Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
Bích nữ
....
Người phụ nữ béo nghe lời của Trần Du và rõ ràng cũng rất hài lòng với những gì Trần Du gọi cô. Biểu cảm của người phụ nữ béo cũng trở nên thân thiện hơn một chút và nói với Trần Du "Nếu có nhiệm vụ, điện thoại di động của cậu sẽ có tín hiệu. Ngoài ra còn có một người tên Cửu Gia Đích. Nếu có nhiệm vụ ở Tần An, người đấy sẽ được gửi vào điện thoại di động cho cậu. Nhưng với vai trò pháp sư hạng nhất, thì cậu chỉ có thể tự mình tìm nhiệm vụ. Khi cậu gặp một việc tâm linh, cậu cần báo cáo với Cửu Gia Đích. Cửu Gia Đích sau đó sẽ tạo nhiệm vụ cho cậu giải quyết nó "
Nói rồi, người đàn bà béo đi ra ngoài. Chúng tôi lấy những vật dụng đó rồi cũng đi theo. Sau khi ra ngoài, người phụ nữ béo bắt đầu nói về tiền lương. "Tôi sẽ chuyển qua Wechat cho các cậu. Nếu gặp sự cố, các cậu cũng có thể yêu cầu trợ giúp từ Cửu Gia Đích."
Sau khi ra ngoài, gặp chú Công, chú ấy liền hỏi chúng tôi được trả bao nhiêu tiền lương. Sau khi nghe được khoản tiền 10 vạn mỗi năm, chú ta cười phá lên như bắt được vàng, rồi yêu cầu chúng tôi chia 30% cho chú ấy ...
Tất nhiên chúng tôi không đồng ý. Nhưng chú Công rất lưu manh, nói với chúng tôi bằng một nụ cười nhếch mép "Này, Tôi nghe nói là các cậu phải tự đi tìm ma, nếu không có nguồn khách hàng của tôi. Không phải khoe khoang đâu, nhưng nếu không có tôi thì hai cậu cũng không làm được gì đâu. Nên là hãy chia cho tôi nếu như muốn tôi cung cấp cho khách hàng cho... Tất nhiên, tôi vẫn sẽ trả lương và trả số tiền như đã thỏa thuận." Chú khôn lỏi thật, muốn dùng tiền của chúng tôi để trả lương cho chúng tôi... nhưng suy cho cùng thì chú ấy nói cũng đúng, chú Công tuy không có khả năng bắt ma, nhưng lại là một người 'ngoại giao' rất tốt.
Dù sao, tiền là dành cho tôi và Trần Du. Nhưng điều đó không quan trọng. Vì vậy, chúng tôi nhanh chóng đạt được thỏa thuận. Sau khi trở lại cửa hàng, chúng tôi bắt đầu mân mê chiếc điện thoại di động do Thiên Sư Đường phát cho, chúng tôi mới ngỡ ngàng phát hiện ra, hóa ra đó là model mới nhất của Apple. Sau khi mở WeChat, đã thấy có sẵn hai người bạn trong đó, một là Cửu Gia Đích, và người kia là người phụ nữ béo ở Thiên Sư Đường. Tò mò tôi nhấn xem nick Cửu Gia Đích, hóa ra là một người đẹp, ngực lớn.
Tôi lướt một lượt xem, thì thấy hình như là đàn ông chứ không phải phụ nữ. Tôi cũng thấy có vài bài đăng, cũng có một vài nhiệm vụ săn ma được đăng ở đây. Sau khi nhấp vào, chúng đều là những sự kiện kỳ lạ mà mọi người gặp phải, nhưng không có vụ nào ở trong Thành phố Tần An. Chán thật, không tìm được gì cả ... Tôi quay sang Trần Du, thậm chí hắn còn nhanh hơn tôi, đã thích và bình luận về mấy bài viết bên dưới. Ngay khi tôi chuẩn bị đặt điện thoại xuống để xem "Liệt quỷ ký" thì điện thoại đột nhiên rung lên. Trần Du và tôi đều bị kéo vào một nhóm trò chuyện. "Xin chào 2 tiểu đệ."
