sức mà làm đâu.”



An Hinh Duyệt cắn một cái lên bả vai anh khiến Sở Lạc Ninh phải rít lên khe khẽ. Anh cấu vào eo cô như uy hiếp, “Em như vậy là muốn anh làm quý phong lưu chết dưới hoa mẫu đơn đấy hả?”



Tuy rằng cơ thể anh không cử động được, nhưng không có nghĩa là anh sẽ không bị khiêu khích.



“A a a a... em mệt rồi, ngủ đi, ngủ đi, em vừa tiến hành huấn luyện bơi và lặn xong, lúc về vẫn chưa kịp thay quần áo, bác trai gọi điện tới làm em sợ mất mật. Bây giờ anh không sao là em yên tâm rồi, em thực sự mệt lắm ấy.” An Hinh Duyệt tủi thân nói.



Sở Lạc Ninh nheo mắt nhìn cô, chẳng trách sau khi đến đây có phải đi tắm, cho nên anh lập tức lăn xuống khỏi người cô, ôm cô vào lòng, “Ngủ đi.”



An Hinh Duyệt vòng tay ôm lại anh, dụi đầu vào lồng ngực anh, “Sáng sớm mai nhớ gọi em dậy, em phải về quân doanh, em trèo tường ra đó.”



Giọng An Hinh Duyệt vừa nhỏ vừa líu ríu. Khi Sở Lạc Ninh cúi đầu nhìn, cô đã thiếp đi mất rồi. Sở Lạc Ninh cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán cô, thì thầm, “Ngủ đi, cô gái ngốc của anh.” Người đẹp nằm trong lòng mà bảo anh ngủ đi, đúng là điều không tưởng. Nhưng bảo anh buông tay ra, lại càng không tưởng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom