• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Có rể là chiến vương (2 Viewers)

  • Có rể là chiến vương - Chương 452

Đợi Lê Văn Vân và Vương Giai Kỳ đi rồi, ông cụ Long mới chau mày nói: “Hình như hai người các ông có oán niệm khá lớn với tên nhóc đó thì phải. Thật ra tôi cảm thấy cách cư xử của tên nhóc đó bình thường mà. Thằng nhãi Lê Tử Thiện kia là người tâm ngoan thủ lạt, không chỉ hãm hại cậu ta còn hại luôn cả ông cậu ta, sau khi cậu ta ra tù thì trở về trả thù cũng là chuyện thường tình thôi.”


Liễu Vân Sơn ngồi bên cạnh khẽ hừ một tiếng: “Hừ, lão Long, ông không biết đâu, có lẽ khoảng thời gian ngồi tù, tên nhóc này cũng từng âm thầm luyện tập rồi. Thủ đoạn của cậu ta vô cùng ác độc, cháu của tôi, Liễu Bạch, bị cậu ta đánh một trận, phải vào viện khâu mười mũi, tới giờ mới khỏi hẳn đó!”


Hầu Diệu Trần ngồi bên cạnh cũng trưng ra vẻ mặt khó coi, nói: “Nhóc đồ đệ mà tôi đắc ý nhất, Hứa Giang, cũng từng bị cậu ta đánh”


“Ô?” Ông cụ Long ngạc nhiên: “Thú vị đấy, vầy đi, tí nữa mời cậu ta lên sân khấu đầu một trận thử xem!”


ở bên kia, Lê Văn Vân đi theo Vương Giai Kỳ tới bên cạnh một chiếc bàn, người ngồi đây đa phần đều là con gái. Khi nhìn thấy Vương Giai Kỳ tới, các cô gái lập tức đứng dậy tiếp đón, trong đó có một cô gái khiến Lê Văn Vân phải khiếp sợ khi nhìn thấy cô ấy đứng dậy!


Cô gái đó cực kỳ cao, ít nhất cũng phải hơn một mét bảy lăm, dáng người cũng rất thon thả, trông cô ấy tựa như một người khổng lồ đang đứng giữa các cô gái vậy.


Quan trọng nhất là dung mạo của cô ấy cực kỳ xuất chúng, phải nói là một chín một mười với Vương Giai Kỳ. Hơn nữa, cô ấy dậy thì rất rất thành công, ngực tấn công, mông phòng thủ, dáng người nóng bỏng như lửa!


“Giai Kỳ, em cuối cùng cũng tới rồi!” Cô ấy mỉm cười, bước lên tiếp đón, sau đó liếc mắt nhìn Lê Văn Vân đứng bên cạnh một cái, miệng nở nụ cười trêu ghẹo: “Đây là bạn trai của em hả?”


Mặt mày Vương Giai Kỳ đỏ bừng hết lên, nói: “Chị Nhã Lâm, chị đừng nói lung tung.”


Sau đó cô ấy giới thiệu với Lê Văn Vân: “Đây là cháu gái của ông cụ Long, Long Nhã Lâm, đỉnh cấp, vô cùng lợi hại đó, ngay cả ông nội Hoàng và anh của tôi cũng không dám chọc vào chị Nhã Lâm đầu. Chị Nhã Lâm, đây là Lê Văn Vân, bạn của em!”


Lê Văn Vân ngạc nhiên quan sát Long Nhã Lâm, ở tuổi này mà cô ấy có thể đạt tới đỉnh cấp, đúng là rất không tệ.


Trên mặt Long Nhã Lâm cũng thoáng lộ vẻ đắc ý, nhưng khi cô ấy phát hiện Lê Văn Vân không quá ngạc nhiên, lông mày của cô ấy khẽ nhưởng lên, cô ấy hỏi: “Anh cũng là người tập võ?”


“Xem là như vậy đi!” Lê Văn Vân cười nói.


“Ô!” Long Nhã Lâm nói: “Anh ngồi bàn bên cạnh chúng tôi đi, bàn bên này toàn đàn bà con gái không à, với lại tôi cũng muốn ôn chuyện với Giai Kỳ một chút!”


Vừa dứt lời, cô ấy trực tiếp câu lấy cổ Vương Giai Kỳ.


Lê Văn Vân sờ sờ mũi, bước sang bàn bên cạnh ngồi. Bàn này ngồi toàn là nam, ngay cả


Liễu Bạch cũng đang ngồi ở đó.


Từ khi Lê Văn Vân tiến vào sảnh tiệc, tầm mắt của cậu ta đã dán chặt lên người Lê Văn Vân. Lúc này, cậu ta đang nói gì đó với một người đàn ông cắt tóc húi cua, khi nhìn thấy Lê Văn Vân bước tới, khóe môi Liễu Bạch khẽ nhếch lên.


Ngay khi Lê Văn Vân kéo ghế định ngồi xuống, người đàn ông cắt tóc húi cua ngồi bên cạnh cậu ta bỗng nở nụ cười gần, liếc Lê Văn Vân, nói: “Chúng tôi cho phép cậu ngồi đây chưa?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom