Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47
Bích nữ
....
Chú Công nói với chúng tôi rằng đây là lệnh bài của Giáo hội Thiên thượng khiến cả 2 chúng tôi hơi bất ngờ. Chú Công hỏi "Đây là của cậu à ? "
Sự phấn khích trong lời nói mà chú Công thể hiện khiến tôi và Trần Du có chút bối rối. Trần Du đáp "Nếu không phải thì sao ? "
Chú Công giữ cái thẻ rất cẩn thận trong tay, như thể mình vừa gặp phải một kho báu lớn vậy. Chú Công ngồi xuống ghế và cẩn thận soi nó bằng 1 chiếc kính lúp. Sau khi xem chiếc lệnh bài trong vài phút, chú ấy cười to và nói "Haha, đệ tử của ta đã bước vào Thiên Sư Đường nổi tiếng rồi "
"Thiên Sư Đường nổi tiếng vậy sao? " Trần Du hỏi với vẻ không tán thành.
Chú Công liên tục gật đầu và nói "Tất nhiên là nổi tiếng, thật sự rất nổi tiếng. Thiên Sư Đường này là nơi mà cả tất cả các pháp sư đều mơ ước. Cậu sẽ thực sự kiếm được rất nhiều tiền. Cậu không lừa tôi đấy chứ ? " Chú Công hỏi Trần Du, có vẻ như chưa thuyết phục được chú ấy tin. Trần Du nói với chú Công "Chung Xuyên cũng có đấy "
Nói rồi hắn bảo tôi lấy mảnh của tôi ra. Tôi lấy nó ra và đưa cho chú ấy xem. Chú ấy lấy lệnh bài Thiên Sư Đường của tôi.
Sau khi xem nó một lúc, chú ấy nhìn chúng tôi với một biểu hiện kì lạ và nói "Các cậu bị mù à ? Tại sao không chớp lấy sự may mắn này, các cậu nghĩ gì khi một trường pháp sư tuyển 2 cậu ? "
Tôi cảm thấy khó chịu với lời nói của chú Công "Nhưng chúng tôi có quá kém không ? "
Trần Du nhanh chóng đáp lời : " Chúng ta chỉ là quá xấu thôi "
"Hai đồ đệ của ta, mặc dù các cậu có thể sử dụng một số pháp thuật. Đối với người bình thường thì đó là giỏi. Nhưng trong thế giới thực của pháp sư, các cậu chỉ là những kẻ mới bắt đầu. Thiên sư Đường là nơi tất cả các pháp sư mơ ước. Người ta nói rằng số học trò ở Thiên Sư Đường được quy định rõ ràng. Thiên Sư Đường sẽ điền người nộp đơn vào vị trí còn trống "
"Mọi người trong Giáo hội Thiên thượng đều được kính trọng trong xã hội. Tuy nhiên những điều này tôi cũng chỉ nghe kể lại thôi chứ chưa được tận mắt thấy. Có thể trong lương lai các cậu cũng sẽ được như thế.! " Chú Công để lộ ra 1 cái nhìn thèm khát.
"Có vẻ như chú đã cho cháu 1 thông tin rất tuyệt " Tôi nói với chú Công.
"Tất nhiên là tuyệt rồi. Điều quan trọng là người ta nói các pháp sư đều được trả rất nhiều tiền. Tôi đã trả lương rất cao cho các cậu ở cửa hàng của tôi, nhưng tôi vẫn muốn nói điều này cho các cậu biết." Chú Công khôi phục lại vẻ ngoài của 1 người thầy bói.
Hai chúng tôi không có ý đòi thêm tiền. Nhưng chú Công vẫn trả thêm tiền cho chúng tôi. Tôi vẫn cảm thấy có gì đó rất mơ hồ. Sau khi bàn bạc, chúng tôi thấy rằng chú Công vẫn rất hứng thú với chuyện này. Mặc dù chú ấy không biết pháp thuật, nhưng chú ấy biết cách thức tiến hành. Chúng tôi hỏi chú Công Thiên Sư Đường ở đâu. Tề Đồng không nói cho chúng tôi biết nơi này ở đâu cả, chúng tôi muốn đến đó xem sao.
Sau khi nghe chúng tôi nói sẽ đến đó, chú ấy rất nhiệt tình nói rằng sẽ đi cùng chúng tôi, ông ấy biết chỗ.
Tôi vẫn nghĩ Thiên Sư Đường là một nơi tốt đẹp đáng để Chung Xuyên này xem trọng. Trên xe, chú ấy tâm trạng rất tốt, ngân nga suốt quãng đường, cứ như thể ông ấy mới là người đăng ký gia nhập Thiên Sư Đường vậy. Nhìn hướng chú ấy lái xe, hình như là thành phố Tần An, tôi hỏi chú ấy Thiên Sư Đường có phải ở Tần An không? Chú Công nói với chúng tôi rằng ông ấy cũng chỉ nghe nói chứ chưa đến đó bao giờ. Coi như lần này chúng tôi được mở mang tầm mắt. Sau nửa tiếng lái xe thì chúng tôi đến một khu phố cổ ở Tần An.
Chúng tôi dừng lại trên 1 con phố buôn bán tồi tàn. Tôi hỏi chú Cồn có phải ông ấy đi nhầm chỗ rồi không ? Con phố này vừa bẩn thỉu vừa bề bộn thật là khó coi. Chú Công nói địa chỉ đó ngay tại đây.
Khuôn mặt của Trần Du cũng không khác gì tôi, không vui vẻ gì mấy. Nhưng vì đã đến đây rồi, tôi đành phải nhắm mắt đưa chân mà chấp nhận. Ở cuối đường, có 1 cửa hàng với cái bảng hiệu đã bị mòn. Trên bảng hiệu là ba chữ lớn đã được sơn mài. Nhìn thấy nó tôi thật sự chỉ muốn quay bước rời đi thôi, nhưng chú Công vô cùng phấn khích hối chúng tôi vào nhanh lên.
Chú Công gõ cửa, một giọng nói lười biếng cất lên "Vào đi ". Ngay khi vào trong, tôi nhận thấy cửa hàng này rộng khoảng 5 mét vuông. Ba người chúng tôi đứng có vẻ khá chật chội. Có một người phụ nữ mũm mỉm trong cửa hàng này, cô ta vừa xem phim truyền hình Hàn Quốc vừa cắn hạt hướng dương, nhưng cô ta phớt lờ chúng tôi.
"Xin chào, người đẹp ! " Lúc này chú Công cất tiếng nói và nở một nụ cười với người phụ nữ mũm mỉm ấy. Tôi không biết làm thế nào chú ấy có thể mở miệng nói như thế được. Nhưng rõ ràng là có hiệu quả. Người phụ nữ mũm mỉm đã rời mắt khỏi màn hình máy tính, sau đó nhìn chú Công và nói "Đây có phải là người đến đăng ký không ? "
Chú Công cười ngại ngùng và vẩy tay nói không, rồi ông ấy chỉ vào 2 chúng tôi và nói " Đó là 2 đồ đệ của tôi ". Người phụ nữ béo ngạc nhiên rõ ràng vô cùng ngạc nhiên sau khi nghe chú Công nói thế "2 đồ đệ của ông đã được cấp trên chọn sao ? ". Chú Công gật đầu đầy tự hào, sau đó lấy lệnh bài ra, đưa cho cô ta. Cô ta xem lệnh bài của chúng tôi sau đó nhập 1 chuỗi số vào máy tính. Chẳng mấy chốc thông tin của tôi và Trần Du đều được hiển thị trên màn hình.
Cô ta nhìn 2 chúng tôi 1 lát rồi nói "Hai người, đi theo tôi ! "
Chúng tôi đi đến 1 cánh cửa, mặc dù nơi này rất tồi tàn, nhưng cánh cửa này rất chắc chắn và đã được cài đặt mật khẩu bằng vân tay. Tôi bước vào cùng cô ta, căn phòng nhỏ này hơi tồi tàn, tất cả các bức tường đều có rất nhiều chiếc tủ, khi chúng tôi bước đến 1 trong những chiếc tủ, người phụ nữ béo nói : " Cậu có thể mở khóa nó bằng vân tay của cậu. Bên trong tủ là dụng cụ tiêu chuẩn của mọi người "
Sau khi mở tủ, tôi thấy có 1 thanh kiếm đồng, 1 túi vải lớn, 1 vài tờ giấy màu vàng, bút viết, la bàn và 1 số vật dụng bắt ma thường được sử dụng.
"Những thứ này phải được bảo quản kỹ, nếu làm mất sẽ không được cấp lại. Tiếp theo hãy để tôi nói cho 2 cậu biết quy tắc của Thiên Sư Đường. "
"Thiên Sư Đường được chia làm 10 cấp độ. Các cậu đang ở cấp độ thứ nhất. Cấp độ của các pháp sư dựa vào các điểm hoặc các điểm cộng tương ứng, đó là 1, 2, 3, 4, ... vv. Các cậu có thể nhận các nhiệm vụ ở Thiên Sư Đường hoặc dùng hồn ma để đổi lấy điểm. Cậu có thể thêm thông tin vào lệnh bài để tiện xem nó."
Thấy tôi không thể tưởng tượng ra được, cô ta thêm 1 số thông tin của tôi vào lệnh bài. Chả mấy chốc lệnh bài đen ban đầu hiện ra ngay lập tức, nó giống như 1 màn hình tinh thể lỏng với dòng chữ "Chung Xuyên, pháp sư cấp độ 1, không có điểm "
Người phụ nữ mũm mỉm không quan tâm đến biểu hiện sốc của chúng tôi, cô ta tiếp tục nói "Về lợi ích của 1 pháp sư cấp 1 có thể nhận được đó là khoản trợ cấp 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm và sự giúp đỡ từ những bộ phận chính phủ có thể trợ giúp. Lợi ích của pháp sư cấp 2 sẽ được nói khi thăng cấp bởi 1 ai đó. Cậu sẽ phải hoàn thành 10 nhiệm vụ mỗi năm theo chu kỳ. Nếu không đạt được sẽ bị hạ cấp và nếu cấp độ 1 như cậu sẽ bị loại trực tiếp. "
Sau khi nghe những lợi ích cô ta nói, trái tim tôi đã không ngừng run rẩy. 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm đó. Đây là một khoản tiền rất lớn. Đối với những sinh viên tốt nghiệp đại học muốn kiếm 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm là điều không hề dễ dàng. Điều thứ 2 còn hấp dẫn hơn, có thể nhận được sự trợ giúp của các tổ chức chính phủ. Đây có phải là một chiếc bánh ngon trên trời rớt xuống? Trần Du và tôi nhoẻn miệng cười. Dường như có thể tưởng tượng ra 1 ngày nào đó tôi sẽ lái 1 chiếc Lamborghini đi trên đường cùng với 1 người phụ nữ xinh đẹp ngồi cạnh.
Và Tề Linh cũng đã nói nếu tôi làm tốt cô ấy sẽ có thể sống lại và ở bên cạnh tôi. Nhìn thấy sự xuất hiên của Tề Đồng và Vạn Thạc Minh, chúng tôi biết rằng gia đình của Tề Linh quả thực rất khác thường. Vì vậy tôi phải làm tốt để chúng tôi có thể ở bên nhau. Bây giờ Thiên Sư Đường là chỗ dựa của tôi, để tôi có thể đứng vững. Khi người phụ nữ béo nhìn thấy tôi và Trần Du cười đến chảy cả nước dãi, cô ta ho 1 tiếng "Cậu có câu hỏi nào không ? "
"Chị ơi, em muốn hỏi em có thể nhận nhiệm vụ ở đâu ? " Trần Du hỏi cô ta. Tôi nhìn hắn và nghĩ đến chú Công. Nếu hắn làm vậy lương tâm của hắn có cắn rứt không nhỉ.
....
Chú Công nói với chúng tôi rằng đây là lệnh bài của Giáo hội Thiên thượng khiến cả 2 chúng tôi hơi bất ngờ. Chú Công hỏi "Đây là của cậu à ? "
Sự phấn khích trong lời nói mà chú Công thể hiện khiến tôi và Trần Du có chút bối rối. Trần Du đáp "Nếu không phải thì sao ? "
Chú Công giữ cái thẻ rất cẩn thận trong tay, như thể mình vừa gặp phải một kho báu lớn vậy. Chú Công ngồi xuống ghế và cẩn thận soi nó bằng 1 chiếc kính lúp. Sau khi xem chiếc lệnh bài trong vài phút, chú ấy cười to và nói "Haha, đệ tử của ta đã bước vào Thiên Sư Đường nổi tiếng rồi "
"Thiên Sư Đường nổi tiếng vậy sao? " Trần Du hỏi với vẻ không tán thành.
Chú Công liên tục gật đầu và nói "Tất nhiên là nổi tiếng, thật sự rất nổi tiếng. Thiên Sư Đường này là nơi mà cả tất cả các pháp sư đều mơ ước. Cậu sẽ thực sự kiếm được rất nhiều tiền. Cậu không lừa tôi đấy chứ ? " Chú Công hỏi Trần Du, có vẻ như chưa thuyết phục được chú ấy tin. Trần Du nói với chú Công "Chung Xuyên cũng có đấy "
Nói rồi hắn bảo tôi lấy mảnh của tôi ra. Tôi lấy nó ra và đưa cho chú ấy xem. Chú ấy lấy lệnh bài Thiên Sư Đường của tôi.
Sau khi xem nó một lúc, chú ấy nhìn chúng tôi với một biểu hiện kì lạ và nói "Các cậu bị mù à ? Tại sao không chớp lấy sự may mắn này, các cậu nghĩ gì khi một trường pháp sư tuyển 2 cậu ? "
Tôi cảm thấy khó chịu với lời nói của chú Công "Nhưng chúng tôi có quá kém không ? "
Trần Du nhanh chóng đáp lời : " Chúng ta chỉ là quá xấu thôi "
"Hai đồ đệ của ta, mặc dù các cậu có thể sử dụng một số pháp thuật. Đối với người bình thường thì đó là giỏi. Nhưng trong thế giới thực của pháp sư, các cậu chỉ là những kẻ mới bắt đầu. Thiên sư Đường là nơi tất cả các pháp sư mơ ước. Người ta nói rằng số học trò ở Thiên Sư Đường được quy định rõ ràng. Thiên Sư Đường sẽ điền người nộp đơn vào vị trí còn trống "
"Mọi người trong Giáo hội Thiên thượng đều được kính trọng trong xã hội. Tuy nhiên những điều này tôi cũng chỉ nghe kể lại thôi chứ chưa được tận mắt thấy. Có thể trong lương lai các cậu cũng sẽ được như thế.! " Chú Công để lộ ra 1 cái nhìn thèm khát.
"Có vẻ như chú đã cho cháu 1 thông tin rất tuyệt " Tôi nói với chú Công.
"Tất nhiên là tuyệt rồi. Điều quan trọng là người ta nói các pháp sư đều được trả rất nhiều tiền. Tôi đã trả lương rất cao cho các cậu ở cửa hàng của tôi, nhưng tôi vẫn muốn nói điều này cho các cậu biết." Chú Công khôi phục lại vẻ ngoài của 1 người thầy bói.
Hai chúng tôi không có ý đòi thêm tiền. Nhưng chú Công vẫn trả thêm tiền cho chúng tôi. Tôi vẫn cảm thấy có gì đó rất mơ hồ. Sau khi bàn bạc, chúng tôi thấy rằng chú Công vẫn rất hứng thú với chuyện này. Mặc dù chú ấy không biết pháp thuật, nhưng chú ấy biết cách thức tiến hành. Chúng tôi hỏi chú Công Thiên Sư Đường ở đâu. Tề Đồng không nói cho chúng tôi biết nơi này ở đâu cả, chúng tôi muốn đến đó xem sao.
Sau khi nghe chúng tôi nói sẽ đến đó, chú ấy rất nhiệt tình nói rằng sẽ đi cùng chúng tôi, ông ấy biết chỗ.
Tôi vẫn nghĩ Thiên Sư Đường là một nơi tốt đẹp đáng để Chung Xuyên này xem trọng. Trên xe, chú ấy tâm trạng rất tốt, ngân nga suốt quãng đường, cứ như thể ông ấy mới là người đăng ký gia nhập Thiên Sư Đường vậy. Nhìn hướng chú ấy lái xe, hình như là thành phố Tần An, tôi hỏi chú ấy Thiên Sư Đường có phải ở Tần An không? Chú Công nói với chúng tôi rằng ông ấy cũng chỉ nghe nói chứ chưa đến đó bao giờ. Coi như lần này chúng tôi được mở mang tầm mắt. Sau nửa tiếng lái xe thì chúng tôi đến một khu phố cổ ở Tần An.
Chúng tôi dừng lại trên 1 con phố buôn bán tồi tàn. Tôi hỏi chú Cồn có phải ông ấy đi nhầm chỗ rồi không ? Con phố này vừa bẩn thỉu vừa bề bộn thật là khó coi. Chú Công nói địa chỉ đó ngay tại đây.
Khuôn mặt của Trần Du cũng không khác gì tôi, không vui vẻ gì mấy. Nhưng vì đã đến đây rồi, tôi đành phải nhắm mắt đưa chân mà chấp nhận. Ở cuối đường, có 1 cửa hàng với cái bảng hiệu đã bị mòn. Trên bảng hiệu là ba chữ lớn đã được sơn mài. Nhìn thấy nó tôi thật sự chỉ muốn quay bước rời đi thôi, nhưng chú Công vô cùng phấn khích hối chúng tôi vào nhanh lên.
Chú Công gõ cửa, một giọng nói lười biếng cất lên "Vào đi ". Ngay khi vào trong, tôi nhận thấy cửa hàng này rộng khoảng 5 mét vuông. Ba người chúng tôi đứng có vẻ khá chật chội. Có một người phụ nữ mũm mỉm trong cửa hàng này, cô ta vừa xem phim truyền hình Hàn Quốc vừa cắn hạt hướng dương, nhưng cô ta phớt lờ chúng tôi.
"Xin chào, người đẹp ! " Lúc này chú Công cất tiếng nói và nở một nụ cười với người phụ nữ mũm mỉm ấy. Tôi không biết làm thế nào chú ấy có thể mở miệng nói như thế được. Nhưng rõ ràng là có hiệu quả. Người phụ nữ mũm mỉm đã rời mắt khỏi màn hình máy tính, sau đó nhìn chú Công và nói "Đây có phải là người đến đăng ký không ? "
Chú Công cười ngại ngùng và vẩy tay nói không, rồi ông ấy chỉ vào 2 chúng tôi và nói " Đó là 2 đồ đệ của tôi ". Người phụ nữ béo ngạc nhiên rõ ràng vô cùng ngạc nhiên sau khi nghe chú Công nói thế "2 đồ đệ của ông đã được cấp trên chọn sao ? ". Chú Công gật đầu đầy tự hào, sau đó lấy lệnh bài ra, đưa cho cô ta. Cô ta xem lệnh bài của chúng tôi sau đó nhập 1 chuỗi số vào máy tính. Chẳng mấy chốc thông tin của tôi và Trần Du đều được hiển thị trên màn hình.
Cô ta nhìn 2 chúng tôi 1 lát rồi nói "Hai người, đi theo tôi ! "
Chúng tôi đi đến 1 cánh cửa, mặc dù nơi này rất tồi tàn, nhưng cánh cửa này rất chắc chắn và đã được cài đặt mật khẩu bằng vân tay. Tôi bước vào cùng cô ta, căn phòng nhỏ này hơi tồi tàn, tất cả các bức tường đều có rất nhiều chiếc tủ, khi chúng tôi bước đến 1 trong những chiếc tủ, người phụ nữ béo nói : " Cậu có thể mở khóa nó bằng vân tay của cậu. Bên trong tủ là dụng cụ tiêu chuẩn của mọi người "
Sau khi mở tủ, tôi thấy có 1 thanh kiếm đồng, 1 túi vải lớn, 1 vài tờ giấy màu vàng, bút viết, la bàn và 1 số vật dụng bắt ma thường được sử dụng.
"Những thứ này phải được bảo quản kỹ, nếu làm mất sẽ không được cấp lại. Tiếp theo hãy để tôi nói cho 2 cậu biết quy tắc của Thiên Sư Đường. "
"Thiên Sư Đường được chia làm 10 cấp độ. Các cậu đang ở cấp độ thứ nhất. Cấp độ của các pháp sư dựa vào các điểm hoặc các điểm cộng tương ứng, đó là 1, 2, 3, 4, ... vv. Các cậu có thể nhận các nhiệm vụ ở Thiên Sư Đường hoặc dùng hồn ma để đổi lấy điểm. Cậu có thể thêm thông tin vào lệnh bài để tiện xem nó."
Thấy tôi không thể tưởng tượng ra được, cô ta thêm 1 số thông tin của tôi vào lệnh bài. Chả mấy chốc lệnh bài đen ban đầu hiện ra ngay lập tức, nó giống như 1 màn hình tinh thể lỏng với dòng chữ "Chung Xuyên, pháp sư cấp độ 1, không có điểm "
Người phụ nữ mũm mỉm không quan tâm đến biểu hiện sốc của chúng tôi, cô ta tiếp tục nói "Về lợi ích của 1 pháp sư cấp 1 có thể nhận được đó là khoản trợ cấp 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm và sự giúp đỡ từ những bộ phận chính phủ có thể trợ giúp. Lợi ích của pháp sư cấp 2 sẽ được nói khi thăng cấp bởi 1 ai đó. Cậu sẽ phải hoàn thành 10 nhiệm vụ mỗi năm theo chu kỳ. Nếu không đạt được sẽ bị hạ cấp và nếu cấp độ 1 như cậu sẽ bị loại trực tiếp. "
Sau khi nghe những lợi ích cô ta nói, trái tim tôi đã không ngừng run rẩy. 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm đó. Đây là một khoản tiền rất lớn. Đối với những sinh viên tốt nghiệp đại học muốn kiếm 10 vạn nhân dân tệ mỗi năm là điều không hề dễ dàng. Điều thứ 2 còn hấp dẫn hơn, có thể nhận được sự trợ giúp của các tổ chức chính phủ. Đây có phải là một chiếc bánh ngon trên trời rớt xuống? Trần Du và tôi nhoẻn miệng cười. Dường như có thể tưởng tượng ra 1 ngày nào đó tôi sẽ lái 1 chiếc Lamborghini đi trên đường cùng với 1 người phụ nữ xinh đẹp ngồi cạnh.
Và Tề Linh cũng đã nói nếu tôi làm tốt cô ấy sẽ có thể sống lại và ở bên cạnh tôi. Nhìn thấy sự xuất hiên của Tề Đồng và Vạn Thạc Minh, chúng tôi biết rằng gia đình của Tề Linh quả thực rất khác thường. Vì vậy tôi phải làm tốt để chúng tôi có thể ở bên nhau. Bây giờ Thiên Sư Đường là chỗ dựa của tôi, để tôi có thể đứng vững. Khi người phụ nữ béo nhìn thấy tôi và Trần Du cười đến chảy cả nước dãi, cô ta ho 1 tiếng "Cậu có câu hỏi nào không ? "
"Chị ơi, em muốn hỏi em có thể nhận nhiệm vụ ở đâu ? " Trần Du hỏi cô ta. Tôi nhìn hắn và nghĩ đến chú Công. Nếu hắn làm vậy lương tâm của hắn có cắn rứt không nhỉ.
Bình luận facebook