"Cửu Gia Đích! Chào ngài!" Trần Du nhanh chóng quay lại dáng vẻ xum xoe của hắn. Tôi nhìn Trần Du với ánh mắt khinh bỉ. Từ khi nào mà anh ta lại trở nên như thế này ... tại sao trước đây có thấy hắn như thế đâu?. Tôi cũng rep lại một biểu tượng cười, Cửu Gia Đích tiếp tục gửi tin nhắn "Có công việc cho hai cậu đây, có một sự cố tự tử xảy ra thường xuyên trong một công ty ở Tần An. Hiện tại Thiên Sư Đường đã gửi hai pháp sư đi để điều tra và việc của hai cậu là sẽ đi theo hỗ trợ họ. Khi nhiệm vụ hoàn thành. Mỗi người sẽ được nhận 1 điểm cho nhiệm vụ này. Nếu đồng ý, thì cậu gửi cho tôi 1 hồng bao ( lì xì online)"...người này tham lam thật.
Nhưng 1 điểm này cần để tôi nâng cấp lên Cấp 2, vì vậy trong trường hợp này. Tôi có thể sẽ được thăng chức nếu tôi thực hiện các nhiệm vụ này.
"Cửu Gia Đích, tôi không có ngân hàng online." Tôi vừa gửi tin nhắn thì thấy rằng Trần Du đã phát một hồng bao. Tôi quay lại và hỏi Trần Du mở ngân hàng trực tuyến ở đâu. Trần Du lắc đầu cười, tôi nghĩ bụng có lẽ hắn đã đi theo, và khen mụ béo khó tính kia là cô gái xinh đẹp nên được trả trước một tháng lương đầu tiên.
Cửu Gia Đích lờ tôi đi, nhưng nhanh chóng chộp lấy hồng bao của Trần Du vừa đưa ra, và Trần Du đã được nhận nhiệm vụ. Bất lực, tôi chỉ còn cách sử dụng cách của Trần Du, đặt một bàn ăn và hẹn với người phụ nữ béo kia, và sau đó tôi đã được trả trước một tháng lương.
Sau đó, tôi gửi gửi hồng bao vào nhóm, và đương nhiên Cửu Gia Đích chộp lấy hồng bao chỉ trong vài giây. Ngay sau đó, hắn nói tiếp "Nhiệm vụ đã được nhận thành công. Nếu bạn muốn nhận thông tin về nhiệm vụ, xin vui lòng gửi một hồng bao nữa." Mẹ ơi ... Định cướp sao ... Tôi chỉ muốn bày tỏ sự phản đối và đang định gõ. Và lúc này Trần Du lại đã gửi một hồng bao, vì vậy tôi lặng lẽ xóa những từ tôi đang gõ. Tôi cũng gửi một hồng bao. Sau khi nhận được hồng bao, Cửu Gia Đích bày tỏ sự hài lòng với màn ra mắt của cả hai chúng tôi.
Sau đó nói với chúng tôi thông tin về nhiệm vụ này. Chuyện là gần đây ở một tòa nhà có tên là Chấn Nguyên, từ lúc xây dựng đến giờ đều không có gì lạ. Bởi vì nó là một tòa nhà thương mại, các công ty khác nhau đều chuyển đến để hoạt động. Những có một điều kỳ lạ đã xảy ra. Cứ mười lăm âm lịch trong tòa nhà, sẽ có người tự sát. Những người tự tử có cùng một đặc điểm: họ mặc quần áo màu đỏ và nhảy từ tòa nhà xuống. Điều tra của cảnh sát cũng đã loại trừ khả năng giết người.
Lúc đầu, mọi người đều không để ý, nhưng sau một thời gian dài thì cứ sau 15 âm lịch, sẽ có người nhảy xuống từ tầng trên. Nếu cứ như thế này, mọi người trong tòa nhà sẽ bị ám ảnh và một số công ty cũng đang ồn ào đòi hủy bỏ tiền thuê nhà. Vì vậy, quản lý tòa nhà đã đến tìm Thiên Sư Đường. Cửu Gia Đích cũng cho biết, hãy chờ ở đó lúc 6 giờ tối nay sẽ có hai pháp sư khác của Thiên Sư Đường đến, và nói với chúng tôi, đừng lo lắng, lần này tất cả đều chỉ là quà ra mắt dành cho các cậu thôi.
Sau khi trả lời Cửu Gia Đích. Tôi hỏi Trần Du tại sao anh ta lại hào phòng như vậy. Trần Du nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ và nói "Anh có ngốc không, tất cả chúng ta sau này đều phải dựa vào Cửu Gia Đích này. Trong tương lai, hai chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ từ anh ấy, trong trường hợp hắn giao cho chúng ta một nhiệm vụ mà cả hai chúng ta đều không thể giải quyết, cả hai chúng ta đều không phải sẽ không biết sống chết thế nào sao "
Trần Du nói cũng có lý. Chúng tôi chờ đến tối, chúng tôi lấy xe của chú Công, lao về phía 'Tòa nhà Chấn Nguyên' Tòa nhà Chấn Nguyên là nơi thịnh vượng nhất ở trung tâm thành phố của thành phố Tần An. Khi đi trên đường, có thể thấy màu đỏ nổi bật của Tòa nhà Chấn Nguyên từ xa. Sau khi chúng tôi đỗ xe, thấy rằng vẫn còn sớm nên quyết định đi ăn gì đó. Sau khi chúng tôi ăn, chúng tôi đứng đợi ở lối vào của tòa nhà.
Không có người trong tòa nhà vào thời điểm này, hai nhân viên bảo vệ bên trong thấy tôi và Trần Du ngồi ở cửa, liền đi ra với chúng tôi và nói "Các cậu đang làm gì ở đây? Đây là nơi các cậu có thể ngồi hả? Đi đi .... Nhanh lên." Thấy nhân viên bảo vệ trông có vẻ tự phụ, Trần Du nói với nhân viên bảo vệ bằng một giọng cao vút "Chúng tôi đang làm gì? Anh không thấy sao?" Nhân viên bảo vệ nhìn tôi và Trần Du lần nữa, rồi nhìn chúng tôi và nói "Xí. Cậu chỉ là người bình thường, định lòe tôi sao ..."
Trần Du trực tiếp lấy ra thiên sư lệnh và nói với nhân viên bảo vệ "Có biết cái gì đây không ... ngay cả ông chủ của cậu có nhìn thấy chúng tôi, thì cũng phải biết nói chuyện với chúng tôi một cách tử tế ..."
Nhưng các nhân viên bảo vệ dường như không biết thiên sư lệnh này "Cậu là ai? Định giơ lệnh bài dọa tôi sao? Nhìn đã biết là không có tiền rồi"
"Nếu còn không mau đi, tôi sẽ gọi cảnh sát bắt các cậu" nhân viên bảo vệ nhìn tôi. Trần Du nói "Chà, đuổi tôi đi. Mắt anh đúng là bị mù rồi .... Chính ông chủ của anh đã mời chúng tôi đến đây bắt ma."
"Cậu nói ai là mắt mù ?... Bắt ma sao?... Nếu cậu bắt được ma, đầu tôi tháo ra cho cậu đá bóng. Đừng lảng vảng ở đây, đừng có để tôi phải làm điều đó." Trần Du cũng là một người có tính khí thất thường, nhưng bây giờ anh ấy đang là người của Thiên Sư Đường. Anh ấy đứng dậy và nói với tôi "Chung Xuyên, hắn muốn đuổi chúng ta! Chung Xuyên, đi thôi!" Nói xong, anh ta lùi lại một bước và đẩy tôi ra một cách nhẹ nhàng .... Thành thật mà nói. Tôi không nghĩ rằng bảo vệ này là người tốt.
Hắn nên nói một cách lịch sự, chứ không cần phải nói kiểu đấy. Tôi siết chặt nắm tay của mình, nhân viên bảo vệ cũng lấy ra một dùi cui điện, giơ trước mặt tôi, thỉnh thoảng còn bấm bấm cho phát ra tiếng động. Ngay khi 'Trận chiến' sắp bắt đầu, có một âm thanh đằng sau anh ta.
"Chung Xuyên, Là cậu đấy à?." Tôi quay đầu lại nhìn.. gì thế này? Trùng hợp vậy sao. Không ngờ lại bắt gặp họ ở đây. Đột nhiên nghĩ rằng hai người này là 'người cao cấp' mà Cửu Gia Đích nói, rằng chính là hai người này muốn chúng tôi hỗ trợ. Những lời của Tề Đồng nói làm tôi luôn cảm thấy tốt về cô ấy, sau tất cả, tôi cũng là anh rể của cô ấy. Còn đối với khuôn mặt băng đó, người đàn ông Vạn Thạc Minh đó, tôi không có gì để nói. Tề Đồng đến và nói với tôi "Haha, Nhanh thật. Chúng ta lại gặp nhau rồi ... Cửu Gia Đích nói rằng anh ta đã gửi đến hai trợ lý cho chúng tôi. Tôi đoán đó là các cậu."
Tại thời điểm này sau khi bảo vệ nhìn thấy Tề Đồng. Khuôn mặt anh lập tức trở nên xấu hổ "Cô Tề, cô biết hai người này"....
....
Người phụ nữ béo nghe lời của Trần Du và rõ ràng cũng rất hài lòng với những gì Trần Du gọi cô. Biểu cảm của người phụ nữ béo cũng trở nên thân thiện hơn một chút và nói với Trần Du "Nếu có nhiệm vụ, điện thoại di động của cậu sẽ có tín hiệu. Ngoài ra còn có một người tên Cửu Gia Đích. Nếu có nhiệm vụ ở Tần An, người đấy sẽ được gửi vào điện thoại di động cho cậu. Nhưng với vai trò pháp sư hạng nhất, thì cậu chỉ có thể tự mình tìm nhiệm vụ. Khi cậu gặp một việc tâm linh, cậu cần báo cáo với Cửu Gia Đích. Cửu Gia Đích sau đó sẽ tạo nhiệm vụ cho cậu giải quyết nó "
Nói rồi, người đàn bà béo đi ra ngoài. Chúng tôi lấy những vật dụng đó rồi cũng đi theo. Sau khi ra ngoài, người phụ nữ béo bắt đầu nói về tiền lương. "Tôi sẽ chuyển qua Wechat cho các cậu. Nếu gặp sự cố, các cậu cũng có thể yêu cầu trợ giúp từ Cửu Gia Đích."
Sau khi ra ngoài, gặp chú Công, chú ấy liền hỏi chúng tôi được trả bao nhiêu tiền lương. Sau khi nghe được khoản tiền 10 vạn mỗi năm, chú ta cười phá lên như bắt được vàng, rồi yêu cầu chúng tôi chia 30% cho chú ấy ...
Tất nhiên chúng tôi không đồng ý. Nhưng chú Công rất lưu manh, nói với chúng tôi bằng một nụ cười nhếch mép "Này, Tôi nghe nói là các cậu phải tự đi tìm ma, nếu không có nguồn khách hàng của tôi. Không phải khoe khoang đâu, nhưng nếu không có tôi thì hai cậu cũng không làm được gì đâu. Nên là hãy chia cho tôi nếu như muốn tôi cung cấp cho khách hàng cho... Tất nhiên, tôi vẫn sẽ trả lương và trả số tiền như đã thỏa thuận." Chú khôn lỏi thật, muốn dùng tiền của chúng tôi để trả lương cho chúng tôi... nhưng suy cho cùng thì chú ấy nói cũng đúng, chú Công tuy không có khả năng bắt ma, nhưng lại là một người 'ngoại giao' rất tốt.
Dù sao, tiền là dành cho tôi và Trần Du. Nhưng điều đó không quan trọng. Vì vậy, chúng tôi nhanh chóng đạt được thỏa thuận. Sau khi trở lại cửa hàng, chúng tôi bắt đầu mân mê chiếc điện thoại di động do Thiên Sư Đường phát cho, chúng tôi mới ngỡ ngàng phát hiện ra, hóa ra đó là model mới nhất của Apple. Sau khi mở WeChat, đã thấy có sẵn hai người bạn trong đó, một là Cửu Gia Đích, và người kia là người phụ nữ béo ở Thiên Sư Đường. Tò mò tôi nhấn xem nick Cửu Gia Đích, hóa ra là một người đẹp, ngực lớn.
Tôi lướt một lượt xem, thì thấy hình như là đàn ông chứ không phải phụ nữ. Tôi cũng thấy có vài bài đăng, cũng có một vài nhiệm vụ săn ma được đăng ở đây. Sau khi nhấp vào, chúng đều là những sự kiện kỳ lạ mà mọi người gặp phải, nhưng không có vụ nào ở trong Thành phố Tần An. Chán thật, không tìm được gì cả ... Tôi quay sang Trần Du, thậm chí hắn còn nhanh hơn tôi, đã thích và bình luận về mấy bài viết bên dưới. Ngay khi tôi chuẩn bị đặt điện thoại xuống để xem "Liệt quỷ ký" thì điện thoại đột nhiên rung lên. Trần Du và tôi đều bị kéo vào một nhóm trò chuyện. "Xin chào 2 tiểu đệ."
"Cửu Gia Đích! Chào ngài!" Trần Du nhanh chóng quay lại dáng vẻ xum xoe của hắn. Tôi nhìn Trần Du với ánh mắt khinh bỉ. Từ khi nào mà anh ta lại trở nên như thế này ... tại sao trước đây có thấy hắn như thế đâu?. Tôi cũng rep lại một biểu tượng cười, Cửu Gia Đích tiếp tục gửi tin nhắn "Có công việc cho hai cậu đây, có một sự cố tự tử xảy ra thường xuyên trong một công ty ở Tần An. Hiện tại Thiên Sư Đường đã gửi hai pháp sư đi để điều tra và việc của hai cậu là sẽ đi theo hỗ trợ họ. Khi nhiệm vụ hoàn thành. Mỗi người sẽ được nhận 1 điểm cho nhiệm vụ này. Nếu đồng ý, thì cậu gửi cho tôi 1 hồng bao ( lì xì online)"...người này tham lam thật.
Nhưng 1 điểm này cần để tôi nâng cấp lên Cấp 2, vì vậy trong trường hợp này. Tôi có thể sẽ được thăng chức nếu tôi thực hiện các nhiệm vụ này.
"Cửu Gia Đích, tôi không có ngân hàng online." Tôi vừa gửi tin nhắn thì thấy rằng Trần Du đã phát một hồng bao. Tôi quay lại và hỏi Trần Du mở ngân hàng trực tuyến ở đâu. Trần Du lắc đầu cười, tôi nghĩ bụng có lẽ hắn đã đi theo, và khen mụ béo khó tính kia là cô gái xinh đẹp nên được trả trước một tháng lương đầu tiên.
Cửu Gia Đích lờ tôi đi, nhưng nhanh chóng chộp lấy hồng bao của Trần Du vừa đưa ra, và Trần Du đã được nhận nhiệm vụ. Bất lực, tôi chỉ còn cách sử dụng cách của Trần Du, đặt một bàn ăn và hẹn với người phụ nữ béo kia, và sau đó tôi đã được trả trước một tháng lương.
Sau đó, tôi gửi gửi hồng bao vào nhóm, và đương nhiên Cửu Gia Đích chộp lấy hồng bao chỉ trong vài giây. Ngay sau đó, hắn nói tiếp "Nhiệm vụ đã được nhận thành công. Nếu bạn muốn nhận thông tin về nhiệm vụ, xin vui lòng gửi một hồng bao nữa." Mẹ ơi ... Định cướp sao ... Tôi chỉ muốn bày tỏ sự phản đối và đang định gõ. Và lúc này Trần Du lại đã gửi một hồng bao, vì vậy tôi lặng lẽ xóa những từ tôi đang gõ. Tôi cũng gửi một hồng bao. Sau khi nhận được hồng bao, Cửu Gia Đích bày tỏ sự hài lòng với màn ra mắt của cả hai chúng tôi.
Sau đó nói với chúng tôi thông tin về nhiệm vụ này. Chuyện là gần đây ở một tòa nhà có tên là Chấn Nguyên, từ lúc xây dựng đến giờ đều không có gì lạ. Bởi vì nó là một tòa nhà thương mại, các công ty khác nhau đều chuyển đến để hoạt động. Những có một điều kỳ lạ đã xảy ra. Cứ mười lăm âm lịch trong tòa nhà, sẽ có người tự sát. Những người tự tử có cùng một đặc điểm: họ mặc quần áo màu đỏ và nhảy từ tòa nhà xuống. Điều tra của cảnh sát cũng đã loại trừ khả năng giết người.
Lúc đầu, mọi người đều không để ý, nhưng sau một thời gian dài thì cứ sau 15 âm lịch, sẽ có người nhảy xuống từ tầng trên. Nếu cứ như thế này, mọi người trong tòa nhà sẽ bị ám ảnh và một số công ty cũng đang ồn ào đòi hủy bỏ tiền thuê nhà. Vì vậy, quản lý tòa nhà đã đến tìm Thiên Sư Đường. Cửu Gia Đích cũng cho biết, hãy chờ ở đó lúc 6 giờ tối nay sẽ có hai pháp sư khác của Thiên Sư Đường đến, và nói với chúng tôi, đừng lo lắng, lần này tất cả đều chỉ là quà ra mắt dành cho các cậu thôi.
Sau khi trả lời Cửu Gia Đích. Tôi hỏi Trần Du tại sao anh ta lại hào phòng như vậy. Trần Du nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ và nói "Anh có ngốc không, tất cả chúng ta sau này đều phải dựa vào Cửu Gia Đích này. Trong tương lai, hai chúng ta sẽ nhận nhiệm vụ từ anh ấy, trong trường hợp hắn giao cho chúng ta một nhiệm vụ mà cả hai chúng ta đều không thể giải quyết, cả hai chúng ta đều không phải sẽ không biết sống chết thế nào sao "
Trần Du nói cũng có lý. Chúng tôi chờ đến tối, chúng tôi lấy xe của chú Công, lao về phía 'Tòa nhà Chấn Nguyên' Tòa nhà Chấn Nguyên là nơi thịnh vượng nhất ở trung tâm thành phố của thành phố Tần An. Khi đi trên đường, có thể thấy màu đỏ nổi bật của Tòa nhà Chấn Nguyên từ xa. Sau khi chúng tôi đỗ xe, thấy rằng vẫn còn sớm nên quyết định đi ăn gì đó. Sau khi chúng tôi ăn, chúng tôi đứng đợi ở lối vào của tòa nhà.
Không có người trong tòa nhà vào thời điểm này, hai nhân viên bảo vệ bên trong thấy tôi và Trần Du ngồi ở cửa, liền đi ra với chúng tôi và nói "Các cậu đang làm gì ở đây? Đây là nơi các cậu có thể ngồi hả? Đi đi .... Nhanh lên." Thấy nhân viên bảo vệ trông có vẻ tự phụ, Trần Du nói với nhân viên bảo vệ bằng một giọng cao vút "Chúng tôi đang làm gì? Anh không thấy sao?" Nhân viên bảo vệ nhìn tôi và Trần Du lần nữa, rồi nhìn chúng tôi và nói "Xí. Cậu chỉ là người bình thường, định lòe tôi sao ..."
Trần Du trực tiếp lấy ra thiên sư lệnh và nói với nhân viên bảo vệ "Có biết cái gì đây không ... ngay cả ông chủ của cậu có nhìn thấy chúng tôi, thì cũng phải biết nói chuyện với chúng tôi một cách tử tế ..."
Nhưng các nhân viên bảo vệ dường như không biết thiên sư lệnh này "Cậu là ai? Định giơ lệnh bài dọa tôi sao? Nhìn đã biết là không có tiền rồi"
"Nếu còn không mau đi, tôi sẽ gọi cảnh sát bắt các cậu" nhân viên bảo vệ nhìn tôi. Trần Du nói "Chà, đuổi tôi đi. Mắt anh đúng là bị mù rồi .... Chính ông chủ của anh đã mời chúng tôi đến đây bắt ma."
"Cậu nói ai là mắt mù ?... Bắt ma sao?... Nếu cậu bắt được ma, đầu tôi tháo ra cho cậu đá bóng. Đừng lảng vảng ở đây, đừng có để tôi phải làm điều đó." Trần Du cũng là một người có tính khí thất thường, nhưng bây giờ anh ấy đang là người của Thiên Sư Đường. Anh ấy đứng dậy và nói với tôi "Chung Xuyên, hắn muốn đuổi chúng ta! Chung Xuyên, đi thôi!" Nói xong, anh ta lùi lại một bước và đẩy tôi ra một cách nhẹ nhàng .... Thành thật mà nói. Tôi không nghĩ rằng bảo vệ này là người tốt.
Hắn nên nói một cách lịch sự, chứ không cần phải nói kiểu đấy. Tôi siết chặt nắm tay của mình, nhân viên bảo vệ cũng lấy ra một dùi cui điện, giơ trước mặt tôi, thỉnh thoảng còn bấm bấm cho phát ra tiếng động. Ngay khi 'Trận chiến' sắp bắt đầu, có một âm thanh đằng sau anh ta.
"Chung Xuyên, Là cậu đấy à?." Tôi quay đầu lại nhìn.. gì thế này? Trùng hợp vậy sao. Không ngờ lại bắt gặp họ ở đây. Đột nhiên nghĩ rằng hai người này là 'người cao cấp' mà Cửu Gia Đích nói, rằng chính là hai người này muốn chúng tôi hỗ trợ. Những lời của Tề Đồng nói làm tôi luôn cảm thấy tốt về cô ấy, sau tất cả, tôi cũng là anh rể của cô ấy. Còn đối với khuôn mặt băng đó, người đàn ông Vạn Thạc Minh đó, tôi không có gì để nói. Tề Đồng đến và nói với tôi "Haha, Nhanh thật. Chúng ta lại gặp nhau rồi ... Cửu Gia Đích nói rằng anh ta đã gửi đến hai trợ lý cho chúng tôi. Tôi đoán đó là các cậu."
Tại thời điểm này sau khi bảo vệ nhìn thấy Tề Đồng. Khuôn mặt anh lập tức trở nên xấu hổ "Cô Tề, cô biết hai người này"....
Bình luận facebook