• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (1 Viewer)

  • Chương 212-213

Chương 212 Lệnh truy nã cấp SSS

"Tôi….tôi là hộ pháp của căn cứ Vũ Minh khu Đông Hải, Hàn Khải!"

Hàn Khải ép kinh hãi trong lòng xuống, trả lời.

"Hầu Dũng, có phải đệ tử của ông không?" Lục Vân hỏi lại.

"Phải......"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

"Có phải trong trận luận võ của Khương gia và Hầu gia lần này ông đã lạm dụng chức quyền để làm việc tư không?" Lục Vân hỏi lại.

"Phải......"

Đứng trước khí thế mạnh mẽ của Lục Vân, Hàn Khải đường đường là hộ pháp của Vũ Minh, vẫn bị dọa sợ, Lục Vân hỏi cái gì ông ta liền trả lời cái đó, tựa như lúc này đây Hàn Khải mới là tội phạm truy nã, mà Lục Vân tức thì đã trở thành người thẩm vấn kiêm luôn chức quan phán quyết.

Tình cảnh cực kỳ quỷ dị.

Đám người lúc trước bị khí thế khủng bố của Lục Vân đẩy lui vẫn không dám tới gần, nhưng người nào cũng đứng đó dựng thẳng lỗ tai nghe lén.

Khi nghe thấy cuộc đối thoại của hai người bọn họ thì nguyên đám người đồng loạt trưng ra vẻ mặt cổ quái.

Mặc dù từ lúc Tạ Trừ nói ra chuyện Hầu Dũng là đệ tử của Hàn Khải, bọn họ cũng đã có suy đoán, trong trận luận võ này Hàn Khải nhất định sẽ nhúng tay vào, nhưng khi lời này xuất ra từ chính miệng của Hàn Khải lại mang một ý nghĩa khác.

Sau một lúc hồn bay phách lạc, Hàn Khải mới ý thức được vấn đề này, khuôn mặt lập tức biến sắc, nói: "Tên nhãi ranh kia, cậu đã thi triển yêu thuật gì với tôi."

Ông ta thẹn quá hóa giận, muốn đem lời mình vừa nói, quy tội thành Lục Vân sử dụng yêu thuật để lấp liếm cho qua.

Lục Vân thất vọng lắc đầu nói: "Ông thật sự đúng là gan to bằng trời...!"

Ầm!

Sau khi tiếng nói vừa dứt, một cước nhanh như chớp hung hăng đá vào phần bụng của Hàn Khải, làm ông ta quỳ nằm rạp trên mặt đất, đau đến nhe răng trợn mắt.

Đám người xung quanh lập tức hóa đá.

Bọn họ thật sự chưa từng nhìn thấy người nào có gan lớn như vậy, ngay cả hộ pháp của Vũ Minh cũng dám đánh!

Không lẽ là hắn cho rằng, chỉ bằng một mình hắn cũng có thể đối đầu với toàn bộ Vũ Minh Trung Quốc?

Khương Chính Hồng vừa mới đứng lên từ chỗ cánh cửa, trông thấy hành động của Lục Vân, bị dọa đến mức xém chút nữa đã bước hụt chân ngã thẳng xuống đất.

Đám người Khương Thừa Nghiệp và Khương Thừa Nghĩa đang đi theo ra ngoài, kịp thời đỡ lấy Khương Chính Hồng, chứng kiến hành vi của Lục Vân, làm sắc mặt của bọn họ càng thêm khó coi, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.

Cái họa này, thật sự là càng quậy càng lớn!

Có phải kế tiếp, mặt của minh chủ Vũ Minh hắn cũng đánh luôn hay không?

Nhóm người Khương gia không dám nghĩ tiếp nữa.

Khương Thừa Nghiệp vẻ mặt sợ hãi xông ra ngoài, quỳ gối trước mặt đám viên chấp pháp Vũ Minh, hoảng sợ nói: "Các vị đại nhân, chuyện này thật sự không liên quan gì tới Khương gia chúng tôi, tất cả chuyện này đều do một mình tên côn đồ họ Lục này gây nên, xin chư vị đại nhân rộng lượng bỏ qua cho Khương gia chúng tôi!"

Khương Chính Hồng phẫn nộ quát: "Tên vô dụng kia, mày đúng là đồ hèn nhát, Khương Chính Hồng tao làm sao có thể sinh ra đứa con như mày chứ?"

"Cha, mặc kệ cha có mắng con như thế nào, mắng con là đồ hèn nhát cũng được, mắng con vong ân phụ nghĩa cũng tốt, hôm nay con nhất định phải tỏ rõ lập trường của mình, Khương gia chúng ta không dính dáng gì đến tên tên côn đồ này, tất cả những gì đã xảy ra trước đó đều do chúng ta bị tên côn đồ này lừa, chúng ta cũng là người bị hại...! "

"Đúng, anh cả nói đúng đó cha, cha không thể vì một chút nghĩa khí kia mà đẩy toàn bộ Khương gia chúng ta vào dầu sôi lửa bỏng, chúng ta cùng tên côn đồ này thật không có chút quan hệ nào hết."

Cậu hai Khương gia, Khương Thừa Nghĩa nói xong cũng bắt chước theo Khương Thừa Nghiệp, nhanh chóng tiến đến quỳ xuống trước mặt đám viên chấp pháp.

"Con… con đã gả cho Ngô Quế, con là người của Ngô gia, chuyện lần này, con không biết gì cả..."

Khương Dung thất tha thất thểu chạy về hướng Ngô gia, bộ dàng muốn triệt để cắt đứt quan hệ với Khương gia.

Ngô Quế cười lạnh nói: "Khương Dung, không phải cô nói muốn ly hôn với tôi sao? Sao giờ lại biến thành người của Ngô gia chúng tôi rồi? Tốc độ lật mặt của cô cũng nhanh quá đấy...! "

"Chồng à, anh nói gì vậy, em nói muốn ly hôn với anh hồi nào? Mấy lời đó đều là nói nhảm, chồng đừng để trong lòng! "

"Không ly hôn cũng được, tối nay về cô nằm sấp trên trường học tiếng chó sủa cho tôi!"

"......"

Những thành viên quan trọng của Khương gia, không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, thì cũng là lâm trận đào ngũ, những người còn đứng lại đều là những người... còn chút lương tri.

Khương Chính Hồng chứng kiến hết thảy thì tức giận đến mức suýt chút thổ huyết bỏ mình, thân hình già nua kịch liệt run rẩy, nói: "Các người......Các người thật sự là nổi sỉ… sỉ nhục của Khương gia mà! "

Lục Vân quay đầu lại nhìn Khương Chính Hồng: "Lão đầu, xem ra mấy đứa con cháu này của ông không thừa hưởng được chút cốt khí nào của ông cả."

Mặc dù là câu khen ngợi, nhưng Khương Chính Hồng nghe xong không thấy cao hứng chút nào.

Lúc này Hàn Khải mới lấy lại sức sau một cước vừa rồi, sắc mặt vô cùng khó coi nói: "Cậu, cậu là tội phạm truy nã cấp SSS của Vũ Minh, giờ tôi sẽ trở về xin tổng bộ ở kinh thành trợ giúp, mà Khương gia, cũng xử cùng tội danh!"

Ầm ầm!

Những lời này đối với đám người Khương gia mà nói, phảng phất như một đạo sấm sét giữa trời quang, trực tiếp đánh thẳng vào đỉnh đầu của bọn họ.

Tội phạm truy nã cấp SSS!

Đây là đây là lệnh truy nã cấp cao nhất của Vũ Minh!

Hay nói cách khác, cũng là hình phạt nặng nhất!

Khi các cường giả Tôn Giả cảnh trở lên ở Tổng Minh kinh thành ra tay, chắc chắn Lục Vân sẽ chết không thể nghi ngờ gì nữa!

Khương gia lần này cũng sẽ vạn kiếp bất phục!

"Tội phạm truy nã cấp SSS....."

Lục Vân nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng, bỗng nhiên lộ ra thần sắc bi ai lắc đầu nói: "Thì ra cái gọi là công bằng chính nghĩa của Vũ Minh các người là như thế này, hôm nay xem như tôi được mở mang tầm mắt rồi."

Rõ ràng là Hàn Khải làm việc tư trái pháp luật trước, kết quả bây giờ Lục Vân lại biến thành tội phạm truy nã cấp SSS.

Hắn vất vả khổ cực dẫn đầu các tướng sĩ thủ hộ biên cảnh, đẩy lui vô số cường giả địch quốc, khiến các tổ chức tu võ trên thế giới không dám bước nửa bước vào Trung Quốc, cuối cùng không ngờ, hắn vất vả thủ hộ giang sơn để nuôi dưỡng ra đám sâu mọt như thế này.

Xem ra Vũ Minh đang rất cần một người tới quét sạch.

Ánh mắt Lục Vân lạnh như băng nhìn chăm chú lên người Hàn Khải, nói: "Muốn liệt tôi vào tội phạm truy nã cấp SSS sao, đúng là một ý tưởng không tồi, tôi sẽ đi với ông tới căn cứ Vũ Minh khu Đông Hải một chuyến, gặp minh chủ của bọn ông."

"Tôi cũng muốn nhìn xem người cầm đầu các ông là đại biểu cho chính nghĩa, hay sẽ tiếp tay che dấu cho dã tâm của các ông."

"Nếu như các người có bản lĩnh, có thể kêu mấy người ở Tổng Minh kinh thành đến đây, hôm nay Lục Vân tôi sẽ an vị tại sảnh tư pháp của căn cứ Vũ Minh này, chờ đợi sự trừng phạt cao nhất của các người!"

"Dẫn đường!"
Chương 213 Chị bảy Lạc Ly, em trai yêu quý

Giọng nói của Lục Vân như sấm, tràn đầy uy nghiêm, khiến Hàn Khải và những người khác lúng túng, nhưng ngay sau đó Hàn Khải trầm giọng hét lên: "Để hai viên chấp pháp ở đây canh chừng, còn lại, theo tôi về căn cứ Vũ Minh!"

Mặc dù không biết thằng nhãi này lấy từ đâu ra tự tin như vậy, nhưng nếu hắn muốn tự mình đưa đầu vào thì ông ta chỉ có thể thực hiện giúp hắn thôi.

Sau khi đám người Vũ Minh và Lục Vân rời đi, vô số người ăn dưa bở cũng sôi sục theo.

Thật là đáng sợ!

Mọi thứ xảy ra hôm nay hoàn toàn có thể diễn tả bằng hai từ: đáng sợ.

Thằng nhãi kia, lấy đâu ra tự tin cho rằng một mình hắn có thể chống lại Vũ Minh, hơn nữa còn chủ động đến khu Đông Hải gặp minh chủ Vũ Minh, đây không phải là tự mình giăng bẫy cho mình sao?

Ngay sau đó.

Bọn họ lại nhìn về phía các thành viên của Khương gia, trên mặt lộ ra vẻ hả hê hoàn toàn không thể che giấu được, lần này đám người Khương gia rất có khả năng sẽ bị ném vào ngục tối của Vũ Minh, vĩnh viễn không được trông thấy ánh sáng ban ngày.

Khương gia đã hoàn toàn kết thúc!

Các viên chấp pháp đã rời đi, Lục Vân cũng đã rời đi, nhưng một hồi lâu trôi qua mấy người xung quanh họ vẫn chưa chịu rời đi.

Bọn họ tin rằng không bao lâu nữa Vũ Minh sẽ đưa phán quyết.

Khương Thừa Nghĩa tái mặt, nói: "Anh, chúng ta hãy trốn khỏi Kim Lăng thôi. Em không muốn dành phần đời còn lại của mình trong ngục tối!"

"Em không muốn, thì anh muốn chắc? Đắc tội với Vũ Minh, em nghĩ mình có thể dễ dàng trốn thoát như vậy sao?"

Khi nghe Khương Thừa Nghiệp nói lời này, tất cả mọi người trong Khương gia đều sinh ra lòng tuyệt vọng, liên tục đem Lục Vân ra mắng.

Đều do thứ đáng chết đó!

Khu Đông Hải, căn cứ Vũ Minh.

Hội nghị bàn tròn kết thúc.

Cố Trường Hưng sánh vai cùng Lạc Ly đi ra ngoài, trong miệng còn đang nói về dị nhân, thì Hàn Khải và đám viên chấp pháp vội vã quay lại, trên khuôn mặt trần đầy vẻ tức tối và buồn bực.

Cố Trường Hưng cau mày và hỏi: "Hàn hộ pháp, vừa rồi chúng ta mới tổ chức một cuộc họp khẩn cấp, tại sao cậu lại rời đi lâu như vậy? Còn mang đi nhiều viên chấp pháp như thế?"

Hàn Khải sải bước trước mặt Cố Trường Hưng và nói: "Khởi bẩm minh chủ, lần này tôi gặp một người còn nguy hiểm hơn dị nhân, tôi nghĩ có thể liệt vào tội phạm truy nã cấp SSS."

"Tội phạm truy nã cấp SSS."

Trong lòng Cố Trường Hưng và Lạc ly đều cả kinh.

Cố Trường Hưng thể hiện vài phần nghiêm túc, nói: "Lệnh bắt giữ cấp SSS là lệnh bắt giữ cấp cao nhất của Long quốc Vũ Minh, không thể chỉ vì một câu nói mà tùy tiện hạ xuống được, đầu tiên phải trình bày rõ trước Tổng Minh, đối phương là loại người gì?”

Ngay cả những dị nhân xấu xa cũng chỉ là tội phạm truy nã cấp S, cấp SSS, nếu so với dị nhân thì chắc chắn phải hung ác gấp mười, hoặc gấp trăm lần!

Cố Trường Hưng phải thận trọng.

Hàn Khải nói: "Đối phương là Tôn Giả cảnh."

"Cái gì? Tôn Giả cảnh?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sợ hãi, Cố Trường Hành đương nhiên cũng không ngoại lệ, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, hỏi: "Tình hình thế nào, hãy nói rõ chi tiết."

"Ở Kim Lăng, vốn dĩ hôm nay Hầu gia và Khương gia luận võ, kết quả đột nhiên xuất hiện một người ngang nhiên nhiễu loạn trật tự buổi luận võ, chỉ vì vài điểm bất đồng nhỏ mà giết cả Hầu Dũng, hơn nữa hoàn toàn không đặt Vũ Minh ở trong mắt, hắn thậm chí còn la hét nói muốn tiêu diệt cả Vũ Minh."

Cố Trường Hưng nói một cách dứt khoát quát lên: "Muốn tiêu diệt Vũ Minh? Hừ, gan thật, hắn thật sự cho rằng mình là Tôn giả cảnh thì có thể coi trời bằng vung sao?"

Mặc dù dựa vào lời Hàn Khải kể lại, thì tên Tôn Cảnh kia chỉ giết một mình Hầu Dũng, cũng không tính là tàn nhẫn, nhưng ngược lại đối phương lại nói năng ngông cuồng, nói muốn tiêu diệt cả Vũ Minh, đây rõ ràng là khiêu khích lớn nhất đối với Vũ Minh!

Kết hợp với tu vi cường đại của đối phương, phát ra lệnh truy nã cấp SSS đối với hắn cũng không phải là không thể.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Cố Trường Hưng nói: "Các người chờ ở chỗ này, tôi lập tức đi liên hệ Tổng minh, yêu cầu bên trên phái vài vị Tôn giả đi bắt lấy tên cuồng ngạo kia!"

"Minh chủ... Tôi đã dẫn hắn tới đây rồi."

"Ông đã mang hắn tới đây?"

Cố Trường Hưng sửng sốt một chút, sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ. Nếu thật như lời Hàn Khải nói, đối phương là Tôn giả cảnh, chỉ dựa vào năng lực của Hàn Khải, làm sao có thể bắt đối phương về quy án?"

Chỉ sợ bên trong vẫn còn gì đó chưa nói?

Cố Trường Hưng cũng là một người thông minh, ý tứ sâu sa nói: "Hàn hộ pháp, tôi nhớ không nhầm thì Hầu gia, Hầu Dũng là đệ tử của ông, phải không?"

Anh ấy đã đại khái đoán được gì đó.

Tôn giả cảnh là người như thế nào chứ, tại sao lại vô duyên vô cớ nhảy vào phá rối một cuộc luận võ?

Lời nói của Hàn Khải có đầy sơ hở.

Sắc mặt Hàn Khải khẽ biến.

Cố Trường Hưng nhìn biểu hiện của ông ta liền biết mình đã đoán không sai, nhưng dù sao ông ta cũng là thuộc hạ của anh ấy, cho nên Cố Trường Hưng chỉ có thể giả bộ không biết, nói: "Tôn giả cảnh kia đâu, không phải ông nói đã dẫn hắn tới sao?"

Hàn Khải liếc nhìn về phía sau ông ta.

Đúng lúc Lục Vân đi ra khỏi đám viên chấp pháp, Cố Trường Hưng còn chưa kịp nói chuyện, Lạc Ly bên cạnh đã chớp chớp đôi mắt đẹp, vui vẻ chạy tới nói: "Tiểu Lục Vân, sao em lại tới đây?"

"Chị bảy!"

Từ rất xa Lục Vân đã nhìn thấy Lạc Ly, mỉm cười, tiến tới ôm cô, nói: "Em là tội phạm bị truy nã cấp SSS mà Hàn Khải vừa nhắc đến."

"Cái gì?"

Nhất thời lông mày Lạc Ly hơi nhíu lại, quay đầu trừng mắt nhìn Hàn Khải nói: "Em trai tôi tuyệt đối sẽ không vô cớ giết người, nhất định là các người vì tư lợi mà khiêu khích em trai tôi động thủ."

Em trai.

Thanh niên to gan này thực sự là em trai của minh chủ Vũ Minh khu Hoa Trung?

Hàn Khải và đám người Tạ Trừ lập tức sững sờ.

Cố Trường Hưng cũng sửng sốt trong giây lát, nhưng sau đó đã tỉnh táo lại, nhìn Hàn Khải một cách nghiêm túc, anh ấy cười nói: "Thì ra lũ ập vào đền Long Vương*, đây chỉ là sự hiểu lầm, hiểu lầm thôi!" (một câu truyện thần thoại nói về sự hiểu lầm)

"Hiểu lầm cái gì? Hôm nay phải giải thích rõ cho em trai tôi! Em trai tôi đơn thuần thiện lương như thế, không thể khi không chịu oan khuất như vậy được!"

Sắc mặt Lạc Ly lạnh lùng, không cho Cố Trường Hưng chút mặt mũi nào.

Mặc dù trong ba ngày ở nhà, Tiểu Lục Vân rất quá đáng, thỉnh thoảng cô đang đi vệ sinh, thì hắn sẽ giả vờ vô ý đi vào phòng vệ sinh, sau đó chọc cho cô nổi giận, vừa đuổi hắn ra vừa cảnh cáo hắn sau này phải tránh xa cô ra một chút.

Nhưng.

Dù gì hắn cũng là người em yêu quý nhất của cô.

Bây giờ em trai bị oan, còn bị liệt vào hàng tội phạm truy nã cấp SSS, Lạc Ly phải đứng lên và bảo vệ công lý chứ.

Đây là hành động mà một người chị như cô ấy nên làm.

Em trai của tôi, chỉ có tôi mới có thể khi dễ, người ngoài tuyệt đối không được!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Truyền Kỳ Binh Vương
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Long đô binh vương
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Đệ nhất binh vương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom