-
Chương 419: Hôn trúng rồi, nhất định hôn trúng rồi
Sau khi cười với Lệ Hàn Tư một cái thì Triệu Giai Ca lập tức lên xe đua.
Trần Phỉ Phỉ cùng tổ nắm chặt tay lái, sắc mặt dưới mũ bảo hộ cực kỳ nặng nề, trên trán đầy mồ hôi.
"Ầm!"
Khi một tiếng súng vang lên, những chiếc xe đua như con ngựa thoát cương đã lao vút đi trong nháy mắt, tiếng động cơ đánh thẳng vào lòng người làm rộ lên một tràng tiếng thét.
"Sơ Tình... Sơ Tình..."
Tên của Nhất Tỷ Sơ Tình không ngừng vang lên.
Rất nhanh khoảng cách đã bắt đầu tách ra, Triệu Giai Ca, Sơ Tình, Trần Phỉ Phỉ theo thứ tự xếp ở phía trước, triển khai cuộc truy đuổi nhiệt liệt.
Cuộc tranh tài đang khí thế hừng hực, ống kính trực tiếp thay đổi, trong màn hình xuất hiện bóng dáng Kim Thần, anh ta đang đi gần Thịnh Hoàn Hoàn.
Vì tin đồn lên hotsearch nên ban tổ chức biết Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn mà cùng xuất hiện trên màn hình sẽ làm tăng mạnh tỉ lệ người xem, vì thế đương nhiên không thể bỏ lỡ.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không biết ống kính đang nhắm vào cô, cô đang nói chuyện phiếm với Lăng Kha: “Tối hôm qua mấy giờ cậu đi, tớ nhìn thấy cha mẹ cậu nên không đi tìm cậu."
"Đừng nói nữa, hiện tại tớ hoài nghi mình có phải là con ruột của cha mẹ không nữa."
Nhắc đến tiệc mừng thọ hôm qua Lăng Kha liền lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, tức giận bất bình kể thứ cực phẩm tối hôm qua cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe: “Tên ẻo lả kia chỉ có một mét sáu năm mà còn dám chê tớ lùn, càng đáng giận là mẹ hắn nói tớ nhỏ gầy như vậy thì không dễ sinh đẻ, con mẹ nó!"
"Rồi cậu đáp lại họ thế nào?" Thịnh Hoàn Hoàn hiếu kì hỏi.
Lăng Kha ho nhẹ một tiếng, sắc mặt trở nên hết sức nghiêm túc, tiếp đó ưỡn bộ ngực cũng không hùng vĩ gì lên: “Đương nhiên là trực tiếp lấy ngực đáp lại bà ta, tôi nhỏ chỗ nào?"
Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Kha chọc cho nhịn không được bật cười, giơ ngón tay cái lên: “Cậu thật là tự tin thái quá!"
Lăng Kha hung tợn trừng cô: “Thịnh, Hoàn, Hoàn."
Thịnh Hoàn Hoàn lại cười càng quá đáng: “Ha ha ha..."
Kim Thần đến gần liền nghe thấy tiếng cười cởi mở của Thịnh Hoàn Hoàn, anh ta khom thân hình cao lớn xuống: “Chuyện gì mà cười vui vẻ vậy?"
Bên tai đột nhiên vang lên giọng đàn ông không quen thuộc làm cô thu nụ cười lại, nghiêng mặt qua phòng bị nhìn Kim Thần: “Kim Xa Thần có việc gì à?"
Khóe miệng Kim Thần hơi nhếch lên, cười cực kỳ loá mắt: “Không có gì, chỉ tới nói với cô một tiếng cố lên."
Nói xong, Kim Thần liền đi.
Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu cái quái gì cả.
Mà đài đang trực tiếp đã nổ tung, bình luận hiện lên như mưa đạn:
"Vừa rồi Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn hôn rồi sao?"
"Hôn trúng rồi, nhất định hôn trúng rồi, a a..."
"Các người mù à, rõ ràng là gó độ quay!"
"Kim đại đại nhà tôi và Thịnh Hoàn Hoàn có quan hệ thế nào vậy?"
"Dù không phải một cặp, nhưng đến gần như vậy thì quan hệ nhất định không tầm thường."
"Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn đều quá đẹp, xứng đôi lắm."
"Thật muốn biết họ vừa nói cái gì!"
"Kim Thần cười thật dịu dàng..."
Sau khi Kim Thần rời đi thì ống kính lại quay về sân thi đấu.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không biết vừa rồi mình bị quay, cũng vì một cái nghiêng đầu mà tạo thành hiểu lầm cô và Kim Thần hôn nhau.
Lăng Kha "Chậc chậc" một tiếng: “Có phải lãng tử này đang mượn cậu để lăng xê không?"
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Vậy anh ta nên tìm Sơ Tình, hai người họ là đôi có số phiếu cao nhất trên mạng mà."
"Vậy sao lần nào anh ta cũng cố ý làm vài chuyện khiến người ta hiểu lầm với cậu chứ?" Lăng Kha không hiểu.
"Trả thù?" Thịnh Hoàn Hoàn xua tay: “Ai biết được, người đàn ông này quá ham chơi, nhất định là nhất thời hứng khởi thôi."
Lăng Kha rất đồng ý: “Về sau tránh xa anh ta một chút, tuyệt đối đừng bị sắc đẹp của anh ta mê hoặc."
Thịnh Hoàn Hoàn: “Cút!"
"Sơ Tình, Sơ Tình..."
Lúc này bốn phía truyền đến tiếng thét lên, các fan kích động kêu gào tên của Sơ Tình.
Hai người lại nhìn về hướng sân thi đấu, chỉ thấy Sơ Tình đang lướt qua một cua quẹo thật nhẹ nhàng ngầu lòi, thành công bỏ lại Triệu Giai Ca rồi dẫn đầu.
Phía sau, khoảng cách giữa Trần Phỉ Phỉ và Triệu Giai Ca vẫn không chênh lệch gì, Trần Phỉ Phỉ luôn theo sát sau xe của Triệu Giai Ca.
Sắc mặt của Triệu Giai Ca rất nặng nề, nhìn chiếc xe đua trước mặt mà bắt đầu tăng tốc, giờ phút này trong lòng cô ta chỉ có một niềm tin, cô ta muốn vượt qua Sơ Tình.
Nhưng hiển nhiên Sơ Tình có thực lực Nhất Tỷ không phải cô ta muốn vượt là vượt được.
Trong trận thi trước đó với Thịnh Hoàn Hoàn, Sơ Tình cũng giữ lại thực lực, hơn nữa kỹ thuật đua của cô cũng có tiến bộ, đã đánh vỡ kỷ lục quá khứ của bản thân trước cuộc thi quốc tế.
Nói cách khác, thực lực bây giờ của Sơ Tình như thế nào thì chỉ có người cô tin tưởng nhất mới biết được.
"Tại sao lại như vậy?"
Trong hai vòng sau, Sơ Tình vẫn luôn đè đầu Triệu Giai Ca triệt để, khiến Triệu Giai Ca dùng hết toàn bộ thực lực không thể hiểu nổi.
Cô ta điều tra kỷ lục quá khứ của Sơ Tình thì cảm thấy lấy thực lực của mình cũng có thể thắng được Sơ Tình.
Nhưng cô ta không biết năm nay Sơ Tình có tiến bộ rất lớn!
Thấy cách đích đến càng ngày càng gần, Triệu Giai Ca sốt ruột đến độ đầu đầy mồ hôi, cô ta nhất định phải thắng, như vậy cô ta mới leo lên được trang đầu, mới thật sự nổi tiếng được.
Trần Phỉ Phỉ phía sau đã lực bất tòng tâm, khoảng cách ban đầu đã bị Triệu Giai Ca kéo ra một chút ra.
Nhưng cô ta cũng không sốt ruột nôn nóng như Triệu Giai Ca mà lại nắm chặt tay lái, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước như đang chờ đợi kỳ tích.
Phía trước có một cua quẹo gấp, thời khắc khảo nghiệm kỹ thuật lại đến.
Mỗi một cua quẹo đều là một cơ hội để vượt qua đối thủ.
Triệu Giai Ca tập trung tinh thần, đúng lúc này Sơ Tình xông lên phía trước không biết do không nắm bắt tốt thời gian phanh lại hay là xe mất khống chế mà đã đâm thẳng ra ngoài đường đua.
Tiếng thắng chói tai vang vọng toàn trường, bánh xe để lại một vết lằn thật rõ ràng trên đường đua.
"Trời ạ..."
Trong một mảnh tiếng thét chói tai, xe của Sơ Tình xông ra đường đua, cả chiếc xe bị lật ngửa lên.
Triệu Giai Ca bị biến cố bất ngờ này làm giật nảy mình, theo phản xạ giẫm phanh lại, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, cô ta khống chế xe vững vàng, kích động đến tim đập loạn nhịp.
Cô ta không ngờ ngay vào lúc này Sơ Tình lại xuất hiện thao tác sai lầm, xông ra khỏi đường đua.
Nhưng Triệu Giai Ca còn chưa kịp cảm thấy may mắn thì một chiếc xe đã lao vút qua bên cạnh cô ta.
"Chuyện gì vậy?" Triệu Giai Ca lập tức nhìn lại thì thấy là xe đua của Trần Phỉ Phỉ.
Thì ra Trần Phỉ Phỉ bắt lấy sự cố của Sơ Tình, vào thời khắc Triệu Giai Ca giảm tốc thì đột nhiên gia tốc, thành công xông lên đầu tiên.
Triệu Giai Ca kịp phản ứng, trong mắt lướt qua một tia khinh miệt, đồng thời đạp mạnh chân ga dưới chân, triển khai cuộc đọ sức sinh tử truy đuổi với Trần Phỉ Phỉ.
Hạng nhất là thuộc về cô ta, Trần Phỉ Phỉ muốn thắng là nằm mơ!
Quả nhiên, vào vòng cuối cùng, Triệu Giai Ca thành công vượt qua Trần Phỉ Phỉ, khiến bầu không khí trên sân thi đấu lại trở nên nhiệt liệt lên.
"Vượt qua rồi, vượt qua rồi! Triệu Giai Ca thành công vượt qua nữ thần Trần Phỉ Phỉ, cô thật sự là một con hắc mã có tiềm lực vô hạn. Trời ạ, cô còn đang gia tốc, theo tốc độ này này cô nhất định sẽ đánh vỡ kỷ lục do Sơ Tình lập nên..."
Dưới sự thổi phồng không nương tay của MC, người xem ở hiện trường càng ngày càng nhiệt liệt: “Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca..."
Trần Phỉ Phỉ cùng tổ nắm chặt tay lái, sắc mặt dưới mũ bảo hộ cực kỳ nặng nề, trên trán đầy mồ hôi.
"Ầm!"
Khi một tiếng súng vang lên, những chiếc xe đua như con ngựa thoát cương đã lao vút đi trong nháy mắt, tiếng động cơ đánh thẳng vào lòng người làm rộ lên một tràng tiếng thét.
"Sơ Tình... Sơ Tình..."
Tên của Nhất Tỷ Sơ Tình không ngừng vang lên.
Rất nhanh khoảng cách đã bắt đầu tách ra, Triệu Giai Ca, Sơ Tình, Trần Phỉ Phỉ theo thứ tự xếp ở phía trước, triển khai cuộc truy đuổi nhiệt liệt.
Cuộc tranh tài đang khí thế hừng hực, ống kính trực tiếp thay đổi, trong màn hình xuất hiện bóng dáng Kim Thần, anh ta đang đi gần Thịnh Hoàn Hoàn.
Vì tin đồn lên hotsearch nên ban tổ chức biết Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn mà cùng xuất hiện trên màn hình sẽ làm tăng mạnh tỉ lệ người xem, vì thế đương nhiên không thể bỏ lỡ.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không biết ống kính đang nhắm vào cô, cô đang nói chuyện phiếm với Lăng Kha: “Tối hôm qua mấy giờ cậu đi, tớ nhìn thấy cha mẹ cậu nên không đi tìm cậu."
"Đừng nói nữa, hiện tại tớ hoài nghi mình có phải là con ruột của cha mẹ không nữa."
Nhắc đến tiệc mừng thọ hôm qua Lăng Kha liền lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, tức giận bất bình kể thứ cực phẩm tối hôm qua cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe: “Tên ẻo lả kia chỉ có một mét sáu năm mà còn dám chê tớ lùn, càng đáng giận là mẹ hắn nói tớ nhỏ gầy như vậy thì không dễ sinh đẻ, con mẹ nó!"
"Rồi cậu đáp lại họ thế nào?" Thịnh Hoàn Hoàn hiếu kì hỏi.
Lăng Kha ho nhẹ một tiếng, sắc mặt trở nên hết sức nghiêm túc, tiếp đó ưỡn bộ ngực cũng không hùng vĩ gì lên: “Đương nhiên là trực tiếp lấy ngực đáp lại bà ta, tôi nhỏ chỗ nào?"
Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Kha chọc cho nhịn không được bật cười, giơ ngón tay cái lên: “Cậu thật là tự tin thái quá!"
Lăng Kha hung tợn trừng cô: “Thịnh, Hoàn, Hoàn."
Thịnh Hoàn Hoàn lại cười càng quá đáng: “Ha ha ha..."
Kim Thần đến gần liền nghe thấy tiếng cười cởi mở của Thịnh Hoàn Hoàn, anh ta khom thân hình cao lớn xuống: “Chuyện gì mà cười vui vẻ vậy?"
Bên tai đột nhiên vang lên giọng đàn ông không quen thuộc làm cô thu nụ cười lại, nghiêng mặt qua phòng bị nhìn Kim Thần: “Kim Xa Thần có việc gì à?"
Khóe miệng Kim Thần hơi nhếch lên, cười cực kỳ loá mắt: “Không có gì, chỉ tới nói với cô một tiếng cố lên."
Nói xong, Kim Thần liền đi.
Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu cái quái gì cả.
Mà đài đang trực tiếp đã nổ tung, bình luận hiện lên như mưa đạn:
"Vừa rồi Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn hôn rồi sao?"
"Hôn trúng rồi, nhất định hôn trúng rồi, a a..."
"Các người mù à, rõ ràng là gó độ quay!"
"Kim đại đại nhà tôi và Thịnh Hoàn Hoàn có quan hệ thế nào vậy?"
"Dù không phải một cặp, nhưng đến gần như vậy thì quan hệ nhất định không tầm thường."
"Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn đều quá đẹp, xứng đôi lắm."
"Thật muốn biết họ vừa nói cái gì!"
"Kim Thần cười thật dịu dàng..."
Sau khi Kim Thần rời đi thì ống kính lại quay về sân thi đấu.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không biết vừa rồi mình bị quay, cũng vì một cái nghiêng đầu mà tạo thành hiểu lầm cô và Kim Thần hôn nhau.
Lăng Kha "Chậc chậc" một tiếng: “Có phải lãng tử này đang mượn cậu để lăng xê không?"
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Vậy anh ta nên tìm Sơ Tình, hai người họ là đôi có số phiếu cao nhất trên mạng mà."
"Vậy sao lần nào anh ta cũng cố ý làm vài chuyện khiến người ta hiểu lầm với cậu chứ?" Lăng Kha không hiểu.
"Trả thù?" Thịnh Hoàn Hoàn xua tay: “Ai biết được, người đàn ông này quá ham chơi, nhất định là nhất thời hứng khởi thôi."
Lăng Kha rất đồng ý: “Về sau tránh xa anh ta một chút, tuyệt đối đừng bị sắc đẹp của anh ta mê hoặc."
Thịnh Hoàn Hoàn: “Cút!"
"Sơ Tình, Sơ Tình..."
Lúc này bốn phía truyền đến tiếng thét lên, các fan kích động kêu gào tên của Sơ Tình.
Hai người lại nhìn về hướng sân thi đấu, chỉ thấy Sơ Tình đang lướt qua một cua quẹo thật nhẹ nhàng ngầu lòi, thành công bỏ lại Triệu Giai Ca rồi dẫn đầu.
Phía sau, khoảng cách giữa Trần Phỉ Phỉ và Triệu Giai Ca vẫn không chênh lệch gì, Trần Phỉ Phỉ luôn theo sát sau xe của Triệu Giai Ca.
Sắc mặt của Triệu Giai Ca rất nặng nề, nhìn chiếc xe đua trước mặt mà bắt đầu tăng tốc, giờ phút này trong lòng cô ta chỉ có một niềm tin, cô ta muốn vượt qua Sơ Tình.
Nhưng hiển nhiên Sơ Tình có thực lực Nhất Tỷ không phải cô ta muốn vượt là vượt được.
Trong trận thi trước đó với Thịnh Hoàn Hoàn, Sơ Tình cũng giữ lại thực lực, hơn nữa kỹ thuật đua của cô cũng có tiến bộ, đã đánh vỡ kỷ lục quá khứ của bản thân trước cuộc thi quốc tế.
Nói cách khác, thực lực bây giờ của Sơ Tình như thế nào thì chỉ có người cô tin tưởng nhất mới biết được.
"Tại sao lại như vậy?"
Trong hai vòng sau, Sơ Tình vẫn luôn đè đầu Triệu Giai Ca triệt để, khiến Triệu Giai Ca dùng hết toàn bộ thực lực không thể hiểu nổi.
Cô ta điều tra kỷ lục quá khứ của Sơ Tình thì cảm thấy lấy thực lực của mình cũng có thể thắng được Sơ Tình.
Nhưng cô ta không biết năm nay Sơ Tình có tiến bộ rất lớn!
Thấy cách đích đến càng ngày càng gần, Triệu Giai Ca sốt ruột đến độ đầu đầy mồ hôi, cô ta nhất định phải thắng, như vậy cô ta mới leo lên được trang đầu, mới thật sự nổi tiếng được.
Trần Phỉ Phỉ phía sau đã lực bất tòng tâm, khoảng cách ban đầu đã bị Triệu Giai Ca kéo ra một chút ra.
Nhưng cô ta cũng không sốt ruột nôn nóng như Triệu Giai Ca mà lại nắm chặt tay lái, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước như đang chờ đợi kỳ tích.
Phía trước có một cua quẹo gấp, thời khắc khảo nghiệm kỹ thuật lại đến.
Mỗi một cua quẹo đều là một cơ hội để vượt qua đối thủ.
Triệu Giai Ca tập trung tinh thần, đúng lúc này Sơ Tình xông lên phía trước không biết do không nắm bắt tốt thời gian phanh lại hay là xe mất khống chế mà đã đâm thẳng ra ngoài đường đua.
Tiếng thắng chói tai vang vọng toàn trường, bánh xe để lại một vết lằn thật rõ ràng trên đường đua.
"Trời ạ..."
Trong một mảnh tiếng thét chói tai, xe của Sơ Tình xông ra đường đua, cả chiếc xe bị lật ngửa lên.
Triệu Giai Ca bị biến cố bất ngờ này làm giật nảy mình, theo phản xạ giẫm phanh lại, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, cô ta khống chế xe vững vàng, kích động đến tim đập loạn nhịp.
Cô ta không ngờ ngay vào lúc này Sơ Tình lại xuất hiện thao tác sai lầm, xông ra khỏi đường đua.
Nhưng Triệu Giai Ca còn chưa kịp cảm thấy may mắn thì một chiếc xe đã lao vút qua bên cạnh cô ta.
"Chuyện gì vậy?" Triệu Giai Ca lập tức nhìn lại thì thấy là xe đua của Trần Phỉ Phỉ.
Thì ra Trần Phỉ Phỉ bắt lấy sự cố của Sơ Tình, vào thời khắc Triệu Giai Ca giảm tốc thì đột nhiên gia tốc, thành công xông lên đầu tiên.
Triệu Giai Ca kịp phản ứng, trong mắt lướt qua một tia khinh miệt, đồng thời đạp mạnh chân ga dưới chân, triển khai cuộc đọ sức sinh tử truy đuổi với Trần Phỉ Phỉ.
Hạng nhất là thuộc về cô ta, Trần Phỉ Phỉ muốn thắng là nằm mơ!
Quả nhiên, vào vòng cuối cùng, Triệu Giai Ca thành công vượt qua Trần Phỉ Phỉ, khiến bầu không khí trên sân thi đấu lại trở nên nhiệt liệt lên.
"Vượt qua rồi, vượt qua rồi! Triệu Giai Ca thành công vượt qua nữ thần Trần Phỉ Phỉ, cô thật sự là một con hắc mã có tiềm lực vô hạn. Trời ạ, cô còn đang gia tốc, theo tốc độ này này cô nhất định sẽ đánh vỡ kỷ lục do Sơ Tình lập nên..."
Dưới sự thổi phồng không nương tay của MC, người xem ở hiện trường càng ngày càng nhiệt liệt: “Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca..."