-
Chương 70-71
Chương 70: Nam Giang, các thế lực kích động
Chuộc tội!
Dù thế nào cũng phải chuộc tội!
Nếu không Từ gia sẽ vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu lên.
Từ Quốc Bân lập tức triệu tập tất cả những nhân viên của Từ gia, nói ra suy nghĩ của ông ta là đi đến Giang Bắc trước để đập phá tạp chí Giang Thành.
Quyết định này vừa được công bố thì mọi người trong tập đoàn Từ thị đều kinh hãi thất sắc
Thế lực Giang Bắc khác với Nam Giang, ở Nam Giang thì Nam Giang Vương cầm đầu, đông đảo thế gia phía dưới như sao trời tô điểm, mà Giang Bắc thì chỉ có Trần gia là độc quyền khống chế.
Nói cách khác chính là, địa vị của Trần gia ở Giang Bắc tương đương với địa vị của Nam Giang Vương Lôi Áo ở một bờ Nam Giang, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém
Tất cả sản nghiệp Giang Bắc, dù là bất động sản, thức ăn, trang phục… đều thuộc về Trần gia, tất nhiên cũng bao gồm tạp chí Giang Thành
Từ Quốc Bân nói muốn đi đập phá tạp chí Giang Thành, không khác gì khiêu khích uy nghiêm của Trần gia, có thể nhìn ra hành động này điên cuồng đến mức nào.
Làm vậy là muốn bị Trần gia điên cuồng trả thù sao!
Tất cả mọi người trong Từ gia khuyên ông ta đừng xúc động, nhưng Từ Quốc Bân rất kiên quyết, trực tiếp buông lời nói rằng người sợ có thể rời khỏi tập đoàn Từ thị vào bất cứ lúc nào.
Mọi người khó hiểu hỏi,"Gia chủ, rốt cuộc là nguyên nhân gì làm ngài chịu mạo hiểm lớn như vậy để đi đắc tội Trần gia?"
Trải qua chuyện tập đoàn Khuynh Thành lần trước, Từ gia đã bị thương trầm trọng, lúc này lại chạy đi khiêu khích Trần gia của Giang Bắc thì không khác gì đẩy Từ gia vào bước đường cùng.
Chẳng lẽ gia chủ đã tuyệt vọng với Từ gia, chuẩn bị tự sa ngã sao?
Thấy mọi người lộ ra vẻ mặt khó hiểu, Từ Quốc Bân cười lạnh một tiếng và nói,"Vì sao à? Ha hả, bởi vì lần này Trần gia trêu chọc phải một nhân vật đủ để khiến toàn bộ Long quốc đều phải run rẩy - Vân Thiên Thần Quân."
Vân Thiên Thần Quân!
Cái tên này vừa vang lên, tất cả mọi người đột nhiên run rẩy, sau đó sắc mặt đỏ lên, có xúc động không nhịn được muốn quỳ xuống quỳ lạy.
Vân Thiên Thần Quân chính là thần bảo hộ của Long quốc, sao lại có liên quan đến chuyện này chứ?
"Chẳng lẽ ý của gia chủ là, Vân Thiên Thần Quân có quan hệ gì với Diệp Khuynh Thành?"
Tạp chí Giang Thành vừa đăng bài bôi đen Diệp Khuynh Thành thì gia chủ đã đưa ra quyết định điên cuồng như vậy, còn nói Trần gia trêu chọc phải Vân Thiên Thần Quân, ý này không phải là nói Diệp Khuynh Thành và Vân Thiên Thần Quân có quan hệ đặc thù nào đó sao?
Mọi người trong Từ gia cũng không phải ngốc, rất nhanh đã phản ứng lại.
Từ Quốc Bân gật gật đầu
Oanh!
Trong phút chốc, trong lòng mọi người nhấc lên sóng to gió lớn.
Quả nhiên là thế!
Khó trách lúc trước Từ Khải thiếu gia đắc tội Diệp Khuynh Thành, gia chủ không tiếc ra tay tàn nhẫn, đánh anh ta đến chết khiếp
Thì ra… thì ra nhân vật đứng phía sau Diệp Khuynh Thành chính là vị Vân Thiên Thần Quân đứng đầu cả nước kia.
Rốt cuộc bọn họ cũng lý giải vì sao gia chủ sẽ làm ra quyết định điên cuồng như vậy.
Ông ta muốn chuộc tội!
"Chúng tôi nguyện ý luôn đi theo gia chủ, mạo hiểm xâm nhập Giang Bắc, tuyệt không lùi bước!"Mọi người cùng kêu lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bọn họ sửa lại thái độ phản đối trước đó, trong lòng không hề sợ hãi, mà là hưng phấn, cực kỳ hưng phấn.
Cơ hội để Từ gia bọn họ quật khởi lần nữa đã tới!
Từ Khải cũng nói,"Ba, con cũng muốn cùng ba đi đến Giang Bắc, con cũng muốn chuộc tội."
Nhưng Từ Quốc Bân lại vỗ vỗ bờ vai anh ta và nói,"Con ở lại Từ gia, nhớ kỹ, nếu trong vòng 3 ngày ba không trở về thì con cứ đi đến tập đoàn Khuynh Thành, quỳ gối ở nơi đó, nói hết tất cả những gì ba đã làm cho Diệp Khuynh Thành biết."
Ở Giang Bắc, Trần gia chính là trời, sẽ ăn người.
Lúc Từ Quốc Bân đưa ra quyết định này đã không tính an toàn lui ra, ông ta phải hy sinh bản thân để đổi lấy cơ hội trăm năm khó gặp này cho Từ gia.
Mọi người trong Từ gia nghe thấy lời này của Từ Quốc Bân cũng lã chã rơi lệ.
Lần này gia thật sự đã đặt cược tất cả mọi thứ!
……
Trong một lớp học bổ túc kỳ nghỉ hè ở Giang Thành, trong phòng học ngồi đầy học sinh
Bọn họ còn một tháng là đã lên lớp mười hai, vì có thể lấy được thành tích tốt trong cuộc thi đại học một năm sau, họ phải bắt đầu nỗ lực ngay từ bây giờ.
Đương nhiên cũng có không ít người bị phụ huynh buộc tới học bổ túc, Tôn Tiểu Sở chính là một trong số đó.
Cô ghét học, cho nên nhân lúc giáo viên không chú ý, cô lén cầm di động lên xem tiểu thuyết
Lúc đang xem say sưa thì đột nhiên giao diện tiểu thuyết bắn ra một cái quảng cáo, cô còn không cẩn thận nhấn vào, thật là phiền chán.
Nhưng khi Tôn Tiểu Sở nhìn lướt qua nội dung trong đó thì ngây ngẩn cả người.
Lục tiên sinh…. Là tên trai bao sao?
Tôi không tin!
Tôn Tiểu Sở không nói với giáo viên tiếng nào mà đã trực tiếp vác cặp sách chạy ra khỏi phòng học, trở lại Tôn gia
Tôn Cẩm Vinh kinh ngạc hỏi,"Tiểu Sở, hôm nay không phải chái phải đi học sao, sao đột nhiên chạy về vậy?"
Tôn Tiểu Sở giơ điện thoại lên trước mặt Tôn Cẩm Vinh, đỏ mắt mà nói,"Ông, bài báo này nói Lục tiên sinh là tên trai bao được người ta bao nuôi."
"Nói hươu nói vượn!" Sắc mặt Tôn Cẩm Vinh lập tức trầm xuống, quát,"Mấy tờ báo hám tiền này, trừ chuyện thả mấy cái rắm chó ra thì còn có thể làm ra chuyện tốt gì?"
Ông ta đã sớm thấy được bài báo đó, chỉ là không tin.
Nhân vật như Lục tiên sinh sao có thể là trai bao, đám tạp chí vô lương tâm đó quả thực là đang nói nhảm
Tôn Thiên Lỗi cũng nói,"Con gái, có một số việc nhìn thấy chưa chắc là chân tướng, đặc biệt là mấy đứa nhỏ tuổi các con là dễ bị người ta nắm mũi dắt đi nhất, về sau đừng xem mấy bài báo tào lao này nữa."
"Dạ!"
Tôn Tiểu Sở gật gật đầu, cô cũng không tin nội dung của bài báo đó, chỉ cảm thấy tức giận bất bình cho Lục tiên sinh thôi
Tôn Thiên Lỗi cười an ủi,"Yên tâm đi, người xấu sẽ nhanh chóng lọt vào báo ứng."
Nói xong ông ta liền ra cửa, đi đến thẳng khu biệt thự của Nam Giang Vương, khi đi vào khu biệt thự thì phát hiện mấy người cầm quyền hào môn khác cũng có mặt.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề.
Nam Giang Vương Lôi Áo âm trầm nói,"Lần này Trần gia chơi với lửa có ngày chết cháy, huỷ diệt là không thể tránh được, nhưng trước đó, chúng ta cũng phải làm chút chuyện, đi đến Giang Bắc tạo áp lực cho Trần gia đi."
"Tán đồng!"
"Tán đồng!"
"Tán đồng!"
Tất cả những người cầm quyền hào môn ở đây đều tỏ vẻ nguyện ý đi theo Nam Giang Vương xông vào Giang Bắc một lần. Nếu không chờ đến lúc Trần gia diệt vong thì sao bọn họ có thể không biết xấu hổ đi theo chia cắt sản nghiệp của Trần gia chứ?
Chương 71: Đập! Đập thật mạnh vào cho tôi!
Có thể nói là *một hòn đá rơi gây trận đá lở.
*(Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá rơi gây trận đá lở 一石激起千层浪, Nghĩa đen: ném một hòn đá khiến cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Nghĩa bóng: một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mẽ ).
Những bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành vừa được tạp chí Giang Thành tung ra đã lập tức gây chấn động toàn bộ Giang Thành. Đồng thời cũng khuấy động các thế lực hào môn tại đây.
Tại căn biệt thự Lục Nhân.
Sau khi đọc xong các bài báo, lồng ngực của Lâm Thanh Đàn như nổ tung vì tức giận.
Thật quá đáng!
Lâm Thanh Đàn chưa từng thấy một tạp chí nào vô trách nhiệm như vậy, chẳng có bất kỳ bằng chứng nào mà chỉ nói vớ vẩn dựa trên mấy bức ảnh.
Đúng là coi trời bằng vung mà!
Không biết chị cả và tiểu Lục Vân sẽ buồn tới mức nào sau khi đọc được những bài báo này.
Liễu Nhân Nhi cũng vô cùng cùng tức giận, trong mắt tràn ngập sát ý.
So với sự bất lực của Lâm Thanh Đàn, cô ấy trực tiếp thay trang phục riêng của Ám Ảnh các rồi đi thẳng tới Giang Bắc.
Lúc này, đầu sỏ vụ việc là Cố An Kỳ vẫn còn đang tự mãn, cô ta không hề nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Bởi vì lần trước bị Diệp Khuynh Thành đuổi khỏi tập đoàn Khuynh Thành nên sau đó cô ta phải chạy trốn đến Giang Bắc và kết hôn với tên thái giám Trần Tử Ngang.
Cô ta đã phải chịu đựng sự nhục nhã này hơn nửa tháng rồi!
Cho đến tận bây giờ, cô ta cảm thấy vô cùng hưng phấn và vui mừng khi biết được người người ở Giang Thành đang mắng chửi Diệp Khuynh Thành.
"Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!"
"Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!"
"Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!"
Cố An Kỳ muốn vui vẻ bao nhiêu thì vui vẻ bấy nhiêu, muốn tự mãn bao nhiêu thì có tự mãn bấy nhiêu.
Cô ta ước gì bản thân có thể chạy đến chỗ Diệp Khuynh Thành ngay bây giờ để tận mắt chứng kiến vẻ mặt xấu xí của Diệp Khuynh Thành.
Cô ta cần thời gian chuẩn bị để khiến cho Diệp Khuynh Thành phải bẽ mặt.
Cô ta muốn Diệp Khuynh Thành phải hối hận vì quyết định ngu ngốc lúc đó.
Còn cả tên trai bao Lục Vân nữa!
Cô ta muốn đôi cẩu nam nữ này phải bẽ mặt khi ở lại Giang Thành!
Cô ta tiếp tục chỉ đạo các biên tập tiếp tục viết các bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành và trai bao.
Lúc này, có một nhân viên vội chạy vào nói: "Giám đốc, có một nhóm người ở bên ngoài nói là muốn đập nát tòa soạn của chúng ta."
"Muốn đập nát tòa soạn của chúng ta sao? Hừ, tôi muốn xem xem là ai có gan hùm mật báo này!"
Cố An Kỳ chế nhạo rồi đi ra khỏi tòa soạn thì thấy có một nhóm người ở bên ngoài.
Đó chính là Từ Quốc Bân và nhóm vệ sĩ của tập đoàn Từ thị.
Cố An Kỳ nói với vẻ mặt âm trầm: "Từ Quốc Bân, ông bị lừa đá vào đầu à? Lần trước, Từ gia của ông cũng là người bị hại ở tập đoàn Khuynh Thành. Ông không cảm kích tôi đã đành mà lại còn tới Giang Bắc bênh vực cho con khốn Diệp Khuynh Thành đó sao?"
Khi cô ta còn làm thư ký bên cạnh Diệp Khuynh Thành, những người giàu có và nắm quyền lực trong tay đều là những người cô ta không thể chạm vào nhưng bây giờ thì khác, cô ta đã leo lên vị trí cao nhất của Trần gia.
Đối mặt với Từ Quốc Bân, cô ta chẳng những dám gọi thẳng tên của ông ta mà còn chỉ thẳng vào ông ta mà chửi bới.
"Tôi thấy não của ông bị người phụ nữ điên đó làm hỏng rồi."
Từ Quốc Bân chỉ liếc nhìn Cố An Kỳ với vẻ khinh bỉ, sau đó ông ta nói với nhóm vệ sĩ ở phía sau: "Mau ra tay đi! Đập nát tòa soạn này cho tôi! Đập mạnh vào!"
Nhóm vệ sĩ lập tức lao lên, bọn họ giơ búa lên và bắt đầu ra sức đập.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Chỉ trong nháy mắt, các mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi, một số máy tính trong tòa soạn cũng bị hỏng.
Cố An Kỳ hét lên: "Từ Quốc Bân, ông bị điên à? Ông có biết ai là chủ của địa bàn này không?"
Thế nhưng Từ Quốc Bân hoàn toàn không thèm để ý tới cô ta, ông ta chỉ gân cổ hét lên: "Đập! Đập mạnh vào cho tôi! Mấy người không được ăn à, mau dùng sức nữa đi!"
Khung cảnh hỗn loạn cùng với tiếng la hét không ngừng vang lên.
"Đồ điên! Tôi muốn ông chết không được tử tế!"
Cố An Kỳ tức giận gọi điện thoại.
Gọi người tới!
Cô ta muốn gọi người tới xử lý Từ Quốc Bân!
Một lúc sau, cuối cùng người cũng tới nhưng lại không phải là người của Trần gia, mà lại là Tôn Thiên Lỗi - người đứng đầu Giang Nam, Ngô Thành Hoa cùng với mấy người khác.
Trên tay bọn họ cũng cầm búa, có vẻ như cũng tới đây để đập phá tòa soạn.
Thế nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhất thời tất cả mọi người đều sửng sốt.
Không ngờ có người nhanh chân tới trước?
Khi nhìn thấy người đến trước là Từ Quốc Bân, vẻ mặt của bọn họ đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Người thông minh như Từ Quốc Bân biết đây là cơ hội tốt nên đã ra tay hành động trước.
Đúng là bội phục!
Nhưng mà cũng tốt thôi, có Từ Quốc Bân làm con tốt nên bọn họ cũng chẳng cần làm gì nữa, chỉ đứng một bên xem diễn.
"Láo xược! Ai dám làm loạn ở địa bàn của Trần gia tôi!"
Đột nhiên có tiếng quát lớn vang lên. Ngay sau đó, có một nhóm vệ sĩ lao về phía bên này và đẩy những người bên phía Từ Quốc Bân ngã xuống đất.
Hai mắt Cố An Kỳ lập tức sáng lên, cô ta lập tức chạy tới: "Bố chồng, bố nhất định phải làm chủ cho con. Con mới tiếp quản tạp chí Giang Thành chưa được bao lâu đã bị người ta đập phá. Con đau lòng quá!"
Người đến chính là bố chồng của Cố An Kỳ, ba của Trần Tử Ngang, Trần Bình.
Bên cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên vạm vỡ có ngoại hình giống Trần Bình tới 70%, chắc hẳn đó là anh trai của ông ta.
Chỉ là mọi người không có ấn tượng gì về ông ta, bọn họ cũng thắc mắc không biết Trần Bình có thêm một người anh trai từ khi nào.
Lúc này, Trần Bình đã đi tới trước mặt người đứng đầu Giang Nam với vẻ lạnh lùng.
"Lôi Áo, ông thống trị vùng Giang Nam là được rồi, ai cho ông cái gan vươn tay tới Giang Bắc?"
"Ông không biết vì sao tôi tới Giang Bắc ư?"
Lôi Áo vác cây búa trên vai và nhìn thẳng vào Trần Bình.
Trần Bình quay đầu nhìn về phía Cố An Kỳ rồi cười lạnh với Lôi Áo: "Sao nào, con dâu của tôi vạch trần scandal giữa ông và Diệp Khuynh Thành nên ông không yên tâm sao?"
Những lời này vừa nói ra khiến cho nhiều người có quyền thế ở Giang Nam đều lộ ra vẻ kỳ quái.
Thư giãn.
Sao lại không thể thư giãn được chứ?
Trần gia các người sắp gặp họa, chúng tôi còn đang chờ vơ vét tài sản của Giang Bắc, nói xem chúng tôi không thư giãn sao được?
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Chuộc tội!
Dù thế nào cũng phải chuộc tội!
Nếu không Từ gia sẽ vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu lên.
Từ Quốc Bân lập tức triệu tập tất cả những nhân viên của Từ gia, nói ra suy nghĩ của ông ta là đi đến Giang Bắc trước để đập phá tạp chí Giang Thành.
Quyết định này vừa được công bố thì mọi người trong tập đoàn Từ thị đều kinh hãi thất sắc
Thế lực Giang Bắc khác với Nam Giang, ở Nam Giang thì Nam Giang Vương cầm đầu, đông đảo thế gia phía dưới như sao trời tô điểm, mà Giang Bắc thì chỉ có Trần gia là độc quyền khống chế.
Nói cách khác chính là, địa vị của Trần gia ở Giang Bắc tương đương với địa vị của Nam Giang Vương Lôi Áo ở một bờ Nam Giang, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém
Tất cả sản nghiệp Giang Bắc, dù là bất động sản, thức ăn, trang phục… đều thuộc về Trần gia, tất nhiên cũng bao gồm tạp chí Giang Thành
Từ Quốc Bân nói muốn đi đập phá tạp chí Giang Thành, không khác gì khiêu khích uy nghiêm của Trần gia, có thể nhìn ra hành động này điên cuồng đến mức nào.
Làm vậy là muốn bị Trần gia điên cuồng trả thù sao!
Tất cả mọi người trong Từ gia khuyên ông ta đừng xúc động, nhưng Từ Quốc Bân rất kiên quyết, trực tiếp buông lời nói rằng người sợ có thể rời khỏi tập đoàn Từ thị vào bất cứ lúc nào.
Mọi người khó hiểu hỏi,"Gia chủ, rốt cuộc là nguyên nhân gì làm ngài chịu mạo hiểm lớn như vậy để đi đắc tội Trần gia?"
Trải qua chuyện tập đoàn Khuynh Thành lần trước, Từ gia đã bị thương trầm trọng, lúc này lại chạy đi khiêu khích Trần gia của Giang Bắc thì không khác gì đẩy Từ gia vào bước đường cùng.
Chẳng lẽ gia chủ đã tuyệt vọng với Từ gia, chuẩn bị tự sa ngã sao?
Thấy mọi người lộ ra vẻ mặt khó hiểu, Từ Quốc Bân cười lạnh một tiếng và nói,"Vì sao à? Ha hả, bởi vì lần này Trần gia trêu chọc phải một nhân vật đủ để khiến toàn bộ Long quốc đều phải run rẩy - Vân Thiên Thần Quân."
Vân Thiên Thần Quân!
Cái tên này vừa vang lên, tất cả mọi người đột nhiên run rẩy, sau đó sắc mặt đỏ lên, có xúc động không nhịn được muốn quỳ xuống quỳ lạy.
Vân Thiên Thần Quân chính là thần bảo hộ của Long quốc, sao lại có liên quan đến chuyện này chứ?
"Chẳng lẽ ý của gia chủ là, Vân Thiên Thần Quân có quan hệ gì với Diệp Khuynh Thành?"
Tạp chí Giang Thành vừa đăng bài bôi đen Diệp Khuynh Thành thì gia chủ đã đưa ra quyết định điên cuồng như vậy, còn nói Trần gia trêu chọc phải Vân Thiên Thần Quân, ý này không phải là nói Diệp Khuynh Thành và Vân Thiên Thần Quân có quan hệ đặc thù nào đó sao?
Mọi người trong Từ gia cũng không phải ngốc, rất nhanh đã phản ứng lại.
Từ Quốc Bân gật gật đầu
Oanh!
Trong phút chốc, trong lòng mọi người nhấc lên sóng to gió lớn.
Quả nhiên là thế!
Khó trách lúc trước Từ Khải thiếu gia đắc tội Diệp Khuynh Thành, gia chủ không tiếc ra tay tàn nhẫn, đánh anh ta đến chết khiếp
Thì ra… thì ra nhân vật đứng phía sau Diệp Khuynh Thành chính là vị Vân Thiên Thần Quân đứng đầu cả nước kia.
Rốt cuộc bọn họ cũng lý giải vì sao gia chủ sẽ làm ra quyết định điên cuồng như vậy.
Ông ta muốn chuộc tội!
"Chúng tôi nguyện ý luôn đi theo gia chủ, mạo hiểm xâm nhập Giang Bắc, tuyệt không lùi bước!"Mọi người cùng kêu lên.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Bọn họ sửa lại thái độ phản đối trước đó, trong lòng không hề sợ hãi, mà là hưng phấn, cực kỳ hưng phấn.
Cơ hội để Từ gia bọn họ quật khởi lần nữa đã tới!
Từ Khải cũng nói,"Ba, con cũng muốn cùng ba đi đến Giang Bắc, con cũng muốn chuộc tội."
Nhưng Từ Quốc Bân lại vỗ vỗ bờ vai anh ta và nói,"Con ở lại Từ gia, nhớ kỹ, nếu trong vòng 3 ngày ba không trở về thì con cứ đi đến tập đoàn Khuynh Thành, quỳ gối ở nơi đó, nói hết tất cả những gì ba đã làm cho Diệp Khuynh Thành biết."
Ở Giang Bắc, Trần gia chính là trời, sẽ ăn người.
Lúc Từ Quốc Bân đưa ra quyết định này đã không tính an toàn lui ra, ông ta phải hy sinh bản thân để đổi lấy cơ hội trăm năm khó gặp này cho Từ gia.
Mọi người trong Từ gia nghe thấy lời này của Từ Quốc Bân cũng lã chã rơi lệ.
Lần này gia thật sự đã đặt cược tất cả mọi thứ!
……
Trong một lớp học bổ túc kỳ nghỉ hè ở Giang Thành, trong phòng học ngồi đầy học sinh
Bọn họ còn một tháng là đã lên lớp mười hai, vì có thể lấy được thành tích tốt trong cuộc thi đại học một năm sau, họ phải bắt đầu nỗ lực ngay từ bây giờ.
Đương nhiên cũng có không ít người bị phụ huynh buộc tới học bổ túc, Tôn Tiểu Sở chính là một trong số đó.
Cô ghét học, cho nên nhân lúc giáo viên không chú ý, cô lén cầm di động lên xem tiểu thuyết
Lúc đang xem say sưa thì đột nhiên giao diện tiểu thuyết bắn ra một cái quảng cáo, cô còn không cẩn thận nhấn vào, thật là phiền chán.
Nhưng khi Tôn Tiểu Sở nhìn lướt qua nội dung trong đó thì ngây ngẩn cả người.
Lục tiên sinh…. Là tên trai bao sao?
Tôi không tin!
Tôn Tiểu Sở không nói với giáo viên tiếng nào mà đã trực tiếp vác cặp sách chạy ra khỏi phòng học, trở lại Tôn gia
Tôn Cẩm Vinh kinh ngạc hỏi,"Tiểu Sở, hôm nay không phải chái phải đi học sao, sao đột nhiên chạy về vậy?"
Tôn Tiểu Sở giơ điện thoại lên trước mặt Tôn Cẩm Vinh, đỏ mắt mà nói,"Ông, bài báo này nói Lục tiên sinh là tên trai bao được người ta bao nuôi."
"Nói hươu nói vượn!" Sắc mặt Tôn Cẩm Vinh lập tức trầm xuống, quát,"Mấy tờ báo hám tiền này, trừ chuyện thả mấy cái rắm chó ra thì còn có thể làm ra chuyện tốt gì?"
Ông ta đã sớm thấy được bài báo đó, chỉ là không tin.
Nhân vật như Lục tiên sinh sao có thể là trai bao, đám tạp chí vô lương tâm đó quả thực là đang nói nhảm
Tôn Thiên Lỗi cũng nói,"Con gái, có một số việc nhìn thấy chưa chắc là chân tướng, đặc biệt là mấy đứa nhỏ tuổi các con là dễ bị người ta nắm mũi dắt đi nhất, về sau đừng xem mấy bài báo tào lao này nữa."
"Dạ!"
Tôn Tiểu Sở gật gật đầu, cô cũng không tin nội dung của bài báo đó, chỉ cảm thấy tức giận bất bình cho Lục tiên sinh thôi
Tôn Thiên Lỗi cười an ủi,"Yên tâm đi, người xấu sẽ nhanh chóng lọt vào báo ứng."
Nói xong ông ta liền ra cửa, đi đến thẳng khu biệt thự của Nam Giang Vương, khi đi vào khu biệt thự thì phát hiện mấy người cầm quyền hào môn khác cũng có mặt.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt nặng nề.
Nam Giang Vương Lôi Áo âm trầm nói,"Lần này Trần gia chơi với lửa có ngày chết cháy, huỷ diệt là không thể tránh được, nhưng trước đó, chúng ta cũng phải làm chút chuyện, đi đến Giang Bắc tạo áp lực cho Trần gia đi."
"Tán đồng!"
"Tán đồng!"
"Tán đồng!"
Tất cả những người cầm quyền hào môn ở đây đều tỏ vẻ nguyện ý đi theo Nam Giang Vương xông vào Giang Bắc một lần. Nếu không chờ đến lúc Trần gia diệt vong thì sao bọn họ có thể không biết xấu hổ đi theo chia cắt sản nghiệp của Trần gia chứ?
Chương 71: Đập! Đập thật mạnh vào cho tôi!
Có thể nói là *một hòn đá rơi gây trận đá lở.
*(Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá rơi gây trận đá lở 一石激起千层浪, Nghĩa đen: ném một hòn đá khiến cho tầng tầng mặt nước gợn sóng. Nghĩa bóng: một lời nói hoặc hành động nhỏ lại có thể gây ra phản ứng mạnh mẽ ).
Những bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành vừa được tạp chí Giang Thành tung ra đã lập tức gây chấn động toàn bộ Giang Thành. Đồng thời cũng khuấy động các thế lực hào môn tại đây.
Tại căn biệt thự Lục Nhân.
Sau khi đọc xong các bài báo, lồng ngực của Lâm Thanh Đàn như nổ tung vì tức giận.
Thật quá đáng!
Lâm Thanh Đàn chưa từng thấy một tạp chí nào vô trách nhiệm như vậy, chẳng có bất kỳ bằng chứng nào mà chỉ nói vớ vẩn dựa trên mấy bức ảnh.
Đúng là coi trời bằng vung mà!
Không biết chị cả và tiểu Lục Vân sẽ buồn tới mức nào sau khi đọc được những bài báo này.
Liễu Nhân Nhi cũng vô cùng cùng tức giận, trong mắt tràn ngập sát ý.
So với sự bất lực của Lâm Thanh Đàn, cô ấy trực tiếp thay trang phục riêng của Ám Ảnh các rồi đi thẳng tới Giang Bắc.
Lúc này, đầu sỏ vụ việc là Cố An Kỳ vẫn còn đang tự mãn, cô ta không hề nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Bởi vì lần trước bị Diệp Khuynh Thành đuổi khỏi tập đoàn Khuynh Thành nên sau đó cô ta phải chạy trốn đến Giang Bắc và kết hôn với tên thái giám Trần Tử Ngang.
Cô ta đã phải chịu đựng sự nhục nhã này hơn nửa tháng rồi!
Cho đến tận bây giờ, cô ta cảm thấy vô cùng hưng phấn và vui mừng khi biết được người người ở Giang Thành đang mắng chửi Diệp Khuynh Thành.
"Diệp Khuynh Thành, không ngờ cô cũng có ngày hôm nay. Cho dù tập đoàn Khuynh Thành của cô có lớn mạnh đến mức nào hay là ôm được đùi của người đứng đầu Giang Nam thì tôi cũng sẽ hủy hoại thanh danh của cô!"
"Cố An Kỳ tôi đây sẽ đăng những bài báo mà giới truyền thông không dám đăng. Những kẻ vô dụng đó sợ người đứng đầu Giang Nam nhưng tôi thì không!"
"Bởi vì chỗ dựa của tôi là Trần gia!"
Cố An Kỳ muốn vui vẻ bao nhiêu thì vui vẻ bấy nhiêu, muốn tự mãn bao nhiêu thì có tự mãn bấy nhiêu.
Cô ta ước gì bản thân có thể chạy đến chỗ Diệp Khuynh Thành ngay bây giờ để tận mắt chứng kiến vẻ mặt xấu xí của Diệp Khuynh Thành.
Cô ta cần thời gian chuẩn bị để khiến cho Diệp Khuynh Thành phải bẽ mặt.
Cô ta muốn Diệp Khuynh Thành phải hối hận vì quyết định ngu ngốc lúc đó.
Còn cả tên trai bao Lục Vân nữa!
Cô ta muốn đôi cẩu nam nữ này phải bẽ mặt khi ở lại Giang Thành!
Cô ta tiếp tục chỉ đạo các biên tập tiếp tục viết các bài báo bôi nhọ Diệp Khuynh Thành và trai bao.
Lúc này, có một nhân viên vội chạy vào nói: "Giám đốc, có một nhóm người ở bên ngoài nói là muốn đập nát tòa soạn của chúng ta."
"Muốn đập nát tòa soạn của chúng ta sao? Hừ, tôi muốn xem xem là ai có gan hùm mật báo này!"
Cố An Kỳ chế nhạo rồi đi ra khỏi tòa soạn thì thấy có một nhóm người ở bên ngoài.
Đó chính là Từ Quốc Bân và nhóm vệ sĩ của tập đoàn Từ thị.
Cố An Kỳ nói với vẻ mặt âm trầm: "Từ Quốc Bân, ông bị lừa đá vào đầu à? Lần trước, Từ gia của ông cũng là người bị hại ở tập đoàn Khuynh Thành. Ông không cảm kích tôi đã đành mà lại còn tới Giang Bắc bênh vực cho con khốn Diệp Khuynh Thành đó sao?"
Khi cô ta còn làm thư ký bên cạnh Diệp Khuynh Thành, những người giàu có và nắm quyền lực trong tay đều là những người cô ta không thể chạm vào nhưng bây giờ thì khác, cô ta đã leo lên vị trí cao nhất của Trần gia.
Đối mặt với Từ Quốc Bân, cô ta chẳng những dám gọi thẳng tên của ông ta mà còn chỉ thẳng vào ông ta mà chửi bới.
"Tôi thấy não của ông bị người phụ nữ điên đó làm hỏng rồi."
Từ Quốc Bân chỉ liếc nhìn Cố An Kỳ với vẻ khinh bỉ, sau đó ông ta nói với nhóm vệ sĩ ở phía sau: "Mau ra tay đi! Đập nát tòa soạn này cho tôi! Đập mạnh vào!"
Nhóm vệ sĩ lập tức lao lên, bọn họ giơ búa lên và bắt đầu ra sức đập.
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Chỉ trong nháy mắt, các mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi, một số máy tính trong tòa soạn cũng bị hỏng.
Cố An Kỳ hét lên: "Từ Quốc Bân, ông bị điên à? Ông có biết ai là chủ của địa bàn này không?"
Thế nhưng Từ Quốc Bân hoàn toàn không thèm để ý tới cô ta, ông ta chỉ gân cổ hét lên: "Đập! Đập mạnh vào cho tôi! Mấy người không được ăn à, mau dùng sức nữa đi!"
Khung cảnh hỗn loạn cùng với tiếng la hét không ngừng vang lên.
"Đồ điên! Tôi muốn ông chết không được tử tế!"
Cố An Kỳ tức giận gọi điện thoại.
Gọi người tới!
Cô ta muốn gọi người tới xử lý Từ Quốc Bân!
Một lúc sau, cuối cùng người cũng tới nhưng lại không phải là người của Trần gia, mà lại là Tôn Thiên Lỗi - người đứng đầu Giang Nam, Ngô Thành Hoa cùng với mấy người khác.
Trên tay bọn họ cũng cầm búa, có vẻ như cũng tới đây để đập phá tòa soạn.
Thế nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhất thời tất cả mọi người đều sửng sốt.
Không ngờ có người nhanh chân tới trước?
Khi nhìn thấy người đến trước là Từ Quốc Bân, vẻ mặt của bọn họ đột nhiên trở nên kỳ lạ.
Người thông minh như Từ Quốc Bân biết đây là cơ hội tốt nên đã ra tay hành động trước.
Đúng là bội phục!
Nhưng mà cũng tốt thôi, có Từ Quốc Bân làm con tốt nên bọn họ cũng chẳng cần làm gì nữa, chỉ đứng một bên xem diễn.
"Láo xược! Ai dám làm loạn ở địa bàn của Trần gia tôi!"
Đột nhiên có tiếng quát lớn vang lên. Ngay sau đó, có một nhóm vệ sĩ lao về phía bên này và đẩy những người bên phía Từ Quốc Bân ngã xuống đất.
Hai mắt Cố An Kỳ lập tức sáng lên, cô ta lập tức chạy tới: "Bố chồng, bố nhất định phải làm chủ cho con. Con mới tiếp quản tạp chí Giang Thành chưa được bao lâu đã bị người ta đập phá. Con đau lòng quá!"
Người đến chính là bố chồng của Cố An Kỳ, ba của Trần Tử Ngang, Trần Bình.
Bên cạnh ông ta là một người đàn ông trung niên vạm vỡ có ngoại hình giống Trần Bình tới 70%, chắc hẳn đó là anh trai của ông ta.
Chỉ là mọi người không có ấn tượng gì về ông ta, bọn họ cũng thắc mắc không biết Trần Bình có thêm một người anh trai từ khi nào.
Lúc này, Trần Bình đã đi tới trước mặt người đứng đầu Giang Nam với vẻ lạnh lùng.
"Lôi Áo, ông thống trị vùng Giang Nam là được rồi, ai cho ông cái gan vươn tay tới Giang Bắc?"
"Ông không biết vì sao tôi tới Giang Bắc ư?"
Lôi Áo vác cây búa trên vai và nhìn thẳng vào Trần Bình.
Trần Bình quay đầu nhìn về phía Cố An Kỳ rồi cười lạnh với Lôi Áo: "Sao nào, con dâu của tôi vạch trần scandal giữa ông và Diệp Khuynh Thành nên ông không yên tâm sao?"
Những lời này vừa nói ra khiến cho nhiều người có quyền thế ở Giang Nam đều lộ ra vẻ kỳ quái.
Thư giãn.
Sao lại không thể thư giãn được chứ?
Trần gia các người sắp gặp họa, chúng tôi còn đang chờ vơ vét tài sản của Giang Bắc, nói xem chúng tôi không thư giãn sao được?
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Bình luận facebook