Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-203
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 203: Chương 129.3
Phong Duyên Thương nhìn thấy nàng ra ngoài, nhanh chóng tiến lên đón: “Sao rồi?”
“Ta ra lấy ngân châm, chắc trong tay Thái y phải có chứ?” Thái y đứng một bên, hơn nữa mỗi người còn mang theo một hộp gỗ đựng đồ nghề.
Phong Duyên Thương vừa liếc mắt nhìn, một vị Thái y vội vàng mở hộp gỗ, lấy cuộn da trâu đựng ngân châm, đưa cho Nhạc Sở Nhân.
“ Sở Sở, khó sinh sao?” Phong Duyên Thiệu hình như cũng có chút gấp gáp, con người mọi hôm luôn nho nhã lịch sự, hôm nay trông có vẻ hơi căng thẳng nhìn nàng không chớp mắt.
“Không có gì, chỉ là muốn giúp nàng nhanh chóng sinh bé con ra thôi. Đau đớn nhường ấy, nàng chịu không nổi.” Nhận lấy cuộn da trâu, mở ra xem một chút.
Phong Duyên Thiệu khẽ gật đầu, có Nhạc Sở Nhân ở đây, hắn cảm thấy yên tâm hơn phần nào.
Phong Duyên Thương vén tóc mai nàng qua sau vành tai, ôn nhu nói: “Chẳng phải nàng không thích mùi máu sao? Chuyện này để cho các bà đỡ làm là được rồi, sau khi châm cứu xong liền giao cho người khác làm nốt đi.”
Nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt như thể làn nước xuân ấm áp, nàng gật đầu một cái: “Ta biết rồi. Chàng cùng mọi người đứng ngoài đợi, đừng gấp.”
“Được.” Vỗ vỗ lưng nàng, Nhạc Sở Nhân quay người vào phòng sinh.
Lại thêm một trận co rút mãnh liệt, Diêm Tô hô lên một tiếng đầy đau đớn, người ngoài nghe thấy, tâm không khỏi níu chặt.
“Đau một lát thôi, sau sẽ đỡ.” Đi tới bên giường ngồi xuống, váy Diêm Tô bị vén lên tận bụng, nửa người dưới hoàn toàn lộ ra bên ngoài, lúc này
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Phong Duyên Thương nhìn thấy nàng ra ngoài, nhanh chóng tiến lên đón: “Sao rồi?”
“Ta ra lấy ngân châm, chắc trong tay Thái y phải có chứ?” Thái y đứng một bên, hơn nữa mỗi người còn mang theo một hộp gỗ đựng đồ nghề.
Phong Duyên Thương vừa liếc mắt nhìn, một vị Thái y vội vàng mở hộp gỗ, lấy cuộn da trâu đựng ngân châm, đưa cho Nhạc Sở Nhân.
“ Sở Sở, khó sinh sao?” Phong Duyên Thiệu hình như cũng có chút gấp gáp, con người mọi hôm luôn nho nhã lịch sự, hôm nay trông có vẻ hơi căng thẳng nhìn nàng không chớp mắt.
“Không có gì, chỉ là muốn giúp nàng nhanh chóng sinh bé con ra thôi. Đau đớn nhường ấy, nàng chịu không nổi.” Nhận lấy cuộn da trâu, mở ra xem một chút.
Phong Duyên Thiệu khẽ gật đầu, có Nhạc Sở Nhân ở đây, hắn cảm thấy yên tâm hơn phần nào.
Phong Duyên Thương vén tóc mai nàng qua sau vành tai, ôn nhu nói: “Chẳng phải nàng không thích mùi máu sao? Chuyện này để cho các bà đỡ làm là được rồi, sau khi châm cứu xong liền giao cho người khác làm nốt đi.”
Nàng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt như thể làn nước xuân ấm áp, nàng gật đầu một cái: “Ta biết rồi. Chàng cùng mọi người đứng ngoài đợi, đừng gấp.”
“Được.” Vỗ vỗ lưng nàng, Nhạc Sở Nhân quay người vào phòng sinh.
Lại thêm một trận co rút mãnh liệt, Diêm Tô hô lên một tiếng đầy đau đớn, người ngoài nghe thấy, tâm không khỏi níu chặt.
“Đau một lát thôi, sau sẽ đỡ.” Đi tới bên giường ngồi xuống, váy Diêm Tô bị vén lên tận bụng, nửa người dưới hoàn toàn lộ ra bên ngoài, lúc này
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook