Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-115
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 114: Chương 98.4
Mắt phượng của Phong Duyên Thương sâu thăm thẳm: “Tuy vì chuyện trước mắt, nhưng mấy ngày qua lại không thu hoạch được gì, nhưng như vậy cũng đã rất tốt.” Tuy không địch lại Tần gia, nhưng bây giờ đang cùng bọn họ kéo dài thời gian.
“Đây không phải là vì chuyện trước mắt, đây là một kế sách. Hai người các ngươi nếu đã đồng ý, vậy thì mau mau sắp xếp ổn thỏa đi thôi.” Nhạc Sở Nhân nháy mắt với Phong Duyên Thương, vô cùng kiều mị.
Phong Duyên Thương cười khẽ, giống như rất thích bộ dáng nháy mắt ra hiệu của nàng ở trước mặt những người khác.
Đã xác định xong, hai người Phong Duyên Thương và Diêm Cận lập tức sắp xếp mọi chuyện. Toàn bộ binh lính thân cận của Diêm Cận và mật vệ của Phong Duyên Thương đều tập hợp ở Lân Châu, dân chúng căn bản không biết có nhiều người tụ tập tại Lân Châu như vậy.
Chuyện kế tiếp phải đích thân Nhạc Sở Nhân hoàn thành rồi, do ai đưa nàng vào Tần gia thì vẫn chưa quyết định, nhưng mà nàng cảm thấy võ công của Diêm Cận cao hơn Phong Duyên Thương một phần. Cho nên, Nhạc Sở Nhân thấy Diêm Cận đưa nàng xông vào Tân gia khả quan hơn. Phong Duyên Thương sẽ ở bên ngoài chủ trì đại cục, dù sao Phong Duyên Thương tiểu nhân hơn Diêm Cận, vì đạt được mục đích mà hắn có thể sử dụng bất kì thủ đoạn nào, mà Diêm Cận không thể làm được điều đó.
Hai người Phong Duyên Thương và Diêm Cận đều không có ở đây, Nhạc Sở Nhân cũng không rời tiểu viện một bước, Bùi Tập Dạ đang ở Lân Châu, nàng không muốn gặp lại hắn, nếu không sẽ làm nàng hỏa khí ngất trời ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình của nàng, nếu vậy sẽ làm chậm trễ công việc của nàng.
Nhưng mà, nàng không ra khỏi tiểu viện không có nghĩa Bùi Tập Dạ không dám vào, mặc dù khi đó nàng đã cảnh cáo có rất nhiều hộ vệ trong viện này.
Cửa sổ mở ra gió ùa vào phòng, Nhạc Sở Nhân ngồi trên ghế thái sư, toàn bộ bảo bối nàng mang theo lần này đều được chất đống trên bàn. Đủ các loại thuốc, có mấy chục bình nhỏ có màu sắc khác nhau, mây chục cây nhất chỉ hình dáng giống ngân châm, còn có một cuốn trấn nhỏ bỏ túi, ở trong đó có gần một trăm cái kim châm.
Có rất nhiều thuốc dùng để đối phó với chủ nhân của Tần gia, giống với loại thuốc đối phó với Tiểu Lý Cẩu ở thôn Đông Oa, đảm bảo khiến người ta nói thật. Cầm ngân châm lên, cắm cây kim vào trong bình sứ màu đỏ thẫm, thuốc dính vào cây kim sau đó để qua một bên, cầm lên một cây ngân châm khác làm tiếp hành động vừa rồi.
Một cơn gió nhẹ thổi qua bên tai, nàng dừng động tác trên tay lại, sau đó ngẩng đầu lên, một người không có vẻ gì lo lắng đang ngồi trên ghế đối diện cười hì hì nhìn nàng.
Mặt không chút biểu cảm nhìn hắn khoảng chừng hai giây, sau đó nàng cúi đầu tiếp tục động tác trên tay.
Bùi Tập Dạ khẽ nhướng mày, nụ cười vẫn như cũ: “Tại sao lại không mở miệng mắng chửi người khác rồi?” Không nghe thấy nàng mắng hắn, thật sự có chút không quen.
“Ta không có thời gian để ý đến ngươi.” Hộ vệ đều đi ra ngoài cùng Phong Duyên Thương, trong viện này
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Mắt phượng của Phong Duyên Thương sâu thăm thẳm: “Tuy vì chuyện trước mắt, nhưng mấy ngày qua lại không thu hoạch được gì, nhưng như vậy cũng đã rất tốt.” Tuy không địch lại Tần gia, nhưng bây giờ đang cùng bọn họ kéo dài thời gian.
“Đây không phải là vì chuyện trước mắt, đây là một kế sách. Hai người các ngươi nếu đã đồng ý, vậy thì mau mau sắp xếp ổn thỏa đi thôi.” Nhạc Sở Nhân nháy mắt với Phong Duyên Thương, vô cùng kiều mị.
Phong Duyên Thương cười khẽ, giống như rất thích bộ dáng nháy mắt ra hiệu của nàng ở trước mặt những người khác.
Đã xác định xong, hai người Phong Duyên Thương và Diêm Cận lập tức sắp xếp mọi chuyện. Toàn bộ binh lính thân cận của Diêm Cận và mật vệ của Phong Duyên Thương đều tập hợp ở Lân Châu, dân chúng căn bản không biết có nhiều người tụ tập tại Lân Châu như vậy.
Chuyện kế tiếp phải đích thân Nhạc Sở Nhân hoàn thành rồi, do ai đưa nàng vào Tần gia thì vẫn chưa quyết định, nhưng mà nàng cảm thấy võ công của Diêm Cận cao hơn Phong Duyên Thương một phần. Cho nên, Nhạc Sở Nhân thấy Diêm Cận đưa nàng xông vào Tân gia khả quan hơn. Phong Duyên Thương sẽ ở bên ngoài chủ trì đại cục, dù sao Phong Duyên Thương tiểu nhân hơn Diêm Cận, vì đạt được mục đích mà hắn có thể sử dụng bất kì thủ đoạn nào, mà Diêm Cận không thể làm được điều đó.
Hai người Phong Duyên Thương và Diêm Cận đều không có ở đây, Nhạc Sở Nhân cũng không rời tiểu viện một bước, Bùi Tập Dạ đang ở Lân Châu, nàng không muốn gặp lại hắn, nếu không sẽ làm nàng hỏa khí ngất trời ảnh hưởng rất lớn đến tâm tình của nàng, nếu vậy sẽ làm chậm trễ công việc của nàng.
Nhưng mà, nàng không ra khỏi tiểu viện không có nghĩa Bùi Tập Dạ không dám vào, mặc dù khi đó nàng đã cảnh cáo có rất nhiều hộ vệ trong viện này.
Cửa sổ mở ra gió ùa vào phòng, Nhạc Sở Nhân ngồi trên ghế thái sư, toàn bộ bảo bối nàng mang theo lần này đều được chất đống trên bàn. Đủ các loại thuốc, có mấy chục bình nhỏ có màu sắc khác nhau, mây chục cây nhất chỉ hình dáng giống ngân châm, còn có một cuốn trấn nhỏ bỏ túi, ở trong đó có gần một trăm cái kim châm.
Có rất nhiều thuốc dùng để đối phó với chủ nhân của Tần gia, giống với loại thuốc đối phó với Tiểu Lý Cẩu ở thôn Đông Oa, đảm bảo khiến người ta nói thật. Cầm ngân châm lên, cắm cây kim vào trong bình sứ màu đỏ thẫm, thuốc dính vào cây kim sau đó để qua một bên, cầm lên một cây ngân châm khác làm tiếp hành động vừa rồi.
Một cơn gió nhẹ thổi qua bên tai, nàng dừng động tác trên tay lại, sau đó ngẩng đầu lên, một người không có vẻ gì lo lắng đang ngồi trên ghế đối diện cười hì hì nhìn nàng.
Mặt không chút biểu cảm nhìn hắn khoảng chừng hai giây, sau đó nàng cúi đầu tiếp tục động tác trên tay.
Bùi Tập Dạ khẽ nhướng mày, nụ cười vẫn như cũ: “Tại sao lại không mở miệng mắng chửi người khác rồi?” Không nghe thấy nàng mắng hắn, thật sự có chút không quen.
“Ta không có thời gian để ý đến ngươi.” Hộ vệ đều đi ra ngoài cùng Phong Duyên Thương, trong viện này
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook